Chương 537: Chương 281 Hỗn Độn Châu Thành! Tiến Hóa!

Dưới sự can thiệp của Cô Thần, quan phương của Đế quốc Bắc Thủy đã quyết định giữ im lặng đối với tình trạng Chân Không Nguyên Tố này, thậm chí bọn họ còn phái Cấm Vệ của Hoàng gia phong tỏa những con đường xung quanh Công hội Điều Tửu Sư. Bấy giờ, Ma sư của thành Thiên Thủy đều đang vô cùng tò mò và háo hức, chủ đề được đàm luận nhiều nhất chính là, vị Chấp pháp trưởng lão của Công hội Ma sư nọ rốt cục là ai? Có thực lực như thế nào? Ít nhất cho tới hiện tại, dưới nỗ lực bảo vệ của bọn họ, Cơ Động rốt cuộc đã không bị bất luận ảnh hưởng gì nữa.

Tại Công hội Điều Tửu Sư. Phòng Cơ Động.

Suốt bảy ngày nay, Cơ Động đã vùng vẫy trong thống khổ mãnh liệt. Bây giờ, toàn thân hắn được bao bọc ở trong một tầng hơi nước. Hơi nước đó không chỉ là mồ hôi hắn tản mát ra, mà còn ẩn chứa khí tức Hỗn Độn nồng đậm. Bảy ngày trôi qua, người hắn nhìn như gầy đi một chút, vặn vẹo gấp khúc trong màn hơi nhàn nhạt tràn ngập khắp không khí. Điều này không phải do bản thân Ma lực Hỏa thuộc tính của hắn làm ra, mà chính là vì làn sóng tinh thần không ngừng rung động tạo thành.

Trong bảy ngày này, Cơ Động không chỉ một lần cảm thấy Tinh Thần Lực của hắn dường như như sắp chống đỡ không nổi, muốn lập tức tan rã. Nhưng mà mỗi khi cảm giác này xuất hiện, sâu trong linh hồn của hắn lại vọng đến lời nhắn nhủ của Liệt Diễm. Liệt Diễm thanh âm ôn nhu là vậy, êm tai là vậy, mỗi một câu cổ vũ của nàng, đều giống như một dòng nước mát, thanh tỉnh tưới tắm cho Cơ Động, kéo hắn lại ngay bên bờ vực sâu sụp đổ.

Bảy ngày! Cơ Động vùng vẫy trong thống khổ đã bảy ngày rồi. Trong bảy ngày đó, Liệt Diễm đều ở bên cạnh hắn, bầu bạn với hắn. Thậm chí nàng còn không hề động đậy, không hề rời khỏi vị trí của mình, cứ như vậy mà đứng đó. Nàng cảm thụ từng chút biến hóa nhỏ nhất của Cơ Động, để một khi phát hiện Cơ Động thật sự không chống đỡ nổi, nàng chắc chắn sẽ liều mình cứu hắn.

Trong bảy ngày này, cảm xúc được sinh ra nhiều nhất trong lòng Liệt Diễm chính là cảm động! Vì Cơ Động mà cảm động! Cơ Động có thể chịu đựng được tới bây giờ, cũng không phải vì thực lực của hắn mạnh mẽ, hay ý chí của hắn kiên cường, mà chính là vì lời nhắn nhủ thiết tha của nàng, khiến cho thế giới tinh thần của hắn như được tái sinh, vững vàng chống chọi. Có nhiều lần, Liệt Diễm cho rằng Cơ Động sắp duy trì không được nữa rồi, chuẩn bị xuất thủ cứu hắn rồi, thì ngay trong lúc ấy, sau khi hắn nghe được thanh âm của nàng, liền nhanh chóng ổn định lại một cách hết sức thần kỳ.

Liệt Diễm ngày hôm nay dường như đã không còn là Liệt Diễm trước kia nửa! Trải qua cuộc sống cô tịch trong Địa Tâm Thế Giới, rồi trải qua tiếp xúc với thế giới bên ngoài, trong lòng vị Nữ Hoàng Địa Tâm này, sớm đã tràn ngập tình cảm. Nàng làm sao mà không biết, nguyên nhân nào gây ra sự thay đổi này cơ chứ. Chỉ có một và một lý do duy nhất mà thôi. Là hắn không lừa gạt nàng! Trong lòng hắn, nàng là nữ nhân duy nhất. Mối tình đó đã khắc sâu trong lòng hắn, giúp hắn duy trì, giúp hắn kiên cường mà vượt qua của ải khó khăn này!

