Chương 649: Ta không đồng ý để nàng làm Thánh Đồ!

Những lời nói của Bình Đẳng Vương Cơ Vân Sinh và thái tử Cơ Dạ Thương chẳng khác nào đã trực tiếp đẩy Cơ Động lên sân khấu làm nhân vật chính. Cơ Động mới vừa toan phản bác, Cơ Trường Tín đã giành nói:

- Đã như vậy, cứ quyết định thế đi.

Cơ Vân Sinh mỉm cười:

- Ba điều kiện đó đối với Trung Thổ đế quốc không thành vấn đề, chúng ta sẽ nhanh chóng mời bốn đế quốc khác cùng thảo luận chuyện này. Tuy nhiên, Phó viện trưởng Cơ Động, không biết những học viên Sí Hỏa học viện có thể lưu lại Ma Sư công hội hay không? Có như thế mới đủ sức thuyết phục đối với các quốc gia khác.

Cơ Động thoáng suy tư:

- Có thể để bọn họ lưu lại. Về vấn đề phân bổ trưởng lão, cứ do Ngũ đại đế quốc và Ma Sư công hội tiến hành bàn bạc đi. Ở điểm này, ta không có ý kiến gì!

Đại thế đã định, mục tiêu thiết yếu của Cơ Động đã hoàn thành, dĩ nhiên chuyện tình mà hắn phải xử lý còn có rất nhiều.

Hắn mang theo những học viên của Sí Hỏa Học Viện cùng với nhóm Thiên Can thánh đồ đi theo hai vị Hội trưởng và Phó hội trưởng Ma Sư công hội. Hi Lạc và Ốc Phật đối với những học viên này tự nhiên xem như bảo bối trong tay, không cần Cơ Động phải nhọc tâm lo lắng điều gì. Trong trường hợp các đại đế quốc không đồng nhất ý kiến, Cơ Động chắc chắn sẽ không truyền bá Ngũ Hành tương sinh tuần hoàn trận pháp ra bên ngoài. Trận pháp này nếu không có sự đồng ý của hắn, cho dù người khác có muốn học trộm cũng đành bó tay.

Phòng họp của Ma Sư công hội.

- Cơ Động trưởng lão, hôm nay ngươi đã mang đến cho chúng ta một đại lễ cực lớn! Ngươi cứ yên tâm, chuyện này Công hội nhất định sẽ toàn lực xúc tiến. Vì sự an nguy của Đại lục, ngươi đã khẳng khái công khai pháp trận thần diệu như thế, ta đại biểu cho Ma Sư công hội cám ơn ngươi.

Người nói chuyện tự nhiên là hội trưởng Hi Lạc của Ma Sư công hội. Vừa dứt lời, hắn liền đứng dậy khom người hành lễ đối với Cơ Động.

Cơ Động vội vã hoàn lễ:

- Hi Lạc hội trưởng, ngài không cần như thế. Tất cả chúng ta đều cố gắng vì tương lai của đại lục mà thôi. Hai tháng sau, ta sẽ quay trở lại, nếu như hết thảy đều thuận lợi, ta có thể bắt đầu toàn diện truyền thụ Ngũ Hành tương sinh tuần hoàn trận pháp. Tất cả những công tác chuẩn bị phải phiền toái ngài lo lắng. Để học tập trận pháp này, cần phải có đầy đủ Ngũ Hành thuộc tính, âm dương phân biệt. Nhất định phải đoan chắc bọn họ có thể ở chung một chỗ với nhau trong thời gian lâu dài. Phải đáp ứng được những điều này mới có thể tiến hành học tập, bằng không pháp trận không cần bị phá cũng tự vỡ tan. Hơn nữa, tốt nhất là mỗi một tổ năm người phải có cấp độ ma lực gần tương đương nhau, lúc đó hiệu quả tu luyện sẽ cao hơn gấp bội.

Hi Lạc gật đầu lia lịa:

- Những công việc chuẩn bị ban đầu cứ giao cho ta là được. Bất luận những quốc gia khác có ý kiến như thế nào đi nữa, thì Ma Sư công hội chúng ta vẫn đảm bảo có thể tập hợp được ít nhất ba ngàn Ma sư học tập trận pháp. Ta thấy ngươi vẫn còn quá khiêm tốn đó, sau khi quan sát Ngũ Hành tương sinh tuần hoàn trận pháp, ta thấy ngươi nói trận pháp sẽ giúp chúng ta gia tăng hai phần thắng, e rằng là vẫn còn đánh giá quá thấp.

