Chương 638: Cường thế khiêu chiến!

- Lần giao lưu này nhất định phải diễn ra. Ta đã mời Bình Đẳng Vương Cơ Vân Sinh điện hạ, Cơ Dạ Thương thái tử điện hạ, Thiên Cương Miện hạ Cơ Trường Tín, Đại Cát Miện hạ Thượng Quan Ngâm Không, hội trưởng Ma Sư công hội Hi Lạc cùng phó hội trưởng Ốc Phật, ngày mai đến để chứng kiến lần giao lưu này. Nếu ngài không đồng ý giao lưu tỉ thí, ta sẽ không ngại mà tìm tới hoàng gia và dùng hoàng cung làm nơi giao lưu tỉ thí. Ngài cho rằng ngài có thể ngăn cản ta sao?

Diêu Khiêm Thư cũng xen vào nói:

- Thế nào, Thánh vương đại nhân? Ngươi không mời chúng ta tham dự sao? Ngươi không nên nhất bên trọng, nhất bên khinh chứ?

Hắn rõ ràng là đang xướng họa theo Cơ Động, hay nói cách khác là đang uy hiếp Cơ Minh Bộ. Việc bảy vị Thiên Can thánh đồ ở lại Thiên Can học viện tu luyện rõ ràng đã làm cho Cơ Minh Bộ không bằng lòng. Nhưng hắn lại không có cách nào cự tuyệt. Mẹ nó chứ, bọn Thánh đồ đều là những anh hùng từ đại kiếp nạn Thánh Tà đảo trở về, hơn nữa mỗi một người bọn hắn đều nắm giữ Cực Hạn Ma Lực cường đại. Trong nhóm bọn họ lại còn có Thiên Cơ đương đại. Đừng nói là Thiên Can học viện, cho dù là hoàng thất của Trung Thổ đế quốc cũng tuyệt đối không dám đắc tội với Thiên Cơ. Cho nên, khi bọn hắn yêu cầu được ở lại Thiên Can học viện tiến hành tu luyện, Cơ Minh Bộ chỉ còn cách gật đầu đồng ý, đặc biệt còn cấp hẳn cho bọn hắn một khu vực riêng. May mà trong một năm qua, đám người Thiên Can thánh đồ cũng không gây phiền toái gì cho hắn.

Nói thật, nếu Lôi Đế Phất Thụy vẫn còn ở Thiên Can học viện, và Cơ Minh Bộ có thể lay động được hắn, thì lão tuyệt đối sẽ không dễ dàng thỏa hiệp. Chẳng qua hiện tại, chỉ với đám Đổng sự lão có trong tay thì có thể làm được gì? Thiên Can học viện đã không còn được như xưa, trong khi đó đám người Thiên Can thánh đồ lại lựa chọn sát cánh với Cơ Động. Vì những lí do đó nên lão càng không thể đắc tội với Cơ Động.

Cơ Minh Bộ đột nhiên xoay người lại, trán nổi gân xanh, cố nén lửa giận nói:

- Cơ Động, đây là các ngươi đang uy hiếp ta, uy hiếp Thiên Can học viện sao? Các ngươi đừng quên, Thiên Can học viện vốn được Ngũ đại đế quốc ủng hộ, đã vì đại lục lập được vô số công lao.

Cơ Động lạnh nhạt nói:

- Cơ Minh Bộ, ngươi nói không sai. Quả thật Thiên Can học viện đã cống hiến rất nhiều cho Đại lục. Nhưng lúc ở Thánh Tà đảo liều mạng chém giết chính là ngươi sao? Không, không phải. Vinh quang này là do các học viên ưu tú không tiếc máu xương mà đánh đổi. Ngươi chẳng qua chỉ là người phát ngôn của Hoàng thất Trung Thổ đế quốc chứ có làm được trò trống gì? E rằng ngay cả dạy dỗ một học viên ngươi cũng không thèm để mắt. Ta cùng bạn bè thân hữu gặp mặt, ngươi lại cho rằng ta gây náo động. Tốt lắm, vậy ta lập tức gây náo động cho ngươi xem.

