Tuy nhiên, những thứ xa hoa truỵ lạc này không có bất kỳ ý nghĩa nào đối với Cơ Động. Kiếp trước thân là Tửu Thần, những chuyện hắn được chứng kiến còn đặc sắc hơn vạn lần. Hắn vốn muốn cuộc sống của mình lúc nào cũng chìm trong phấn khích và vui tươi, nhưng rốt cục lại hãm thân vào bể tình tại thế giới này. Bất quá, hắn không hề hối hận vì việc đó, bởi ngoại trừ thống khổ, hắn cũng nhận được rất nhiều niềm vui và hạnh phúc.
Từ rất xa hắn đã nhìn thấy Ma Sư công hội. Cơ Động biết chắc đám cao tầng của Ma Sư công hội đều ở chỗ này.
Đi gần tới Ma Sư công hội một quãng không xa, Cơ Động dừng tại một góc khuất. Lúc này Công hội đã đóng cửa từ lâu, có gõ cửa cũng chẳng ai thèm quan tâm, hơn nữa hắn cũng lười làm những chuyện phiền toái như vậy. Thời gian đã không còn sớm, cũng nên nhanh chóng thu xếp mọi chuyện để trở về tu luyện. Kể từ sau khi hấp thu Kim Điểu Chi Dương, tốc độ đề thăng ma lực của Cơ Động gần đây được gia tăng trên phạm vi lớn, tuy nhiên hiệu quả của Kim Điểu Chi Dương vẫn chưa được hắn hấp thu triệt để.
Mới vừa rồi, khi Cơ Động nung chảy lệnh bài mà Chu Tiểu Tiểu đưa cho hắn, Dung Hợp Thần Thuật bất ngờ tự động vận hành, hút toàn bộ chất lỏng kim khí đó vào thể nội. Hắn cảm giác được tốc độ chữa trị Thần Hỏa Thánh Vương Khải vốn đang bị trì hoãn bỗng tăng nhanh trong nháy mắt. Đợi lát nữa trở về, có lẽ phải nên tìm hiểu cẩn thận nguyên do. Có sự hỗ trợ của khôi giáp, thực lực của hắn tuyệt đối có thể nói là như hổ thêm cánh.
Cơ Động chậm rãi nhắm hai mắt lại, cảm giác nhanh chóng tràn ra, linh hồn lực khổng lồ trong nháy mắt bay lên, nhẹ nhàng bay về hướng Ma Sư công hội. Trong phạm vi của Tinh Thần Lực thăm dò, hết thảy mọi thứ đều hiện lên rõ ràng trong đầu Cơ Động.
Hoàng Gia tửu điếm là sản nghiệp của Trung Thổ đế quốc, cũng là nơi Cơ Động dẫn các học viên Nhật Nguyệt học đường trú lại. Nơi này mặc dù không xa hoa bằng tửu điếm Ngốc Có Tiền, nhưng cũng là tửu điếm số một số hai của Trung Nguyên thành. Mặc dù Cơ Động rất nghiêm khắc trong việc tu luyện của đám học viên, nhưng hắn tuyệt đối không bạc đãi các đệ tử của mình trong sinh hoạt thường ngày. Chuyện bao che khuyết điểm đối với Cơ Động có lẽ chính là một loại bản năng.
Lúc này, trước cửa Hoàng Gia tửu điếm có một thân ảnh yểu điệu đang bước ra ngoài. Nàng đi về phía bên cạnh mấy bước, đôi tay ngọc thoáng tỏa ra ánh sáng màu xanh sẫm nhàn nhạt, vẽ thành một thủ thế kì dị. Người ra khỏi tửu điếm chính là Trần Tư Tuyền, chỉ có điều dung nhan tuyệt mỹ ẩn dưới khăn che mặt lúc này không còn ôn nhu như lúc nhìn Cơ Động nữa, mà ngược lại tràn ngập sương lạnh.
Qua thời gian không lâu sau, một nhân ảnh lặng yên không một tiếng động ra hiện ra trước mặt Trần Tư Tuyền.
- Công chúa!
Người tới không ai khác, chính là Diệt Tuyệt Chiến Thần Trần Long Ngạo.
