Chương 456: Chương 229 Liệt Diễm Phần Tình không thể chống cự (Thượng)

Một ngụm Liệt Diễm Phần Tình vừa vào miệng, A Kim chỉ cảm thấy một cỗ khí tức nóng bỏng mang theo một luồng nhiệt cực kỳ kích thích nháy mắt từ trong khoang miệng của mình lan tràn đến mỗi một góc trong toàn thân mình. Luồng nhiệt nóng bỏng kia giống như khiến cho linh hồn của nàng bị đốt cháy lên vậy. Bản tính băng lãnh vốn có của nàng, trong nháy mắt đã bịt quét sạch không còn. Ngay sau đó, cảm xúc kỳ dị kia liền theo ngụm rượu dịch kia theo luồng nhiệt mà lan tràn đến mỗi ngóc ngách toàn thân của A Kim.

Ánh mắt của nàng dần dần trở nên mê ly. Nàng tựa hồ cảm giác được có cái gì đang chinh phục lòng mình vậy. Loại cảm giác này trước giờ nàng chưa bao giờ có, cũng không nói nên lời cái này là sự cảm thụ mãnh liệt đến như thế nào. Nàng giống như là trở nên ngây ngốc, không còn bất cứ cảm giác nào nữa, một ly Liệt Diễm Phần Tình kia cứ như vậy dần dần uống cạn. Mặt của nàng cũng đã trở nên đỏ bừng lên. Trong lòng ngực, cảm giác nóng bỏng nồng đậm không ngừng nhảy lên. Mỗi một lần nhảy lên, đều khiến cho hô hấp của nàng trở nên dồn dập thêm vài phần.

Liệt Diễm nói với Cơ Động:

- Tiếp tục luyện Dung Hợp Thần Thuật của ngươi đi. Thời gian cũng không còn nhiều nữa, ngày mai chúng ta liền xuất phát trở về Trung Nguyên Thành.

Cơ Động cũng không tiếp tục nói gì, gật gật đầu, đi đến một bên tiếp tục tu luyện. Mà Liệt Diễm thì kéo tay A Kim đi sang một bên. A Kim lúc này vẫn như trước chìm đắm trong sự rung động do chén Liệt Diễm Phần Tình kia, đối với chuyện phát sinh bên ngoài hết thảy vẫn chưa có cảm giác gì.

Nhìn bộ dáng của A Kim, Liệt Diễm than nhẹ trong lòng:

- A Kim ơi A Kim, cảm xúc mà Cơ Động đưa vào trong rượu ngay cả ta cũng không thể nào chống cự lại được, huống chi là ngươi. Thực xin lỗi, ta cũng không muốn làm như vậy. Nhưng mà, ta sợ có một ngày ra nhất định phải rời khỏi hắn, hắn sẽ không chịu nổi. Khi đó, ta hy vọng ngươi có thể thay thế ta ở bên cạnh hắn vậy. Ngươi mất đi trí nhớ, tinh khiết như một tờ giấy. Có ngươi làm bạn hắn, ta cũng có thể yên tâm hơn. Mặc dù ta hy vọng ngày đó cũng không bao giờ đến, nhưng mà, ta cũng không thể không phòng ngừa chu đáo được. Thực xin lỗi, A Kim, chuyện này xem như là thù lao cho việc ta đã cứu sống ngươi vậy. Có lẽ, ta đã quá ích kỷ. Nhưng mà, vì hắn, ta thà rằng ích kỷ một lần. Ta cũng sẽ ở trong các phương diện khác sẽ bồi thường chu đáo cho ngươi vậy.

o0o

Trung Nguyên Thành vẫn như trước vô cùng phồn hoa. Thời tiết hôm nay vô cùng đẹp đẽ, không khí thoáng mát. Nhưng mà bên trong Tổng hội Ma Sư Công Hội tọa lạc trên đường lớn Mậu Thổ, không khí lại là ngưng trọng vô cùng dị thường.

