Chương 855: Hắc Ám tửu quán

Sông đào bảo vệ bên trong Hắc Ám Thần miếu giống như một hồ nước nhỏ. Bề rộng còn lớn hơn sông đào bảo vệ phía ngoài thành. Ở một đỉnh núi nhỏ cao khoảng hai trăm thước có một tòa thành khổng lồ cao chừng một trăm thước. Tòa thành đen nhánh, thậm chí còn tỏa ra ánh sáng màu đen huyền bí. Hiển nhiên vật liệu xây dựng lên tòa thành này không đơn giản như những kiến trúc bên ngoài. Đứng trước tòa thành, có thể cảm thấy cảm giác đè nén, nặng nề. Chính điều này làm các Thiên Can Thánh Đồ cũng phải giật mình tự hỏi nó được làm từ thứ gì?

Xung quanh tòa thành có bốn ngọn tháp canh, tuy không to lớn như những tòa thành bình thường nhưng phía trên bốn tháp canh này lại không ngừng tản mát ra một tầng ngân quang nhu hòa, chậm rãi khuyếch tán. Bốn ngọn tháp phối hợp với nhau vừa đủ bao trùm toàn bộ phạm vi Hắc Ám Thần miếu.

Linh hồn lực Thánh cấp mà lúc trước Cơ Động từng cảm nhận được phát ra từ bốn ngọn tháp này. Nói cách khác tòa thành này luôn luôn có bốn ma sư linh hồn Thánh cấp tiến hành giám sát không bao giờ gián đoạn hoặc là có một loại trận pháp đặc thù, thần khí gì đó.

Tuy sinh linh Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục đồ thán, bình dân nghèo rớt mồng tơi, ngay cả rễ cỏ, vỏ cây cũng không đủ ăn. Nhưng lại có thể xây dựng được một tòa thành khủng bố như thế này. Sợ rằng dù trăm vạn đại quân thì cũng khó có thể đánh hạ được.

Cơ Động thúc dục linh hồn lực dò xét ngọn tháp ở trên đỉnh núi. Cho dù hắn có linh hồn lực Thánh cấp đỉnh nhưng vẫn không thể xâm nhập được vào trong. Lúc này, hắn hiểu hai kiện Thủy hệ thần khí Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ đang ở trong tòa thành đó rồi. Đây cũng chính là nguyên nhân quan trọng nhất mà lúc trước mình kiếm không ra.

Có lẽ bốn tòa tháp kia đã đủ để làm công việc dò xét cho nên không thấy người tuần tra qua lại. Tuy nhiên thông qua linh hồn dò xét, Cơ Động thấy rất nhiều nhân loại ở bên trong, tất cả đều là ma sư từ Tứ quan trở lên, hoàn toàn không có người thường, thậm chí ma sư dưới tứ quan cũng không.

Dựa theo lời của gã Hắc Ám Tế Tự bắt được lúc trước thì đây là nơi đóng quân của một chi Hắc Ám ma quân có khoảng một vạn gã ma sư. Chẳng lẽ nói nơi đây chỉ có chừng này quân lính thôi sao? Nếu có ngoại địch xâm lấn thì việc phòng ngự làm sao đảm đương nổi chứ?

Cơ Động vừa nghĩ vừa hỏi ý kiến đồng bạn. Thật bất ngờ, người đầu tiên có câu trả lời chính là Mạt Nhi.

Với tu vi của Mạt Nhi bây giờ muốn tiến hành trao đổi linh hồn với Cơ Động là không thể. Nhưng khi nàng suy nghĩ thì tự nhiên mở ra linh hồn của chính mình, do đó Cơ Động có thể cảm nhận được suy nghĩ của nàng.

