Chương 296: Chương 149 Siêu Tất Sát Kỹ, Nhật Nguyệt Âm Dương Giới (Thượng)

Cho dù là ngay cả bản thân Cơ Động, cũng hoàn toàn không ngờ tới sẽ gặp phải tình huống như vậy. Giờ khắc này đây, toàn bộ thiên địa, trên toàn bộ thảo nguyên, thậm chí là trên toàn khu vực của Thánh Tà Đảo đột nhiên xuất hiện một khí tức uy áp hung hãn cực kỳ kinh khủng.

Mặc dù đã bay ra rất xa, nhưng đám Tam Giai Ô Thiết Ma Thứu trong tầng không khí cô đọng này cũng bị cố định cứng lại. Đám lông cứng như cương thiết trên người chúng nó hoàn toàn bị bóc hết ra, nháy mắt hóa thành tro bụi. Không gian trong lúc đó, không khí trong nháy mắt đã bị áp súc lên đến cả trăm lần.

Mây đen bị đánh tan đi, cho dù là tầng Vạn Lôi Cướp Ngục Giới phiêu phù bên trên tầng mây đen cũng lặng yên bay đi, hé lộ ra một khoảng trời rộng hơn một ngàn dặm. Nhưng bầu trời này cũng không phải là màu xanh lam thông thường, mà là một cảnh tượng cực kỳ dị thường, phân nửa làm màu đen tuyền, còn phân nửa là màu đỏ kim. Ngay trong bầu trời màu đỏ kim, là một vòng hắc nguyệt màu đen kịt, mà trên bầu trời màu đen, là một vầng thái dương màu kim đỏ sáng chói. Hắc cùng kim dung hợp, phảng phất làm cho không gian của cả thiên địa cũng phải nhộn nhạo.

Thân thể Cơ Động cũng hoàn toàn biến mất, ngay cả trước người Bạch Kim Thiên Bằng khoảng hai thước, đã phiêu nhiên xuất hiện hai thân ảnh kinh khủng, cao hơn trăm thước. Ngay trong chớp mắt hai thân ảnh đó xuất hiện, hai Nguyên Tố Thể lúc trước đã tiến giai nhất thời liền hóa thành một luồng lưu quang dung nhập vào trong đó.

Hai đại hư ảnh, mang theo sự cao ngạo cùng uy nghiêm vô tận. Hỏa Diễm Quân Vương thô bạo, bá đạo, Ám Viêm Ma Vương băng lãnh thâm thúy, cứ như vậy ngay giữa không trung bắt lấy tay nhau.

Ngàn vạn năm về trước, tại thế giới địa tâm, hai người bọn họ thân là hai kẻ thống trị tuyệt đối, chẳng bao giờ từng hợp tác với nhau, thế như tại thời khắc này, Cực Hạn Chí Âm Chi Hỏa cùng với Cực Hạn Chí Dương Chi Hỏa lại hòa hợp với nhau.

Trên bầu trời, hắc và kim giao hòa, ngưng tụ thành một cái đồ án Âm Dương Ngư khổng lồ, phân nửa màu đen, có hạch tâm là kim dương, phân nửa là màu kim đỏ, có hạch tâm là hắc nguyệt. Ngay trong sát na đó, hai đại quân vương cao ngạo rốt cuộc cũng đã dung hợp lại làm một.

Đó chân chính là khí tức thái cực, chân chính là lưỡng nghi tương dung, chung hóa thành thái cực.

Giờ khắc này đây, thân thể Cơ Động không hề báo trước, từ trong Diễm Dương Trùy phóng ra, Hỏa Diễm Quân Vương Chi Thể tiêu biến, Chu Tước Nội Giáp trên người tự động thu về, ngay cả Quân Ma Âm Dương Khải cũng tự động thoát ra, biến mất vào trong Chu Tước Thủ Trạc. Cái còn lại, chỉ là bản thể của hắn mà thôi.

Hai mắt nhắm nghiền lại, lúc này hắn đã hoàn toàn chìm đắm trong một loại trạng thái đặc thù. Thân thể hoàn toàn phiêu phù trên chỗ hai bàn tay giao nhau của hai đại quân vương. Hai tay tạo thành hình chữ thập trước ngực, ngay trên hai đầu ngón tay, một điểm bạch sắc hỏa diễm lặng yên hiện lên. Mặc dù thể tích rất nhỏ, nhưng chỉ một điểm đó thôi, phảng phất đã trở thành hạch tâm của toàn bộ thiên địa.

Thân thể Hạt Tử lúc này đã hoàn toàn bị ép sát xuống mặt đất, căn bản không cách nào nhúc nhích được chút nào. Nàng hoàn toàn bị những biến hóa xuất hiện trên không trung kia thu hút ánh mắt, ngẩng đầu nhìn không chớp mắt. Một màn trước mắt này, nàng vĩnh viễn không bao giờ quên. Khí tức như muốn xuyên qua thiên địa, phảng phất như muốn hủy diệt hết tất cả, lại còn có một tia hỗn độn khí tức tồn tại vĩnh hằng kia nữa, đều khiến cho trong lòng nàng vô thức sản sinh ra một tia cảm xúc sùng bái không thể nào phản kháng được.

