Chương 783: Hỏa Nha tộc anh dũng!

Cơ Động tuy nắm rõ diễn biến nhưng phản ứng lại quá chậm. Đợi đến khi Đại Diễn Thánh Hỏa Long và Thực Nhật Phượng Hoàng đến kịp thì phần lớn tinh anh của Hỏa Nha tộc đã bị hao tổn nặng nề. Tuy đau lòng nhưng giờ đây Cơ Động chỉ có thể làm được chừng đó. Hắn nhất định phải dốc hết toàn lực, cố gắng giết chết Hỏa Kiêu Vương trước mặt. Đại Diễn Thánh Hỏa Long và Thực Nhật Phượng Hoàng chỉ có tác dụng trì hoãn thời gian và làm giảm đi tổn thất nghiêm trọng cho Hỏa Nha nhất tộc. Về phần Thiên Can Thánh Đồ bên kia, hắn chỉ có thể gửi gắm hai chữ: "Kiên trì".

Không phải Cơ Động không muốn sử dụng trận pháp Ngũ Hành Tương Sinh Tuần Hoàn ngay khi đối chiến, mà là vì thực lực của Hỏa Kiêu Vương quá mạnh mẽ. Với năng lực thực chiến của mình, Hỏa Kiêu Vương hoàn toàn có thể ra lệnh cho tộc nhân cuốn lấy nhóm Thiên Can thánh đồ, sau đó chính bản thân hắn trực tiếp tấn công nhóm Hỏa Nha tinh nhuệ. Nếu quả thật xảy ra tình huống như thế thì chắc chắc Cơ Động sẽ càng thêm bị động, cho nên hắn buộc phải cuốn lấy Hỏa Kiêu vương không dứt, ưu tiên giải quyết mối nguy hiểm lớn nhất. Dĩ nhiên, thời gian trôi qua càng lâu thì sẽ càng bất lợi cho các Thiên Can thánh đồ, bởi vì bọn họ không có nguồn ma lực bổ sung khi đang ở trong thế giới Địa Tâm.

Ngay khi Cơ Động trở nên nghiêm túc, chuẩn bị sống mái một phen với Hỏa Kiêu Vương thì Hỏa Nha nhất tộc đã mang đến cho tất cả những người đang hiện diện nơi đây một sự rung động khổng lồ.

Thậm chí không hề chờ đợi Hỏa Nha Vương ra lệnh, xa xa đã có hàng ngàn vạn tộc nhân Hỏa Nha tập trung lại, áp sát vào hơn ngàn con Hỏa Kiêu đang đến gần Hỏa Nha đại trận, khí thế xuất hiện như sét đánh ngang trời.

Bọn chúng không có kỹ năng mạnh mẽ, cũng không có thực lực cường đại nhưng lại có thứ quý giá nhất là thân thể và tính mạnh. Ngàn vạn đầu Hỏa Nha từ bốn phương tám hướng xông tới, va chạm mạnh vào bầy Hỏa Kiêu ở trên không. Với khí thế chưa từng xuất hiện từ trước đến nay, bọn chúng dùng hết sức bình sinh tăng tốc độ lên cao nhất, dùng chính thân thể bản thân để đổi lại khoảng thời gian quý giá cho Hỏa Nha Vương, cho các Hỏa Nha lãnh chủ và Hỏa Nha thống lĩnh.

Gần như trong nháy mắt, đã có hàng ngàn tộc nhân Hỏa Nha nằm trong nhóm cảm tử đầu tiên rơi xuống đất, thân thể chúng bị xé nát dưới công kích mạnh mẽ của đám Hỏa Kiêu, nhưng sự hy sinh của chúng đã tranh thủ được chút thời gian quý báu cho toàn bộ tinh nhuệ Hỏa Nha tộc.

Dù rằng thực lực của Hỏa Kiêu tộc có mạnh mẽ hơn nữa, thì khi đối mặt với đông đảo Hỏa Nha liều mạng tấn công, bọn chúng cũng phải trì hoãn tốc độ bay lên của mình, bởi hàng ngàn vạn tộc nhân Hỏa Nha kia đã lập thành một bức tường máu chặn đứng bọn chúng.

Cơ Động ngây dại cả người, cả Hỏa Kiêu Vương lúc này cũng hoàn toàn chết lặng. Mệnh lệnh như thế chắc chắn Cơ Động sẽ không bao giờ đề ra, Hỏa Nha Vương cũng sẽ không làm như thế. Hết thảy sự việc xảy ra trước mắt hoàn toàn là do những tộc nhân bình thường của Hỏa Nha tộc tự mình triển khai. Tràng cảnh này vô cùng thảm khốc nhưng đồng thời cũng dẫn đến chấn động to lớn.