Khoảnh khắc tự hỏi của Mạt Nhi đã giải trừ nghi hoặc trong lòng của Cơ Động. Thì ra Hắc Ám Thần miếu là thánh địa của cả Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục cho nên không có năng lực và không được Hắc Ám Thiên Cơ thừa nhận thì không thể sinh sống ở bên trong đó. Tuy nhiên, bên ngoài Hắc Ám Thần miếu lại có hơn ba mươi vạn đại quân trú đóng ở dải đất mà họ vừa vượt qua. Tất cả ma sư của Hắc Ám ma quân chiếm khoảng mười vạn người, còn lại là hai mươi vạn chiến sĩ tinh nhuệ. Nếu thật sự gặp tình huống nguy cấp thì ba mươi vạn đại quân này có thể trở về cứu viện trong nháy mắt. Hơn nữa bên ngoài Hắc Ám Thần miếu tuy rất bình lặng nhưng thực tế lại có rất nhiều cơ quan phòng ngự và cần phải có ma sư thao túng. Tính tổng các loại trận hình công kích và phòng ngự thì cũng phải hơn ngàn cái. Một khi có ma sư thao túng thì ngay cả cường giả Cửu quan bay lượn được trên bầu trời thì cũng chỉ có một kết cục là cái đích ngắm rồi chết không toàn thây mà thôi.

Thiên Cơ thở dài một tiếng rồi nói ra ý nghĩ của mình:

- Khó trách Hắc Ám Thiên Cơ thống trị tàn bạo như vậy nhưng ngàn năm không ngã. Lực lượng mà hắn nắm giữ thật sự quá cường đại. Đám ma sư của liên minh phản kháng Thiên Cơ không đầy đủ cả về vũ khí lẫn lương thực kia làm sao có thể đánh tới nơi đây được chứ!

Cơ Động chậm rãi gật đầu, bây giờ hắn mới hiểu về sự cẩn thận của Thiểm Lôi xuất phát từ đâu. Có một tòa Hắc Ám Thần miếu như vầy tồn tại thì Thiểm Lôi không tin mình có năng lực ảnh hưởng đến cuộc chiến cũng là bình thường. Đồng thời Cơ Động cũng âm thầm cảm thấy may mắn là bọn họ không lựa chọn cường công, nếu không thì nếu toàn bộ trận pháp ở đây đồng thời công kích, không biết lúc đó bọn họ còn chút mảnh vụn nào hay không.

- Đi tiếp nào.

Cơ Động hạ lệnh cho Lang Thiên Ý, đồng thời thu liễm linh hồn lực lại, chỉ đủ bao trùm thân thể mọi người. Không hề có quang mang màu bạc mà chỉ có một màu đen nhánh giống như màu sắc bản thân Hắc Ám Thần miếu.

Tính cả Mạt Nhi thì bọn họ có mười một người lặng lẽ hiện ra trên mặt đất của kiến trúc Hắc Ám thần miếu.

Không khí thanh tân mang theo mùi vị khó nói thành lời tràn đến làm thần kinh các Thiên Can Thánh Đồ không khỏi căng thẳng hơn. Khi tới nơi này, trong lòng bọn họ lại không quá sợ hãi. Mỗi người bọn họ đều được trải qua chiến đấu tàn khốc, trước đây từng đi qua Long Cốc, Địa Tâm Thế Giới, vì thế bây giờ bọn họ muốn phát huy năng lực của mình. Khẩn trương nhất chắc chắn là Mạt Nhi, nàng không nghĩ tới sẽ có một ngày mình có thể đặt có thể yên lặng tiến đến tới Hắc Ám Thần miếu. Nàng không có năng lực thu liễm khí tức như các Thiên Can Thánh Đồ, trong nhất thời chỉ có thể tận lực hít thở nhỏ nhẹ một chút. Vào lúc này, nàng chỉ còn có thể dựa vào người mà nàng chán ghét nhất, nếu so sánh với Hắc Ám Thiên Cơ thì nàng thấy quả thật nam nhân này khả ái hơn.

Quang mang nhàn nhạt lóe lên, trên mặt Cơ Động toát ra một tia thần thái lạnh lùng. Lưng hắn dán lên tường, linh hồn lực chầm chậm khuyếch tán ra. Tuy nhiên hắn không mở rộng phạm vi mà chỉ bao trùm trong khoảng bán kính trăm thước. Vì như vậy thì chỉ có ma sư có thực lực cao mới phát hiện được sự ngụy trang bằng linh hồn lực của họ.

Cơ Động gật đầu với Thiên Cơ, Thiên Cơ hiểu ý giải trừ linh hồn dung hợp sau đó dùng linh hồn lực của mình che chở cho mọi người. Còn Cơ Động phóng ra ngoài giống như một luồng khói xanh, không phát ra một động vang nhỏ nào.

