Chương 787: Thánh đồ hàng lâm!

Bản thân Hỏa Linh tộc có tổ huấn là trừ phi Địa Tâm thế giới xuất hiện tai nạn khổng lồ, nếu không phải luôn luôn bảo trì trung lập, cùng lắm thì hơi thiên vị cho Hỏa Liên tộc một chút, chỉ có như vậy thì Hỏa Ma tộc mới luôn co cụm lại. Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Hỏa Linh Vương quyết định triệu tập hội nghị lần này, hy vọng có thể lựa chọn một vị đại diện giáo chủ thống soái toàn cục.

Hỏa Ma tộc rất mong muốn tình huống như thế phát sinh, nhưng Hỏa Linh Vương lại đưa ra một điều kiện, đó là bồi dưỡng người mới hoàn toàn. Lần tuyển chọn vị trí đại diện giáo chủ này, ba vị Thái thượng Chí tôn trưởng lão không được tham gia.

Tộc trưởng Hỏa Ma tộc vốn là người đưa Hỏa Ma tộc một lần nữa trở nên cường đại. Hắn tự thấy thực lực bản thân đã vượt qua Hỏa Liên Vương và Hỏa Linh vương, vì thế nên hắn không đồng ý với điều kiện của Hỏa Linh Vương, nhưng cuối cùng vẫn phải thỏa hiệp. Nguyên nhân rất đơn giản, Hỏa Linh Vương nói cho hắn biết nếu như hắn không đồng ý điều kiện đó thì vì hòa bình của thế giới Địa Tâm, Hỏa Linh Vương sẽ liên hợp với Hỏa Liên Vương tiêu diệt Hỏa Ma tộc.

Dù Hỏa Ma tộc mạnh nhất trong ba tộc, nhưng cũng không thể nào chống lại sự liên hợp của hai tộc kia, vì thế hắn đành phải nhẫn nhịn mà đáp ứng.

Khánh điển lựa chọn đại diện giáo chủ của Liệt Diễm Thánh giáo sẽ bắt đầu trong mấy ngày nữa. Ba chủng tộc lớn đều gióng trống mở cờ chuẩn bị. Trong mắt họ và những chủng tộc khác ở thế giới Địa Tâm thì đại diện giáo chủ sẽ là người trong ba chủng tộc này. Những chủng tộc khác đến chỉ là tham gia lễ hội, xem náo nhiệt mà thôi!

Ba chủng tộc lớn này đang phân cao thấp rất gay cấn, hiện giờ vẫn không chịu buông lỏng, đã âm thầm chuẩn bị nhân thủ đầy đủ kỹ càng.


Hai mươi tên Hỏa Ma đang dò xét đột nhiên dừng bước, ánh mắt đồng loạt nhìn về hướng lối vào tầng thứ mười lăm.

Kèm theo một tiếng rồng ngâm trầm thấp là ánh sáng màu vàng chói mắt cùng với màu đen thâm thúy tỏa ra, một thân thể khổng lồ bất chợt bay ra khỏi thông đạo.

Ngọn lửa trên người hai mươi tên Hỏa Ma bùng lên, không khí xung quanh như trở nên sền sệt trong nháy mắt. Nhiệt độ vốn là tám mươi độ phút chốc đã lên đến ba trăm độ, ba động ma lực nồng đậm kết hợp với lưới linh hồn tập trung vào quái vật khổng lồ đang bay tới.

Đó là một sinh vật mà nhóm Hỏa Ma này chưa thấy bao giờ, trong nhóm đều là Hỏa ma có tu vi cấp chín thế nhưng chúng vẫn cảm nhận được khí thế không thể nào kháng cự nổi từ kẻ mới đến kia. Bọn họ tưởng như đã khóa được sinh vật đó thì đột nhiên có một tầng ánh sáng màu bạc từ nó tản ra, linh hồn tỏa định của bọn họ như rơi vào trong hư vô, giống như chưa từng có sinh vật nào xuất hiện.

“Lớn mật, dám vô lễ với ta!”

Một thanh âm hùng hậu phát ra từ đỉnh đầu của quái vật truyền đến. Sau một khắc là một tiếng nổ rền vang lên, quái vật cửu trảo kia đã ngang nhiên đậu xuống làm cả vùng đất chấn động.

Lúc này nhóm Hỏa Ma mới có thể quan sát được một cách rõ ràng, thân thể sinh vật khổng lồ kia có hai loại màu sắc, một bên là màu trắng, bên kia là màu đen, lại có hai cái đầu rất lớn. Bọn họ chưa từng thấy loại sinh vật này bao giờ, nếu như trên người nó không nồng đậm hai loại cực hạn hỏa lực thì những tên Hỏa Ma này đã cho là sinh vật kia từ bên ngoài xâm lấn.

