Chương 831: Chí Tôn cung phụng

Thiên Can Thánh Đồ tiếp tục nghe Cô Trúc giới thiệu về bảo khố của thương hội Ngốc Có Tiền. Bảo khố được phân ra nội ngoại. Kho ngoài gồm có ba loại: vũ khí, trang bị cùng với tinh thạch. Còn ở kho trong lại không có phân loại kỹ càng, nhưng đều là thiên tài địa bảo cấp bậc cả. Muốn sử dụng đồ trong bảo khố cần phải được các trưởng lão trong hội đồng ý, mà đây chỉ là đối với ngoại kho mà thôi. Còn chìa khóa nội kho được chia làm hai, Hội Trưởng và Nghị Trưởng mỗi người giữ một nửa, chỉ khi gặp phải đại sự liên quan đến sự tồn vong của thương hội, mới có thể mở ra.

Cơ Động nghi ngờ hỏi:

- Đã như vậy, tại sao Vương Đạo Quân tại sao lấy thần khí ở trong nội kho?

Không cần hỏi thì hắn cũng biết rõ, vật phẩm cấp bậc thần khí như thế tất nhiên phải được cất giữ ở nội kho.

Cô Trúc thở dài nói:

- Đây chính là một đặc thù của Nghị Trưởng. Hàng năm Nghị Trưởng đều kiểm tra nội kho và ngoại kho. Mà Hội Trưởng lại không phải lúc nào cũng ở thương hội nên cái chìa khóa kia cũng do Nghị Trưởng cất giữ. Nếu như Nghị trưởng cần kiểm tra nội kho mà hội trưởng lại không có ở đây thì sẽ có mười vị trưởng lão giám sát. Nhưng với sự ảnh hưởng của Vương Đạo Quân thì cho dù có sự giám sát của mười vị trưởng lão kia, lấy ra thần khí cũng là chuyện dễ dàng.

Cơ Động chợt nói:

- Thì ra là thế. Khó trách hắn kiêu ngạo như thế.

Cô Trúc cười khổ nói:

- Lần này Vương Đạo Quân bị bắt, khiến cho cả thương hội chấn động. May là, ngươi lại lần nữa sáng tạo kỳ tích, hoàn thành tam đại khảo hạch, hơn nữa hắn còn bị mất thần khí. Nếu không, hưu chết vào tay ai cũng khó mà đoán được. Mặc dù hội trưởng với ta đều là ma sư Cửu quan, nhưng đối với việc khống chế thương hội, ai có thể so được với Vương Đạo Quân chứ? Ai, nói đến cũng có chút đau xót! Nếu như đây là một đại gia tộc, vậy thì người thắng nhất định là Vương Đạo Quân, mà không phải chúng ta. Dù sao thì hai phần ba sinh ý của thương hội trực tiếp hay gián tiếp đều nằm trong tay hắn. Chúng ta có thể chiến thắng, ngoại trừ những điều vừa mới nói ra, trọng yếu hơn vẫn chính là đặc tính của thương nhân. Thương nhân vốn trọng lợi ích, ai có thể cho bọn hắn lợi ích lớn nhất, bọn họ liền ủng hộ người đó. Cả thương hội hiện tại đều một lòng ủng hộ ngươi trở thành người kế nhiệm hội trưởng. Đây mới chính là nguyên nhân chính dẫn đến thất bại của hắn. Nếu không, riêng chỉ việc bị mất thần khí cũng chưa đủ để bắt hắn.

Vừa đi vừa trò chuyện, bất giác bọn họ đã tới trước tòa cung điện ở trong thành.

Đến trước cung điện, Cô Trúc dừng bước lại nói:

- Tòa cung điện này là dùng để kỷ niệm thương hội các đời hội trưởng và nghị trưởng. Tất cả hội trưởng hay nghị trưởng sau khi chết, đều được chôn cất ở trong này. Mà cửa vào bảo khố cũng được xây ở nơi này.

