Chương 286: Chương 144 Phượng Vũ U Diễm Băng (Thượng)

Một vầng trăng rằm màu tối đen lặng yên xuất hiện sau lưng Cơ Động, ngay trên đỉnh đầu hắn, tất cả các nhánh cây, cành cây hay thậm chí là toàn bộ cánh cây đều nháy mắt hóa thành tro bụi. Trên bầu trời, toàn bộ mây đen ngay thời khắc này cũng hoàn toàn bị thổi đi mất, xuất hiện một vòng hình tròn trống rỗng. Mặt trăng màu đen nhánh trên cao chiếu rọi, cùng với Hắc Nguyệt sau lưng Cơ Động giao hòa hô ứng.

Tay trái Cơ Động nâng lên trước người, bàn tay mở ra, làm thành hình trảo, âm lãnh mà tao nhã. Dưới sự phụ trợ của sự hắc ám tịch diệt kia, từ trên giữa không trung, một đạo quang mang màu đen tuyền từ trên vầng Hắc Nguyệt trên cao chợt phóng xuống, dừng lại dưới bàn tay của hắn. Cùng lúc đó, toàn bộ hắc quang do Hắc Nguyệt sau lưng hắn cùng với Ám Viêm Ma Vương Chi Thể cũng đã hoàn toàn ngưng tụ lên bàn tay trái của Cơ Động.

- Ánh Trăng sẽ làm ngươi nhớ đến ta! Cấm Bách Thiên Phượng Vũ U Diễm Băng.

Tất cả hắc quang lúc này toàn bộ ngưng tụ lên tay trái của Cơ Động chợt nhảy múa lên, hóa thành một luồng hỏa diễm hình Phượng Hoàng màu đen sâm u. Luồng hắc diễm kia không ngờ lại phát ra hào quang sáng bóng. Rõ ràng đây là ngọn lửa, thế nhưng lại làm cho người ta có cảm giác lạnh lẽ như hàn băng vậy. Ngay sau đó, Hỏa Diễm Hắc Phượng Hoàng tràn ngập âm lãnh, quỷ dị này đã dang rộng hai cánh, mang theo khí phách cao ngạo tuyệt thế lao thẳng đến đóa hoa sen màu đỏ máu kia, Sinh Mệnh Thiêu Đốt Chi Kỹ, Huyết Liên Pháp Luân.

Cũng không có khí thế kinh người, chỉ có một cảm giác lạnh lẽo như băng, lại còn sự tịch diệt thâm thúy mà u ám nữa. Sinh mệnh khí tức khổng lồ phát ra từ vô số cự thụ ở xung quanh lúc trước vẫn không ngừng rót vào trong thân thể của Hạt Tử, không ngờ lúc này đã hoàn toàn chuyển hướng, bị tịch diệt Hắc Phượng Hoàng thâm thúy mà u ám kia không ngừng thôn phệ. Trên căn bản gần như cắt đứt hoàn toàn nguồn cung cấp sinh mệnh lực cho Ất Mộc Thánh Đồ Hạt Tử.

Nếu nói, Huyết Liên Pháp Luân chính là Sinh Mệnh Thiêu Đốt Chi Kỹ, như vậy, U Diễm Băng chính là Thôn Phệ Sinh Mệnh Chi Kỹ. Lúc này đây cũng không phải là thuộc tính tương khắc, mà là sự khắc chế về mặt ma kỹ. Cấm Bách Thiên U Diễm Băng, vốn chính là ma kỹ khắc chế tất cả các loại Sinh Mệnh Kỹ Năng. Cái này cũng là nguyên nhân vì sao Cơ Động có thể bất chấp việc bị thương mà chuyển hoán thành Ám Viêm Ma Vương Chi Thể để phóng thích ra một kích này.

Đen và đỏ, Phượng Hoàng cùng với Huyết Liên, Cực Hạn Âm Hỏa cùng với Cực Hạn Ất Mộc, Thôn Phệ Sinh Mệnh cùng với Sinh Mệnh Thiêu Đốt.

Trong nháy mắt khi hai đại kỹ năng va chạm với nhau, vầng Hắc Nguyệt trên không trung đã hoàn toàn biến mất. Mây đen một lần nữa tràn ngập không trung. Nếu không phải toàn bộ đại thụ bên trên hoàn toàn biến mất, tựa hồ không nhìn ra bất cứ biến hóa nào từng xảy ra ở đây.

Không có thanh âm va chạm mãnh liệt, không có khí lưu khổng lồ sinh ra khi bùng nổ kỹ năng. Giữa không trung, còn lại chỉ là một sự tĩnh lặng mà thôi.

Hắc Phượng Hoàng hoàn toàn biến mất, còn lại chỉ có một đóa hoa sen sáu cánh mà thôi. Nhưng mà, đó đã không còn là một đóa Huyết Liên, càng không có vô số ma văn kỳ dị luân chuyển xung quanh hình thành Pháp Luân. Mỗi một cánh hoa sen lúc này đã hoàn toàn biến thành một màu đen, một màu đen u ám. Màu đen giống như một đóa Viễn Cỗ Huyền Băng bình thường vậy.

Phốc một tiếng, luồng Sinh Mệnh Chi Hỏa thiêu đốt sau lưng Hạt Tử đã lặng yên biến mất, tựa như ngọn đèn cạn dầu tắt phụt đi vậy. Toàn bộ chung quanh đã biến thành u ám, duy nhất còn lại chính là đóa hoa sen màu đen kia đang dần dần bị tan rã ra như băng tan vật, từ phiến từng phiến cánh hoa rơi rụng ra, cuối cùng hóa thành nhiều điểm hắc quang tiêu tán trong không trung.

