Chương 669: Thần khí Tân Kim hệ

Đối diện với Kim Tiễn Đao sáng chói không hề lưu một giọt máu trên lưỡi dao, cả người Vương Hiểu Lỗi run rẩy từng đợt, cảm giác sợ hãi lan tràn toàn thân. Từ trên người hắn thả ra một đạo bạch quang, bạch quang trong nháy mắt chuyển thành màu vàng. Ngay sau đó một vòng kim quang sáng rực theo người hắn phóng ra, chậm rãi xoay tròn, phát ra thanh âm như gió thổi.

Sắc mặt A Kim bất chợt biến đổi, bởi vì nàng phát hiện khi vòng sáng này xuất hiện, hiệu quả áp chế thuộc tính với địch nhân đã biến mất. Kim Tiễn Đao vừa đụng vào vòng ánh sáng vàng này liền khép lại, quét ngang ra. Một tiếng nổ vang thật lớn, A Kim chấn động toàn thân lộn nhào bay ra.

Cơ Động luôn bình thản ngồi trên ghế đứng bật dậy. Bởi vì hắn nhìn ra được A Kim sở dĩ trước tiên khép Kim Tiễn Đao lại là vì nàng sợ cây kéo của mình bị hao tổn. Quả Phụ Chế Tạo Giả chính là thứ thần khí nha? Có thể ép nàng cho ra phán đoán như thế, chẳng lẽ...

Thừa dịp thời gian A Kim bị bức lui, Mặt Khô Lâu đã lớn kêu ra tiếng: “Tào Nghị, cái lũ ngu ngốc này đang làm gì đó, nhanh chạy lại bảo vệ bản thiếu gia, chúng ta đi !" Tên này cũng biết thức thời, tận mắt thấy ăn thiệt thòi lớn, lập tức gọi thủ hạ về. Vòng sáng vàng kim trên không trung đẩy lui A Kim ra lập tức hóa thành một luồng kim quang bay trở về trên người tên Mặt Khô Lâu. Tên này lập tức quay gấp thân thể gầy yếu dứt khoát bỏ chạy.

A Kim hừ lạnh một tiếng, thân thể chợt lóe đuổi theo nhanh như chớp. Mà lúc này năm người Tào Nghị rốt cục chạy tới, mặc dù trong lòng không muốn nhưng bọn hắn vẫn phải ngăn cản đường đi của nàng.

Vào lúc này Cơ Động di động, không ai thấy rõ động tác hắn thế nào, phảng phất như huyễn ảnh thoáng cái xẹt qua bên người. Sau một khắc, hắn đã chắn trước mặt Mặt Khô Lâu. Mà năm người Tào Nghị còn đang phải dốc toàn lực ứng phó A Kim, làm sao rảnh hơi chạy qua cứu hắn được.

"Vũ nhục đồng bọn của ta còn muốn đi?" Cơ Động đứng lẳng lặng ở trước mặt Mặt Khô Lâu, gã Mặt Khô Lâu run chân không trụ nổi, suýt nữa té đụng vào người hắn. Nhìn thấy Cơ Động một đầu tóc trắng và hai tròng mắt thâm như cô Thúy. Mặt Khô Lâu cảm thấy một tia lạnh lẽo khó thể hình dung từ đáy lòng dâng lên. Thực lực của hắn chẳng đáng gì, nhưng khả năng nhạy cảm vẫn phải có. Khi Cơ Động xuất hiện che trước người hắn, hắn cuối cùng đã hiểu, người đứng trước mắt này thậm chí còn muốn kinh khủng hơn cả mỹ nữ sử dụng cây kéo vàng kia.

"Tránh ra !" Mặt Khô Lâu ngoài mạnh trong yếu, tận lực hô lớn lên.

Cơ Động hừ lạnh, ánh mắt khinh thường nhìn hắn, trong lúc bất chợt bước lên một bước, tay phải lộ ra định nắm lấy Mặt Khô Lâu.

Mặt Khô Lâu hét lớn một tiếng, vòng sáng vàng kim lúc trước ngăn cản A Kim xuất hiện lần nữa, vòng sáng vừa ra trong nháy mắt đã đụng tới cánh tay Cơ Động.