Ngay trước cửa vào cung điện, hai vị lão giả chừng sau mươi tuổi đang ngồi ở đó, vẻ mặt rất thoải mái nhàn hạ, nhưng lại vừa lúc chắn lấy cửa vào. Mà từ trên người bọn họ có biểu hiện khí tức lúc ẩn lúc hiện, ngay cả Cơ Động cũng có thể phán đoán được thực lực của bọn họ. Nhưng điều khiến Cơ Động khiếp sợ chính là tu vi của hai lão giả tuy kém hơn Chu Tiểu Tiểu, nhưng không thua kém gì Cô Trúc. Họ đều có tu vi Cửu quan sơ cấp, ma lực ước chừng ở cấp chín hai, chín ba.

Thủ vệ môn khẩu lại là cường giả Chí Tôn ư? Cơ Động nghi ngờ nhìn Cô Trúc, mà Cô Trúc cũng tiến lên phía trước, cung kính hướng hai người khom mình hành lễ:

- Hai vị tiền bối, giới thiệu với hai vị, vị này chính là người thừa kế hội trưởng.

Vừa nói, hắn đứng sang một bên, chỉ chỉ vào Cơ Động.

Trong mắt Cơ Động chợt hiện lên vẻ kinh ngạc rồi nhanh chóng biến mất. Hắn cũng hiểu được, đây mới chính là chỗ dựa vững chắc của thương hội, có lẽ đây cũng chính là nguyên nhân căn bản mà Vương Đạo Quân không sợ Chu Tiểu Tiếu với Cô Trúc. Hai vị lão giả này, đều là cường giả Chí Tôn Canh Kim hệ.

- Hai vị tiền bối khỏe!

Cơ Động khẽ khom người, thi lễ với hai lão giả.

Vị lão giả bên trái có thân hình nhỏ gầy, giương mắt nhìn về phía Cơ Động, đánh giá hắn mấy lần. Nhìn sơ qua có thể phát hiện một đạo tinh quang xẹt qua:

- Ngươi chính là người mà tên mập đề cử làm người thừa kế?”

Cơ Động cười nhạt nói:

- Đúng thế.

Lão giả khẽ mỉm cười nói:

- Vậy thì vào đi!

Ngoài miệng mặc dù là nói vậy, nhưng hắn cùng lão giả kia cũng không có ý tránh đường.

Cơ Động cũng không thèm để ý mà trực tiếp đi tới, giống như ở phía trước chẳng có ai vậy. Ngay lúc hắn sắp đến gần hai tên trưởng lão, một thân hình yểu điệu đã vọt lên trước, hai tay đồng thời huy chưởng về phía hai tên trưởng lão.

Hai lão giả đồng thời hừ lạnh, huy chưởng phản kích lại. Bốn chưởng chạm nhau, vẻ mặt nhàn nhã như đi dạo của hai lão lúc trước đồng thời biến sắc. Cùng lúc đó, bỗng có tiếng “răng rắc” vang lên, hai chiếc ghế bọn họ ngồi trong nháy mắt đã biến thành vô số mảnh nhỏ, bay tứ tung. Còn thân thể của bọn họ cũng bị đánh bay ra, suýt chút nữa té xuống đất, nhưng bộ dạng cũng vô cùng khó coi.

Đạo thân ảnh kia sau khi đánh bay hai lão giả cũng liền lách người, tạo ra một con đường. Mà lúc này, Cơ Động cũng vừa vặn đi tới, căn bản giống như không nhìn thấy chuyện gì, lửng thửng đi vào tòa kiến trúc kia. Các Thiên Can thánh đồ cũng đi sát theo sau, hai mắt của bọn họ đều giống như Cơ Động, hoàn toàn coi hai vị cường giả Chí Tôn Canh Kim hệ kia như không khí vậy.

Đừng nói hai vị lão giả kia, ngay cả Cô Trúc cũng phải tròn xoe mắt, lộ ra vẻ mặt không thể tin nổi. Mặc dù hắn biết Cơ Động nhất định có biện pháp ứng phó hai lão giả do nghị trưởng chỉ huy bảo vệ cửa điện, nhưng cũng không hề nghĩ là chỉ cần một nữ tử liền có thể dễ dàng đánh bay hai gã trưởng lão. Thực lực đạt tới trình độ nào mới có thể làm được như thế đây!