Càng ngày càng có nhiều Hỏa Nha bay vọt tới làm xuất hiện cảnh tượng xưa nay chưa từng có. Dù biết rằng một đi không trở lại nhưng không hề có con nào do dự, đều nhắm thẳng một đường xung phong.

Đây là lần đầu tiên Hỏa Kiêu Vương có cảm giác sợ hãi trong lòng. Hắn sợ không phải vì thực lực của Cơ Động, mà là run sợ trước những Hỏa Nha tộc nhỏ bé. Từ trước đến giờ, Hỏa Nha tộc trong mắt hắn không khác gì loài kiến hôi, nhưng bây giờ chính loài kiến hôi đó lại mang đến cho hắn chấn động mãnh liệt. Mỗi một con Hỏa Nha đều dùng tính mạng bản thân để đánh đổi lấy tương lai của toàn tộc.

Hỏa Nha nhất tộc vô cùng điên cuồng, nhưng cũng chính phần điên cuồng này đã đốt cháy dòng máu nóng trong người tất cả Hỏa Nha tinh nhuệ, cũng như làm cho Cơ Động và các Thiên Can thánh đồ sôi trào nhiệt huyết.

Máu bọn hắn sôi trào, trong lòng bùng cháy nhiệt huyết mạnh mẽ. Cho tới bây giờ, chưa bao giờ bọn họ lại trải qua cảm giác mạnh mẽ như thế. Cho dù quân đoàn tinh nhuệ nhất của nhân loại cũng còn kém xa một vạn tán ngàn dặm so với Hỏa Nha tộc về tinh thần đoàn kết, thấy chết không sờn.

Lúc này, hai mắt Hỏa Nha Vương đã trở nên đỏ bừng, nó không ra lệnh cho tộc nhân dừng lại mà tiếp tục dẫn theo bốn tòa đại trận Hỏa Nha, tấn công như điên cuồng như liều mạng. Để tộc nhân chết đi không uổng phí thì chỉ còn con đường tiêu diệt toàn bộ tộc Hỏa Kiêu, có như vậy mới xứng đáng với sự hi sinh của bọn họ.

Linh hồn Hỏa Nha Vương sôi trào gào thét, đồng thời linh hồn của mỗi một con Hỏa Nha tinh nhuệ dường như cũng thăng hoa hơn, công kích của bọn chúng đạt đến ngưỡng cao nhất từ trước đến giờ. Tuy rằng không có Cơ Động chỉ huy nhưng công kích vẫn xuất hiện liên miên không dứt. Vô số luồng quang mang nối đuôi nhau nhằm vào vị trí có đông đảo tộc nhân Hỏa Kiêu, hạ gục chúng từng con từng con rơi xuống, làm thế công của nhóm Hỏa Kiêu không thể nào mạnh mẽ như trước được nữa.

Đúng lúc này, Đại Diễn Thánh Hỏa Long và Thực Nhật Phượng Hoàng cũng đã tới kịp thời.

Bản tính Đại Diễn Thánh Hỏa Long vốn thích giết chóc, nên khi thấy tràng cảnh máu tanh trước mắt thì nó lập tức sôi trào máu huyết trong người. Còn Phượng Hoàng lại là vua của bách điểu, nhìn thấy tộc Hỏa Nha bị tàn sát nặng nề như vậy, chiến ý của Hỏa Nhi cũng theo sự căm phẫn mà tăng cao đến bất ngờ, ai thấy cũng phải hoảng sợ.

Cường giả của Hỏa Kiêu tộc vốn đã kéo hết đi vây công các Thiên Can thánh đồ, đám còn lại đều chỉ có tu vi từ thất giai trở xuống, nên sau khi Đại Diễn Thánh Hỏa Long và Thực Nhật Phượng Hoàng tham chiến liền chẳng khác nào như hổ lạc giữa bầy dê.

Có sự cố gắng của toàn tộc Hỏa Nha, cùng với sự xuất hiện của Đại Diễn Thánh Hỏa Long và Thực Nhật Phượng Hoàng, rốt cuộc cục diện trên không trung đã kịp thời nghịch chuyển trong nháy mắt. Đám Hỏa Kiêu tử trận ngày càng tăng lên, từng con từng con một không ngừng rơi xuống. Mặc dù thương vong của tộc Hỏa Nha vô cùng nặng nề nhưng cái chết của bọn chúng tuyệt đối là đáng giá.