Cơ Động khẽ mỉm cười, sau đó quay sang Cơ Trường Tín nói:

- Huyền tổ, để luyện tập trận pháp này của ta, cần phải có Chí tôn cường giả hoặc là người có Tinh Thần Lực cực kỳ cường đại trợ giúp. Về phương diện này, phải phiền toái huyền tổ vất vả liên lạc với những người khác.

Cơ Trường Tín nói:

- Ít nhất sáu lão già chúng ta là không thành vấn đề. Ta sẽ lập tức đi tìm bọn họ, mời tất cả đến Trung Nguyên thành. Về phần những Chí tôn cường giả khác thì để ta thử xem sao đã. Hẳn là còn có thể tìm được một, hai người nữa, dù sao cũng là đại sự quan hệ đến an nguy của đại lục, tin rằng cũng không ai khoanh tay đứng nhìn.

Cơ Động sau đó đem những suy nghĩ cùng với cách thức tổ chức tu luyện trận pháp trao đổi với Ma Sư công hội. Đến đây coi như là đã hoàn thành một công đoạn.

- Hi Lạc hội trưởng, có thể hay không cấp cho ta một gian phòng lớn yên tĩnh, không để cho bất kỳ người nào quấy rầy?

- Không thành vấn đề. Ma Sư công hội của chúng ta vô cùng an toàn, ngươi có thể yên tâm. Ta ta sẽ đi an bài ngay bây giờ.

Cơ Động quay sang nhìn Trần Tư Tuyền và Lang Thiên Ý, trước khi đến bảo khố ẩn giấu Ngũ Hành pháp trận, hắn muốn để cho bọn họ kế thừa Tinh miện của Ất Mộc thánh đồ và Mậu Thổ thánh đồ trước. Lúc đó mới chân chính tập hợp đủ mười Thiên Can thánh đồ.

Một lát sau, Ma Sư công hội đã sắp xếp xong xuôi gian phòng, Cơ Động mang theo mọi người cáo từ những thành viên cao tầng của Ma Sư công hội và vợ chồng Cơ Trường Tín, sau đó tiến vào gian phòng đã được ăn bài.

Hi Lạc an bài tự nhiên là cực kỳ thỏa đáng, gian phòng này ở tầng chót của Ma Sư công hội, chẳng những rộng rãi, bí ẩn, mà còn cẩn thận bố trí mười mấy tên Ma sư tiến hành cảnh vệ.

Sau khi đóng kỹ cửa phòng, Cơ Động không hề khiêm nhường, đi thẳng tới chủ vị ngồi xuống. Những người khác tất cả cũng rối rít ngồi phân chia chỗ ngồi.

Trong phòng tổng cộng có mười một người, ngoại trừ mười vị Thiên Can thánh đồ, còn có Vân Thiên Ky.

- Mục đích ta cần gian phòng này tin tưởng mọi người cũng có thể đoán được. Chúng ta là những Quang Minh Thiên Can thánh đồ được gây dựng lại, hiện tại vẫn còn thiếu hai vị trí của Ất Mộc thánh đồ và Mậu Thổ thánh đồ. Ta sẽ lần lượt giới thiệu với mọi người. Đầu tiên là Lang Thiên Ý, Phó quân đoàn trưởng Kim Cương quân đoàn, con trai của Quân đoàn trưởng Lang Tà. Năm nay chưa đầy ba mươi tuổi, ma lực tu vi đã đột phá bảy mươi cấp, Mậu Thổ hệ. Ta dự định để hắn tiếp nhận vị trí Mậu Thổ thánh đồ.

Thứ nhì là Trần Tư Tuyền, mười chín tuổi, Ất Mộc hệ, đến từ Đông Mộc đế quốc. Nàng sở hữu Ất Mộc hệ thần khí Vĩnh Hằng Chi Khải của Sinh Mệnh nữ thần. Ta sắp đặt nàng tiếp nhận vị trí Ất Mộc thánh đồ. Mọi người có ý kiến gì hay không?

Việc Cơ Động đem theo Lang Thiên Ý và Trần Tư Tuyền cũng đã minh xác ý tứ này của hắn. Vân Thiên Ky đi tới Cơ Động trước mặt Cơ Động, đem hai khối tinh miện Ất Mộc và Mậu Thổ đặt vào tay hắn.