Thần sắc Cơ Minh Bộ chợt trở nên u ám. Cơ Động vừa dứt lời thì uy áp trên người hắn cũng vừa phóng xuất ra. Nhưng khi chứng kiến đôi mắt của Cơ Động dần dần chuyển sang màu bạc, lúc này hắn mới chợt hiểu vì cái gì mà tiểu tử này tuy trẻ tuổi mà danh tiếng đã sánh ngang với Lôi Đế Phất Thụy, thực lực của hắn quả thật là quá cường đại so với suy nghĩ của mình.

Lúc này, đám học viên của Sí Hỏa học viện mới vỡ lẽ vì cớ gì mà lão sư Cơ Động đã nói với bọn hắn là đến Thiên Can học viện để khiêu chiến cách đây ba tháng. Đây không phải là nhổ nước bọt vào mặt đối phương thì là cái gì? Mới vừa rồi bên mình còn sân si với lão viện trưởng. Mẹ nó chứ! Tâm trạng của những học viên này chỉ có thể dùng một từ để hình dung, đó là “Ta thích!”

Đúng lúc này, vị Thổ hệ Đổng sự xen vào:

- Phó viện trưởng Cơ Động, các ngươi đến là để trao đổi, vậy thì không nên vọng động. Hai học viện trao đổi lẫn nhau, chính xác là đôi bên đều có lợi. Phía Thiên Can học viện cứ để ta phụ trách. Viện trưởng, việc này là do ngươi không đúng, ngươi cũng không thể đoạt mất trách nhiệm của ta chứ?

Vị Thổ hệ Đổng sự này, trước đây Cơ Động cũng không có để tâm đến. Đó là một lão giả vóc người cao gầy, đôi mắt lấp lánh tinh quang. Cho đến bây giờ, mọi việc ở Thiên Can học viện đều do một mình Cơ Minh Bộ ra mặt, cho nên có rất ít người chú ý đến hắn. Giờ đây hắn lại đột ngột mở miệng như thế khiến Cơ Động không khỏi kinh ngạc trong lòng. Xem ra, có thể trở thành Đổng sự của Thiên Can học viện đều không phải là người tầm thường! Lời nói vừa rồi của hắn đã đem Cơ Minh Bộ gạt phắt ra ngoài, cũng là vô hình chung hủy diệt hết thảy những gì Cơ Minh Bộ đã làm trước đây.

Cơ Minh Bộ tức giận hừ lạnh, vung tay:

- Được, ta không xen vào nữa, ngươi cứ tùy ý sắp đặt.

Bỏ lại câu nói như vậy, quả thật hắn đã quá mất mặt đến nỗi không thể đứng lại nơi này nữa, đành phải chọn biện pháp bỏ đi. Mặc dù cố biểu hiện như là không có gì, nhưng trên thực tế là hắn đã chịu thua. Nếu Cơ Động trực tiếp đến hoàng cung của Trung Thổ đế quốc yêu cầu tiến hành giao lưu tỉ thí, như vậy so với khái niệm trao đổi giữa hai học viện là hoàn toàn khác nhau. Ngàn vạn lần đừng nghĩ rằng đương kim hoàng đế của Trung thổ đế quốc Cơ Vân Lộc sẽ vì là cháu ruột của hắn mà gạt bỏ hay ngăn cản Cơ Động. Hiện giờ tại Trung Thổ đế quốc, sau khi Cơ Dạ Thương kế nhiệm Thái tử, Bình Đẳng Vương nhất mạch cường thế đã áp đảo hoàn toàn Hoàng gia. Ngay cả Cơ Vân Lộc cũng không thể làm khác, bởi hai vị chí tôn Miện hạ, thần hộ mệnh của Trung thổ đế quốc đều là người của Bình Đẳng Vương nhất mạch. Cơ Vân Lộc hắn còn có thể làm gì? Làm hoàng đế giống như hắn, coi như là đã đủ xui xẻo rồi.

Vốn dĩ Cơ Vân Sinh rất tôn trọng Hoàng đế bệ hạ, nhưng sau khi Cơ Động đánh chết Thái tử, lão đã hiểu mối quan hệ giữa song phương là không thể nào hòa hoãn được nữa. Cũng may hắn đã kiên cường, chân chính đem Trung Thổ đế quốc dần dần nắm giữ trong tay mình. Chỉ cần Cơ Vân Lộc chết đi thì Trung Thổ đế quốc sẽ hoàn toàn thuộc về Bình Đẳng Vương nhất mạch. Lúc đó, dòng dõi phía Cơ Minh Bộ cũng chỉ có thể nguyện ý chấp nhận mà thôi.