Ngay lúc đó, bỗng nhiên từng đợt sóng không khí to lớn dập dềnh, lấy trung tâm từ trên ngực Cơ Động cuồn cuộn lan ra. Liệt Diễm liền rùng mình một cái, mắt phượng nhìn chăm chăm vào ngực hắn. Nàng biết rõ, thời khắc mấu chốt đã đến rồi. Đây chính là một cửa cuối cùng! Nếu hắn không thể vượt qua cửa ải này, sẽ lập tức lâm vào cảnh thập tử nhất sinh. Trong lúc vô ý thức, bàn tay nàng bất chợt nắm chặt lại “Cơ Động! Đệ nhất định phải cố gắng! Nhất định!”

Đúng vậy, lúc này Sinh Tử quan của Cơ Động xác thực đã đến trước mắt. Bảy ngày nay, trong cơ thể hắn ngưng tụ một lượng Hỗn Độn Hỏa khổng lồ, dưới tác dụng của Tinh Thần Lực, toàn diện áp súc. Lúc đầu tuy gần như đã phá tan làn da của hắn mà thoát ra thế giới bên ngoài, thì đến bây giờ đã hoàn toàn thu liễm, triệt để áp chế trong lồng ngực. Nỗi thống khổ mà Cơ động trải qua đến bây giờ không bút nào tả xiết. Một lần rồi lại một lần kiên trì chịu đựng, khiến Tinh Thần Lực của hắn cũng đột phá hết bình cảnh này đến bình cảnh khác, không ngừng tăng lên, không ngừng sinh ra áp chế mãnh liệt đối với Hỗn Độn Hỏa. Và cũng chỉ có Tinh Thần Lực, mới có thể tiến hành khống chế đối với loại khí tức tràn ngập tính sáng tạo, tràn ngập lực lượng bản nguyên nguyên thủy nhất của thế giới như Hỗn Độn.

Giờ này khắc này, không gian trong lồng ngực Cơ Động đã hoàn toàn trở thành một mảnh trắng bạch! Âm Dương Ngư đã biến mất tăm mất tích, không thấy đâu nữa! Đồng thời, không chỉ Ma lực của ngoại giới, mà ngay cả Ma lực trong cơ thể hắn, cũng bị khí tức Hỗn Độn cường đại thôn phệ sạch sẽ không còn.

Giờ này khắc này, trong thân thể của hắn, ngoại trừ Tinh Thần Lực ra, cũng chỉ có Hỗn Độn Hỏa tồn tại. Hai thứ đó đang nhanh chóng xáp lại gần nhau, không ngừng đấu đá kèn cựa. Hỗn Độn Hỏa đã tựa như đã muốn giãy thoát ra khỏi sự khống chế của Tinh Thần Lực, mà Tinh Thần Lực của Cơ Động lại đang dốc toàn lực ứng phó với nó, dây dưa quấn rịt lấy nó, không gian áp súc theo đó cũng càng lúc càng nhỏ dần.

Liền có cảm giác như, lồng ngực Cơ Động đã trở thành một khối Thiên Ngọc cực lớn không ngừng bị Hỗn Độn Hỏa thiêu đốt mãnh liệt, không ngừng được tinh lọc áp súc đến cùng cực. Hỗn Độn Bản Nguyên vốn là sáng tạo, sáng tạo ra vạn vật tự nhiên cũng là từ Hỗn Độn. Sau khi Hỗn Độn Hỏa thôn phệ Ma lực, sức sáng tạo này hoàn toàn được phát huy. Lượng Hỗn Độn Hỏa khổng lồ từng đợt từng đợt liên tục mạnh mẽ đánh sâu vào Tinh Thần Lực của Cơ Động. Mà Tinh Thần Lực của hắn cũng bị nghiền nát vô số lần, rồi lại quật khởi vô số lần, thủy chung không để cho Hỗn Độn Lực này thoát ra ngoài cơ thể.

Giờ này khắc này, Tinh Thần Lực của Cơ Động trải qua trước sau chín lần thuế biến, không biết đã cường đại hơn trước kia bao nhiêu rồi. Tinh Thần Lực khổng lồ chấn động mãnh liệt, bắt đầu đánh sâu toàn diện vào Hỗn Độn Hỏa đợt cuối cùng!

Khối Thiên Ngọc kia thật sự đã khiến cho cả quá trình liên hoàn này đi đến mức cuối. Dưới sự áp chế liên tục suốt bảy ngày của Tinh Thần Lực, rốt cục Hỗn Độn Hỏa dần dần tỏ ra khuất phục. Có thể nói, Tinh Thần Lực của Cơ Động lúc này đang đi đến bước sau cùng của dung hợp và áp súc. Hỗn Độn Hỏa càng lúc càng đậm đặc, bắt đầu xuất hiện một chất lỏng màu trắng sữa trong ngực của hắn, đồng thời ngay lúc này, sự phản kích mãnh liệt cũng bắt đầu bạo phát.