Thân ảnh đã xuất thủ kia không phải ai khác mà chính là A Kim. Nàng được Trần Tư Tuyền ra hiệu xuất thủ, thay cho Cơ Động vốn định tự ra tay. Tân Kim cùng Canh Kim vốn khắc chế lẫn nhau, nên chỉ có thể dựa vào thực lực của ai mạnh hơn thôi. Với tu vi vừa mới bước vào Cửu quan của A Kim thì ma lực không thể bằng với hai lão giả kia. Nhưng nàng không phải là nhân loại, mà là Long tộc, lại còn là người kế thừa huyết thống thuần túy nhất của Tổ Long, lực lượng Thánh cấp càng không phải là đồ chơi. Lực lượng với ma lực đồng thời bộc phát thì ngay cả tên Hỏa Ma lĩnh chủ đạt tới Thánh cấp cũng ăn không tiêu, huống chi là hai lão giả mới là Cửu quan sơ cấp này.

Lực lượng vô cùng mạnh mẽ trực tiếp đánh bay hai lão giả kia, lại phá hủy luôn hai cái ghế họ ngồi.

Sắc mặt hai lão thay đổi liên tục, nhưng cũng không ai xuất thủ nữa. Khi A Kim bộc phát, làm cho bọn hắn cảm thấy vô cùng sợ hãi. Tuy ngoài mặt bọn họ chỉ chừng hơn sáu mươi, nhưng trên thực tế họ đều đã hơn trăm tuổi. Tiếp một chưởng đó khiến cho khí huyết trong cơ thể cuồn cuộn, thật lâu vẫn chưa bình phục được. Họ không ra tay nữa bởi họ không muốn tự rước lấy nhục. Bọn họ rốt cuộc cũng hiểu được tại sao Vương Đạo Quân lại thất bại thảm hại như vậy rồi.

Cô Trúc nhìn thoáng qua hai lão, rồi cũng nhanh chóng theo chân các Thiên Can Thánh Đồ đi vào đại điện. Mới vào trong đại điện, Cơ Động liền nhìn thấy Chu Tiểu Tiểu đứng chờ, vẻ mặt đầy áy náy nhìn Cơ Động, hiển nhiên, hắn cũng biết được hành động của hai tên trưởng lão kia.

Cơ Động khẽ mỉm cười, nói:

- Đi thôi, còn đứng đó làm gì, bảo khố ở đâu thế?

Đối với hình dáng của đại điện, hắn cũng chả có một chút hứng thú gì, còn chuyện mới phát sinh hắn cũng sẽ không để ý. Lúc trước không phải Cô Trúc đã nhắc nhở trước rồi hay sao? Mặc dù không có nói rõ, nhưng khi nhìn thấy được hai lão giả kia, Cơ Động liền hiểu được rằng, cho tới bây giờ thì Chu Tiểu Tiểu cũng chưa hoàn toàn khống chế được thương hội.

Chu Tiểu Tiểu thấy Cơ Động không có ý trách cứ, ngược lại càng thêm ngượng ngùng, hướng hắn gật đầu, cười khổ nói:

- Ta cũng không có biện pháp! Những cường giả Chí Tôn này chỉ trung thành với thương hội, hơn nữa một vài vị lại là trưởng bối của Vương Đạo Quân. Mặc dù ngoài mặt bọn họ không nói được gì, nhưng âm thầm giở trò thì không có gì lạ.

Đúng lúc này, Cô Trúc cũng đã tới nơi, đi tới bên cạnh Chu Tiểu Tiểu, thấp giọng nói mấy câu. Chu Tiểu Tiểu cả kinh, theo bản năng nhìn về phía A Kim, trong miệng nói thầm một câu rồi đưa ra một cái động tác mời.

Mà hắn nói nhỏ cái gì thì Thiên Can thánh đồ đều nghe được rõ ràng, hắn nói chính là: - Quái vật không phải chỉ mình tên tiểu tử thúi kia.