Hiện tại Cơ Minh Bộ đã hầu như đã bỏ mặc tất cả ngoại sự mà tập trung tu luyện. Ma lực của hắn đã đạt tới cấp tám mươi chín, cấp bậc mà rất nhiều người cho đến chết cũng không thể đột phá. Trong nhiều năm qua, hắn cũng chỉ có một mong muốn đó là vượt qua được chướng ngại này.

- Phó viện trưởng Cơ Động! Thật ngại quá, viện trưởng Cơ Minh Bộ thời gian gần đây đột phá tu vi không có kết quả cho nên tâm tình không được tốt lắm. Chúng ta tiếp đón không được chu đáo, mong ngài bỏ qua cho. Ta là Hoàng Lập Tân, đổng sự của học viện, hiện chịu trách nhiệm quản lý Thổ hệ cũng như việc trao đổi lần này. Hoan nghênh các ngươi đến Thiên Can học viện.

Có thể đem Thiên Can học viện áp chế đến mức độ như vậy, Cơ Động cũng không còn tâm tư gây hấn nữa. Dù gì đi nữa, nơi đây cũng là nơi khởi nguồn của hắn, cho nên hắn liền gật đầu với Hoàng Lập Tân:

- Vậy phiền Hoàng đổng sự rồi.

- Phó viện trưởng Cơ Động, mời vào trong.

Hoàng Lập Tân cùng với đám Đổng sự của Thiên Can học viện vốn sắc mặt đang như khỉ ăn ớt đưa đoàn người Cơ Động vào trong Thổ hệ Giáo Học Lâu, đó là một phòng họp lớn có thể tiếp nhận hơn trăm người. Vân Thiên Ky và nhóm Thiên Can thánh đồ rõ ràng không có ý định rời đi, mà Hoàng Lập Tân dĩ nhiên cũng không dám đuổi bọn hắn, cho nên tất cả đều vào trong phòng họp.

Mọi người phân chủ khách ngồi xuống, Hoàng Lập Tân đi thẳng vào vấn đề. Hắn hỏi Cơ Động:

- Phó viện trưởng Cơ Động, chúng ta tuy rằng đã nhận được thư của viện trưởng Chúc Dung, nhưng trong thư cũng không làm rõ vấn đề là tiến hành trao đổi như thế nào. Ngài có đề nghị gì không?

Hắn quả thực không dám cùng gã sát tinh này dây dưa. Tốt nhất là cứ cung kính mà tiễn hắn rời đi mới là thượng sách.

Cơ Động nói:

- Lần trao đổi này ta hy vọng tiến hành ở hai phương diện. Thứ nhất là các học viên sẽ thi đấu đối kháng. Ta dẫn theo ba mươi học viên nên cũng thỉnh quý học viện phái ra ba mươi học viên, ngày mai sẽ tiến hành đoàn chiến. Ta rất hy vọng Thiên Can học viện sẽ phái ra ba mươi học viên đứng đầu của Âm Dương Học Đường.

- Hả?

Hoàng Lập Tân chấn động:

- Phó viện trưởng Cơ Động, chẳng lẽ ngài cũng muốn tham gia vào lần trao đổi này sao?

Nghe Cơ Động nói xong, đây là điều đầu tiên hắn nghĩ tới. Ở đây đều là cường giả, không nói đến nhóm Thiên Can thánh đồ, chỉ riêng các vị đổng sự của Thiên Can học viện cũng đều là Bát quan cường giả. Bọn hắn tự nhiên nhìn ra được tu vi của những học viên mà Cơ Động mang tới, đây bất quá chỉ là một đám học viên phổ biến Nhị quan, tam quan mà thôi. Trong khi đó, chỉ riêng những học viên của Thiên Can học viện cùng lứa tuổi với nhóm này, tu vi ít nhất cũng đã là tam quan hoặc tứ quan chứ đừng nói đến tu vi của các học viên Âm Dương học đường. Tuy rằng hiện tại Âm Dương học đường không bằng lúc trước, nhưng ba mươi học viên tốp đầu xét về chỉnh thể, tu vi đều đã vượt qua Tứ quan, hơn nữa những vị trí đứng đầu đều đột phá ngũ quan từ lâu.