Quang hoàn vàng kim xuất hiện quá nhanh, Cơ Động đã hiểu tại sao trước đó A Kim phải thu hồi Kim Tiễn Đao không dám đối cứng. Vòng hào quang màu vàng này tản ra một loại khí chất đặc thù, không phải là Kim thuộc tính sắc bén, mà là khí tức Kim thuộc tính phiêu nhiên, bản chất phiêu hốt vô chừng. Còn có ba động của cực hạn Tân kim thuần túy, làm cho người ta không thể nắm bắt được nó từ đâu đi đến từ đó đi đâu đành đi đại đến đâu hay đến đó... Cảm giác này khó thể hình dung rõ ràng nhưng rất mạnh mẽ, ngay cả Cơ Động có lực lượng linh hồn cường đại làm hậu thuẫn cũng phải chấn động một phát. Vào giờ khắc này, Cơ Động đã khẳng định xong phán đoán của mình. Cánh tay của hắn cũng không có ý định thu hồi lại.

Trên tay phải Cơ Động hồng quanh đại thịnh, ma lực vô cùng nóng bỏng nháy mắt thu nạp vòng sáng vàng kim vào trong. Vòng sáng kia vừa bị động nhất thời tỏa sáng hào quang muốn tránh thoát hồng quang bao phủ. Nhưng Cơ Động làm sao để nó được như ý đây? Cổ tay hắn lật một cái đã chộp chính xác vào quang hoàn màu vàng kia. Nhất thời vòng sáng màu vàng biến thành màu đỏ, lực lượng va chạm hoàn toàn biến mất.

Khô Lâu thấy vậy thì mặt mày tái nhợt, lát sau lại có khuynh hướng chuyển sang đỏ bừng, tựa hồ đang chật vật chống đỡ cái gì đó. Hắn bị Cơ Động dùng lực lượng Hỏa Thần Kiếm trói buộc quang hoàn vàng kim, còn đang liều mạng khống chế, không ngừng lay động muốn thoát khỏi bàn tay Cơ Động. Nhưng mà tay phải Cơ Động cứng rắn như đá tảng, y như đúc bằng sắt vậy, căn bản hắn không thể nào lay động nổi.

Cơ Động lạnh lùng nói: "Thần khí cũng phải nhìn xem ai sử dụng. Ta không biết vì sao ngươi lĩnh ngộ được Hỗn Độn Kim. Nhưng ngươi căn bản không xứng với thần khí này." Vừa nói dứt lời tay trái hắn vỗ xuống. Một chưởng này cao quý ưu nhã, những người quen biết Cơ Động vừa nhìn là biết nếu lãnh một chưởng này của hắn, sợ rằng dù có thần khí hộ thể cũng sẽ bị thương. Huống chi thân thể Mặt Khô Lâu yếu ớt như vậy.

"Hạ thủ lưu tình !" Ngay lúc này, thanh âm Chu Tiểu Tiểu mập mạp bất chợt vang lên. A Kim ở bên kia đã mở lưỡi kéo Quả Phụ Chế Tạo Giả ra lần nữa, năm người ngăn cản nàng chỉ còn một mình Tào Nghị còn đang kéo dài hơi tàn.

Một tiếng nổ ầm vang trong đại sảnh, Tào Nghị bị Kim Tiễn Đao quét ngang qua văng nhanh ra ngoài. Thân hắn ở trên không trung phun máu tươi điên cuồng, đây là kết quả A Kim đã hạ thủ lưu tình. Nếu không, đầu hắn đã rơi xuống bên cạnh chín tên đồng bọn kia rồi.

Mà một chưởng của Cơ Động đã vỗ xuống, chỉ một thanh âm nhè nhẹ vang lên, thân thể Mặt Khô Lâu ngã lăn xuống đất, đúng lúc ngã xuống trước mặt A Kim. Lưỡi kéo vàng trong tay A Kim tiện thể hạ xuống, tựa hồ rất tự nhiên nhưng không biết có trùng hợp hay không, mũi nhọn lưỡi kéo nhằm ngay vị trí giữa hai chân Mặt Khô Lâu vô cùng chính xác, sau đó là một loạt hành động thật đơn giản và nhẹ nhàng “mở ra, đặt vào đúng vị trí, khép lại, một cục thịt thừa rơi ra, một vòi máu phun trào mỹ lệ, một thanh âm tê tâm liệt phế vang lên…”

