Chương 306: Chương 154 Huyền Vũ Cực Âm Sát (Thượng)

- Hàn Vũ, ngươi muốn chết sao?

Hạt Tử cả giận nói. Chỉ là, hiện tại nàng thật sự không có đến nửa phần lực lượng để ngăn cản hắn.

Tay Hàn Vũ làm thành dạng Lan Hoa Chỉ:

- Hạt Tử, ngươi cũng không thể nói như vậy a! Ta đến đây là để đón ngươi mà. Nếu ta đoán không lầm, cái Siêu Tất Sát Kỹ vừa rồi, hẳn là do tên gia hỏa kia phóng xuất ra, đúng không? Đây chính là khí tức của Cực Hạn Âm Dương Hỏa a! Thiên Can Thánh Đồ trên Quang Minh đại lục đều là đúng thời cơ mà sinh ra. Lão Đại chúng ta còn rất xa mới đạt đến được Cửu Quan, đối phương cũng không có khả năng có Cửu Quan Ma Sư. Hiện tại lại có thể phóng thích ra Siêu Tất Sát Kỹ, không cần phải nói, người này hẳn phải là Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ Nhất Đại Thánh Vương rồi. Chỉ cần có thể giết hắn, lấy được Tinh Miện của hắn mang về, cho dù ngươi là muội muội của Lão Đại, Lão Đại tuyệt cũng không trách cứ gì ta. Công lao lớn như thế, để cho ca ca này hảo hảo nhận lấy đi. Yên tâm đi, công lao này cũng sẽ không thiếu phần của ngươi đâu. Chuyện vừa rồi ngươi không cho ta ra tay, ta cũng sẽ không nói lại với Lão Đại đâu.

Ánh mắt Hạt Tử vô thức nhìn về phía Cơ Động. Thứ mà nàng nhìn thấy là ánh mắt bình thản ẩn chứa bên dưới tròng mắt Quân Ma Âm Dương Khải của Cơ Động. Không có chút nào sợ hãi, không có khiếp sợ, thậm chí là không có nửa phần lo lắng nữa.

Ánh mắt hắn vẫn như trước bình tĩnh, ý chí kiên định ngạo nghễ, ẩn chứa hàn ý lạnh lùng như băng, đạm mạc như tuyết, giống như căn bản là không hề để ý đến chuyện Hắc Ám Quý Thủy Thánh Đồ đột nhiên xuất hiện ở đây vậy.

Cơ Động tự nhiên cũng nhìn thấy ánh mắt Hạt Tử. Trong ánh mắt của nàng có vài phần ái náy, không muốn, lại còn mang theo vài phần tiếc nuối cùng với mất mát. Mọi người ở đây đều là người thông minh, hắn biết nàng căn bản là không có khả năng ngăn cản Hàn Vũ được, cũng chỉ có thể miễn cưỡng chứng kiến mọi chuyện sắp phát sinh sắp tới mà thôi. Nếu đổi lại đột nhiên có một vị Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ đến đây, nhìn thấy Hạt Tử, tự nhiên cũng sẽ không bỏ qua cho nàng ta.

- Suy đoán của ta có gì sai không vậy, Quang Minh Thánh Vương tiên sinh?

Hàn Vũ nhẹ nhàng nhìn Cơ Động, ánh mắt ẩn chứa sau mũ giáp kia lóe lên sự âm lãnh giống như độc xà vậy.

Cơ Động cũng không có mở miệng. Sự cao ngạo của nhất đại Bạo Quân chỉ cấp cho đối thủ một ánh mắt khinh thường mà thôi.

Hàn Vũ phì cười một cái, thân hình tựa như con rắn uốn éo kia đột nhiên xuất động. Cảm giác mà hắn cấp cho người ta, giống như là dòng sông băng ngàn năm đột nhiên bùng nổ vậy. Một kích này của hắn, hoàn toàn tương phản với sự âm nhu lúc nãy, choáng đầu hàn ý lạnh thấu xương. Cơ hồ là chỉ trong nháy mắt, nắm tay của hắn đã đánh mạnh vào lồng ngực Cơ Động.

