Chương 281: Chương 141 Tiến vào Thánh Tà Chiến Trường (Hạ)

Đồng thời, Chu Tước Nội Giáp cũng dưới tác dụng áp lực mạnh mẽ bên ngoài, tự động xuất hiện, bảo vệ cho Cơ Động.

Cơ Động lúc này mới phát hiện, những ma sư khi tiến vào Thánh Tà Thông Đạo đều có mặc áo giáp, cái này chỉ sợ không phải là chỉ dùng để đối phó địch, mà là còn để ứng phó với lực áp bách mãnh liệt khi truyền tống này. Phất Thụy vô cùng tin tưởng vào thực lực của Cơ Động, nên chi tiết này hắn cũng không có nhắc đến.

Chu Tước Nội Giáp xuất hiện, nhất thời khiến cho lực áp bách kia hoàn toàn biến mất. Ma lực mười hệ tuy mạnh, nhưng dù sao mục đích kết hợp của bọn chúng là tạo thành thông đạo, tu vi Cơ Động không tính là cực mạnh, nhưng luận về trình độ thân thể, chỉ sợ trong số ba trăm ma sư ở đây, bao gồm cả Lôi Đế Phất Thụy, không ai có khả năng so sánh được với hắn. Áp lực biến mất, toàn bộ tâm trí của Cơ Động đều đặt ở việc cảm thụ sự biến hóa không ngừng của năng lượng ngũ hành này, kết hợp với kiến thức về Ngũ Hành Pháp Trận của mình. Hắn mơ hồ nắm bắt được thêm một số nguyên lý mới.

Ngay lúc hắn đang tập trung suy nghĩ về những điều mới phát hiện này, thân thể đột nhiên nghe đi một chút. Quang mang trắng xóa đột nhiên hoàn toàn biến mất, hai chân khẽ chấn động, đã đặt chân lên mắt đất. Hắn đã đi đến một địa phương xa lạ.

Bầu trời vẫn âm u như trước. Mặt đất dưới chân mềm mại, bao phủ đầy bùn đất ẩm ướt. Khí tức hỗn hợp giữa huyết tinh nhàn nhạt cùng với mùi cây cỏ thơm mát, và không khí ẩm ướt xông vào mũi. Cơ Động phát hiện, mình lúc này đang đứng dưới một cây đại thụ khổng lồ, vô cùng thô chắc. Cây đại thụ trước mắt này cao không thấy ngọn, thân cây vô cùng to lớn, ít nhất cần hơn mười người mới có thể ôm hết được. Tán cây khổng lồ che khuất hết ánh sáng mặt trời, chỉ có thể thông qua kẽ hở cành lá mơ hồ nhìn thấy được bầu trời đầy mây đen bên trên. Chung quanh đó cũng có vô số thân đại thụ khác to lớn giống như cây này, làm cho người ta có loại cảm giác như là lạc vào một thế giới khổng lồ vậy.

Cơ hồ không chút do dự, Cơ Động đã nâng cánh tay phải mình lên. Quang mang màu kim đỏ lóe lên mãnh liệt trên Chu Tước Thủ Trạc, lặng lẽ xoay tròn, một đạo hào quang màu đỏ sậm từ trong đó điện xạ mà ra. Đúng là cái mặt nạ có mười thanh gai nhọn vặn vẹo từ trong đó bay ra. Cơ hồ chỉ trong nháy mắt, cái mặt nạ đã áp sát mặt Cơ Động, cảm giác tương liên nhanh chóng truyền đến. Toàn bộ cảnh vật trước mặt Cơ Động đã hoàn toàn biến thành màu đỏ như máu. Mang cái mặt nạ Quân Ma Âm Dương Khải này lên mặt, ngay cả bản thân Cơ Động trong lòng cũng không khỏi sinh ra tính cảnh giác mạnh mẽ.

Không hề nghi ngờ, lúc này hắn đã chân chính đặt chân lên thế giới Thánh Tà Đảo hoàn toàn xa lạ. Ở nơi này, có vô số những nguy hiểm không nói trước được. Hắn đương nhiên tại mọi thời khắc đều phải bảo trì trạng thái mạnh nhất của mình. Vì vậy, ngay khi còn chưa kịp tiến hành quan sát xung quanh, Cơ Động trước tiên đã lựa chọn việc mặc vào bộ áo giáp của mình.

Cùng với cái mặt nạ, một chuỗi các luồng quang mang đã phân biệt bay đến bàn tay cùng với các bộ phận thân thể khác trên thân thể Cơ Động, hóa thành bộ Khinh khải giáp bao phủ lấy chúng. Quân Ma Âm Dương Khải màu đỏ sậm cùng với Chu Tước Nội Giáp màu trắng ngà phối hợp, phát ra quang huy lóng lánh. Chu Tước Song Dực thu liễm lại, khép hờ ở sau lưng. Hộ Tâm Giáp phía sau vừa khít không ảnh hưởng gì đến việc phóng thích hay thu hồi nó.

Ngay lúc Cơ Động vừa mới mặc xong bộ giáp, đột nhiên một đạo hắc quang từ bên cạnh hắn khoảng mười thước chợt lóe lên. Từ bên trong luồng hắc quang, một đạo thân ảnh đã hiện ra.

Lại có người vừa mới truyền tống đến, hơn nữa lại là người đến từ Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục. Phất Thụy đã từng nói qua với hắn, khi bị truyền tống đến Thánh Tà Đảo, kim quang truyền vào là những ma sư tham chiến của Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục, còn ngược lại, hắc quang truyền vào lại là ma sư đến từ Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục.