Mặt Khô Lâu vốn chỉ té ngã bình thường, sau khi Quả Phụ Chế Tạo Giả hời hợt rút về, tứ chi và đầu hắn giống như bị thứ gì đó kéo ngược lại, toàn bộ co rút lại vào thân thể. Cả người cong lại y như một tôm lớn, miệng há thật to phát ra thanh âm “ô phê ô tê ô đau…”, ánh mắt hắn trừng lên gần như muốn rớt ra ngoài. Trên mặt lại càng tái nhợt, toàn thân run rẩy run rẩy từng hồi, đột nhiên trợn trắng mắt bất tỉnh nhân sự.

Vị trí Quả Phụ Chế Tạo Giả vừa rút ra tựa hồ trồi ra một thứ thứ gì đó giống như lòng trắng trứng gà..., hiển nhiên, cái thứ Mặt Khô Lâu thường dùng để bắt nạt chị em đã bị triệt để phế đi.

Chu Tiểu Tiểu mập mạp nhanh chóng đi tới bên cạnh Mặt Khô Lâu, nhìn bộ dáng của hắn lại nhìn nhìn Quả Phụ Chế Tạo Giả trong tay A Kim. Tất cả mọi người không khỏi rùng mình một cái, gai lạnh trên sống lưng bất chợt nổi lên. Hắn chưa từng chân chính giao thủ với A Kim, lúc này là lần đầu tiên chứng kiến A Kim xuất thủ. Không ngờ cô bé lãnh diễm lợi hại đến như thế, quá trình chiến đấu lúc trước hắn đều tập trung quan sát. A Kim biểu hiện ra năng lực thực chiến cường hãn để lại cho hắn ấn tượng cực kỳ sâu sắc. Nụ cười khổ xuất hiện ở trên mặt mập mạp: “Ta không phải đã nói là hạ thủ lưu tình hay sao?"

A Kim lạnh lùng liếc hắn, nói: “Nếu như ngươi không nói câu đó, thứ mất đi chính là đầu của hắn." Nói xong Quả Phụ Chế Tạo Giả lại giơ lên, phía trên thân nó không hề dính bất kỳ thứ dơ bẩn nào. Đây cũng là một trong những đặc tính của Kim Tiễn Đao Quả Phụ Chế Tạo Giả. Khi nó chậm rãi mở ra khép lại, các vị phái nam nho nhã ở bên kia, bao gồm cả Cơ Động và Phất Thụy ở bên trong, tất cả trái tim đồng thời đột nhiên co rút lại, lực uy hiếp của thứ này đối với nam nhân có thể so sánh với thần khí chân chính rồi. A Kim xoay người rời đi, Chu Tiểu Tiểu cũng bất đắc dĩ ngồi xổm xuống, vỗ liên tiếp mấy chưởng xuống phía dưới Mặt Khô Lâu, điểm vào mấy huyệt đạo trọng yếu, coi như là bảo vệ hắn một mạng.

Vào lúc này Cơ Động cũng đi tới, ánh mắt Chu Tiểu Tiểu lập tức rơi vào quang hoàn vàng kim nằm trong tay hắn. Nó vẫn không ngừng giãy dụa phản kháng, Mập Mạp nuốt một hớp nước miếng, nổi giận mắng: "Con mẹ nó, cái tên khốn kiếp Vương Đạo Quân, thế mà dám mang thần khí của thương hội cho cháu mình sử dụng. Thân là chủ tịch nghị sự đoàn lại cả gan công khai làm trái với quy củ thương hội, ta nhất định phải xử trí tới nơi tới chốn. Vừa nói xong, hắn đã giơ tay lên định nắm lấy quang hoàn trong tay Cơ Động. Nhưng Cơ Động lách mình né tránh một trảo này của hắn. Chu Tiểu Tiểu sửng sốt nói: “Tiểu tử Cơ Động, ngươi định làm gì? Đây chính là đồ vật của thương hội Ngốc Có Tiền chúng ta mà?"

Cơ Động nói một: "Hễ ngươi nói đồ của ngươi sẽ là của ngươi sao? Ai có thể chứng minh đây là đồ của thương hội Ngốc Có Tiền các ngươi? Đây là đồ vật mà chúng ta chiến đấu mới có được, tự nhiên chính là của chúng ta. Coi như là đồ của thương hội các ngươi, nếu như lúc nãy ngươi ra tay hỗ trợ chúng ta giáo huấn tên tiểu tử kia thì còn có thể bàn được, nhưng hiện tại thì..."

