Chương 570: Chương 314 Quang Minh sinh cơ! Lực lượng của Liệt Diễm!

Đám người Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục cũng sợ đến ngây cả người, nhất là Lam Bảo Nhi cùng Đỗ Hinh Nhi, các nàng đã từng thấy qua Liệt Diễm, Lam Bảo Nhi thậm chí còn nhìn thấy dung mạo thật sự của nàng. Từ trước đến nay ở trong ấn tượng của các nàng, Liệt Diễm luôn luôn là một điều bí ẩn. Lam Bảo Nhi biết chắc nàng là nữ nhân tuyệt thế hoàn mỹ. Nhưng các nàng không cách nào ngờ được, cô gái tóc đỏ mà Cơ Động đặt trọn cả trái tim lại có được lực lượng kinh khủng như vậy. Thậm chí mạnh hơn cả chung cực tất sát kỹ.

Đỗ Hinh Nhi thì thào nói:

-Tỷ tỷ tóc đỏ thật là đẹp! Tỷ ấy vì bảo vệ Cơ Động ca ca mà đến sao?

Ánh mắt Lam Bảo Nhi dần dần đờ đẫn, ánh mắt của nàng từ Liệt Diễm chuyển qua Cơ Động, vào giờ khắc này, nàng rốt cục hiểu tại sao Cơ Động một mực yêu Liệt Diễm, cũng rốt cục thừa nhận thất bại của mình.

Trước đó, nàng mặc dù tự biết dung mạo không thể so sánh cùng Liệt Diễm, nhưng từ đó đến giờ, nàng vốn cho rằng tình cảm của mình dành cho Cơ Động chắc chắn lớn hơn tình cảm của Liệt Diễm dành cho hắn. Nhưng ở giờ này khắc này, khi nàng thấy Liệt Diễm phá vỡ hư không, vào thời khắc Cơ Động nguy hiểm nhất bình thản chắn trước mặt hắn, vì hắn ngăn cản chung cực tất sát kỹ, nàng đã cảm động, nàng cũng không biết nếu như đổi lại là mình, mình có thể làm được điều này hay không.

Thân thể Cơ Động run rẩy, vốn là bạo quân một đời, thân thể của hắn nhờ sự giúp đỡ của Cúc Hoa Trư đã hoàn toàn khôi phục, thậm chí dưới tác dụng của thánh cấp ma lực mộc thuộc tính, tạo thành sức bật để âm dương hỏa thuộc tính trong cơ thể hắn khôi phục với tốc độ cực kì khủng khiếp . Nhưng thân thể của hắn càng lúc càng run rẩy, bởi vì Liệt Diễm mà run rẩy. Tại sao nàng lại tới, đó là chung cực tất sát kỹ a! Liệt Diễm, ta thà rằng hy sinh tính mạng cũng không muốn thấy muội chịu một tia thương tổn. Cảm giác thống khổ đang gặm nhấm thôn phệ trái tim của hắn. Từ một năm trở lại đây, hắn vẫn cho rằng mình đã có thể bảo vệ Liệt Diễm, nhất là khi hắn có thể luyện thành Hỏa Thần song kiếm, ngưng tụ thành Hỗn Độn châu, hắn càng có lòng tin đối với mình. Nhưng giờ này khắc này, hắn mới biết được thực lực của mình yếu kém đến cỡ nào, đối mặt với lực lượng tuyệt đối, hắn mới cảm thấy mình thật nhỏ bé.

Lần đầu tiên nhìn thấy Liệt Diễm, Cơ Động đã nghe nàng nói đến chung cực tất sát kỹ, khi đó, Liệt Diễm nói cho hắn biết ma kỹ trong thiên hạ phân làm năm loại, chia làm cơ chuẩn kỹ, mệnh trung kỹ, tất sát kỹ, siêu tất sát kỹ và chung cực tất sát kỹ. Lúc đó Cơ Động mới bắt đầu tu luyện, thậm chí còn chưa là một gã Ma Sư, chi nên đối với lời nói của Liệt Diễm cũng không để ý nhiều lắm.