Cho dù không nói về cấp bậc ma lực, chỉ riêng về kinh nghiệm thực chiến, thì những học viện bình thường cũng tuyệt nhiên không thể so sánh với học viên của Thiên Can học viện, nếu so sánh với học viên của Âm Dương học đường lại càng là chuyện mơ tưởng. Cơ hồ mỗi một học viên Âm Dương học đường đều nắm giữ ít nhất một hai Tất Sát Kỹ. Chỉ cần không đến một năm, Âm Dương học đường sẽ có thực lực mạnh hơn bội phần so với hiện tại.

Cơ Động đề xuất Sí Hỏa học viện chiến đấu với Âm Dương học đường, hơn nữa lại ngang nhau về số lượng như vậy, Hoàng Lập Tân tự nhiên sẽ nghĩ đến việc Cơ Động tham gia. Đối với thực lực của Cơ Động, bọn hắn hiểu biết cũng không ít, có hắn tham gia lần tỉ thí này, Âm Dương học đường muốn thắng lợi cơ hồ rất khó.

Đừng nói là người của Thiên Can học viện, ngay cả học viên của Sí Hỏa học viện cũng trợn mắt há miệng nhìn nhau. Ba tháng trước, Cơ Động lão sư từng nói bọn hắn có thể khiêu chiến với mười tên Âm Dương học đường trong tốp ba mươi người đứng đầu, như thế nào bây giờ lại biến thành ngang nhau về số lượng? Việc này như thế nào mà làm được? Đánh kiểu gì mới thắng được đây?

Cơ Động lạnh nhạt nói:

- Ta chỉ là lão sư. Nhiệm vụ của ta là phụ trách và chỉ huy học viên của ta. Học viên của hai học viện sẽ thi đấu đối kháng với nhau, ta sẽ không trực tiếp ra tay.

Hoàng Lập Tân cùng các Đổng sự trố mắt nhìn nhau, trong lòng vẫn chưa minh bạch ý tứ của Cơ Động, bởi đây căn bản không chỉ là thi đấu đối kháng đơn thuần, một khi đã giao thủ ắt hẳn khó tránh khỏi thương vong.

- Cơ Động, ngươi không ấm đầu đó chứ?

Diêu Khiêm Thư hạ giọng hỏi.

Cơ Động trả lời:

- Ta tự biết cân nhắc. Hoàng đổng sự, ngươi xem ta an bài như vậy có được không?

Hoàng Lập Tân có chút khó xử nói:

- Nếu là như vậy, không phải lần trao đổi này chúng ta đã chiếm tiện nghi hay sao? Hết thảy học viên ở đây đều là tập hợp lực lượng tinh nhuệ của tất cả các quốc gia đại lục. Một đấu với một e rằng có phần bất công cho các học viên của ngươi.

Cơ Động khoát tay nói:

- Không phải một chọi một, mà là ba mươi đối ba mươi. Quý viện có thể cử ra hai lão sư điều hành trận đấu. Chúng ta vốn là hướng về Thiên Can học viện học tập, không biết chút gì về thực lực của các học viên Âm Dương học đường, những học viên ta mang đến đây sao có thể cảm nhận được thế nào là cường giả chân chính? Dù sao ở Sí Hỏa học viện, bọn hắn cũng là tinh nhuệ trong số những học viên năm nhất, được đặt tên là Nhật Nguyệt học đường. Cùng Âm Dương học đường tiến hành trao đổi, như vậy lại càng thích hợp.

Nhật Nguyệt học đường? Đây không phải là cố ý khiêu chiến hay sao? Hoàng Lập Tân tuy kiêng kỵ thân phận và thế lực sau lưng Cơ Động, nhưng sự cao ngạo trong lòng không cho phép hắn tiếp tục từ chối, đành gật đầu nói:

- Được, nếu phó viện trưởng Cơ Động đã khăng khăng như thế, vậy cứ theo ý của ngươi đi.