Cho đến thời khắc này, những tinh nhuệ Hỏa Nha mới không còn bị ngã xuống trong chiến đấu nữa.

Phất Thụy giơ cao Lôi Ngục Thần Phủ đang cầm trong tay, rống lên đầy giận dữ:

- Chẳng lẽ chúng ta còn không bằng tộc Hỏa Nha sao? Giết…!

Chẳng khác nào Lôi thần hàng lâm, thân thể Phất Thụy bất chợt bành trướng, trăm ngàn tia Lôi Điện đồng thời phóng ra khắp chiến trường. Thiên Lôi Kiếp Ngục Giới điên cuồng bao trùm toàn bộ hơn trăm cường giả của tộc Hỏa Kiêu ở bên trong, cho dù là những cường giả cấp bậc lãnh chủ cũng phải tê dại khi đối mặt với đòn công kích tuyệt thế thần sầu này.

Nhóm Thiên Can thánh đồ cũng dùng hành động để đáp lại lời nói của Phất Thụy…, ba luồng sáng từ Diệt Tuyệt Kim Hoàn bắn ra, nhanh như tia chớp cắt lấy đầu của ba Hỏa Kiêu thống lĩnh, tạo thành ba vòi máu trong không trung.

Lúc trước, nhóm Thiên Can thánh đồ còn có ý thu liễm, nhưng đến lúc này họ đã hoàn toàn bộc phát ra thực lực của mình. Ngoại trừ Thiên Cơ được che chắn ở chính giữa ra, Ma vực của chín người còn lại đều đồng thời tập trung vào một khu vực mà bùng phát. Trong chốc lát, lực lượng và ý chí bị kiềm nén mấy ngày nay đã được bọn họ hoàn toàn thiêu cháy. Ma lực kinh khủng càn quét và tàn sát bừa bãi, bức lùi mười Hỏa Kiêu lãnh chủ và tạo thành thương vong cho đại lượng Hỏa Kiêu thống lĩnh.

Ưu thế nhiều thuộc tính lúc đã hiển lộ ra một cách rõ ràng. Đại Địa Nữ Thần Chi Trượng của Miễu Miễu cắm trên mặt đất, toàn lực thi triển Niêm Trù Nê Thổ làm hạn chế khả năng phi hành của đám Hỏa Kiêu tinh nhuệ. Còn Lang Thiên Ý lại bày ra một màn huyễn hoặc mê người. Dưới sự khống chế của hắn, trên bầu trời bất chợt xuất hiện vô số Lưu Tinh Vũ từ trên cao xa xuống. Cực hạn song Thổ liên thủ phóng xuất đã hoàn toàn áp chế lực lượng Hỏa Kiêu tinh nhuệ.

A Kim với Phất Thụy là những người có đòn sát thương mạnh nhất. Mỗi lần A Kim phóng ra Quả Phụ Chế Tạo Giả là một lần chặt đứt tứ chi của Hỏa Kiêu tộc. Còn Diệt Tuyệt Kim Hoàn thì lại càng quỷ dị hơn, mỗi khi có một nhóm cường giả Hỏa Kiêu xông lên thì sẽ bị tinh thần trùng kích đánh sâu vào trí não khiến bọn chúng căn bản không thể nào phát huy ra được hoàn toàn thực lực của bản thân.

Trong Ngũ Hành thì Thủy sinh Kim. Ở trong thế giới tràn ngập hỏa diễm thế này, Lam Bảo Nhi và Đỗ Minh rất khó phát huy thực lực của mình, cho nên bọn họ lựa chọn phụ trợ đồng bạn. Đỗ Minh theo sát muội muội mình như hình với bóng, Cực Hạn Nhâm Thủy phụ trợ cho Cực Hạn Canh Kim, còn Lam Bảo Nhi thì đi theo A Kim, Cực Hạn Cử Thủy phụ trợ cho Cực Hạn Tân Kim. Mặc dù ở nơi này không tồn tại nguyên tố ma lực của bọn họ, thậm chí còn bị ảnh hưởng của Hỏa nguyên tố, nhưng các Thiên Can thánh đồ vẫn đủ sức để tiếp tục chiến đấu lâu dài hơn nữa.