Cơ Động chọn tòa kiến trúc trước mắt này là có lý do. Đầu tiên nó là nơi lớn nhất ở bên trong Hắc Ám Thần miếu. Thứ hai, quan trọng nhất chính là chỗ này tập trung nhiều Hắc Ám ma sư nhất, hơn nữa không có gã nào có tu vi dưới Thất quan. Làm sao để che dấu thân phận ở Hắc Ám Thần miếu dễ dàng nhất đây? Chắc chắn cách giả trang thành một thành viên trong đó là cách tốt nhất rồi.

Bọn họ xuất hiện ở phía sau của tòa kiến trúc. Cơ Động thông qua linh hồn dò xét biết được thì ra nơi đây là một tửu quán chuyên phục vụ cho ma sư trong Hắc Ám Thần miếu. Hắn lặng lẽ đi vòng qua bên cạnh, cách cửa vào không xa rồi ẩn nấp, lẳng lặng chờ đợi cơ hội.

Không lâu sau, có một gã trung niên mặc áo đen đi từ trong tửu quán ra về phía Cơ Động nấp, trong miệng lẩm bẩm cái gì không rõ. Cơ Động tò mò lắng tai nghe.

- Thật là xui xẻo, lại thua rồi. Kể từ khi bắt đầu chuẩn bị cho Thánh Chiến thì bên trên cắt bớt tiền lương. Lương vốn đã ít lại còn bị đám hấp huyết quỷ này bóc lột. Con mẹ nó chứ, lần sau lãnh lương, nhất định lão tử không đánh cuộc với bọn hắn nữa.

Tuy rằng nói không cá cược nhưng ai biết được sau này có cá cược hay không? Dĩ nhiên hắn đã không còn cơ hội đó.

Ngay lúc tên Hắc Ám ma sư đi ngang qua trước người, Cơ Động âm thầm hành động. Khi gã cảm giác trước mắt tối sầm lại thì một lực hút cực lớn đột nhiên xuất hiện tác động lên thân thể mình. Hắn thúc dục ma lực theo bản năng, đồng thời muốn kêu to lên nhưng mũi miệng bị bịt kín lại. Toàn thân bị áp lực như thái sơn đè nặng không thể nhúc nhích.

Sau một khắc thì hắn đã bay đến trước mặt Cơ Động sau đó bị Cơ Động bắt lấy, cả quá trình không dùng tới một giây.

Cơ Động giơ tay phải nắm lấy gã, đây chỉ là một ma sư Ngũ quan mà thôi, ở trong tay Cơ Động không khác một con tép. Đừng nói là hắn, ngay cả ma sư Cửu quan nếu bị Cơ Động bắt lại cũng không thể phản kháng.

Mắt Cơ Động chợt lóe sáng phát ra hai đạo ngân quang chiếu thẳng vào mắt tên ma sư, có linh hồn lực che chở cho nên bên ngoài không thể thấy được ánh sáng bạc này.

Thân thể gã ma sư run rẩy kịch liệt. Mặc dù tu vi của hắn cao hơn Mạt Nhi nhưng Cơ Động dùng thủ đoạn phá hoại không chút cố kỵ vì thế trong nháy mắt đã phá tan cửa vào linh hồn đối phương rồi mạnh mẽ chiếm đoạt trí nhớ. Cuối cùng khi hắn thu hồi linh hồn lực thì gã đã biến thành người ngu ngốc.

Ngọn lửa màu đen chợt bốc lên rồi biến mất mà không toát ra nửa phần ma lực ba động. Thân thể gã ma sư đã tan thành mây khói, không để lại chút dấu vết nào như chưa hề tồn tại. Tuy nhiên trong tay Cơ Động còn một bộ đồ Hắc Ám ma sư. Hắn dùng Cực Hạn Âm Hỏa đốt cháy thân thể đối phương mà không làm tổn hại đến y phục, khả năng khống chế như vậy khó có thể thấy được ở ma sư Cửu quan, nhưng Cơ Động lại chẳng thấy cố sức chút nào. Đây chính là khả năng khống chế của linh hồn lực Thánh cấp.

Cơ Động thấy ở vị trí ngực áo có một huy hiệu năm ngọn lửa, biểu hiện tên này chính là ma sư Ngũ quan. Không cần hỏi thì hắn cũng hiểu đây chính là huy hiệu tượng trưng cho thân phận. Ngũ quan ma sư ở chỗ này cũng chỉ có thể coi là lớp người ở tầng chót, dù sao tu vi ma sư trong Hắc Ám Thần miếu cũng đã là tứ quan. Thân phận này cũng đủ để Cơ Động hài lòng, số lượng ma sư Ngũ quan khẳng định không ít. Có bộ đồ này để ngụy trang thì không dễ bại lộ thân phận.