Lần trước, khi Cơ Động dẫn học viên thí luyện ở núi A Nhĩ Mạn Tư, Trần Long Ngạo cũng ở cách đó không xa. Vì có sự hiện diện của Cơ Động, nên hắn hoàn toàn yên tâm về an nguy của Trần Tư Tuyền, do đó hắn cũng không đi lên núi. Mãi đến khi núi A Nhĩ Mạn Tư bộc phát nham tương hỏa vũ đầy trời, lúc bấy giờ hắn mới ý thức được mọi chuyện không ổn. Khi chạy lên núi thì đã không tìm được Trần Tư Tuyền nữa.
Sau đó, Trần Long Ngạo phát hiện Cơ Động và Trần Tư Tuyền đang đại chiến với Tam Túc Kim Ô ở trên không. Chẳng qua với thực lực của hắn, căn bản không thế nào gia nhập vào trong trận chiến ấy. Cho đến khi chiến đấu kết thúc, hắn mới miễn cưỡng trợ giúp Trần Tư Tuyền đem Cơ Động chuyển tới huyệt động ở sườn núi. Nếu không thì với trạng thái thân thể Trần Tư Tuyền lúc đó, muốn cứu Cơ Động cũng không phải là một chuyện dễ dàng gì!
Trần Tư Tuyền vì tránh cho Cơ Động hiểu lầm, nên cũng không đem điều này nói cho hắn biết. Khi tình huống nguy hiểm đã qua đi, nàng lập tức cho Trần Long Ngạo rời khỏi nơi đó. Tinh thần dò xét của Cơ Động quá mức cường hãn, vì vậy Trần Long Ngạo mặc dù âm thầm bảo vệ Trần Tư Tuyền, nhưng cũng không dám đến gần. Khi tận mắt chứng kiến Cơ Động giết chết Tam Túc Kim Ô, hắn lại càng thêm sợ hãi đối với chàng trai trẻ này.
Với hiểu biết của hắn về Trần Tư Tuyền, hắn dĩ nhiên minh bạch nàng đã yêu Cơ Động, tuy nhiên hắn cũng không can thiệp sâu vào điều này. Lấy sự sủng ái của hắn giành cho Trần Tư Tuyền, bất luận Trần Tư Tuyền muốn làm cái gì, hắn cũng sẽ ủng hộ vô điều kiện.
Bởi vì chỉ có thể bảo vệ từ xa, vì vậy Trần Long Ngạo ước định với Trần Tư Tuyền lấy thủ ấn này làm phương thức liên lạc, thông qua ma lực ba động kêu gọi hắn đến.
- Trần thúc thúc. Ta có chuyện muốn ngài giúp.
Trần Tư Tuyền lạnh lùng nói.
Trần Long Ngạo mới vừa nghe thấy thanh âm của nàng, nhất thời giật thót trong lòng. Đã lâu lắm rồi hắn không được nghe giọng điệu băng lãnh đó của nàng. Rất hiển nhiên, Công chúa điện hạ đang cực kỳ tức giận. Trong ấn tượng của hắn, Tuyền công chúa một khi đã giận dữ thì cho dù là hoàng đế bệ hạ của Đông Mộc đế quốc cũng phải e ngại ba phần.
- Công chúa, có chuyện gì sao? Chẳng lẽ là Cơ Động khi dễ người?
Cũng khó trách Trần Long Ngạo lại nghĩ như vậy, với thực lực của Trần Tư Tuyền, thì người có thể làm nàng tức giận đến mức phải đi tìm trợ thủ cũng chỉ có mình Cơ Động mà thôi.
Trần Tư Tuyền lắc đầu:
- Sao lại là Cơ Động lão sư? Cơ Động lão sư rất tốt với ta. Trần thúc, mới vừa rồi chúng ta từ tửu điếm Ngốc Có Tiền đi ra, ngài thấy chứ?
Trần Long Ngạo gật đầu:
- Mặc dù ta đứng ở một nơi khá xa, nhưng vẫn cảm nhận được ma lực Canh Kim hệ ba động.