Hắn vốn không hiểu hàm ý thật sự trong những lời đó. Cho đến khi hắn chính thức có được siêu tất sát kỹ của riêng mình, hắn mói bắt đầu nghĩ đến cái gì là chung cực tất sát kỹ. Vạn lôi kiếp ngục giới kia bao phủ cả Thánh Tà Đảo hàng ngàn năm, phân tách hai mảnh đại lục Quang Minh cùng Hắc Ám, không ngờ chính là chung cực tất sát kỹ! Mà nàng, người hắn yêu nhất, vậy mà vì hắn mà chặn lại chung cực tất sát kỹ này.

Hắc Ám Thiên Cơ hoàn toàn không thể tin được những gì đang xảy ra trước mắt, vào thời khắc kích hoạt vạn lôi kiếp ngục giới, khi Hắc Ám nghi thức hoàn thành, hắn cho rằng mình đã có thể nắm hết thảy mọi thứ trong tay, cho dù là thiếu một con thánh thú, hắn cũng vẫn có thể trở thành chúa tể thống trị hai mảnh đại lục, tâm trạng quả thực đang vô cùng hưng phấn.

Mà đúng lúc này, Liệt Diễm xuất hiện giống như dội một chậu nước đá lên đầu hắn.

Thân ảnh trước mắt nhỏ bé như thế, yếu ớt như thế, sao lại mang một lực lượng to lớn đến mức hắn không cách nào giải thích nổi như vậy chứ.

-Không, không, không, điều này không thể nào xảy ra, không thể nào xảy ra. Thần, tại sao có thể xuất hiện thần tới ngăn cản ta. Tại sao, thần không thể tham dự chiến tranh loài người bởi vì nhân loại chính là chủng tộc của thần. Đây là quy tắc, cho dù là Thần vương cũng không thể không tuân theo. Ngươi, ngươi đến tột cùng là thần gì, sao lại dám tùy tiện đi tới nhân gian.

Nhìn Hắc Ám Thiên Cơ đang kinh hãi, Liệt Diễm nở nụ cười nhàn nhạt, nụ cười của nàng làm người ta có cảm giác lạnh như băng vậy, ánh mắt hoàn mỹ đã không còn hoàn mỹ nữa, bởi vì lúc này trong nó đã tràn đầy sát khí vô tận.

Liệt Diễm giơ một cánh tay khác lên, dưới tình huống hứng chịu toàn bộ vạn lôi kiếp ngục giới, thế mà nàng vẫn còn dư lực đối phó với Hắc Ám Thiên Cơ.

-Tên nhân loại kia, cho dù ngươi tình nguyện hiến thân cho hắc ám, ta cũng không muốn can thiệp vào bất cứ chuyện gì của thế giới loài người, nhưng ngươi lại uy hiếp đến huynh ấy. Ta nói cho ngươi biết, ta không phải đến từ Thần giới, cũng không được phép hiện thân tại đây, nhưng ta phải tới. Ngươi phát động vạn lôi kiếp ngục giới khiến sinh linh đồ thán, hôm nay ta liền thay trời hành đạo, cho ngươi nếm thử cảm giác hình thần câu diệt.

Vừa nói, trên tay nàng hiện lên một đóa tiểu Hồng Liên phiêu nhiên giữa không trung, nhìn thoáng qua hết sức chậm chạp hướng phía Hắc Ám Thiên Cơ bay tới. Tiểu Hồng Liên tựa hồ không có nửa phần ma lực ba động, nhưng sự xuất hiện của nó lại làm cho sắc mặt Hắc Ám Thiên Cơ đại biến.

Thân hình hắn lóe lên, cả người hắn đã lui về sau cả ngàn thước, điên cuồng rống giận:

-Các ngươi còn chờ cái gì nữa, mau cản nàng ta lại.