Ở trong lòng này, nảy sinh ra bốn chữ, bốn chữ này, tại Ma Sư Giới bất cứ kẻ nào nghe qua cũng phải mất mật, chỉ có những Cửu Quan Ma Sư mới có thể chân chính thi triển ra, là Siêu Tất Sát Kỹ. Đúng vậy, lúc này những gì phát sinh trên bầu trời, khí tức choáng ngợp kia, chính là khí tức của Siêu Tất Sát Kỹ. Giờ khắc này đây, mỗi một sinh vật trên Thánh Tà Đảo, bất luận là ma sư hay là ma thú, đều phải ngước lên trời, nhìn về phía đồ án Âm Dương Ngư do hắc, kim dung hợp mà sản sinh ra trên bầu trời kia.

Trong lòng của mỗi một cá thể trên Thánh Tà Đảo, đều xuất hiện một cảm giác thiên địa uy áp không cách nào phản kháng lại được.

o0o

Thánh Tà Đảo, tầng thứ nhất.

Quang mang chợt lóe lên, tám đạo thân ảnh mang theo kim quang nhàn nhạt chợt lặng yên không một tiếng động xuất hiện trong rừng rậm. Bọn họ dĩ nhiên là tập thể truyền tống tới, nhưng cũng không có xuất hiện kim quang hộ thể.

Thế nhưng, ngay trong nháy mắt khi bọn họ vừa xuất hiện, mỗi người đều vô ý thức ngẩng đầu nhìn lên, ánh mắt của bọn họ, đều bị một cỗ khí tức cường đại hoàn toàn hút lấy.

Một người trong số đó đột nhiên nâng tay lên, một luồng quang mang lóa mắt hiện ra, tán cây che trước mặt mọi người hoàn toàn biến mất, để cho ánh mắt bọn họ có thể nhìn thấy được hình ảnh kim hắc song sắc Âm Dương Ngư trên bầu trời.

- Đây là cái gì vậy?

Một người hoảng sợ hỏi.

Một kẻ khác hầu như thảng thốt nói:

- Cực Hạn Song Hỏa, đó là Cực Hạn Song Hỏa. Chẳng lẽ là hắn? Nhưng mà, lực lượng làm cho thiên địa biến sắc, vạn vật run rẩy như vậy, chẳng lẽ là do hắn thi triển hay sao?

Người vừa nói chính là kẻ đã từng cùng với Cơ Động thâm nhập vào Địa Cung tìm bảo tàng, nhờ đó có được Ngũ Hành Pháp Trận, Thiên Can Giáp Mộc Thánh Đồ Diêu Khiêm Thư.

Bảy người còn lại ở bên cạnh Diêu Khiêm Thư đều có tư thế hiên ngang, ba nam bốn nữ, độ tuổi cũng không khác hắn bao nhiêu. Trên người mỗi người, đều hiển lộ ra khí tức đặc thù khác người. Rất hiển nhiên, bọn họ cũng không phải thông qua Thánh Tà Thông Đạo mà đến đây, bằng không cũng sẽ không tụ tập lại cùng một chỗ. Nhưng không hề nghi ngờ, bảy thanh niên nam nữ có khí tức đặc thù này, chính là bảy vị còn lại của nhất đại Thiên Can Thánh Đồ của Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục.

- Ý ngươi muốn nói đến kẻ mà ngươi từng nhắc, chỉ mới mười sáu tuổi Bính Đinh Song Hỏa Thánh Đồ?

Một gã thanh niên phong cách trầm ổn, khí độ hiên ngang đứng kế bên chợt nói. Hắn nhìn qua khoảng chừng ba mươi tuổi, khí tức cũng là người trầm ổn nhất trong đám người.

Diêu Khiêm Thư không chút do dự gật đầu, nói:

- Từ mặt khí tức và thuộc tính ma lực mà nói, chính là Cơ Động. Nhưng mà...

Gã thanh niên kia không chút do dự nói:

- Không cần phải nhưng mà gì cả. Khẳng định là không phải. Lẽ nào ngươi cảm giác không ra sao? Đây chính là khí tức của Siêu Tất Sát Kỹ, dù cho bản thân hắn có được ma lực Song Hỏa Hệ, ngươi cho rằng, hắn mới mười sáu tuổi, có thể xuất ra được Siêu Tất Sát Kỹ hay sao? Cho dù là Thiên Can Thánh Đồ chúng ta, trước khi đạt đến Thất Quan, cũng không có khả năng tiếp cận được khái niệm Siêu Tất Sát Kỹ đâu.

Diêu Khiêm Thư trầm giọng nói:

- Cơ Động không chỉ là Thánh Đồ, hắn rất có khả năng là nhất đại Thánh Vương của chúng ta. Chuyện Thánh Đồ không làm được, Thánh Vương chưa hẳn là không thể làm được.

- Thánh Vương?

Gã thanh niên kia khinh thường hừ lạnh một tiếng:

- Chuyện buồn cười như vậy, chỉ khi nào ta tận mắt thấy mới tin.

Diêu Khiêm Thư nhíu mày lại, nhìn sang những người còn lại. Trên mặt đám thanh niên nam nữ kia đều toát ra thần sắc giễu cợt. Nhìn thấy một màn này, trong lòng hắn không khỏi âm thầm than. Thiên Can Thánh Đồ, có thể nói mỗi người đều là Thiên Kiêu Chi Tử, bản thân đều có Cực Hạn Ma Lực chuyên chúc của mình, muốn bọn họ thần phục một người mà tuổi tác, đẳng cấp đều thấp hơn mình, bọn họ làm thế nào mà cam tâm cơ chứ? Ngay cả bản thân mình, nếu như lúc trước chưa từng nhìn thấy Cơ Động hóa thân thành Hỏa Diễm Quân Vương kinh khủng như vậy, chẳng phải cũng có suy nghĩ giống như đám người kia hay sao?