Trần Tư Tuyền nói:
- Trần thúc, ngài trở về phụng cáo với phụ hoàng, người của thương hội Ngốc Có Tiền dám vũ nhục ta, để cho phụ hoàng ta xử lý.
- Sao?
Trần Long Ngạo thất kinh, cẩn thận quan sát Trần Tư Tuyền:
- Công chúa điện hạ, người… người...
Trần Tư Tuyền đỏ ửng mặt, cười chúm chím:
- Không phải như ngài nghĩ đâu. Dù sao ngài cứ trở lại nói như vậy với phụ hoàng ta là được.
Trần Long Ngạo giận dữ:
- Hay cho tửu điếm Ngốc Có Tiền, ta lập tức dẫn người tới cửa giết sạch bọn chúng.
- Đừng! Trần thúc…!
Trần Tư Tuyền nói tiếp:
- Ở chỗ này không được vọng động. Đây là thủ đô của Trung Thổ đế quốc, ngài mang theo Diệt Tuyệt quân đoàn gây chuyện ở chỗ này, rất dễ gây ra sự hiểu lầm. Đông Mộc đế quốc mới là nhà của chúng ta. Thương hội Ngốc Có Tiền tự xưng là thương hội đệ nhất thiên hạ, ngay cả bổn cung cũng không để vào mắt. Chuyện này nếu phụ hoàng không quan tâm, ta sẽ không trở về nữa. Hôn ước của một năm sau, ngài nói với phụ hoàng tìm người khác thay thế đi.
Nói xong câu đó, Trần Tư Tuyền liền xoay người trở lại tửu điếm. Nàng quả thật rất tức giận, người của tửu điếm Ngốc Có Tiền vũ nhục Cơ Động chính là vũ nhục nàng. Thậm chí so với vũ nhục nàng còn nghiêm trọng hơn rất nhiều. Nàng nhất định phải làm cho thương hội Ngốc Có Tiền phải trả giá đắt. Thương hội có thế lực khổng lồ như thế nào đi nữa thì cũng chỉ là một thương hội, làm sao có thể sánh với một quốc gia. Nếu như chỉ với thân phận của một công chúa, nàng tự nhiên sẽ không làm như vậy. Nhưng nàng còn là Liệt Diễm, là người vì Cơ Động mà trọng sinh.
Trần Long Ngạo đứng nguyên tại chỗ suy tư trong chốc lát, trong mắt tóe ra lửa giận. Hay cho thương hội Ngốc Có Tiền, dám khi dễ Tuyền công chúa, ta sẽ không để cho các ngươi yên đâu. Sau khi sắp xếp lại suy nghĩ, Trần Long Ngạo mới phóng người biến mất trong màn đêm.
Cơ Động tự nhiên không biết Trần Tư Tuyền làm những việc này. Lúc này, linh hồn lực của hắn đã lặng lẽ tiến vào bên trong Ma Sư công hội.
Bên trong Ma Sư công hội rất im ắng, bầu không khí yên bình đến cực độ. Nhưng bất luận kẻ nào cũng biết, sự nguy hiểm của nơi này sợ rằng không hề thấp hơn trong hoàng cung.
Cơ Động cũng không thèm che dấu linh hồn ba động của mình. Vừa tiến vào Ma Sư công hội, hắn đã tùy ý đem khí tức linh hồn của mình phóng thích ra khắp nơi. Hắn đơn giản chỉ muốn thông báo cho người của Ma Sư công hội biết có khách tới, phương pháp này đương nhiên là trực tiếp nhất mà cũng tiết kiệm thời gian nhất.
Quả nhiên, linh hồn ba động của hắn vừa mới lan ra thì hai cỗ linh hồn cường đại lập tức đồng thời xuất hiện trong nháy mắt. Cơ hồ ngay khi linh hồn của Cơ Động mới vừa khuếch tán thì hai cỗ linh hồn nay cũng hung hăng đánh tới.
Hai luồng linh hồn lực này tràn đầy khí tức chân thật và nặng nề, nhất là trong đó có một đạo linh hồn ba động cực kỳ hùng hậu, tạo thành áp lực mạnh mẽ lên linh hồn Cơ Động.