Thanh âm của hắn đương nhiên là nhằm vào Hắc Ám thập đại Thiên Can thánh đồ, lúc này bọn họ cũng kinh hãi không kém Hắc Ám Thiên Cơ, hồng y nữ tử này thật sự là thần sao? Lực lượng của nàng vậy mà lại ngăn cản được vạn lôi kiếp ngục giới. Bởi kiếp vân khổng lồ trên không trung rõ ràng đang nhanh chóng tan rã, vốn dựa theo phán đoán của Hắc Ám Thiên Cơ, ít nhất nó phải lan đến Đông Mộc đế quốc của Quang Minh Ngũ Hành đại lục mới dần tiêu tán.

-Động thủ.

Cuối cùng Lý Vĩnh Hạo cắn răng hô to một tiếng, cầm Hắc Thiên Ma Thần kiếm trong tay ngưng tụ toàn bộ ma lực chém ra ngoài. Thập Đại Hắc Ám Thiên Can thánh đồ cũng hành động theo hắn, đồng thời hướng về Tiểu Hồng Liên liên thủ phát ra công kích. Thập đại chuyên chúc thần khí tỏa ra quang huy rực rỡ, ma lực trên không trung hội tụ thành thập thải hồng lưu mạnh mẽ phóng tới đóa tiểu Hồng Liên.

-Như thế nào mới là thần khí? Chỉ có nằm trên tay của thần, mới thật sự là thần khí.

Thanh âm Liệt Diễm bình thản vang lên. Đóa Hồng Liên vẫn phiêu hốt bay lượn, phảng phất không hề bị chút áp lực của thập đại Hắc Ám thần khí ảnh hưởng.

Mười tia tiên huyết cơ hồ đồng thời phun ra từ mười vị hắc ám Thiên Can thánh đồ, Hắc Ám thần khí trong tay bọn họ đều phát ra âm thanh chói tai, từng vết nứt hiện ra rõ rệt trên thần khí của bọn họ, mà bản thân bọn hắn cũng phải chịu thương tổn nặng nề.

Nhưng dù như vậy, đóa tiểu Hồng Liên vẫn không hề biến mất, nó vẫn lơ lởng trên không, đột nhiên biến thành một chuỗi cánh hoa đuổi theo hướng Hắc Ám Thiên Cơ đang chạy trốn.

Đúng lúc này, trên bầu trời vạn lôi kiếp ngục giới đột nhiên kịch liệt chấn động, vô số lôi cầu khổng lồ đường kính hơn trăm mét giáng xuống từ trên trời. Công kích rõ ràng mạnh hơn trước gấp bội.

Thần sắc vốn bình thản của Liệt Diễm nhất thời trở nên ngưng trọng, cánh tay trái hướng Hắc Ám Thiên Cơ được nàng thu trở lại, tay phải cũng đồng thời hạ xuống, hai cánh tay từ thân thể giơ lên hai bên, lòng bàn tay hướng về phía trước, nhất thời, một màn hơi nước hồng sắc tỏa ra từ Hồng Liên nhanh chóng phủ khắp không trung, trong nháy mắt cả vùng đất tựa hồ cũng biến thành màu đỏ, điều kỳ quái chính là hỏa thuộc tính cường hãn màu đỏ này không có nửa phần nóng cháy, ngược lại làm cho đám người Cơ Động cảm thấy ấm áp.

-A!!

Một tiếng hét thảm từ phương xa truyền đến, màn hơi nước hồng sắc đột nhiên dao động kịch liệt, tứ sắc quang mang vốn đang chiếu sáng mãnh liệt cũng nhanh chóng thu liễm. Một luồng quang mang nồng đậm tràn về hướng mười tên hắc ám Thiên Can thánh đồ, cuộn lấy bọn chúng rồi nhanh chóng rời khỏi.