Giống như một khối thuốc nổ bùng cháy, Cơ Động chỉ cảm thấy một lực bộc phát cực mạnh không gì sánh kịp đột ngột òa ra trong ngực. Trong nháy mắt, Tinh Thần Lực trải qua chín lần lột xác vốn trở nên vô cùng cứng cỏi của hắn lần đầu tiên phát ra tiếng vỡ vụn nát của thủy tinh. Mơ hồ, hắn như thấy được, Hỗn Độn Hỏa trong cơ thể chợt lóe lên vạn đạo hào quang, như muốn dốc hết sức lực ứng phó, phát ra công kích cuối cùng.

Không được sao!? Chẳng lẽ kiên trì lâu như vậy, vẫn không cách nào chống đỡ nổi sao!? Cơ Động lúc này hoàn toàn có thể đem Tinh Thần Lực khuếch tán ra ngoài lồng ngực, khiến cho Hỗn Độn Lực được giải thoát, có không gian lớn hơn, lực bùng nổ cũng sẽ yếu bớt đi. Nhưng mà nếu làm như vậy, tất cả cố gắng của hắn trước giờ đều thất bại trong gang tấc. Có câu, một tiếng trống vỗ tinh thần hăng hái, hai tiếng trống vang khí thế suy rồi, thêm tiếng thứ ba thì kiệt quệ chẳng còn gì! Nếu mà buông tha như thế, hắn thật sự không biết, mình còn có thể đi đến một bước như bây giờ hay không.

Đúng lúc này, sâu trong linh hồn Cơ Động, một thanh âm từng vô số lần cứu vớt hắn lại lần nữa vang lên. Lúc này đây, không phải là bất kỳ chỉ dẫn hay là cổ vũ nào, mà là cực độ ôn nhu! Sự ôn nhu trước nay chưa từng có, mang theo một phần tình cảm mà Cơ Động khát khao bấy lâu, tràn ngập trong linh hồn của hắn.

"Cơ Động, không biết vì sao hôm nay, thiếp lại vô cùng mong nhớ chàng.” (doping - BD)

Oanh! Trong sát na, Cơ Động liền cảm thấy cả linh hồn của hắn như nổ tung, Tinh Thần Lực đang trên bờ vực nghiền nát ở trong linh hồn hắn ầm ầm vang dội, bùng nổ dữ dội! Hỗn Độn Hỏa nổ mạnh như chưa bao giờ được nổ!

Toàn thân Cơ Động phát ra vô số tiếng phanh…phanh…

Cả Công hội Điều Tửu Sư dường như cũng chấn động kịch liệt mà run rẩy theo những tiếng vang này.

Chùm chùm huyết vụ từ trong mỗi một lỗ chân lông phun ra, đem hơi nước xung quanh thân thể của hắn nhuộm thành màu đỏ nhạt. Đúng lúc này, lại một tiếng nổ nữa vang lên! Hỗn Độn Hỏa vốn sắp phá tan sự trói buộc của Tinh Thần Lực, một lần nữa lại bị áp chế, trở về điểm trọng yếu nhất trên ngực Cơ Động.

Tinh Thần Lực khổng lồ nổ tung tạo thành một lốc xoáy Tinh Thần cực kỳ khủng khiếp, nó cùng với Linh Hồn Hỏa vốn đã bị áp súc đến cực độ, nay lại hòa tan ra thành một thể. Quầng sáng màu trắng hiện giờ đã không còn cách nào khuếch trương ra bên ngoài được nửa phần. Sát na đó, Tinh Thần Lực nổ mạnh toàn diện, đã thẩm thấu vào quầng sáng màu trắng, tạo thành một hạt châu tròn trịa trắng toát. Hạt châu rất nhỏ, đường kính chỉ khoảng một tấc, nhưng lại tạo ra cảm giác nó vô cùng rắn chắc và kiên cố.