- Chẳng lẽ Hi Lạc hội trưởng đã tấp cấp Chí tôn cường giả? Có thể lắm chứ, bằng không hắn cũng không thể có linh hồn lực khổng lồ như thế a!
Mục đích đã đạt nên Cơ Động cũng không tính toán liều mạng cùng đối phương. Uy thế của hai cỗ linh hồn lực kia đã vượt qua Linh Hồn Tuyền Qua của hắn. Nếu liều mạng chắc chắn sẽ không có kết quả tốt. Vào giờ khắc này, trong đầu hắn theo bản năng đang nhớ về Trần Tư Tuyền, nếu có nàng ở đây cùng tiến hành linh hồn dung hợp với mình thì tốt quá.
Linh hồn lực của hắn phảng phất giống như thủy triều lui về bản thể. Lúc này, khắp Ma Sư công hội đều bị kinh động, một thanh âm trầm thấp từ bên trong Ma Sư công hội truyền ra:
- Là vị lão bằng hữu nào tới? Cơ Trường Tín ta đang ở chỗ này.
Nghe được thanh âm đó, Cơ Động nhất thời bừng tỉnh, khó trách linh hồn ba động lại cường đại như vậy. Hai cỗ linh hồn cường hãn này chính là của huyền tổ Cơ Trường Tín và huyền tổ mẫu Thượng Quan Ngâm Không. Sau đại kiếp Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới, bọn họ đã trở lại Ma Sư công hội để tiến hành tu luyện, bởi nơi này có sự tồn tại bức tường Hỗn Độn rất có lợi đối với việc tu luyện của họ.
Theo sau thanh âm vang vọng là đại môn của Ma Sư công hội đang ầm ầm mở rộng. Hơn mười bóng người từ bên trong đi ra. Người đi đầu chính là Thiên Cương Miện Hạ Cơ Trường Tín, bên cạnh hắn dĩ nhiên là là Đại Cát Miện Hạ Thượng Quan Ngâm Không. Đám người của Ma Sư công hội bao gồm hội trưởng Hi Lạc, nguyên Phó hội trưởng Ma Kỹ công hội hiện giữ chức Phó hội trưởng Ma Sư công hội Ốc Phật theo sát phía sau.
Mới vừa rồi, linh hồn ba động mạnh mẽ của Cơ Động đã làm kinh động tất cả những Bát quan Ma sư trở lên. Đã từ rất lâu, không có người dám to gan lớn mật dùng linh hồn để dò xét bên trong Ma Sư công hội, giờ đây việc ấy lại xảy ra, sao có thể không khiến cho một đám cường giả thất kinh? Hơn nữa, áp lực do linh hồn dò xét này thậm chí còn làm những Bát quan Ma sư này cảm thấy khó thở. Phải đến lúc Thiên Cương Miện Hạ và Đại Cát Miện Hạ liên thủ mới có thể bức lui đối phương. Trong nhất thời, những cường giả của Ma Sư công hội tự nhiên cũng khẩn trương hẳn lên. Trong ấn tượng của bọn hắn, Ma sư có linh hồn ba động cường đại như thế cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay mà thôi.
Thân hình chợt lóe lên, Cơ Động đã lặng lẽ xuất hiện trước mặt mọi người. Một thân áo vải, tóc trắng của hắn nhất thời đã hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người. Có lẽ là bởi vì do trời tối, lại thêm mái tóc trắng, cho nên không ai nhận ra diện mạo của hắn.
- Các hạ là…?
Cơ Trường Tín nghi ngờ hỏi, trong lòng lão tràn đầy sự cảnh giác. Lão rõ ràng cảm giác được, nếu xét riêng về phương diện linh hồn ba động thì người trước mắt này đã vượt qua mình. Trong ấn tượng của lão, tựa hồ chỉ có Thắng Quang Miện Hạ Âm Triêu Dương mới có thực lực như vậy.
Không đợi Cơ Trường Tín nói xong, Cơ Động đã là quỳ một gối trên mặt đất:
- Ra mắt huyền tổ và huyền tổ mẫu!
Lúc này, hắn đã ngẩng đầu lên. Nhờ ánh trăng, đám cường giả của Ma Sư công hội mới nhìn rõ được dung mạo của hắn.