Khi thấy rõ hai sinh vật nhảy xuống trước tiên từ trên lưng quái vật khổng lồ, đám Hỏa Ma liền thở phào nhẹ nhõm. Đó là hai thân ảnh cao chừng sáu thước, có hình dạng tương tự bọn hắn. Những Hỏa Ma tuần tra chỉ có chiều cao thân thể chừng bốn thước, thấp bé hơn so với hai thân ảnh kia không ít. Khi thấy bọn họ, đám Hỏa Ma vội vàng thu liễm, đồng thời quỳ một gối xuống, cung kính nói:

“Bái kiến lãnh chủ đại nhân.

Trên người hai sinh vật khổng lồ kia thiêu cháy lên hai ngọn lửa vàng hoặc đen, trong Hỏa Ma tộc thì ngang với cấp thống lĩnh rồi. Nếu thân cao vượt sáu thước thì là cấp bậc lĩnh chủ, thân vượt tám thước chính là đại lĩnh chủ. Mà người cường đại nhất trong tộc chính là Hỏa Ma Vương, thân cao hơn mười thước.

Điều làm nhóm Hỏa Ma kinh ngạc đến ngớ người chính là sau khi hai vị lĩnh chủ hạ xuống lại không để ý một chút gì đến họ, mà lại lùi sang một bên, quỳ một gối xuống trên mặt đất giống như đang nghênh đón ai đó. Tiếp đó, có mười người liên tiếp nhảy xuống từ trên lưng sinh vật khổng lồ kia.

Người đứng đầu mặc bộ giáp màu đỏ trùm kín toàn thân, một bộ giáp có khí tức súc tích, không thể cảm nhận được nửa phần ma lực ba động trên người hắn. Đám Hỏa Ma không ngu đến mức coi đó là một sinh vật yếu đuối, có thể đi tới tầng thứ mười lăm đều là cường giả của thế giới Địa Tâm, không phải là người trong tam đại gia tộc thì cũng là nhân vật cỡ lãnh chủ trở lên mới có thể đặt chân tới đây.

Chín người đi theo hắn cũng bao trùm trong một tầng nham tinh màu đỏ, trông giống như giáp da. Đây chính là bộ dạng của Hỏa Khôi Lỗi.

Chẳng lẽ vị trước mắt này là Khôi Lỗi Vương? Nhưng mà giáp da trên người Khôi Lỗi Vương đâu có kỳ lạ như thế? Hơn nữa cũng không đến mức Hỏa Ma lãnh chủ phải tự mình dẫn đường chứ!

Khôi Lỗi tộc sinh hoạt ở tầng thứ mười hai, là chủng tộc xếp thứ bốn mươi ba, cũng là một chủng tộc tương đối mạnh. Nhưng Hỏa Khôi Lỗi và Hỏa Linh tộc rất thân cận vì sự tồn tại của hai chủng tộc có chút giống nhau. Tuy nhiên, tộc nhân của Hỏa Linh tộc có linh hồn cường đại hơn nên có thể trực tiếp dựa vào Hỏa Nguyên Tố mà tồn tại, còn Hỏa Khôi Lỗi tộc phải đem linh hồn ký thác vào tinh thạch thì mới có thể sinh tồn. Thân thể bọn họ có thể là bất cứ hình dạng gì, nhưng họ lại thường sử dụng hình dạng con người. Đây cũng là một chủng tộc tu luyện linh hồn thuần túy.

Tay phải tên Khôi Lỗi Vương vung lên, trong không trung lặng lẽ hiện ra một khe hở, sinh vật khổng lồ đã chở bọn họ đến rống lên một tiếng trầm thấp, sau đó biến mất trong khe không gian.

Nhóm Hỏa Ma thấy một màn như vậy, trong lòng không khỏi trở nên lạnh lẽo. Hắn có tọa kỵ riêng! Phải biết rằng ở thế giới Địa Tâm này, chỉ có tộc trưởng của mười chủng tộc đứng đầu mới có thể có tọa kỵ. Những tộc trưởng khác, dù là trưởng lão trọng yếu nếu dám có tọa kỵ tức là khiêu khích quyền uy của tộc tưởng mười chủng tộc lớn, đây cũng là một úy kị nghiêm trọng của thế giới Địa Tâm, không người nào dám xúc phạm. Vị Khôi Lỗi Vương trước mắt này dám làm như thế có nghĩa là hắn tự tin đã có đủ thực lực!

Tại các kỳ khánh điển trước kia cũng có các chủng tộc đột nhiên bộc lộ ra sức mạnh để nâng cao vị trí của tộc mình, thậm chí là để tộc mình di chuyển đến tầng sâu hơn. Chẳng lẽ lần này Khôi Lỗi tộc bộc phát sao?