Cơ Động mặc bộ đồ ma sư màu đen lên người, mặc dù hơi chật nhưng nếu không nhìn kỹ sẽ không phát hiện được điều gì lạ.

Trừ bộ đồ, hắn còn phát hiện thêm một vật, chính là một huy chương màu đen. Trên huy chương có ma lực ba động, Cơ Động cẩn thận dò xét liền kinh ngạc phát hiện tấm huy chương này có khắc một trận pháp rất tinh xảo. Mặc dù không thuộc ngũ hành trận nhưng có thể huy chương được ứng dụng để đánh dấu thân phận, như thế này đủ thấy Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục nghiên cứu trận pháp sâu hơn Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục rất nhiều.

Cơ Động có tu vi bậc nào chứ, hắn sẽ rất nhanh đã hiểu tác dụng của huy chương. Bên trong ghi lại tên, cấp bậc, chức vụ của ma sư. Thậm chí nếu đưa linh hồn lực vào thì huy chương còn có thể hiện ra dung mạo của ma sư. Ngoài ra nó còn có tác dụng che đậy linh hồn dò xét từ bốn tòa tháp canh. Có thể nói huy chương này là vật chứng minh thân phận ở Hắc Ám Thần miếu, có vật này thì Hắc Ám Ma Sư mới chứng thực được thân phận, khi ma sư từ bên ngoài tiến vào Hắc Ám Thần miếu cũng bị thẩm tra cẩn thận.

Cơ Động nhét huy chương vào trong ngực. Còn tinh miện thì từ sớm đã thu vào Chu Tước thủ trạc. Hắn tiếp tục ẩn nấp chờ đợi. Thật ra nhiệm vụ này có thể giao cho đồng bạn tiến hành nhưng nghĩ lại thì sử dụng Âm Hỏa hủy thi diệt tích vẫn dễ dàng nhất, hơn nữa vừa tiến vào Hắc Ám Thần miếu cần phải cẩn thận, cho nên hắn sẽ không muốn để đồng bạn mạo hiểm.

Lúc này vừa mới sụp tối, cũng chính là lúc tửu quán náo nhiệt nhất. Sau khi đổi y phục xong, Cơ Động nghênh ngang đi vào tửu quán. Bây giờ hắn cần mười bộ quần áo và mười bộ huy chương, tuy nhiên không cần gấp lắm cho nên hắn muốn đi thám thính bên trong Hắc Ám Thần miếu một chút.

Có lẽ bởi vì thủ vệ Hắc Ám Thần miếu quá nghiêm mật cho nên của tửu quán không hề có người canh gác. Dùng linh hồn lực dò xét hoàn toàn khác so với chân chính đi vào. Linh hồn dò xét chỉ thấy được hình dạng lập thể mà thôi, không giống như nhìn bằng ánh mắt thật tế, phong phú đặc sắc hơn nhiều.

Cơ Động bước vào tửu quán lập tức bị sự xa hoa lãng phí của nơi này hấp dẫn. Trong tửu quán hoàn toàn được bao phủ bởi màu xanh, vàng rực rỡ, đồ trang trí ở bên trong toàn dùng bằng hoàng kim, bạch ngân hoặc là bảo thạch quý báu. Trên mặt đất trải bằng thảm nhung hoa lệ. Bên trong có một đám ma sư mặc đồ màu đen thường xuyên qua lại, vừa nói vừa cười, nghiễm nhiên là bữa tiệc của xã hội thượng lưu.

Bên trong còn chia ra nhiều khu vực với nhiều kiểu trang trí khác nhau, hai bên còn có cầu thang xoắn ốc đi lên lầu. Tuy nhiên cầu thang lại có ma sư đứng canh gác.

Cơ Động thu liễm linh hồn ba động của mình, hơi cúi đầu rồi bước tới. Vốn hắn không có tướng mạo xuất chúng gì, vì thế sẽ không gây chú ý cho mọi người. Nếu là Trần Tư Tuyền đi vào thì chỉ sợ mới bước tới cửa đã trở thành trung tâm của buổi tiệc.