- Cơ Động, là con sao?
Cho dù là người trầm tĩnh như Thổ hệ Chí tôn cường giả Cơ Trường Tín khi nhìn người mới đến là Cơ Động, cũng không khỏi thất kinh. Không chỉ bởi vì mái tóc trắng của hắn, mà còn vì linh hồn ba động mạnh mẽ kia. Hắn không thể nào nghĩ tới, người mà lão tưởng là cường địch lại chính là cháu của mình.
- Hài tử, mau dậy đi!
Thượng Quan Ngâm Không nhanh bước tới đỡ Cơ Động dậy, trong ánh mắt tràn đầy vẻ từ ái cùng vài phần lo lắng:
- Hài tử, tóc của con… Đã xảy ra chuyện gì? Tu luyện nhanh quá làm linh hồn lực của con có di chứng gì sao?
Cũng khó trách bà có suy nghĩ như vậy, bà còn giật mình hơn cả Cơ Trường Tín. Mặc dù từng thấy tận mắt Cơ Động đả bại Bát quan Ma sư, nhưng lần này khi cảm nhận được linh hồn ba động cường thế kia đã làm vợ chồng họ càng kinh ngạc hơn trước lực lượng của đứa cháu.
Cơ Trường Tín hòa hoãn nhìn Cơ Động, trong mắt hắn toát ra sự từ ái, thậm chí còn có vài phần kiêu ngạo. Đứa nhỏ này…, thật sự làm cho lão phu mở mày mở mặt a! Làm trò trước nhiều người của Ma Sư công hội như vậy, cho bọn họ biết lão phu đã có người nối nghiệp. Sở hữu linh hồn ba động cường đại như thế, cộng thêm bổn nguyên Hỗn Độn, trong tương lai, việc đột phá cửu quan của nó nhất định sẽ không có vấn đề gì. Thời kỳ huy hoàng của Bình Đẳng Vương nhất mạch chắc chắn sẽ được kéo dài.
Đối với hành động tùy tiện tiến hành linh hồn dò xét Ma Sư công hội của Cơ Động, vị Thiên Cương Miện Hạ này đã không truy cứu thì những người khác ai dám truy cứu? Huống chi, bản thân Cơ Động lại còn là Chấp pháp trưởng lão của Ma Sư công hội.
- Tốt lắm, chúng ta vào trong rồi hãy nói!
Cơ Trường Tín dẫn mọi người trở vào bên trong Công hội.
Đi tới phòng hội nghị của Công hội, Thượng Quan Ngâm Không nắm tay Cơ Động, dẫn hắn đến ngồi ở bên cạnh mình. Đối với đứa cháu này, bà rất là yêu quý, thậm chí còn yêu quý hơn cả Cơ Dạ Thương. Có lẽ, đây chính là duyên phận.
- Cơ Động, tóc của con tại sao lại bạc trắng như vậy? Đã xảy ra chuyện gì sao?
Cơ Trường Tín quan tâm hỏi.
Cơ Động trả lời:
- Là bởi vì những biến cố trong cuộc chiến ở Thánh Tà đảo thôi ạ. Hiện tại đã không có chuyện gì rồi.
Trước mặt nhiều người của Ma Sư công hội, hắn cũng không muốn nói ra chuyện của bản thân và Liệt Diễm. Dĩ nhiên, cũng bởi vì trong tiềm thức hắn không muốn hồi tưởng lại thời khắc thống khổ ấy thêm một lần nữa. Ngày hôm nay hắn đã phải nhắc lại nỗi đau ấy một lần rồi.
Nghe được mấy chữ cuộc chiến Thánh Tà đảo, sắc mặt mọi người tại đây đều trở nên ngưng trọng. Nhất là vợ chồng Cơ Trường Tín đã từng nếm phải sự kinh khủng của Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới, ánh mắt họ lúc này lại càng thêm trầm trọng.
Cơ Trường Tín thở dài nói:
- Hài tử, chúng ta rất lo lắng con. Sau khi nhận được thư của Triêu Dương huynh, mới biết được con đang ở Nam Hỏa đế quốc.