Chương 553: Chương 297:Ngàn năm tích lũy - Thập đại Thần Khí.!

Năm sáu tuổi, Lý Vĩnh Hạo cùng với vài ngàn hài tử khác có tư chất bị ném xuống cửa sông để tranh đấu trở thành Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ. Những người chết sẽ trở thành đá tảng lót đường cho những người còn sống tiến lên. Có rất nhiều đứa trẻ đã chết tại nơi địa ngục tàn khốc ấy.

Có thể phá vây thoát ra ngoài, chứng tỏ bọn họ là những thiên tài trong thiên tài, thậm chí còn là những kẻ có vận khí. Nếu chỉ có thiên phú thuần tuý, chắc chắn không đủ để giúp bọn họ đạt được thành quả như ngày hôm nay. Quan niệm của Hắc Ám Thiên Cơ cho rằng, vận khí cũng là một bộ phận của thực lực bản thân.

Lý Vĩnh Hạo vốn là Hắc Ám Thiên Can Thánh vương đời này, con đường hắn mà đi qua chính là con đường thảm khốc nhất. Hắn thậm chí đã tự tay hạ sát cha mẹ của chính mình. Việc này mặc dù ngay cả Hạt Tử là muội muội của hắn cũng không được biết, nhưng đó chính là một trong những khảo nghiệm cuối cùng mà Hắc Ám Thiên Cơ dành cho hắn.

Một ngàn năm qua, Hắc Ám Thiên Cơ Đạo Tràng đã phải hi sinh tính mạng và linh hồn của mười đời Thiên Cơ mới chờ được cơ hội trước mắt này. Lý Vĩnh Hạo như thế nào lại không hưng phấn chứ? Kỳ thật, trong lòng hắn còn hận thù Thiên Cơ Đạo Tràng hơn cả Quang Minh Ngũ Hành đại lục. Cho đến ngày hôm nay, ngoại trừ thực lực, hắn đã mất đi tất thảy mọi thứ. Hắn muốn trả thù, trả thù tất cả mọi người. Trong lòng hắn, ngoại trừ người muội muội ruột thịt, trên thế giới này không còn bất kỳ sinh vật nào đáng để hắn bận tâm. Tất cả đều là kiến hôi trong mắt hắn.

Nhưng trước khi trả thù cuộc đời, hắn nhất định phải hoàn thành ước vọng của Hắc Ám Ngũ Hành đại lục, hắn nhất định phải tự tay xé nát bức tường Thánh chiến đã ngăn cách hai Đại lục hơn ngàn năm qua. Trong lòng hắn chỉ có một dục vọng, đó chính là trở thành Thánh vương của cả Quang Minh và Hắc Ám, trở thành Thánh vương của hai khối Ngũ hành đại lục.

Ẩn nhẫn, hắn đã ẩn nhẫn suốt ba mươi năm, cũng là điên cuồng trong ba mươi năm. Trong thời gian ba mươi năm này, hắn thậm chí ngay cả lúc ăn cơm hay uống nước cũng đều bảo trì trong trạng thái tu luyện.

Trên danh nghĩa, hắn đã bại dưới tay Phất Thụy. Kỳ thực, từ lần đầu tiên bọn họ giao phong cho đến thời điểm hiện tại, Phất Thụy vốn đã không phải là đối thủ của hắn. Nhưng vì kế hoạch tổng thể đã định sẵn, vì chờ đợi một ngày hôm nay mà hắn phải một mực ẩn nhẫn. Một sự ẩn nhẫn đầy đau khổ.

Cuối cùng đã tới thời khắc phá kén thành bướm, phóng thích tất cả những dục vọng chôn chặt trong nội tâm, Lý Vĩnh Hạo hắn làm sao có thể không hưng phấn được chứ?

Ven biển Đông Hải của Quang Minh Ngũ Hành đại lục đã tập trung hơn mười vạn tướng sĩ của Ngũ đại Đế quốc, ngoài ra còn có vài ngàn Ma sư phối hợp trấn thủ. Nếu bọn họ có thể chứng kiến được tình cảnh nơi ven biển của Hắc Ám Ngũ Hành đại lục lúc này, nhất định bọn họ sẽ sợ hãi đến vỡ mật.

Từ ven biển Tây Hải nhìn về hướng Đại lục, có thể nhìn thấy một đội ngũ chỉnh tề trải dài vô tận, không thể nhìn ra đâu là giới hạn. Tập kết ở nơi này là toàn bộ số quân đội có thể chiến đấu được của Hắc Ám Ngũ Hành đại lục. Tổng cộng có ba trăm vạn đại quân được trang bị đầy đủ đang đóng trú nơi bờ biển.