Tinh Thần Lực của Cơ Động, điên cuồng mà nhịp nhàng chấn động, vây quanh hạt châu. “Cánh cửa lớn” rốt cục cũng đã mở ra trước mắt hắn, mở ra một không gian mênh mông trắng xóa! Tinh Thần Lực của hắn nương theo cảm giác vô hạn đó, hướng về bên ngoài mà vươn ra, kéo dài đến thế giới ngoại thân, lan tràn khắp mọi ngõ ngách của thành Thiên Thủy. Tinh Thần Lực khổng lồ rung động, tràn lên mãnh liệt giống như sóng triều, sau đó lại như nước ròng ùn ùn hạ xuống, lui trở về, cuối cùng ngưng tụ lại trong đầu hắn, tạo thành một Linh Hồn Tuyền Qua (Dòng xoáy Linh hồn) trong suốt vô cùng kỳ dị, hiện ra rõ ràng trong não hải của Cơ Động.

Hắn có thể thấy được từng kinh mạch nhỏ, từng khối cơ nhục của chính mình, thậm chí còn thấy rõ rệt từng tia năng lượng nhỏ bé nhất, không ngừng rung động trong cơ thể. Cho dù chúng nó cực nhỏ như tro bụi cũng cũng vô pháp thoát khỏi sự khống chế của Cơ Động. Dòng xoáy trong suốt trong đầu và Hỗn Độn Châu trong ngực hắn giao hòa với nhau, toát ra vô số ánh sáng huy hoàng. Tuy Linh Hồn Hỏa đã biến mất, nhưng dòng xoáy linh hồn trong đại não và Hỗn Độn Châu trong lồng ngực lại gây ra một cảm giác đặc thù trước nay chưa từng có cho Cơ Động.

Liệt Diễm ngơ ngác nhìn hắn, nhìn hơi nước màu đỏ nhạt dần dần tiêu tan, nhìn mái tóc đen rối bời, nhìn nam nhân ngồi ở kia, toàn thân toát ra khí chất đặc thù, mà lòng nàng run lên nhè nhẹ.

Thành công, hắn cuối cùng thành công rồi! Dùng thực lực Lục quan, dùng Ma lực vô cùng nhỏ bé của mình, lại có thể thông qua khảo nghiệm của Hỗn Độn, diễn hóa ra Hỗn Độn Bản Nguyên “của” hắn. Đây mới là Hỗn Độn Bản Nguyên chân chính! Không phải thứ Hỗn Độn mà hắn không thể nào khống chế trước đây, mà là Hỗn Độn chân chính thuộc về hắn, do chính hắn sáng tạo ra.

“Cơ Động! Cơ Động! Đối với đệ, ta thật sự trọng yếu như vậy sao? Ta thật sự không cách nào tưởng tượng được, Tinh Thần Lực của đệ lại có thể đột phá đến tình trạng như thế. Đệ có biết hay không, Hỗn Độn Châu hình thành, nghĩa là Tinh Thần Lực và khả năng khống chế Hỗn Độn của đệ đã đạt tới Thánh Cấp. Chỉ sợ trên đại lục Quang Minh Ngũ Hành này, không một người nào có thể đạt tới cảnh giới của đệ. Đệ đã đột phá chướng ngại mấu chốt nhất của của loài người mà tiến vào Thánh Cấp. Chờ đến khi Ma lực của đệ đạt tới chín mươi chín cấp, đệ liền có thể chính thức tiến vào Thánh Cấp Điện. Đệ bây giờ, bất quá mới hai mươi tuổi! Ngắn ngủi có hai mươi năm! Có biết quá trình này, bản thân ta phải tốn mất thời gian một vạn năm không!? Còn hai đại Quân Vương, để đạt tới cảnh giới này cũng mất tới ba vạn năm đó. Mà đệ, đệ chỉ có hai mươi năm ngắn ngủi mà thôi!”

Liệt Diễm hiện tại cũng không rõ tâm tình của mình lúc này là như thế nào. Hỗn Độn Châu hình thành, đại biểu cho việc Cơ Động đã chính thức có thể điều khiển Hỗn Độn Lực, chứ không còn phải bị động, phải chịu sự ảnh hưởng của Hỗn Độn như xưa.

Những âm thanh oong oong rất nhỏ bắt đầu phát ra từ trong cơ thể Cơ Động. Trên tay hắn xuất hiện cặp bao tay Nhật Nguyệt Song Huy mà lúc trước Cơ Động đã dùng Dung Hợp Thần Thuật, dung hợp vào thân thể. Mặc dù Tinh Miện trên hai cái bao tay đã bị nghiền nát, nhưng giờ khắc này, khi chúng hiện hữu trên tay Cơ Động, lại tản ra muôn vàn ánh sáng chói chang kỳ dị. Vốn cặp bao tay này thấm nhuần Dương Hỏa và Âm Hỏa mà có hai màu Lam, Hồng, nay đã biến thành màu Đen và Vàng. Đôi bao tay này, dưới tình huống không có Tinh Miện, lại phát sinh tiến hóa.