- Chủ nhân, ta ủng hộ sắp xếp của người.

Hai khối tinh miện tản ra ánh ngọc lung linh, cực hạn ma lực nồng đậm ba động quanh quẩn trong phòng, dưới ánh sáng thấp thoáng lại càng tăng thêm vài phần sắc thái ma huyễn.

- Ta không đồng ý!

Đúng lúc ấy, một thanh âm lạnh như băng vang lên. Tất cả mọi người, bao gồm Cơ Động cũng không khỏi giật mình kinh ngạc. Mọi ánh mắt đều đổ dồn về hướng thanh âm vừa phát ra.

Nói ra những lời này chính là A Kim. Sau khi vào phòng, nàng yên lặng an vị trong góc. Lúc này nàng đang chăm chú nhìn Cơ Động với sắc mặt âm trầm, sự băng lãnh hiện rõ trong đôi mắt.

Cơ Động không nghĩ tới việc lại có người phản đối đề nghị của hắn. Tất cả mọi người ở đây đều là những đồng bạn, là những chiến hữu thân cận nhất với hắn. Hắn tin tưởng tất cả đều tuyệt đối tín nhiệm với mình. Sở dĩ hắn lịch sự nêu ra yêu cầu cũng chỉ vì muốn tỏ thái độ tôn trọng họ mà thôi. Không ngờ thật sự lại có người phản đối ý kiến, hơn nữa người này lại là A Kim mới khó hiểu.

- Tại sao?

Cơ Động cau mày hỏi.

A Kim chỉ thẳng ngón tay vào Trần Tư Tuyền đang ngồi ở bên cạnh Cơ Động, lạnh lùng nói:

- Mậu Thổ thánh đồ ta không có ý kiến, nhưng ta không đồng ý để nàng ta tiếp nhận Ất Mộc thánh đồ. Cơ Động, chủ nhân mới vừa qua đời chưa tròn năm mà ngươi đã tìm thú vui mới, ngươi làm thế không sợ chủ nhân thất vọng sao?

Lời nói của A Kim khiến mọi người đều lâm vào kinh hãi. A Kim căn bản không thèm úp mở, trực tiếp mắng thẳng vào mặt Cơ Động. Những lời của nàng chẳng khác nào một lưỡi dao nhọn, đâm thẳng và trái tim hắn.

“Rầm…!”

- Ngươi nói gì?

Vừa quát lớn, Cơ Động vừa vung tay đập nát cái bàn ở bên cạnh thành tro bụi, đồng thời điên tiết đứng lên. Cơn giận dữ điên cuồng trong nháy mắt dâng lên ngùn ngụt trong lòng hắn. Càng tức giận càng cảm thấy ủy khuất, cả người Cơ Động không khống chế được mà run lẩy bẩy.

A Kim cười lạnh nói:

- Ta nói gì? Chẳng lẽ ta nói sai hả? Ngươi cùng nữ nhân này mặc trang phục tình lữ, tay trong tay xuất hiện trước mặt mọi người, chẳng lẽ đó không phải là niềm vui mới sao? Trước kia, ngươi với chủ nhân tình cảm thắm thiết, chủ nhân mới vì ngươi mà chết. Nào ngờ ngươi trong thời gian ngắn như vậy lại có nữ nhân khác. Ngươi được lắm, ngươi tốt lắm. Ngươi để cho nàng ta tiếp nhận vị trí Ất Mộc thánh đồ cũng không sao, ta rút lui là xong. Cơ Động, ngươi căn bản chỉ là ngụy quân tử.

- A Kim, đủ rồi!

Phất Thụy trầm giọng quát lên.

A Kim cả giận nói:

- Đủ cái gì mà đủ? Ta nói có gì sai sao? Tình huống vừa rồi tất cả các ngươi cũng thấy được. Cái gì mà Thiên Can Thánh vương chứ? Ta nhổ vào.

- A Kim tỷ tỷ….

Lam Bảo Nhi đứng lên, đi tới bên cạnh A Kim, kéo kéo tay nàng.

A Kim nhìn về phía nàng:

- Bảo Nhi, ngươi tại sao không nói gì hết? Mới vừa rồi không phải ngươi còn đang chán nản tinh thần sao? Ta biết ngươi cũng thích tên khốn kiếp Cơ Động này, hắn có cái gì tốt chứ? Bất quá cũng chỉ là tên tiểu nhân hèn hạ có mới nới cũ mà thôi.