Hắn đã thầm hạ quyết tâm, trận này không những phải thắng mà còn phải cho mọi người biết được thực lực của Âm Dương học đường. Không hiểu tại sao Cơ Động lại cố chấp như thế? Nhưng hết thảy cứ bằng vào thực lực mà nói chuyện. Chẳng lẽ Âm Dương học đường chúng ta lại sợ học viên của cái học viện cấp thấp đó sao?

Cơ Động nói tiếp:

- Đó chỉ là trận đầu. Về phần trận thứ hai, ta lấy thân phận lão sư của Sí Hỏa học viện, rất mong có thể cùng những lão sư của quý viện tiến hành tỉ thí một trận.

“Tiểu tử này đang chơi trò hí lộng sao?”

Hoàng Lập Tân cam chắc trong lòng, đây mới chính là mục đích của Cơ Động. Mục tiêu thực sự của hắn là các lão sư của Thiên Can học viện. Tiểu tử này đã từng đại biểu cho Ma Sư công hội đánh tan đám cao thủ đứng đầu của Ma Kỹ công hội. Hắn lại có thể phóng thích ra Siêu Tất Sát Kỹ, sức ảnh hưởng của hắn ở Thánh Tà đảo chỉ đứng sau Lôi Đế Phất Thụy mà thôi. Hắn nói ra như vậy, rõ ràng chính là muốn báo thù việc năm đó phải trốn chạy khỏi Thiên Can học viện. Khó trách vì sao hắn lại mời nhiều người đến chứng kiến như vậy.

Điều này cũng không thể trách Hoàng Lập Tân là lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử, bởi vì ngoại trừ lý do này, hắn vốn dĩ không tìm ra được nguyên nhân nào khác.

Hít một hơi thật sâu, Hoàng Lập Tân có chút âm trầm nhìn chằm chằm vào Cơ Động:

- Phó viện trưởng Cơ Động, ngài muốn khiêu chiến với vị lão sư nào của Thiên Can học viện đây?

Cơ Động gật đầu trả lời:

- Người ta muốn khiêu chiến chính là Đổng sự của quý viện, Lôi Đế Phất Thụy.

- Cái gì?

Những lời Cơ Động vừa thốt ra đã làm tất cả đều kinh sợ, đặc biệt là đám người Thiên Can thánh đồ lại càng thêm kinh hãi. Miểu Miểu mạnh mẽ đứng dậy, giận dữ nói:

- Cơ Động, ngươi điên rồi sao? Tại sao ngươi lại khiêu chiến Phất Thụy?

Cơ Động thản nhiên liếc nhìn nàng nói:

- Ngồi xuống!

- Ngươi... !

Miểu Miểu căm tức nhìn Cơ Động, hoàn toàn không đếm xỉa gì đến Khiêu Diêm Thư và Đỗ Hinh Nhi đang nháy mắt ra hiệu với nàng mà nổi giận đùng đùng:

- Ngươi có biết hiện tại Phất Thụy như thế nào không? Từ lúc Dạ Tâm chết, hắn giống như một người không hồn, suốt ngày chỉ biết nhốt mình trong phòng. Hắn phải thừa nhận sự thống khổ như thế nào ngươi cũng biết kia mà? Sau khi từ Thánh Tà Đảo trở về, hắn tự nhốt mình trong phòng, đồng thời cũng phong bế lòng mình. Vậy mà vào lúc này ngươi lại đang tâm khiêu chiến với hắn? Đây chẳng phải là châm dầu vào lửa hay sao? Hắn là sư huynh của ngươi, cũng là đồng bọn của chúng ta, làm sao ngươi có thể nhẫn tâm vậy chứ? Ngươi muốn khiêu chiến sao? Được, ta đây chơi với ngươi!

Thấy Miểu Miểu kích động như vậy, Cơ Động không khỏi có chút kinh ngạc. Bất quá hắn vẫn không biểu hiện ra mặt:

- Tại Thiên Can học viện, người xứng đáng để ta khiêu chiến, có năng lực cùng ta luận bàn chỉ có Lôi Đế Phất Thụy. Miểu Miểu, ngươi đừng quá kích động, đây chỉ là trận đấu giao hữu mà thôi.

- Ngươi...!

Miểu Miểu còn muốn nói nữa nhưng đã bị Diêu Khiêm Thư và Đỗ Hinh Nhi lôi tuột ra ngoài.