Sát khí từ đám người đông nghịt kia dường như cũng khiến ánh hào quang của Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới trở nên ảm đạm thất sắc. Ngàn năm chờ đợi, ngàn năm tích lũy chỉ vì một mục đích duy nhất, đó là đánh tan toàn bộ chướng ngại phía trước. Phát động một lần Thánh Tà Chiến cuối cùng, hoàn toàn thống trị Đại lục phía bên kia bờ biển.

Chín Thiên Can Thánh Đồ khác lẳng lặng đứng cách một bước sau lưng Lý Vĩnh Hạo. Trong đôi mắt bọn họ đồng dạng sáng ngời hào quang. Chỉ cần Thánh Tà Chiến lần này thành công, bọn họ sẽ trở thành Thánh nhân thiên cổ. Mỗi người bọn họ đều khao khát được trở thành Thánh vương chân chính. Lúc đó, hai mảnh đại lục, thập đại Đế quốc đều là vật trong túi của họ. Chỉ cần Thánh chiến thành công, bọn họ chẳng những có thể kế thừa Vương vị của Ngũ đại Đế quốc thuộc Hắc Ám Ngũ Hành đại lục, thậm chí còn có thể nắm giữ trong tay vận mệnh của Ngũ đại Đế quốc thuộc Quang Minh Ngũ Hành đại lục.

Vì một ngày này, bọn họ cùng Lý Vĩnh Hạo đều giống nhau, đã chờ đợi quá lâu rồi.

Bọn họ đồng dạng từ hai tuổi đã bắt đầu nghiêm khắc tu luyện. Trong những lần Thánh Tà Chiến lúc trước, cho dù là ở thời điểm nguy hiểm nhất, bọn họ cũng chưa từng xuất ra thực lực chân chính của bản thân. Còn lần này, bọn họ không cần phải tiếp tục ẩn nhẫn nữa. Điều bọn họ phải làm chính là sử dụng hết thảy những gì mà mười đời Thiên Cơ đã tích lũy được, tiến tới hủy diệt hoàn toàn địch nhân.

Mặt đất bằng phẳng vang vọng tiếng Lôi minh, biển rộng sôi trào, sóng biển trùng trùng vươn cao trăm trượng. Một cỗ năng lượng mênh mông không gì sánh được trong nháy mắt chợt lan truyền ra khắp nơi. Không khí dường như cô đọng lại, đến mức mỗi người có mặt ở nơi này đều cảm thấy hô hấp khó khăn.

Tất cả điều đó chỉ xảy ra trong nháy mắt, ngay lập tức bầu trời liền trở nên tối sầm, mây đen nháy mắt đã bao kín không trung. Từng đạo điện quang từ trong tầng tầng mây đen kia nặng nề lóe sáng. Dưới uy nghiêm của thiên địa, trong mắt những Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ dường như cũng được thắp sáng. Thời khắc bọn họ chờ đợi rốt cục cũng đã đến.

Mười đạo quang mang lưu chuyển, mở ra lối vào của Thánh Tà thông đạo. Mấy trăm vạn tướng sĩ của Hắc Ám Ngũ Hành đại lục thế nhưng lại không hề phát ra một tiếng động nào, lẳng lặng đứng nghiêm, yên lặng tới mức đáng sợ.

- Bắt đầu đi!

Thanh âm lạnh lẽo không hề có chút cảm xúc của nhân loại lạnh lùng vang lên. Một thân ảnh màu đen không biết từ khi nào đã đi tới bên người Lý Vĩnh Hạo.

Đó là một người trẻ tuổi, thậm chí so với Lý Vĩnh Hạo lại càng nhỏ tuổi hơn. Đầu hắn đội vương miệng đính toản thạch, trên người mặc một bộ trường bào màu đen lóng lánh thập thải quang mang. Hắn xuất hiện bất ngờ như vậy, nhất thời đã trở thành tiêu điểm của tất cả mọi người.

Lý Vĩnh Hạo và các Thiên Can Thánh Đồ khác đồng thời khom mình hành lễ.

- Tham kiến Thiên Cơ đại nhân!

Đúng vậy, người thanh niên đó chính là kẻ thống trị chân chính của Hắc Ám Ngũ Hành đại lục, Hắc Ám Thiên Cơ.