Nhìn thấy toàn bộ cảnh tượng trước mắt, Trần Tư Tuyền hẳn là người bận tâm nhất. Địa Tâm thế giới là nơi nàng dựng dục ở kiếp trước, cũng là nơi nàng từng thống trị hàng trăm ngàn năm. Liệt Diễm thánh giáo cũng do nàng dựng lên, tất cả quy tắc cũng chính như thế mà có. Nàng lúc trước hoàn toàn không biết đến tộc Hỏa Nha. Một bộ tộc nhỏ yếu như vậy thậm chí còn khó chiếm được vị trí trong trí nhớ của nàng. Nhưng giờ khắc này, khi thấy tinh thần quả cảm của tộc Hỏa Nha, Trần Tư Tuyền là người tiếp nhận rung động mãnh liệt nhất, vĩnh viễn không thể nào quên được tràng cảnh đang xảy ra này.

Lúc trước, khi thấy Cơ Động không thẳng tay sát hại sinh vật ở Địa Tâm thế giới, nàng vốn là người cao hứng nhất. Dĩ nhiên nàng cũng hiểu rõ nguyên nhân là tại sao, bởi vì nơi này từng là chỗ sinh sống của Liệt Diễm, cho nên Cơ Động không muốn tàn sát, làm bóng hồng đã chết đi trong lòng mình phải thương tâm. Nhưng vào thời điểm Cơ Động nhanh chóng quyết định phải huyết tẩy toàn bộ Hỏa Kiêu thì nàng lại không thể hiểu thấu quyết định của hắn. Trong tiềm thức của nàng, địa vị Hỏa Kiêu nhất tộc ở Địa Tâm thế giới trọng yếu hơn nhiều so với Hỏa Nha tộc.

Nhưng đến lúc này thì Trần Tư Tuyền đã biết rằng mình hoàn toàn sai lầm rồi. Một bên là Hỏa Kiêu tộc cường đại, hô phong hoán vũ trong Địa Tâm thế giới, còn một bên là Hỏa Nha tộc sống giãy dụa ở tầng chót nhất, nhưng bù lại chúng vô cùng đoàn kết.

Hỏa Kiêu Vương mang theo toàn bộ tinh nhuệ Hỏa Kiêu tộc tấn công, hiển nhiên trong hai chủng tộc, sau cuộc chiến này chỉ còn lại một tộc tiếp tục tồn tại ở Địa Tâm thế giới. Cơ Động đã đưa ra lựa chọn hoàn toàn chính xác, một chủng tộc đoàn kết, với số lượng đông đảo thì tiềm lực phát triển của bọn họ làm sao Hỏa Kiêu tộc theo kịp nổi? Huống hồ Hỏa Nha tộc hoàn toàn nằm trong tầm tay Cơ Động, tâm ý của hắn đã lựa chọn Hỏa Nha tộc, cố gắng vì tương lai hòa bình của Địa Tâm thế giới, chứ không phải một Hỏa Kiêu tộc kiêu ngạo, cường ngạnh xâm lược chủng tộc khác.

“Cảm ơn chàng, Cơ Động!”

Đây là những lời duy nhất xuất hiện trong lòng Tư Tuyền. Nàng hoàn toàn tin tưởng Cơ Động dẫn theo Thiên Can thánh đồ tiến vào Địa Tâm thế giới sẽ không làm đảo loạn nơi này, mà ngược lại còn ra sức cố gắng vì sự họa bình của Địa Tâm.

Cuộc chiến giữa Cơ Động và Hỏa Kiêu vương đã đến giai đoạn cao trào, đại chiến kéo dài từ không trung đến cả mặt đất. Cơ Động lại lần nữa xông tới Hỏa Kiêu vương, luồng ánh sáng đỏ kim đặc trưng phát ra vô cùng chói mắt, trong nháy mắt Nguyên Tố Bác Ly Ma Vực đã bao trùm đối phương vào trong đó.

Chiêu thức của Địa Long tổ thì không cần bàn cãi đến mức độ bá đạo. Nhờ sự xuất hiện của nó mà mức độ chênh lệch ma lực giữa hai bên được thu hẹp lại phần lớn.

Trong nháy mắt, chân phải Cơ Động sải bước, cả người gần như dán chặt lên mặt đất, lướt nhanh tới như tia chớp. Cùng lúc đó, Thái Cực Ma Vực ở sau lưng hắn hoàn toàn chuyển thành một vòng tròn đen nhánh, nhưng lại không xuất hiện bóng dáng Ám Viêm Ma vương. Khi Cơ Động thi triển ra chút ánh sáng đặc trưng, mọi người ai cũng thấy đó không còn là ngọn lửa vương hỏa của người thừa kế Ám Viêm Ma vương, mà là một tồn tại cường đại, hoàn toàn thuộc về bản thân hắn.