Hai tay chắp lại lòng bàn tay hướng ra ngoài. Ma lực Cơ Động căn bản không cho phép hắn có thể né tránh, chỉ có thể tận lực ngăn cản mà thôi.

Phốc một tiếng vang lên. Ngay sau đó, thân thể Cơ Động đã giống như một viên đạn pháo được bắn ra, bay thẳng về phía sau. Một tầng tinh thể màu tím sẫm mang theo vô số điểm tinh quang nháy mắt bao phủ toàn thân hắn, đóng băng toàn cơ thể Cơ Động. Nhưng mà, Hắc Ám Quý Thủy Thánh Đồ Hàn Vũ thế nhưng lại hơi sửng sốt một chút! Bởi vì hắn giật mình phát hiện, một quyền vừa rồi của hắn giống như là đánh vào khoảng không vậy, một cỗ lực đàn hồi mềm mại mà kiên cường đã phản kích lại, khiến cho một chiêu ngay sau đó của hắn cũng không thể đánh ra được.

Thanh âm leng keng vỡ nát vang lên. Cơ Động khẽ động thân, đã đứng thẳng dậy, tầng hàn băng dầy đặc bên ngoài cơ thể đã hoàn toàn vỡ nát, hóa thành mảnh vụn bay tán loạn bốn phía.

Trong số mọi người ở đây, chỉ mình Hạt Tử hiểu rõ Cơ Động có thể ngăn cản một quyền của Hàn Vũ rồi đứng lên là chuyện khó khăn đến mức nào. Lúc trước khi đối diện với công kích của Ô Thiết Ma Thứu Vương, Cơ Động có thể nói là hứng chịu toàn bộ lực công kích, ma lực bản thân đã bị tiêu hao gần như không còn chút gì. Hạt Tử mặc dù cũng có thể miễn cưỡng đứng dậy, nhưng nàng tự hỏi quyết không có khả năng đón đỡ bất cứ công kích nào nữa. Mà Cơ Động không những có thể thừa nhận được, hơn nữa lại còn có thể vững vàng đứng ở nơi đó, nhìn qua giống như là lần đầu tiên mình nhìn thấy hắn vậy. Thân thể cùng thần kinh của nam nhân này chẳng lẽ là do kim chúc đúc ra hay sao, vì sao có thể cứng cỏi đến mức đó cơ chứ?

Hàn Vũ cũng âm thầm đề phòng. Tuy rằng trên người Cơ Động chỗ nào cũng là bụi bặm cùng với tro than, nhìn thế nào cũng là bộ dáng của người bị thương nặng. Nhưng mà, Thái Cực Âm Dương Ngư khổng lồ lúc trước xuất hiện trên bầu trời, còn có khí tức khủng bố của Siêu Tất Sát Kỹ kia nữa, cũng đồng dạng để lại ấn tượng mạnh mẽ trong lòng hắn. Hiện tại nhìn thấy Cơ Động đứng dậy, hắn cũng không khỏi phải đề cao cảnh giác.

Khẽ quát một tiếng, hai tay Hàn Vũ chắp lại trước ngực, nhất thời, một khảo băng cầu màu tím ẩn chứa tinh quang rất nhanh lớn lên, nháy mắt đã cỡ một quả bóng đá. Vô số thanh băng mâu sắc nhọn từ trong Băng cầu đâm ra, hàn ý dày đặc phát ra khiến cho chung quanh thân thể Hàn Vũ xuất hiện một tầng sương trắng nhàn nhạt.

Cái này gọi là hành gia ra tay, không thể tầm thường. Khí tức do Hắc Ám Quý Thủy Thánh Đồ Hàn Vũ này phóng ra, tuy rằng chỉ là một cái Mệnh Trung Kỹ, lại càng so với Sinh Mệnh Thiêu Đốt Kỹ Năng của Hạt Tử còn kém hơn một chút, nhưng sự chênh lệch cũng chỉ là một chút mà thôi.