Hắc Ám Thiên Cơ cuối cùng cũng không chết, vì dù sao hắn cũng dung hợp được ma lực của tứ đại thánh thú, mà Liệt Diễm vì bận chống đỡ đợt công kích cực mạnh của vạn lôi kiếp ngục giới nên tạm thời không cách nào ra tay đối phó hắn.

Bất quá, Hắc Ám Thiên Cơ đã bị Liệt Diễm hù dọa vỡ mật, hắn ngay cả dũng khí quay đầu lại nhìn cũng không có, đã mang theo mười tên hắc ám Thiên Can thánh đồ nhanh chóng bỏ chạy, mà hắn đã không thể tiếp tục khống chế vạn lôi kiếp ngục giới nữa, chỉ đành để mặc cho chung cực tất sát kỹ này tự sanh tự diệt, điều hắn hiện tại muốn làm chính là nhanh chóng trở về Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục, tìm một địa phương an toàn bí ẩn nhất mà trốn tránh. Không muốn gặp lại hồng y nữ tử kia thêm một khắc nào nữa. Ý nghĩ duy nhất trong đầu hắn hiện giờ là, nữ tử hoàn mỹ kia chính là Hỏa Thần.

Quang thải hồng sắc làm cho Liệt Diễm vốn hoàn mỹ càng trở nên thần thánh không thể xâm phạm, đám người Cúc Hoa Thánh Trư bên dưới khi nhìn lên thân ảnh của nàng, trừ Cơ Động ra, tất cả đều nhìn Liệt Diễm bằng ánh mắt sùng bái và kính ngưỡng.

Mọi người tại đây, cho dù là Cơ Động cùng A Kim, cũng chưa từng thấy qua Liệt Diễm toàn lực xuất thủ, bọn họ cũng từng tưởng tượng thực lực của Liệt Diễm. Nhưng mà sự tưởng tượng của bọn họ vẫn không thể sánh với thực tế.

Liệt Diễm thật sự chỉ có thánh cấp sao? Nếu như nàng giống Cúc Hoa Thánh Trư, tại sao Cúc Hoa Thánh Trư lại không cách nào chống cự được chung cực tất sát kỹ, nàng lại có thể dễ dàng ngăn chặn nó?

Oanh! Không khí ấm áp tràn ngập khắp vùng đất, trong phút chốc Liệt Diếm như hòa làm một với trời đất, màn hồng sắc quang thải trong nháy mắt tụ tập trên không trung, nhưng không hề mang lại chút thưởng tổn nào cho đám người Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục. Cảm giác ấm áp lan tỏa đến tận chân trời, bầu trời vạn lôi kiếp ngục giới vốn được kiếp vân bao phủ hoàn toàn được chiếu sáng.

Một ít lôi cầu từ trên trời giáng xuống đều được hồng sắc quang thải tịnh hóa, dần dần màu đen trên trời tiếp xúc màn mưa hồng sắc đều bị hấp thụ, cả vạn lôi kiếp ngục giới rốt cục cũng bắt đầu tan rã.

Hồng sắc hỏa diễm vây quanh thân thể Liệt Diễm, nhìn qua tựa như cả người nàng được bao phủ bởi màu hồng trong suốt, từ thân thể Liệt Diễm, một ngọn lửa đỏ tinh khiết hiện ra giống như một tinh linh, từ đó dần dần biến thành hình dáng một đóa Hồng Liên vây quanh thân thể của nàng.

Nhìn khung cảnh thần kỳ trước mắt, trong lòng mỗi người có một loại cảm giác như si như dại, địch nhân bị đánh lui rồi, ngay cả vạn lôi kiếp ngục giới cũng dần dần tan rã. Thánh Tà đảo vốn hơn cả ngàn năm không có ánh sáng nay lại được chiếu rọi rực rỡ.

Vô số ánh nắng len lỏi vượt qua tầng mây đen, chiếu xuống vùng đất, ánh sáng ấm áp như mang lại cho vùng đất này một sức sống mới.

Đột nhiên, Phất Thụy phảng phất nhớ ra cái gì đó, sắc mặt đại biến:

-Không tốt. Huynh đi trước một bước.