Hắc ám Thiên Cơ gật đầu với Lý Vĩnh Hạo rồi nói:

- Vĩnh Hạo, ngươi có biết chúng ta vì ngày hôm nay mà phải chờ đợi bao nhiêu lâu không? Ba trăm vạn tướng sĩ, thời khắc thành công mà các ngươi mong đợi đã tới. Số mệnh đã định, chúng ta nhất định sẽ quét ngang Quang Minh thế giới, đem Hắc Ám thâm thuý lan tràn đến toàn bộ ngóc ngách trên thế giới. Bất cứ trở ngại hay bất kỳ kẻ nào có khả năng trở thành địch nhân của các ngươi, đều phải bóp chết từ trong trứng nước. Ta tin rằng các ngươi có đủ thực lực để làm việc đó. Ta biết, mỗi người các ngươi đều chôn sâu sự oán hận đối với Đạo Tràng trong nội tâm. Các ngươi không cần phải phủ nhận, nếu ngay cả điểm này mà ta cũng không biết, thì ta đã không xứng với danh hiệu Hắc Ám Thiên Cơ.

Vị Hắc Ám Thiên Cơ trẻ tuổi này chỉ mới vừa tiếp nhận chức vị thống trị cao nhất cách đây ba năm trước. Nghe những lời ấy của hắn, ánh mắt của đám Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ liền thoáng biến đổi, chỉ có Lý Vĩnh Hạo vẫn giữ được sự bình tĩnh trên gương mặt.

- Không cần gấp gáp làm gì! Ta tuyệt nhiên không để ý đến những thứ này. Các ngươi có biết vì cái gì mà lịch đại Hắc Ám Thiên Cơ có thể thống trị toàn bộ Hắc Ám đại lục không? Đó là bởi vì sự hiện hữu của chúng ta là để hy sinh. Vĩnh Hạo, chỉ cần ngươi đả thông Thánh Tà đảo, quét sạch mọi trở ngại, ta sẽ giúp ngươi hoàn thành tâm nguyện. Đến lúc đó, thân là tân đại Hắc Ám Thiên Cơ, ta sẽ vì vinh quang của Đại lục mà hi sinh thân mình dự ngôn cho Thánh chiến, dùng máu huyết và linh hồn của mình nhìn các ngươi tiến vào Quang Minh thế giới, đem Hắc Ám lan tràn đến tận những nơi hẻo lánh nhất.

Những lời lẽ rung động của Hắc Ám Thiên Cơ hoàn toàn xuất phát từ đáy lòng, cho dù là đám Hắc Ám Thánh Đồ cũng không nghĩ tới việc hắn nói ra những lời như vậy. Ngay cả ánh mắt của Lý Vĩnh Hạo cũng bắt đầu xảy ra chút biến hoá.

Lý Vĩnh Hạo cung kính nói.

- Thiên Cơ đại nhân, ngài vĩnh viễn là người thống trị của Đại lục.

Trong mắt Hắc Ám Thiên Cơ toát ra vài tia châm chọc:

- Tốt lắm, Thánh Tà thông đạo đã mở ra, chúng ta cũng nên bắt đầu thôi. Hắc Ám quân đoàn, bố trận.

Cùng với thanh âm ra lệnh của Thiên Cơ, gần ba trăm tên Ma sư trẻ tuổi nhanh chóng tụ tập lại, trong nháy mắt đã đem mười vị Hắc Ám Thiên Can thánh đồ cùng Hắc Ám Thiên Cơ vây ở chính giữa.

Hắc Ám Thiên Cơ tiến lên một bước, thay thế vị trí lúc trước của Lý Vĩnh Hạo. Dưới sự lãnh đạo của Lý Vĩnh Hạo, mười Thiên Can Thánh Đồ nhanh chóng tản ra bốn phía, phân biệt tại mười vị trí bất đồng đem Hắc Ám Thiên Cơ vây vào giữa.

Hào quang chợt loé lên, trong tay Hắc Ám Thiên Cơ không biết từ khi nào đã có thêm một thanh hắc sắc quyền trượng dài chừng ba thước. Quyền trượng này toàn thân trong suốt, tỏa ra quang mang hắc ám nồng đậm. Đầu trượng khảm một khô lâu đen nhánh, ngay vị trí hốc mắt của khô lâu cũng lập lòe một cỗ bạch sắc khí tức.