Nhóm Hỏa Ma cứ suy nghĩ miên man như vậy, nhưng vì trách nhiệm nên chúng không dám tỏ vẻ gì khác biệt. Tên Hỏa Ma cầm đầu bước nhanh lên phía trước, còn cách sinh vật mặc áo giáp đỏ chừng hai mươi thước thì sợ hãi đứng lại, thoáng nhìn qua hai vị Hỏa Ma lãnh chủ rồi trầm giọng nói:

- Mời các hạ đưa ra lệnh bài.

Tầng thứ mười lăm không chỉ là nơi ở của ba đại chủng tộc, mà còn là tổng bộ của Liệt Diễm thánh giáo, các chủng tộc khác muốn tới đây đều phải có lệnh bài mới được. Nếu không sẽ bị coi là người xâm lược và chịu sự tấn công của ba đại tộc.

Nhóm người này chính là Cơ Động và các đồng bạn của hắn. Từ khi bọn họ rời khỏi tầng thứ hai đến giờ đã qua hơn nửa tháng. Trong thời gian này, bọn họ di chuyển không ngừng nghỉ chút nào, cũng thấy rất nhiều chủng tộc ở thế giới Địa Tâm. Khi họ đến tầng thứ mười hai thì gặp Hỏa Khôi Lỗi tộc, sau khi đắn đo suy nghĩ, Cơ Động quyết định giả mạo Hỏa Khôi Lỗi tộc đi đến tham gia khánh điển, như vậy mới có thể che dấu thân phận Thiên Can thánh đồ.

Mười một tấm lệnh bài màu vàng nhẹ nhàng bay ra, trôi nổi trước mặt Hỏa Ma đầu lĩnh. Khả năng khống chế kinh khủng làm tên Hỏa Ma đầu lĩnh giật nảy mình. Điều khiến nó kích động chính là người trước mặt dù thu hồi tọa kỵ hay đưa ra lệnh bài đến trước mặt nó đều không có nửa phần ba động ma lực nào sinh ra. Phải cường đại như thế nào mới làm được như thế đây!

Linh hồn ba động của Hỏa Ma đầu lĩnh càng thêm cung kính, nghiêm túc kiểm tra lệnh bài trước mặt, sau đó lùi về một bước, nói:

- Khôi Lỗi Vương đại nhân tôn kính, lần này Hỏa Khôi Lỗi tộc có mười một vị tham gia khánh điển sao?

Cơ Động hơi gật đầu, linh hồn ba động truyền ra, hỏi ngược lại:

- Chúng ta có thể đi chưa?

- Dĩ nhiên có thể.

Hỏa Ma đầu lĩnh vội cúi đầu cung kính lùi sang một bên, không dám hỏi thêm cái gì nữa. Dù sao đây cũng không phải là tình huống mới phát sinh lần đầu. Chủng tộc cường đại cướp lệnh bài của chủng tộc nhỏ yếu ở thế giới Địa Tâm cũng đã thành thói quen. Lấy lời của Hỏa Ma Vương thì chính là nhược tiểu chủng tộc vốn không có tư cách tới nơi này tham gia khánh điển, cho dù bọn họ có tới thì cũng không thể sinh tồn được ở đây, do đó việc cướp lệnh bài này sẽ thể hiện được sự cường đại của các chủng tộc.

Đối với việc này, Hỏa Linh Vương cũng cảm thấy lực bất tòng tâm. Theo quy củ của Liệt Diễm thánh giáo, chủng tộc khác không thể dễ dàng đến nơi này sinh sống, mà ba đại chủng tộc cũng không thể dễ dàng rời khỏi. Cho nên hắn cũng chỉ có thể làm ngơ mà thôi, quá phận nhất là có một lần khánh điển, có một chủng tộc cầm bốn mươi ba lệnh bài tới tham gia.

Trường hợp giống như Cơ Động dẫn theo mười người tới tuy hiếm thấy, nhưng cũng không phải chuyện gì to tát. Về phần hai Hỏa Ma lãnh chủ kia thì khỏi phải nói, tự nhiên không cần lệnh bài vẫn có thể tự do đi vào tầng thứ mười lăm.

Trước khi tới nơi này, Cơ Động cũng đã hỏi kỹ tình hình rồi, chỉ có điều hắn không ngờ rằng Hỏa Ma Tộc không thể dễ dàng rời khỏi tầng mười lăm như vậy. Vì thế khi họ vừa rời đi không lâu, nhóm Hỏa Ma tuần tra đã trở về Hỏa Ma tộc hồi báo.

Xa xa chính là ba tòa thành. Lúc Cơ Động ở tầng thứ mười thì đã nghe nói đến sự tồn tại của Hỏa Liên tộc, điều này làm hắn thấy được hy vọng hồi sinh Liệt Diễm, các Thiên Can Thánh Đồ cũng vì hắn mà cao hứng, chỉ có Trần Tư Tuyền là than thở trong lòng không thôi!

“Cơ Động ngu ngốc, ta đang ở bên cạnh chàng đây, cần gì phải hồi sinh ta nữa chứ!”

-o0o-