Vết thương trên người hắn được Cúc Hoa Trư chữa khỏi, liền xoay người vọt đi. Lúc bay lên cao, trên trán hắn rõ ràng đã xuất hiện từng giọt mồ hôi lớn.

Tử Lôi Diệu Thiên Long than nhẹ một tiếng, khiếp đảm nhìn Liệt Diễm đang phiêu bồng trên không trung, lúc này mới phóng người đuổi theo Phất Thụy.

Nhìn động tác của Phất Thụy, tâm trạng Cơ Động cũng trầm xuống, bọn họ ở nơi này trước sau đều được Cúc Hoa Trư cùng Liệt Diễm bảo vệ, nên mới có thể thoát khỏi nguy hiểm, nhưng các nhóm Thiên Can quân đoàn Ma Sư khác thì sao? Còn có Dạ Tâm vốn đang truy tìm tung tích địch nhân ở Thánh Tà như thế nào? Bọn họ không ai biết cả. Hắn hoàn toàn có thể hiểu cảm giác lúc này của Phất Thụy, tựa như lúc Liệt Diễm mới xuất hiện, vì bọn họ hứng chịu vạn lôi kiếp ngục giới oanh kích, trong lòng hắn cũng khủng hoảng và đau đớn đến cùng cực.

Ánh mặt trời ngày càng rực rỡ, rốt cục toàn bộ mây đen vốn bao trùm vùng đất này hàng ngàn năm qua cũng tản đi, cảm nhận ánh sáng ôn hòa sưởi ấm thân thể khiến cho mỗi người không khỏi mỉm cười nheo hai mắt lại.

Trên Thánh Tà Đảo đã không còn thực vật, cũng không có ma thú, chỉ là một mảnh đất được con người tạo nên, mặc dù vậy nó cũng rộng lớn đến mức dùng mắt thường khó mà nhìn thấy được biển khơi, mà nó cũng là nơi ngăn cách hai mảnh đại lục. Nhưng sau ngàn năm nó rốt cục cũng thay đổi, Thánh Tà Đảo bây giờ giống như một chiếc cầu nối hai phiến đại lục, song phương không cần phải là cường giả đỉnh cấp cũng có thể bước lên lãnh thổ đối phương.

-Liệt Diễm.

Cơ Động kích động tiến lên mấy bước, nhìn cô gái tựa như thần nữ đang đứng giữa không trung, ngay cả chính hắn cũng không biết tâm trạng hiện nay của mình như thế nào.

Liệt Diễm cúi đầu nhìn về phía Cơ Động, ánh mắt bi thương trở nên thân thiết, nàng hé một nụ cười ôn nhu, ánh mắt nhìn hắn dịu dàng chan chứa tình cảm.

Trong lòng Cơ Động đột nhiên chấn động, hắn đột nhiên phát hiện sự bi thương trong mắt nàng, hắn tựa hồ đã nhìn thấy nó ở đâu đó! Hắn nghĩ tới, chẳng phải lúc trước đôi mắt nàng cũng toát ra vẻ bi thương như vậy khi lão Thiên Cơ sắp qua đời hay sao? Một dự cảm không lành bất tri bất giác làm Cơ Động hoảng hốt.

Liệt Diễm một lần nữa ngẩng đầu nhìn về hướng không trung, nhìn về phía phía mặt trời đang tỏa ánh nắng rực rỡ chiếu rọi nhân gian, lại nhìn về nơi đám người Hắc Ám Thiên Cơ thối lui, trong mắt toát ra một tia do dự.

-Cơ Động, thời gian sợ rằng không còn kịp rồi. Muội không thể giúp huynh tiêu diệt Hắc Ám đại lục, điều muội có thể làm bây giờ là giúp huynh có thêm năm năm yên bình, có năm năm chuẩn bị, muội nghĩ trong tương lai huynh hẳn có thể ứng phó hết thảy mọi biến hóa.