Nếu Cơ Động có mặt tại nơi này, hắn nhất định sẽ giật mình phát hiện, cỗ khí tức do hắc sắc quyền trượng này phát ra chính là khí tức của Hỗn Độn, hơn nữa lại cực kỳ tinh thuần. Quang mang hắc ám tỏa ra trên quyền trượng dường như là một loại nguyên liệu dành riêng cho Hỗn Độn, không ngừng bổ sung liên tục cho cỗ bạch sắc khí tức.

Hắc Ám Thiên Cơ đem quyền trượng trong tay chậm rãi giơ lên cao. Từ trên đầu khô lâu, bạch sắc Hỗn Độn lập tức nở rộng. Lý Vĩnh Hạo là người đầu tiên guỳ rạp xuống đất, tiếp theo là Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ, Hắc Ám quân đoàn và hơn ba trăm vạn tướng sĩ của Hắc Ám Ngũ Hành đại lục, toàn bộ đều quỳ rạp xuống như ngả mạ. Ánh mắt của tất bọn họ đều có chung một tiêu điểm, đó chính là quyền trượng trong tay Hắc Ám Thiên Cơ.

Mỗi một Thiên Can Thánh Đồ cũng như mỗi một tướng sĩ của Thiên Can quân đoàn, đều đứng tại một vị trí đặc thù. Thậm chí có thể mơ hồ cảm nhận được khí tức của mỗi người bọn họ đều liên thông với người bên cạnh. Mười loại thuộc tính khí tức từ cỗ khí tức liên thông này cuối cùng hội tụ lại trên người những Thiên Can Thánh Đồ rồi truyền đến trên người Hắc Ám Thiên Cơ.

Giờ khắc này, không biết vì cái gì mà trong đầu Lý Vĩnh Hạo đột nhiên hiện ra cảnh tượng khi hắn vượt lên trên tất cả đối thủ, trở thành Hắc Ám Canh Kim Thánh Đồ, rồi sau đó nuốt vào Thánh Đồ Tinh Miện. Chín ngày! Suốt chín ngày hắn đều nỗ lực vượt qua sự thống khổ không gì sánh được. Khi hắn chiến thắng hết thảy sự thống khổ ấy, trở thành người có được Cực Hạn Canh Kim ma lực, điều ấn tượng nhất với hắn là ánh mắt tuyệt vọng của chín đối thủ Canh Kim hệ có tư chất ngang bằng với hắn.

Hắn không phải là lựa chọn duy nhất, nếu hắn hấp thụ Canh Kim Hệ Thánh Đồ Tinh Miện thất bại, thì sau hắn sẽ còn chín người khác lần lượt hấp thụ. Thành công của hắn chỉ có một ý nghĩa duy nhất, đó chính là toàn bộ những người còn lại sẽ bị giết chết. Bọn họ đã biết quá nhiều bí mật, sự hiện hữu của bọn họ sẽ uy hiếp rất lớn đến sự kế nhiệm vị trí Thánh Đồ của hắn.

Lý Vĩnh Hạo vĩnh viễn không cách nào quên được ánh mắt tuyệt vọng của chín người kia khi hắn thành công hấp thu Thánh Đồ Tinh Miện. Năm đó, hắn chỉ mới vẻn vẹn có sáu tuổi.

- Hắc ám ngưng tụ linh hồn, tương lai vĩnh hằng! Ta đứng giữa thiên địa, lấy thân phận Hắc ám Chưởng khống giả kêu gọi. Hắc Ám chi môn hãy mở ra, mang đến tương lai vĩnh hằng. Khai mở ra hỡi Hắc ám thâm thuý.

Giọng ngâm xướng cao vút của Hắc Ám Thiên Cơ vang lên, khiến cho ánh mắt của mỗi Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ đều trở nên ngưng trọng dị thường. Trong tay bọn họ lập tức xuất hiện một binh khí chuyên chúc cho riêng mình. Trong tay Lý Vĩnh Hạo là một thanh Vương giả chi kiếm, tượng trưng cho vị trí Thánh vương của hắn. Đó là một thanh trường kiếm màu vàng nhạt, trên mặt có khắc vô số ma văn, tản mát ra một cỗ hào quang giống như bảo thạch phát sáng.

Trên chuôi kiếm đính một viên bảo thạch màu trắng thật lớn, toả ra một vầng tinh quang nồng đậm. Kiếm dài bảy thước, nó có một cái tên chỉ vừa nghe cũng đủ cảm thấy khủng bố - Hắc Thiên Ma Thần.

Trong tay mỗi một Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ đều có một kiện vũ khí. Trong đó có đủ chuy, đao, tiên, thương,… Tất cả những binh khí đó đều tản mát ra quang mang màu vàng giống như thanh kiếm Hắc Thiên Ma Thần, khí thế cường đại không gì sánh được.