Toàn bộ tòa đại điện này đều là dùng bạch ngọc tạo thành, hai bên đại điện có tám cây cột làm bằng bạch ngọc, mà phía bên trong còn có một pho tượng cao hơn mười thước. Không nhìn cũng biết pho tượng này chính là người sáng lập thương hội Ngốc Có Tiền. Toàn bộ bên trong đại điện đều dùng bạch ngọc để trang hoàng như thế này thì cho dù là hoàng gia cũng làm không được, mà chỉ có mỗi thương hội Ngốc Có Tiền mà thôi. Bởi vậy, chỉ riêng cái này cũng đã chứng minh tài phú của thương hội kinh người cỡ nào. Chu Tiểu Tiểu dám nói thương hội Ngốc Có Tiền có thể nuôi sống cả Tây Kim đế quốc, tuyệt đối không phải là nói đùa.

Chu Tiểu Tiểu mang theo mọi người từ cửa bên hông đi vào. Hành lang vẫn dùng Bạch Ngọc tạo thành, hai bên có đèn ma pháp, mà nhiên liệu chính là tinh hạch của hỏa hệ ma thú cấp sáu. Nơi này không có kim bích rực rỡ, cũng không có bảo thạch gì, nhưng loại xa hoa này khiến người khác phải chắc lưỡi không thôi.

Vừa đi Chu Tiểu Tiểu vừa nói:

- Từ đại điện đi về phía bên phải chính là nơi an táng của các đời Hội trưởng và Nghị trưởng. Ta cũng dẫn các ngươi đến đó làm gì, chúng ta trực tiếp đi tới bảo khố thôi.

Dọc con đường này, bọn họ cũng không gặp được bất kỳ một tên hộ vệ nào, trong đại điện thật im ắng, tựa hồ như chỉ có bọn họ tồn tại. Điểm này Thiên Can Thánh Đồ tự nhiên cũng hiểu được, phía ngoài có hai gã cường giả Chí Tôn thủ hộ, nếu chống đỡ không nổi, thì có thêm một đống hộ vệ thì có ích gì chứ?

Chu Tiểu Tiểu lại nói với Cơ Động:

- Hai người các ngươi vừa mới gặp ở ngoài cửa điện chính là cung phụng của thương hội, cũng là một đời trưởng lão. Đến khi tuổi già liền đến nơi này dưỡng lão, không quan tâm đến ngoại vụ ở thương hội mà chỉ bảo vệ nơi này. Mà ở trong mắt của bọn họ, ta chỉ là người ngoài, mà Nghị trưởng Vương Đạo Quân mới thật sự là người thừa kế thương hội. Cho nên ngươi cũng hiểu tại sao Vương Đạo Quân có thể dễ dàng lấy được thần khí, mà sự khống chế của ta đối với nơi này lại yếu ớt như vậy rồi chứ!

Cơ Động đáp lại:

- Ngươi nói như vậy thì cung phụng cũng không phải chỉ có hai người kia thôi, đúng không?

Chu Tiểu Tiểu gật đầu nói:

- Ở bảo khố bên kia còn có nữa. Đây chính là nội tình năm trăm năm của thương hội, hoàn toàn là dùng kim tiền cùng với bảo vật xây lên. Năm đó, Hội trưởng đời thứ nhất sau khi phát triển thương hội, chuyện đầu tiên chính là thu dưỡng một nhóm hài tử có tư chất thông mình, toàn lực bồi dưỡng. Mấy trăm năm trôi qua, cái truyền thống này vẫn chưa hề bị gián đoạn. Chỉ bàn về phương diện chiến đấu của ma sư, ta dám nói thương hội của chúng ta có thể sánh ngang với bất kỳ quốc gia nào. “Phú khả địch quốc”, bốn chữ này không chỉ là nói đến tiền tài. Hội trưởng đầu là một người đại trí tuệ, hắn hiểu được, có tài phú lớn mà không có thực lực bảo vệ thì tất cả đều chỉ là hư vô. Bởi vậy, ngài ấy mới toàn lực bồi dưỡng nhân tài, đồng thời cũng quy định một thiết luật, đó chính là Hội trưởng nhất định phải là một cường giả Chí Tôn.