Ngày mai, chính là ngày mà Ma Sư Công Hội đối mặt với sự khiêu chiến của Ma Kỹ Công Hội. Đối với Ma Sư Công Hội mà nói, cái này không hề nghi ngờ là trận đại chiến quan hệ đến sinh tử tồn vong. Thất bại liền có ý nghĩa là Ma Sư Công Hội không còn tồn tại nữa. Mà thắng lời, cũng không chắc đã có thể thâu tóm được Ma Kỹ Công Hội. Dù sao, người ta có một gã Chí Tôn Cường Giả tọa trấn, Ma Sư Công Hội dựa vào cái gì để thâu tóm người ta cơ chứ?

Phó Hội trưởng Ma Sư Công Hội Hi Lạc đang đi tới đi lui bên trong phòng làm việc của mình. Tâm tình của hắn có chút phiền toái bất an. Thời gian an bày trận quyết chiến ngày mai cũng không còn nhiều nữa. Hiện tại còn một người cuối cùng nữa vẫn còn chưa đến. Mà người này cũng là người cực kỳ mấu chốt. Có hắn ở đây, trận chiến ngày mai cơ hồ có thể nói là nắm chắc phần thắng. Một tháng trước, hắn có thể nói là hao tổn bao nhiêu tâm cơ mới sắp xếp được. Nhưng mà, sao đến giờ này hắn làm sao còn chưa tới? Chẳng lẽ là, hắn đã quên rồi sao? Hay là hắn cố ý không đến? Không, không phải. Hắn hẳn không phải là người như vậy. Nếu hắn không đến, một trận chiến ngày mai, kết quả sẽ rất khó nói.

- Phó Hội trưởng, bên ngoài có mấy người muốn tìm ngài.

Một gã nhân viên làm việc của Ma Sư Công Hội chợt đến trước cửa văn phòng của Hi Lạc cung kính hồi báo với hắn.

- Mấy người? Người nào?

Hi Lạc nhíu mày. Lúc này tâm tình của hắn vốn không được vui vẻ, lại bị quấy rầy, nhất thời càng trở nên tồi tệ hơn nhiều.

- Là một nam hai nữ. Đều rất trẻ tuổi, hai nữ nhân đều đội một cái mũ lớn trên đầu, che lại khuôn mặt không nhìn thấy rõ. Gã nam nhân kia hình như một tháng trước đã từng ghé qua, còn thông qua kỳ thi đạt được cấp bậc Tứ Tinh.

Nghe được mấy chữ 'cấp bậc Tứ Tinh', ánh mắt Hi Lạc nhất thời sáng ngời, hắn đến rồi sao?

- Mau mời! À, không. Để ta đích thân đi đón hắn.

Dưới ánh mắt kinh ngạc nhìn chăm chú của gã nhân viên, Hi Lạc có chút gấp gáp lao ra khỏi phòng làm việc, bước nhanh đi. Trên mặt hắn nở nụ cười rạng rỡ, choáng đầy vẻ hưng phấn.

- Khẳng định là hắn đến rồi, ha ha, ông trời cũng giúp Ma Sư Công Hội ta!

Gã nhân viên công tác đến bẩm báo kia từ trước đến giờ chưa từng nhìn thấy vị Phó Hội trưởng Hi Lạc này có bộ dáng khẩn cấp như thế, thậm chí gần như chạy ra khỏi văn phòng. Trong lòng hắn không khỏi nghi hoặc, một gã ma sư cấp bậc Tứ Tinh, cũng có thể khiến cho Phó Hội trưởng đại nhân kích động đến như thế sao?

Hi Lạc rất nhanh xuống đến đại sảnh của Ma Sư Tổng Hội. Vừa vào đến đại sảnh, ánh mắt của hắn giống như là nam châm gặp được sắt vậy, trực tiếp rơi trên người một gã thanh niên đang đứng giữa đại sảnh.

Một bộ bố y đơn giản, thế nhưng không cách nào che dấu được khí tức đặc thù mang theo vài phần cao ngạo kia. Hắn tuyệt đối không được tính là anh tuấn, nhưng mà chỉ cần đứng ở nơi đó, liền khiến cho người ta có một loại cảm giác như là hạc đứng giữa bầy gà vậy. Đi bên cạnh của hắn, còn có hai người nữa. Mặc dù hai người này đã dùng một cái mũ lớn che lại khuôn mặt, nhưng từ dáng người mà xem, khẳng định là một gã nữ nhân hoàn mỹ không chút sứt mẻ nào.