Đúng vậy, ngoài việc chúng có thể ẩn dấu Ma lực, thì đây mới là bí mật lớn nhất của Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ. Thần khí!

Trong tay mỗi người bọn họ đều là chuyên chúc Thần khí dành riêng cho Thiên Can Thánh Đồ. Để có được mỗi kiện Thần khí này, cái giá phải trả chính là sinh mệnh của một vị Hắc Ám Thiên Cơ. Bọn họ lấy tính mạng của mình làm vật trao đổi, phát động Chung cực Hắc ám triệu hoán, đổi về từng kiện Thần khí dành riêng cho Thiên Can Thánh Đồ.

Mười kiện Thần khí đồng thời xuất hiện, có nghĩa là mười vị Hắc Ám Thiên Cơ đã ngã xuống. Đây cũng là một phần lực lượng súc tích trong ngàn năm qua của Hắc Ám Ngũ Hành đại lục và cũng là phần súc tích trọng yếu nhất.

Mười vị Thiên Can Thánh Đồ sau khi lấy ra thần khí của mình liền liền chậm rãi đứng lên. Dưới bầu không khí trang trọng này, trong mắt mỗi người đều lộ sự hưng phấn nóng bỏng khó thể hình dung được.

Dưới lời ngâm xướng của Hắc Ám Thiên Cơ, từ chuôi Hắc ám quyền trượng chợt bắn ra một đạo bạch sắc quang trụ phóng thẳng vào không trung. Cùng lúc đó, trên người mười vị Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ cũng đồng loạt tỏa ra quang mang chiếu rọi. Mười đạo quang thải của mười loại thuộc tính ma lực bất đồng trong nháy mắt hoà thành một thể với cột bạch sắc quang trụ.

Hào quang thập sắc khổng lồ chợt phủ xuống, đem ba trăm tên Hắc Ám Ma sư trẻ tuổi cùng với Hắc Ám Thiên Cơ toàn bộ bao phủ vào bên trong.

Trong Thánh Tà Chiến lần trước, lực lượng của Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ cộng thêm với lực lượng của Nhật Thực Phượng Hoàng mới có thể miễn cưỡng tạo thành Ngũ Hành Âm Dương Giới. Quang Minh có thể làm được điều đó, Hắc Ám ẩn nhẫn nhiều năm như vậy sao lại không biết đến kỹ năng này?

Hơn nữa, lần này bọn họ phát động không phải chỉ đơn thuần là Ngũ Hành Âm Dương Giới, mà là lấy Hắc Ám Thiên Cơ làm trung tâm Hỗn Độn, lập thành một pháp trận kì dị nơi cửa vào của Thánh Tà thông đạo.

Sau lưng mỗi một Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ cũng hiện ra Ngũ Hành ngưng tụ pháp trận trong Ngũ Hành pháp trận. Bọn họ đã sớm có thể vận dụng Ngũ Hành pháp trận từ lâu. Thậm chí Lý Vĩnh Hạo đã lĩnh ngộ được tám loại trận pháp trong Ngũ Hành pháp trận.

Bên trong luồng thập thải quang mang, ba trăm tên Ma sư trẻ tuổi dưới dự dẫn dắt của Thiên Cơ và các Hắc Ám Thánh Đồ, đều nhất loạt bay lên không trung. Dưới uy áp của pháp trận kì dị nọ, những ma thú tọa kị kể cả đầu Cửu giai Hắc Long của Lý Vĩnh Hạo đều trở nên run rẩy không ngừng.

Trong ánh quang mang chớp động, hơn ba trăm con người cứ như vậy mà đồng thời bay vào Thánh Tà thông đạo. Lấy Hắc Ám Thiên Cơ làm trung tâm, mười vị Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ làm cột trụ, pháp trận kì dị đó chỉ truyền tống duy nhất một lần đã đưa tất cả bọn họ tiến vào Thánh Tà thông đạo.

Pháp trận này chỉ có duy nhất một tác dụng, đó chính là che chắn cho những người truyền tống. Dưới pháp tắc của Thánh Tà chiến trường, đáng lẽ ba trăm người này sẽ bị truyền tống ra khắp nơi trong Thánh Tà đảo, nhưng dưới uy lực của pháp trận này, tất cả ba trăm người này sẽ cùng xuất hiện một chỗ.

Đây chỉ mới là hành động đầu tiên của Hắc Ám Ngũ Hành đại lục.