Lam Bảo Nhi ngẩn ngơ, đôi mắt bắt đầu ngân ngấn nước. Nàng cúi đầu, cắn chặt môi nhưng rốt cuộc cũng không nói ra lời khuyên nhủ A Kim nữa.

Những người khác cũng cũng không biết nên làm sao cho trọn vẹn, Cơ Động thân mật với Trần Tư Tuyền, tất cả bọn họ cũng đã thấy. Đối với sự tức giận của A Kim, bọn họ mặc dù muốn khuyên, nhưng thật sự là không biết nên khuyên như thế nào cho phải.

Đang lúc này, Cơ Động đột nhiên sải bước tới trước mặt A Kim. Diêu Khiêm Thư ngồi ở cách đó không xa vội vàng đứng lên, cố gắng ngăn cản hắn:

- Cơ Động, đừng vọng động. A Kim cũng chỉ là nhất thời tức giận mà thôi.

Cơ Động đưa tay phải ra, chặn ngang Diêu Khiêm Thư lại. Hắn mím chặt đôi môi, gương mặt tái nhợt vì tức giận. Đối diện với hắn, A Kim không hề sợ hãi, đôi mắt vẫn ngùn ngụt lửa giận nhìn thẳng vào mắt Cơ Động.

Cơ Động tiến sát tới trước mặt A Kim, bất ngờ hắn dùng tay xé toạc áo trước của mình, để lộ ra lồng ngực rắn chắc.

A Kim ngẩn ngơ, nếu như Cơ Động bởi thẹn quá hóa khùng mà động thủ với nàng, có lẽ nàng sẽ cảm thấy rất bình thường, nhưng hắn đột nhiên lại xé toang vạt áo như vậy khiến nàng phải sững sờ trong chốc lát. Mặc dù vẫn còn căm giận, nhưng gương mặt không tránh khỏi đỏ bừng.

Sau đó, Cơ Động cầm lấy cánh tay phải của A Kim, áp lên trên lồng ngực mình, trầm giọng quát lên:

- A Kim, lấy tu vi của ngươi, chắc chắn có ít nhất cả ngàn biện pháp có thể mở ngực của ta ra, ngươi tận mắt nhìn đi, lòng có thay đổi hay không?

Cơ Động trở nên vô cùng băng lãnh, ánh mắt phảng phất có thể làm người khác đông cứng. Cảm thụ được nhiệt độ trên cơ ngực của hắn, gương mặt A Kim đang đỏ bừng vì tức giận thì giờ đây đã dần chuyển sang tái nhợt.

Cơ Động quát:

- Nhanh đi! Mở lồng ngực của ta ra mà xem! Nếu như ngươi cảm thấy lòng ta đã thay đổi, ngươi được phép thay Liệt Diễm giết chết ta. Làm đi!

Hắn vẫn yêu Liệt Diễm, cái gì cũng có thể nhưng tuyệt đối không ai được quyền nghi ngờ hay chất vấn tình cảm của hắn giành cho Liệt Diễm. Bất luận là người nào cũng không được.

Các Thiên Can thánh đồ nhìn Cơ Động đang lâm vào trạng thái kích động như thế, không một người nào dám lên tiếng. Bầu không khí trong phòng phảng phất như trầm trọng lại. Bọn họ cũng không biết nên khuyên nhủ thế nào với Cơ Động hoặc A Kim.

Đang lúc ấy, Trần Tư Tuyền vốn vẫn đang trầm mặc quan sát hết thảy đột nhiên mở miệng nói:

- Ta nghĩ, đó là một sự hiểu lầm.

Không ai có thể hiểu tình yêu sâu đậm của Cơ Động giành cho Liệt Diễm bằng nàng. Nhìn bóng lưng Cơ Động vẫn đang run rẩy vì kích động, vành mắt Trần Tư Tuyền không khỏi đỏ ửng lên.

Vừa nói, nàng vừa chạy tới bên A Kim và Cơ Động. Không đếm xỉa đến đôi mắt phún lửa của Cơ Động, nàng giơ tay lên, tách rời Cơ Động và A Kim ra khỏi nhau.

- A Kim, ta nghĩ chúng ta cần nói chuyện riêng một chút.