Chuyện này đến tột cùng là vận khí tốt hay xấu đây? Cơ Động cũng không có thời gian mà suy nghĩ, ngay khi luồng hắc quang kia thoáng hiện ra, cả người hắn đã phóng thẳng đến phía thân ảnh cách đó hơn mười thước kia. Phất Thụy đã từng nói qua, ngay khi một ma sư bị truyền tống đến Thánh Tà Đảo, trong khoảng thời gian mười giây ngắn ngủi, cần phải lập tức điều chỉnh thân thể sẵn sàng. Trong khoảng thời gian này, bất luận là địch nhân hay là ma thú, đều không thể tạo thành bất cứ thương tổn gì với hắn. Điều này giúp cho ma sư có thời gian mà tiến hành điều chỉnh thân thể, chuẩn bị ứng biến cho mọi tình huống có thể xảy ra. Nếu không mà nói, một khi bị truyền tống đến bên cạnh một ma thú cường đại, còn chưa kịp đứng vững đã gặp phải công kích, chẳng phải là chết không có chỗ chôn hay sao?

Mười giây không bị công kích, đủ để cho một gã ma sư tinh nhuệ làm ra rất nhiều chuyện, chẳng hạn giống như Cơ Động, tiến hành mặc Quân Ma Âm Dương Khải vậy. Mà lúc này Cơ Động vẫn đầu tiên lựa chọn chính là công kích về phía đối thủ, không tiếc chuyện bị đối thủ phát hiện. Nguyên nhân chỉ có một, hắn phải tiếp cận đối thủ. Mặc dù Đằng Xà và Âm Triêu Dương cũng đã truyền thụ cho hắn không ít ma kỹ công kích tầm xa, thế nhưng cái mà hắn am hiểu nhất, những ma kỹ có lực công kích mạnh nhất, vẫn là các kỹ năng công kích cận thân của hai đại quân vương.

Lui về sau, luôn luôn không phải là tính cách của hắn. Khi đối mặt với địch nhân, lựa chọn duy nhất của Cơ Động chính là công kích.

Nhưng mà, khi Cơ Động lao đến, hắn cũng đã nhìn thấy rõ địch nhân vừa bị truyền tống đến kia, đầu tiên, hắn chính là không khỏi sửng sốt một chút.

Thân ảnh bị hắc quang truyền tống đến cách hắn hơn mười thước kia, là một nữ tử mặc một bộ áo giáp màu xanh lục. Thân thể nàng ta thon dài, thậm chí còn cao hơn đương nhiệm thủ tịch Âm Dương Học Đường Dạ Tâm một chút. Nhất là bộ áo giáp kia của nàng ta, nhìn qua tựa như một bộ áo tắm hai mảnh đẹp mê người. Trước ngực là phiến giáp trụ bao phủ lấy cặp bồng đảo cao vút, bên trên để trống, lộ ra phần ngực trắng muốt như tuyết, ở giữa lại là một khe rãnh ấn sâu. Bả vai, cánh tay được áo giáp che khuất, nhưng phần bụng dưới lại để trống. Bên dưới là một cái chiến váy ngắn nhỏ, chỉ vừa vặn che phủ bộ phận cần thiết nhất. Cặp đùi dài thon thả trắng muốt lại hoàn toàn để lõa lồ bên ngoài, mãi cho đến cuối bắp chân mới có chiến hài bảo vệ.

Bên trên bộ chiến giáp màu xanh lục kia, lại choáng đầy những ma văn kỳ dị, nhìn qua giống như những sợi dây leo xoắn tròn quay quanh vậy. Điều khiến cho Cơ Động giật mình chính là, ở sau lưng hắn lại có thêm một cặp cánh. Cặp cánh chim thật lớn cũng màu xanh lục, càng phụ trợ thêm dáng người gần như hoàn mỹ của nàng ta. Mái tóc dài màu xanh lục thả tự do sau đầu, trên đỉnh đầu là một cái Âm Miện năm quan bốn sao. Bất luận dựa vài màu sắc bộ giáp, khí tức bản thân hay là dấu ấn dây leo trên cái Âm Miện, đều có thể nhìn ra, đâu là một gã Ất Mộc Hệ Ma Sư. Hơn nữa lại là một gã năm mươi tám cấp Ất Mộc Đại Tông Sư. Điểm bất đồng duy nhất so với những gã Ất Mộc Đại Tông Sư mà Cơ Động từng gặp qua chính là, ở chung quanh thân thể của hắn, bao gồm cả bên ngoài Âm Miện trên đỉnh đầu, đều có một tầng hắc quang nhàn nhạt bao phủ, chứ không phải là tầng quang mang màu vàng kim. Cái này cũng chính là dấu hiệu đặc thù của Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục.

Cái mặt nạ trên mặt nàng ta chỉ che những bộ phận từ mũi trở lên, có thể nhìn thấy rõ ràng hai cái gò má màu tuyết trắng cùng với cái môi đỏ mọng nhỏ nhắn, một cặp mắt xanh biếc phát ra quang mạng nhàn nhạt. Nàng ta cũng đồng dạng nhìn thấy Cơ Động. Mắt thấy Cơ Động đang nhanh như chớp đánh tới, nàng ta cũng đã kịp làm ra phản ứng.

Mặt nạ của Quân Ma Âm Dương Khải nhìn qua vô cùng dữ tợn, nhất là cặp mắt màu đỏ rực như máu kia, lại càng làm người ta sinh ra sự sợ hãi từ trong nội tâm. Thế nhưng nữ nhân Ất Mộc Đại Tông Sư trước mắt này, trong ánh mắt không hề có chút chớp động. Quang mang xanh biếc lóng lánh, bộ áo giáp trên người nàng cơ hồ cùng lúc với Quân Ma Âm Dương Khải cùng xuất hiện biến hóa về màu sắc.