Hi Lạc xuất hiện, không thể nghi ngờ khiến cho tất cả các ma sư đang phục vụ các công việc khác nhau trong đại sảnh chú ý. Một ít ma sư lâu năm tự nhiên đều nhận ra vị Phó Hội trưởng này, nhìn thấy hắn đến, khẽ cúi đầu chào hắn một cái. Nhưng mà, Hi Lạc giống như là không nhìn thấy được bọn họ vậy, cứ phóng nhanh như bay. Chỉ khẽ phóng hai ba bước, đã đi đến trước mặt gã thanh niên kia.

- Ngươi rốt cuộc cũng đến rồi!

Vẻ mặt vui vẻ cùng thoải mái trên mặt Hi Lạc không hề che dấu chút nào. Sự kích động trong cặp mắt giống như là đang nhìn thấy được thứ gì mà hắn vô cùng khát vọng vậy.

Một nam hai nữ này không phải ai khác, đúng là Cơ Động, Liệt Diễm cùng với A Kim. Trải qua hơn nửa tháng, Cơ Động ngay một ngày trước khi xảy ra trận Công Hội Chi Chiến này đã kịp quay trở về Trung Nguyên Thành.

- Chắc là ta không có tới trễ chứ?

Cơ Động mỉm cười, trong lòng hắn cũng có chút kỳ quái. Lẽ ra bản thân mình chẳng qua chỉ là một gã Lục Quan Ma Sư, cho dù là ma sư có được Cực Hạn Song Hỏa ma lực đi nữa, vị Phó Hội trưởng rõ ràng là Bát Quan cường giả này cũng không nên nhiệt tình đến như vậy mới đúng chứ. Hắn làm như mình có khả năng quyết định thắng bại của trận Công Hội Chi Chiến ngày mai vậy. Phải biết rằng, Ma Kỹ Công Hội đã ước định là dùng mười trận quyết định thắng bại, như vậy, cho dù mình có thắng được một trận, cũng không có khả năng thay đổi được cục diện.

Hi Lạc vội nói:

- Không trễ, không trễ, tới rất đúng lúc. Chỉ cần đến là tốt rồi. Xin mời, xin mời, chúng ta vào trong rồi nói.

Vừa nói, vị ma sư đường đường là Phó Hội trưởng này không ngờ lại đảm nhiệm vai trò người dẫn đường, dắt theo Cơ Động, Liệt Diễm cùng với A Kim đi vào bên trong Ma Sư Tổng Hội, trực tiếp đi đến tầng ba.

Các ma sư khác nhìn thấy Hi Lạc tự mình dẫn theo ba người Cơ Động đi vào trong Tổng Hội, không khỏi chụm lại hạ giọng nghị luận.

“Cái này nay người trẻ tuổi là ai? Các ngươi ai biết? Làm sao Hi Lạc phó hội trưởng tự mình đi ra nghênh đón? Chẳng lẽ nói, đây là một vị nhãn hiệu lâu đời cường giả, bởi vì tu luyện tới cực hạn, tướng mạo chuyển vì tuổi trẻ phải không “

- Đám người trẻ tuổi này là ai vậy? Các ngươi biết hắn không? Tại sao đích thân Hi Lạc Phó Hội trưởng lại đi ra nghênh đón hắn? Chẳng lẽ là, hắn là một vị cường giả lâu năm, bởi vì tu luyện lên đến cực hạn, tướng mạo cải lão hoàn đồng sao?

- Chắc là không phải đâu. Trừ phi là Chí Tôn Cường Giả, mới có thể khiến cho dung mạo của mình khôi phục lại tuổi trẻ. Người thanh niên này nhìn qua cũng không giống là một Chí Tôn Cường Giả đâu!

- Khẳng định không phải. Người này ta đã từng gặp qua. Đại khái là khoảng một tháng trước hắn đã từng đi đến Tổng hội, còn thông qua kỳ thi khảo hạch cấp bậc Tứ Tinh. Thật là kỳ quái, một gã ma sư Tứ Tinh, làm sao mà đích thân Phó Hội trưởng đến nghênh đón?

Thanh âm nghị luận bên ngoài, Cơ Động tự nhiên là không nghe thấy. Hắn lúc này đã một lần nữa đi tới văn phòng của Hi Lạc.