Thấy cảnh tượng sau lưng Cơ Động đổi sang màu đen, ánh mắt Hỏa Kiêu Vương nhấp nháy liên hồi, lộ ra vẻ sợ hãi cùng cực ở trong đó, trong linh hồn nảy lên ý nghĩ:

“Ám Viêm Ma vương đại nhân?”

Đây là sự sợ hãi xuất phát hoàn toàn từ nội tâm, bởi Hỏa Kiêu Vương vô cùng quen thuộc với ma kĩ của Ám Viêm Ma Vương. Ban đầu, trước khi Liệt Diễm xuất hiện với khí thế sét đánh thì nó vẫn còn đi theo Ám Viêm Ma vương tung hoành!

Tiếp đó, Cơ Động thuận theo tay trái chém ra, không gian và thời gian ở nơi này gần như hoàn toàn bị cô đọng lại. Cơ Động trong chớp mắt đã ở trước mặt Hỏa Kiêu vương. Một khối hỏa cầu màu đỏ đậm, cứng rắn theo thế công bay tới, đập thẳng vào người hắn.

Hỏa Kiêu vương hiểu rất rõ Ám Viêm Ma Vương nên dĩ nhiên biết đây là cái gì, sáu cánh tay nhanh chóng kết thành thủ ấn, một hỏa trụ to lớn xuất hiện tiến tới ngăn chặn khối hỏa cầu đỏ đậm kia. Nội tâm đamg run rẩy làm hắn không dám đôi công với Cơ Động. Vào lúc này, trong lòng hắn bắt đầu xuất hiện thối ý.

“Rầm!”

Một hỏa trụ to lớn đen tuyền xuất hiện, cuốn theo công kích của Hỏa Kiêu vương bay lên trên không.

Hỏa Kiêu Vương nhẹ nhõm chưa được bao lâu, thì ngay tức khắc ánh mắt hắn lại tràn ngập sự sợ hãi. Hỏa trụ to lớn kia không biến mất mà sinh ra làm hai, một cái ngăn chặn, một cái tiến lên, chớp mắt đã xuất hiện ngay trước mặt hắn.

Với ma lực của mình, Cơ Động không thể nào thi triển đồng thời Cấm Bách Thiên U Diễm Băng hay Cấm Thiên Vạn Đại U Diễm Băng. Hỏa Kiêu Vương cảm thấy đầu mình muốn to như cái đấu, hắn hoàn toàn mờ mịt, không biết tại sao lại như thế? Tại sao Cơ Động lại có thể thuấn phát xuất thủ kỹ năng cao cấp Siêu Tất Sát Kỹ.

Dĩ nhiên hắn không biết được điểm cốt yếu trong đó, giống hệt trường hợp của Lâm Nhất Lỗi, khi đó hắn cũng không thể hiểu được tại sao mình lại có thể thua trong tay tên tiểu tử mới đột phá Bát quan này.

Đó là bởi vì bọn họ đều không hiểu gì về Ngũ Hành pháp trận, lại càng không biết sự tồn tại của Ngũ Hành Tồn Trữ pháp trận.

Ban đầu, một kiếm của Cơ Động suýt nữa đánh chết Lâm Nhất Lỗi là bởi hắn đã dẫn phát ma lực khổng lồ từ Âm Dương Miện vào trong Hỏa Thần Kiếm, thúc dục hoàn toàn sức mạnh của nó. Tu vi ngày càng tăng lên, Tồn Trữ pháp trận đã sớm không cần phải dùng đến Long Xà Biến để thi triển, mà có thể trực tiếp ứng dụng trong thực chiến. Bởi vì có khả năng bộc phát ma lực vượt xa cấp bậc bản thân, nên Cơ Động mới có thể nhiều lần giành chiến thắng trước những đối thủ vượt xa đẳng cấp mình.

“Rầm!”

Hỏa trụ đen tuyền kia liên tục cắn nuốt thân thể Hỏa Kiêu Vương. Trên cơ bản, bởi không thể tránh né Đại U Diễm Băng, bên trong nó lại hàm chứa lực lượng kinh khủng nên Hỏa Kiêu Vương chỉ có cách dùng ma lực để ngạnh kháng.

Thời điểm xuất hiện Ám Nguyệt, trong lòng Hỏa Kiêu vương đã sợ hãi đến mức cùng cực nên bị hạn chế rất nhiều trong việc phát huy thực lực của mình, huống hồ bản thân hắn cũng không đủ sức chống lại Đại U Diễm Băng, nên chớp mắt cả thân thể đã hóa thành một tượng đá đen nhánh.

-o0o-