Chu Tiểu Tiểu ngẩn ngơ thốt lên: "Cơ Động, ngươi đây là cãi chày cãi cối. Thần khí của thương hội không phải là vật để đùa giỡn, cho dù ngươi thông qua thương hội khảo hạch, tối đa cũng chỉ cho ngươi mượn sử dụng mà thôi."

Cơ Động khẽ mỉm cười, vẻ tà ác xuất hiện ở trên mặt hắn: “Mập mạp, chẳng lẽ ngươi nói, nhờ Quang Minh Thiên Can thánh đồ chúng ta làm việc, lấy một thần khí làm thù lao là quá đáng hả? Hơn nữa, ai nói rằng kiện thần khí này thuộc về các ngươi? Nếu như ta không nhìn lầm thì cái này là thần khí Tân kim hệ. Hẳn là một trong những kiện Thiên Can thần trang của Thiên Can thánh đồ chúng ta. Người sở hữu chân chính vốn là chúng ta. Huống chi lúc nãy ngươi đã nói, kiện thần khí này là do gã chủ tịch nghị sự đoàn tự động giao cho Mặt Khô Lâu, cho dù hắn đánh mất thần khí thì có quan hệ gì tới ngươi?"

Chu Tiểu Tiểu chau mày: “Vậy cũng không được, ta là hội trưởng thương hội Ngốc Có Tiền. Cơ Động, chuyện này không được đùa giỡn . Ngươi đang chiếm đoạt vật phẩm của thương hội Ngốc Có Tiền, đã nghĩ tới hậu quả hay chưa?"

"Hậu quả chính là nếu như thương hội Ngốc Có Tiền xem chúng ta là địch, tương lai không lâu nó sẽ bị xóa trên khỏi đại lục này." Người nói chuyện không phải là Cơ Động, mà là Phất Thụy, mười Thiên Can thánh đồ vào lúc này đã tới bên cạnh bao vây Chu Tiểu Tiểu vào giữa. Khí cơ bất chợt ẩn hiện. Cho dù là cường giả như Chu Tiểu Tiểu cũng cảm giác được không khí hít thở không thông. Lần này hắn không có Cúc Hoa Trư trợ giúp. Xét đến cùng Cúc Hoa Trư vẫn đứng về phía Thiên Can thánh đồ.

Nghe Phất Thụy nói, Chu Tiểu Tiểu ngược lại tỉnh táo hơn rất nhiều. Bởi vì hắn đột nhiên cảm thấy lời Phất Thụy nói cũng không có khoa trương. Có lẽ mười người trẻ tuổi đứng trước mắt này, cộng thêm một Thiên Cơ là mười một người. Lực lượng của bọn họ còn không đủ đối kháng với thương hội Ngốc Có Tiền. Thế nhưng hắn không hề quên lần giáo huấn trước kia. Trung thổ đế quốc, Đông Mộc đế quốc chỉ vì một mình Cơ Động chủ động gây chiến. Bây giờ Cơ Động phát minh ra Ngũ Hành Tương Sinh tuần hoàn trận có thể nói là mạch sống mấu chốt của tất cả Ma sư. Công hội Ma sư lại càng toàn lực ủng hộ hắn. Dưới tình huống như vậy, nếu như bọn họ thật sự muốn hủy diệt thương hội Ngốc Có Tiền, có lẽ trả cái giá không nhỏ nhưng kết quả cuối cùng vẫn có thể hoàn thành. Hơn nữa, một khi chân thật hợp lại, đoán chừng có không ít người còn chờ đợi chê cười thương hội Ngốc Có Tiền. Dù sao đây cũng là thương hội thiên hạ đệ nhất, thời gian Ngốc Có Tiền tồn tại quá lâu quá lâu rồi. Nội tình giấu ở phía sau, tài phú khổng lồ như vậy có ai mà không ngắm nghía đây?