- Không, chuyện này không có khả năng.

Hạt Tử có chút không dám tin thất thanh kinh hô.

Thanh âm lạnh như băng của Cơ Động chợt vang lên:

- Ở trên thế giới này, không có gì là không có khả năng xảy ra cả.

Ám Viêm Ma Vương Chi Thể đã sớm giải trừ, một quả Ma Phục Khôi Phục Dược Hoàn đã bỏ vào miệng. Bất luận là hắn hay là Hạt Tử, đều phải cần có một khoảng thời gian tạm dừng. Ma lực cả hai người cùng đã tiêu hao khá nhiều, đều cần phải có một quãng thời gian ngắn ngủi để khôi phục lại.

Nhưng không cần phải hỏi, Cơ Động chỉ tiêu hao có ma lực, mà Hạt Tử lại tiêu hao vừa cả ma lực lẫn Sinh mệnh lực, nàng sớm đã nguyên khí đại thương, muốn khôi phục lại, là chuyện nói dễ hơn làm.

Kỳ thật Cơ Động hoàn toàn có thể dùng một phương pháp khác để đối phó với Sinh Mệnh Thiêu Đốt Kỹ Năng của Hạt Tử, đó chính là phóng thích ra Tứ Long Tứ Xà tồn trữ trong trên đỉnh đầu của hắn. Mặc dù năng lượng tồn trữ do Âm Dương Tồn Trữ Pháp Trận ngưng tụ kia không đủ để uy hiếp được Lôi Đế Phất Thụy, nhưng đối với một đối thủ chỉ mới sáu quan thế này, cho dù đối phương có phóng thích ra Sinh Mệnh Thiêu Đốt Kỹ Năng đi chăng nữa, lực lượng của tám đại thần thú này cũng đủ để ngăn cản. Cơ Động sở dĩ không có làm như vậy, nguyên nhân chính là hắn không muốn vừa mới tiến vào Thánh Tà Chiến Trường đã tung ra hết các tuyệt chiêu bảo mệnh của mình. Vì vậy hắn mới lựa chọn biện pháp mạnh mẽ chuyển hoán hai đại quân vương chi thể. Hơn nữa, hắn cũng phải cẩn thận, rất có thể sẽ có thêm một vị cường giả cũng Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục sẽ được truyền tống đến đây. Trường hợp xấu nhất, kẻ truyền tống đến lại là một gã Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ nữa, như vậy, hắn tuyệt đối không có khả năng đối phó.

Đương nhiên, hiện tại Cơ Động đã hoàn toàn không cần lo lắng lại có ma sư truyền tống đến nơi này. Dựa theo thời gian mà tính, tất cả quá trình truyền tống đều đã hoàn thành. Một kích khi nãy, Cơ Động trả giá cũng tương đương không nhỏ. Cực Hạn Chi Thể chuyến hoán từ Cực Dương sang Cực Âm, dưới tình trạng như thế lại bộc phát ra Tất Sát Kỹ, hơn nữa lại thêm Thực Nhật Phượng Hoàng Hỏa Nhi cũng đã tiêu hao đại lượng ma lực. Nhìn bề ngoài thì Huyết Liên Pháp Luân kia dễ dàng tan rã, kỳ thực Cơ Động cũng đã sử dụng ra kỹ năng mạnh nhất của mình.

Cảm giác trống rỗng, Hạt Tử tựa hồ cảm giác được sinh mệnh lực của mình giống như đóa Huyết Liên Pháp Luân lúc trước, từ từ tan rã như băng tuyết gặp nắng ấm. Ám Viêm Ma Vương tao nhã và thâm thúy, theo như nàng xem ra, tuyệt đối là càng đáng sợ hơn so với Hỏa Diễm Quân Vương bạo liệt rất nhiều.

Sự tao nhã âm lãnh trên người Cơ Động, cái Âm Miện màu đen trên đỉnh đầu, càng làm cho nàng cảm thấy từng trận hàn ý thổi quét tới mạnh mẽ.

Cảm giác hậu quả do sinh mệnh lực tiêu hao đã bắt đầu xuất hiện. Cảm giác suy yếu không ngừng đánh sâu vào trong đại não của nàng. Đáng sợ hơn chính là, Phượng Vũ U Diễm Băng không chỉ làm tan rã Huyết Liên Pháp Luân của nàng, lại còn cắt đứt đi toàn bộ mối liên hệ của nàng với các cây cối xung quanh.

Ngay lúc này đây, hai mắt Cơ Động đã bắt đầu ngưng đọng lại. Cặp mắt màu đỏ như máu, còn có thêm bộ Quân Ma Âm Dương Khải tràn ngập gai nhọn, khiến cho người ta có một loại cảm giác sợ hãi tận đáy lòng.

Lúc này, trong lòng Hạt Tử đã không còn chút nào ý niệm chiến đấu nữa. Cặp cánh sau lưng nàng ta đột nhiên vẫy động mãnh liệt. Vẫn duy trì tư thế đối diện Cơ Động, nàng rất nhanh lui về phía sau. Thanh trường tiên trên tay nàng chớp lên, đã phóng thẳng ra, nhưng cũng không phải là để công kích về phía Cơ Động, mà là đâm thẳng tới một gốc đại thụ gần nàng nhất.

Cơ Động cũng đồng thời dang rộng Chu Tước Song Dực, đã sớm toàn diện áp chế đối thủ, hắn đương nhiên sẽ không cấp cho đối thủ cơ hội bỏ chạy. Thân hình lóe lên một chút, đã phóng tới đuổi theo.