Trần Tư Tuyền nhìn về phía A Kim, A Kim cũng đúng lúc nhìn về phía nàng, ánh mắt hai người va chạm lẫn nhau. Đột nhiên ánh mắt A Kim dường như rối loạn, từ trong đôi mắt của Trần Tư Tuyền, nàng tựa hồ nhìn thấy một điều gì đó mơ hồ thân thuộc. Trong lúc đó, Trần Tư Tuyền đã kéo nàng đi ra ngoài. A Kim xuất kỳ bất ý không có phản kháng gì, cứ thế để Trần Tư Tuyền tùy ý kéo mình đi.

“Phanh!”

Cửa phòng đóng sập lại, Cơ Động vẫn như cũ đứng ở nơi đó thở hào hển, cả người dường như vô lực. Cảm giác thống khổ đang thiêu đốt trái tim hắn, trong lòng không ngừng lớn tiếng gọi tên Liệt Diễm.

Bên ngoài, Trần Tư Tuyền kéo A Kim đi thẳng đến một tầng khác. A Kim dường như chợt bừng tỉnh lại, nàng vung tay lên, hất bàn tay của Trần Tư tuyền ra.

- Ta và ngươi không có gì có thể nói.

Thanh âm rét lạnh đầy dẫy sát cơ mãnh liệt, song quyền của nàng siết chặt, phảng phất có thể bộc phát bất cứ lúc nào.

Đối với động tác của A Kim, Trần Tư Tuyền cũng không có để ý. Nàng nói ra một câu làm A Kim giật bắn người:

- A Kim, ta có thể tin tưởng ngươi không?

A Kim nhướng mày:

- Ngươi có ý gì?

Trần Tư Tuyền nhìn về phía A Kim, ánh mắt hai người lần nữa tương giao. Lần này, ánh mắt của Tư Tuyền đã xuất hiện biến hóa kỳ dị.

Đó là một ánh mắt tôn quý, ôn hòa, dường như có thể bao dung hết thảy, trong đó còn mang theo vẻ đạm mạc rời xa phàm trần. Khi A Kim thấy sự biến hóa trong mắt Trần Tư Tuyền, toàn thân nàng lập tức chấn động.

- Ngươi… Ngươi… Ngươi…!

- Dùng Cực Hạn Tân Kim Ma lực của ngươi bày ra tầng kết giới cách âm đi.

Trần Tư Tuyền thản nhiên nói.

Lần này, A Kim không hề phản đối, một quầng ánh sáng ngọc màu vàng nhạt đột nhiên xuất hiện, trong nháy mắt đem hai người bao phủ vào bên trong. Kết giới ngăn cách do Cực Hạn Ma Lực tạo thành, dù có là Chí Tôn cường giả đứng bên cạnh, cũng không thể nghe được thanh âm bên trong.

Trần Tư Tuyền yên lặng kéo tầng sa che mặt xuống, để lộ ra gương mặt hoàn mỹ yêu kiều trước mặt A Kim.

- Một người bề ngoài có lẽ sẽ phát sinh biến hóa, nhưng ánh mắt chắc chắn không thay đổi, bởi ánh mắt là cửa sổ linh hồn. A Kim, ta không có lựa chọn nào khác, ta chỉ có thể tin tưởng ngươi. Nếu như không có sự trợ giúp của ngươi, có lẽ ta vĩnh viễn cũng không thể ở cùng một chỗ với Cơ Động.

- Ngươi đến tột cùng là ai?

Nhìn thẳng vào đôi mắt Trần Tư Tuyền, trong mắt A Kim lộ ra thần sắc kinh nghi bất định.

- Hãy nhìn chăm chú vào đôi mắt của ta, không nên dời ánh mắt đi nơi khác.

Trần Tư Tuyền nói. Bất ngờ một tia linh hồn kỳ dị từ trong đôi mắt nàng phiêu nhiên xuất hiện, lơ đãng bồng bềnh ở trước mặt A Kim.

Hết thảy mọi việc trước mắt A Kim bắt đầu xuất hiện biến hóa, nàng nhìn thấy đầu tiên là cảnh mình được mang về từ trong băng tuyết. Sau đó là màu đỏ sậm của Địa Tâm thế giới…, Liệt Diễm tuyệt mỹ một thân hồng y đứng trước tượng băng của mình…, cảnh tượng nàng tỉnh dậy từ trong băng giá, nói câu đầu tiên: “Đây là nơi nào? Ta là ai?”

A Kim toàn thân kịch chấn, bởi vì những điều này chỉ thuộc về bí mật giữa nàng và Liệt Diễm...