Chu Tiểu Tiểu hít sâu một hơi lấy bình tĩnh, miễn cưỡng khôi phục tâm tình kích động của mình. Hắn biết vào lúc này cho ra lựa chọn có thể quan hệ đến vận mệnh tương lai trăm năm của thương hội Ngốc Có Tiền. Chu Tiểu Tiểu trầm mặc chốc lát, rốt cục ngẩng đầu thản nhiên nói: "Ta hôm nay chưa từng đi tới nơi này, cái gì cũng không thấy. Đổi lại địa phương khác nói chuyện thôi!" Nhìn bộ dạng Mập Mạp không cam lòng kia, trên mặt Cơ Động không khỏi mỉm cười đắc ý nói: “Xem ra ta muốn ở trọ trong tửu điếm Ngốc Có Tiền một lần đúng là không dễ dàng mà. Chúng ta đi thôi !"

Chu Tiểu Tiểu cẩn thận tự hỏi một hồi, rốt cục vẫn quyết định đặt cược hết thảy ở trên người những tiểu tử trẻ tuổi này. Dĩ nhiên, cho dù hắn phản đối thì thế nào chứ? Mặc dù hắn là cường giả Chí Tôn cấp chín mươi sáu. Nhưng những người trẻ tuổi trước mắt này liên thủ với nhau căn bản không cho hắn cơ hội. Thần khí Cơ Động nắm trong tay chắc chắn hắn không thể nào cầm về.

Chu Tiểu Tiểu vẫy tay với một gã trung niên cách đó không xa, nói nhỏ gì đó với gã trung niên. Hiển nhiên là hắn đang xử lý sự việc sau này. Khi bọn họ rời khỏi, tên Mặt Khô Lâu đương nhiên không thể chết được, nếu không sẽ phát sinh thêm rất nhiều phiền toái. Mà lúc trước hắn ẩn giấu không ra mặt xử lý, cái lão già chủ tịch kia có tài giỏi cỡ nào cũng không thể mạnh mẽ áp đặt chuyện này lên trên đầu hắn. Cho dù nhận ra được nhóm Cơ Động thì lão già đó có thể nói gì đây? Trách nhiệm đánh mất thần khí không phải thuộc về Chu Tiểu Tiểu mà.

Cơ Động vung tay phải lên, một cỗ khí lưu màu trắng nhàn nhạt từ trong lòng bàn tay lưu chuyển trào ra rót vào trong cơ thể Mặt Khô Lâu. Một thanh âm nhè nhẹ vang lên, một vầng sáng màu vàng từ trong cơ thể Mặt Khô Lâu bay ra. Hắn theo đó phóng thích lực lượng Hỏa Thần hạn chế quang hoàn vàng kim, hai luồng hào quang sáng rỡ cùng trùng hợp chung một chỗ, lực lượng giãy dụa lúc trước tự nhiên biến mất.

Cơ Động không có nhìn lại quang hoàn vàng kim, chỉ từ tốn đưa tới trước mặt A Kim. A Kim cũng tự nhiên nhận lấy, kim quang chợt lóe, luồng hào quang đã dung nhập vào trong cơ thể nàng rồi nhanh chóng biến mất.

Tu vi bản thân Mặt Khô Lâu không đáng nhắc tới, cảnh giới chỉ khoảng bốn quan mà thôi, không biết hắn áp dụng phương pháp gì lại có thể dẫn động một tia lực lượng Hỗn Độn Kim mới dung hợp được kiện thần khí này. Mà Cơ Động có thể dễ dàng khắc chế hắn là bởi vì thực lực của hắn căn bản không đủ để phát huy uy lực thần khí, lý do khác là vì trong Ngũ Hành hỏa khắc kim. Cơ Động bằng vào cực hạn song hỏa thúc dục lực lượng Hỏa Thần Kiếm hiển nhiên là dễ dàng khắc thần khí Tân kim hệ này. Còn A Kim chính là Tân kim thánh đồ chân chính đã thật sự nắm giữ ảo diệu Hỗn Độn Kim. Vì thế nàng dung hợp kiện thần khí này lại càng đơn giản. Dĩ nhiên, nếu như nàng muốn phát huy hoàn toàn uy lực thần khí này sẽ cần có một khoảng thời gian thích ứng và dung hợp chân chính.

Nhóm Cơ Động ra khỏi tửu điếm Ngốc Có Tiền, vỗ vỗ bả vai mập mạp: “Lần này coi như ta thiếu ngươi !"