Chu Tước Thủ Trạc được hắn tận lực bồi dưỡng, vốn là nơi trú ngụ của Kim Sắc Phượng Hoàng, và là nơi chứa đựng Ma khí cũng xảy ra biến hóa long trời lở đất. Màu Hồng biến thành màu Trắng tinh khôi, óng ánh, giống như là Phỉ Thúy, lấp lánh, sáng bóng. Kim Sắc Phượng Hoàng bay lượn tự do trên đầu hắn, từng tiếng Phượng gáy nhu hòa uyển chuyển, không ngừng líu lo ở trên đầu.

Đó là âm thanh của Hỏa Nhi! Rồi ngay sau đó tiếng Phượng gáy cũngdần dần nhỏ đi và tắt hẳn! Liệt Diễm có thể cảm nhận được, sâu trong thủ trạc, Hỏa Nhi đã bắt đầu ngủ say, có vẻ nó đã bị ảnh hưởng từ Hỗn Độn Châu, để rồi lần đầu tiên bước lên con đường tiến hóa.

Một khắc sau khi Nhật Nguyệt Song Huy và Chu Tước Thủ Trạc xuất hiện, thứ hiện ra tiếp theo chính là sợi dây chuyền Sinh Mệnh Hạch. Sợi dây chuyền vốn có màu Xanh nhàn nhạt đã dần dần biến thành màu Xanh đậm, thâm thúy. Có thể thấy phía trên màu Xanh này mơ hồ tản mát ra hai đạo ánh sáng một Đen một Trắng. Tiếng rồng ngâm trong trẻo, trầm ấm không ngừng vang lên, xung quanh Cơ Động đột ngột tràn ngập thuần túy khí tức của Long tộc. Cũng giống như Hỏa Nhi lúc trước, khí tức của Hỗn Độn đã bắt đầu tạo ra ảnh hưởng, làm cho Đại Diễn Thánh Hỏa Long trong đó bắt đầu ngủ say. Phải biết rằng, từ khi Cơ Động ấp nở chúng nó đến nay, chưa tới một năm thời gian, mà bây giờ chúng lại bắt đầu tiến hóa. Như vậy có thể thấy được, quá trình Hỗn Độn Châu của Cơ Động hình thành, đã tản mát ra khí tức hùng hậu cỡ nào!

Khi hào quang của Sinh Mệnh Hạch bắt đầu thu liễm, hai kiện vũ khí Ma lực lại dung nhập vào cơ thể Cơ Động một lần nữa, từng tiếng tê tê đồng thời vang lên trong cơ thể hắn. Một khí thế cường đại không gì sánh kịp, ngưng tụ thành kiếm khí, trong nháy mắt từ cơ thể hắn xông phá ra. Kiếm khí vô ảnh vô hình trực tiếp chọc thủng nóc phòng, sắc bén xông thẳng tận trời xanh, tuy qua vài nhịp hô hấp đã dần dần biến mất, nhưng loại khí tức sắc bén đến khủng khiếp này cũng đủ khiến cho toàn thành Thiên Thủy chấn động kinh hoàng. Cùng lúc đó, tình trạng Chân Không Nguyên Tố đã xuất hiện xu hướng bắt đầu giải trừ.

Thần sắc Cơ Động dần dần an tĩnh, khi hắn nhẹ nhàng hô hấp, bên ngoài làn da không ngừng hiện ra dị tượng. Ánh sáng trắng nhàn nhạt ẩn hiện, hai thanh kiếm Lam, Hồng lặng yên hiển hiện trong hư vô, rồi lại lặng yên biến mất.

Hô hấp của Liệt Diễm có chút dồn dập! Hỗn Độn Châu ngưng tụ thành công, làm cho vũ khí Ma lực dung hợp trong cơ thể Cơ Động, Đại Diễn Thánh Hỏa Long, Thực Nhật Phượng Hoàng, những thứ có liên hệ mật thiết với linh hồn hắn, đều trực tiếp tiến hóa.

Sau mấy lần hít thở, Cơ Động há miệng phun ra một luồng hơi, một làn sương mù màu trắng cuộn xoay quanh thân thể hắn, rồi thông qua lỗ chân lông chui vào lại trong người Cơ Động. Trải qua bảy ngày bảy đêm khổ tu, cuối cùng hắn cũng đã thành công. Lúc này, Cơ Động đang chậm rãi mấp máy đôi mi. Hắn đã muốn mở mắt ra rồi!