Cơ Động khẽ vuốt cằm:

- Quả nhiên là “phú khả địch quốc”! Hội trưởng đầu tiên của các ngươi thật đúng là nhìn xa trông rộng. Khó trách thương hội Ngốc Có Tiền có thể đứng vững năm trăm năm không ngã, hoàng thất Tây Kim đế quốc lại cam nguyện chịu sự khống chế của các ngươi.

Chu Tiểu Tiểu cười hắc hắc:

- Giờ ngươi đã biết được thương hội của chúng ta mạnh bao nhiêu rồi chứ. Sau này, phải nhờ ngươi lãnh đạo thương hội rồi. Cả đời của tên mập ta, chuyện khiến ta buồn bực nhất chính là cho đến bây giờ vẫn chưa có thể khống chế được toàn bộ lực lượng của thương hội. Lần này, nhờ sự trợ giúp của các ngươi, ta có thể tiến gần một bước rồi, nhưng muốn khống chế cả thương hội, chỉ sợ là còn chưa đủ. Bất quá, ta tin tưởng, tới lúc ngươi tiếp nhận thương hội thì không có ai có thể dám làm càn rồi.

Cơ Động liếc nhìn Chu Tiểu Tiểu, cũng không nói gì. Chuyển hướng hai lần, mọi người đã vào bên trong hậu điện. Ở đây lại có một pho tượng xuất hiện trước mắt mọi người, nhưng pho tượng cũng không phải là khắc hình người, mà là một cái kim tệ vô cùng khổng lồ. Phía trên kim tệ dùng mười loại bảo thạch màu sắc khác nhau gắn thành một vòng tròn, có hình dáng của mười hệ Đồ Đằng thần thú. Đường kính của pho tượng này chừng năm thước, bề dày nặng nề ấy lại nói cho mọi người biết, nó hoàn toàn được làm bằng vàng ròng.

- Ông trời của ta ơi!!!

Diêu Khiêm Thư vừa mới bước tới liền nhảy lên, ánh mắt nhìn về đồng kim tệ sáng chóa kia như muốn nhào tới ngay nhưng bị Bàn Tử nắm áo lôi lại.

- Cẩn thận, phía trên có cơ quan, ngươi muốn chết hả?

Chu Tiểu Tiểu tức giận nói. Trong lòng cũng đồng thời nhận định, người này quả thật yêu tiền như mạng, khó trách Cơ Động đề cử hắn làm Hội trưởng thương hội.

Đem Diêu Khiêm Thư thả xuống, Chu Tiểu Tiểu bước nhanh về phía trước, hai tay cùng giơ lên, thật nhanh hướng về phía kim tệ lớn kia đánh tới.

Động tác của hắn mặc dù rất nhanh, nhưng lại rất có tiết tấu. Kim tệ bị hắn đánh trúng liền có chút động đậy rất nhỏ, các khỏa bảo thạch được khảm bỗng đình trệ hoạt động. “Ca sát” tiếng cơ quan vang lên, cái kim tệ lớn kia chậm rãi lui về phía sau, lộ ra một cái lối đi.

Chu Tiểu Tiểu nói:

- Phía dưới chính là ngoại kho bảo khố rồi. Trên đồng kim tệ kia và trong tòa hậu điện này có vô số cơ quan. Không đụng đến kim tệ lớn kia thì thôi, nếu đụng phải lập tức sẽ phát động cơ quan. Đây chính là nhắm vào cường giả Chí Tôn mà thiết kế, nơi này từng có đạo tặc đến thăm ba lần, đều là cường giả Chí Tôn, nhưng cũng không ai có thể còn sống đi ra ngoài.

Giải thích cho mọi người xong, hắn liền đi tới trước, mọi người liền nối bước theo sau. Rốt cuộc cũng tiến vào trong bảo khố của thương hội.