Hào quang chợt lóe lên, khỏa Băng cầu tựa như Tử Tinh tạo thành đã rất nhanh bắn ra, tốc độ nhanh vô cùng, khí tức áp chế bắn ra vô cùng mạnh mẽ. Hàn ý ma lực Cực Hạn Âm Thủy bắn ra khủng bố, khiến cho giữa không trung xuất hiện một tầng sương trắng nồng đậm.

Lúc này đây, Cơ Động cũng không có dùng tay ngăn cản, bởi vì lúc này song chưởng của hắn cũng đã có chút tê dại. Thủy khắc Hỏa, đây là chuyện không thể bàn cãi, mặc dù bản thân Cơ Động có là Cực Hạn Song Hỏa, có thể đem sự khắc chế này mạnh mẽ giảm bớt, nhưng mà hiện tại ma lực còn lại của hắn là quá mức hữu hạn. Vừa rồi ngăn cản một kích kia của Hàn Vũ, phần lớn là nhờ vào Chu Tước Biến, Đằng Xà Biến cùng với lực phòng ngự của Quân Ma Âm Dương Khải mới có thể miễn cưỡng ngăn cản. Nhưng hai tay hắn cũng đã bị khí lạnh khủng bố kia làm cho tê dại, đến giờ vẫn chưa khôi phục lại được.

Muốn dùng tay tiếp tục ngăn cản là chuyện không tưởng, lúc này Cơ Động thậm chí muốn giơ tay lên cũng đã là vấn đề.

Cho nên, hắn cản bản là không có làm bất cứ động tác ngăn cản hay tránh né gì cả. Chỉ khẽ ưỡn ngực, ngang nhiên đón nhận một kích này. Dám dùng lồng ngực của mình đi ngăn cản một ma kỹ công kích của Hắc Ám Quý Thủy Thánh Đồ.

Trong lòng Hàn Vũ theo bản năng suy nghĩ:

- Tên này điên rồi hay sao?

Hắn còn chưa thấy qua ai dùng phương thức giống như Cơ Động đi đón đỡ ma kỹ của mình.

Oanh---

Quả băng cầu to lớn kia đánh thẳng lên miếng hộ tâm của Quân Ma Âm Dương Khải trước ngực Cơ Động. Một thanh âm kịch liệt vang lên, băng phấn nổ tung bay tán loạn bốn phía. Thân thể Cơ Động lập tức bị đánh văng lên, bay tuốt ra xa. Phốc một tiếng, Cơ Động ở giữa không trung phun ra một ngụm máu tươi, mạnh mẽ té ngã xuống mặt đất.

Công kích Mệnh Trung Kỹ của Quý Thủy Thánh Đồ có uy lực quá mạnh mẽ, mặc dù Cơ Động đã dùng hết khả năng dùng Hóa Lực Thuật để hóa giải, hơn nữa dùng lực thân thể bị oanh kích bay lên để hóa giải bớt xung lực, nhưng sự chênh lệch ma lực vẫn khiến cho hiệu quả khắc chế thuộc tính hoàn toàn phát huy ra hết. Cả người hắn để cảm nhận được một trận hàn ý trước giờ chưa từng có lan truyền khắp toàn thân. Nếu không phải do thân thể hắn đã trải qua Long Huyết Tẩm Thể cực kỳ kiên cố, hơn nữa có Quân Ma Âm Dương Khải cùng với Đằng Xà Biến, Chu Tước Biến bảo hộ thân thể, một kích vừa rồi đã đủ để lấy mạng của hắn.

Mắt thấy Cơ Động bị một kích của mình đánh bay, Hàn Vũ cũng âm thầm nhẹ nhàng thở ra, mỉm cười nói:

- Hóa ra chỉ là một cây thương bạc bằng sáp, nhìn thì đẹp, chứ xài không được a!