Chương 274: Chương 138 Uy thế của Lôi Đế (Thượng)

Bờ biển Đông Hải mặc dù rộng lớn, nhưng Âm Triêu Dương nhận trách nhiệm thủ hộ Thánh Tà Thông Đạo, chỗ ở của hắn tự nhiên cũng không quá cách xa cửa vào của Thánh Tà Thông Đạo, nếu không cũng không thể nhờ vào mắt thường có thể mơ hồ nhìn thấy được mảnh đại lục bên kia.

Tử Lôi Diệu Thiên Long là tọa kỵ của Phất Thụy, khi thực lực Phất Thụy tăng lên, ma lực của nó cũng gia tăng không ít. Mặc dù còn xa mới đạt đến trình độ Cửu giai, nhưng tốc độ phi hành lại tăng nhanh không ít.

Phất Thụy ngồi ngay ngắn trên lưng Tử Lôi Diệu Thiên Long, thân hình khôi vĩ rộng lớn của hắn hoàn toàn che phủ thân thể Cơ Động phía sau. Cho dù không có ma lực bảo hộ của Tử Lôi Diệu Thiên Long phát ra, chỉ sợ gió mạnh cũng không cách nào thổi đến trên người hắn được.

- Tiểu sư đệ, chúng ta sắp đến nơi rồi. Ta đoán là người của Thiên Can Học Viện cũng đã đến đây rồi. Khi gặp lại bọn họ ngươi không cần phải nói gì cả, mọi chuyện cứ để cho ta.

- Vâng.

Cơ Động hấp háy hai mắt, cảm nhận được biến hóa của nguyên tố ma lực trong không trung, hắn bắt đầu cảm thấy nôn nao. Đối với Thánh Tà Chiến Trường, hắn cảm thấy vô cùng hứng thứ, nhưng càng làm hắn nôn nóng hơn chính là, sau lần Thánh Tà Chiến Trường này chấm dứt, Liệt Diễm sẽ xuất quan, mình sẽ có thể mỗi ngày gặp được nàng ấy. Nghĩ đến đây, trong lòng hắn liền choáng đầy sự hưng phấn.

Mây mù dưới chân hai người bắt đầu tản ra, Tử Lôi Diệu Thiên Long bắt đầu hạ xuống.

Cơ Động có chút kinh ngạc hỏi:

- Nhanh vậy sao?

Phất Thụy cười hắc hắc:

- Ngươi nghĩ rằng xa lắm sao? Nhìn xem kìa.

Lúc này, Tử Lôi Diệu Thiên Long đã xuyên qua tầng mây, Phất Thụy đưa tay chỉ xuống phía dưới.

Từ trên bầu trời quan sát biển rộng, nhất là ở chỗ này nhìn lại, không khỏi cảm giác được một sự rung động mạnh liệt, uy thế choáng ngợp của thiên địa tràn ngập trong mắt. Đầu tiên đập vào mắt cũng không phải là Thánh Tà Thông Đạo hay Thánh Tà Đảo gì, mà là một tầng mây đen ùng ùng cùng với ánh chớp lôi điện không ngừng lóe lên. Trong đó thậm chí còn có thể nhìn thấy được vô số lốc vòi rồng khổng lồ thổi quét không ngừng. Bên trong đại hải sóng dữ thét gào, vô số cơn sóng lớn cao hơn trăm thước lúc nào cũng có thể nhìn thấy. Khí thế cuồn cuộn như vậy giống như là thiên nhiên đang cuồng nộ vậy.

Phất Thụy nói:

- Ở những nơi khác của Đông Hải, chủ yếu là các Hải ma thú cường đại trong biển là bức tường phòng ngự. Chỉ khi nào ngươi xâm nhập vào đại hải mới có thể gặp được hiện tượng thiên địa dị biến. Duy chỉ có ở nơi này là khác, nơi này bất cứ lúc nào cũng có thiên lực tự nhiên khủng bố. Phiến hải vực khủng bố này được gọi là Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới. Ý nghĩa của nó chính là lấy ngàn vạn lôi đình ngưng tụ làm kiếp nạn, một cái kết giới khủng bố giống như là kiếp ngục vậy. Cho dù là cường giả cửu giai tiến vào trong đó, nhất thời một giờ ba khắc cũng khó tránh khỏi vận mệnh hình thần câu diệt.

Cơ Động hỏi:

- Sư huynh, vậy còn người thì sao? Bản thân ngươi chính là ma sư Lôi thuộc tính, cộng thêm Tử Lôi Diệu Thiên Long của ngươi nữa, có thể xâm nhập vào đó hay không?

Phất Thụy cười hắc hắc, nói:

- Chuyện này rất khó nói. Bất quá, cho dù muốn thử nghiệm, cũng phải đợi đến ta đạt đến cảnh giới Cửu quan, Lôi Đình tiến hóa đến giai đoạn Thập Giai rồi hãy nói. Trong Vạn Lôi Cướp Ngục Giới này cũng không chỉ có Dương Lôi mà thôi, cũng ẩn chứ lực lượng Âm Lôi khổng lồ nữa, lại còn vô số lốc vòi rồng lôi điện. Cũng không phải dễ dàng vượt qua như vậy được. Nếu như ngươi có hứng thú, đợi sau khi huynh đệ chúng ta đều đột phá Cửu Quan, chúng ta có thể thử đột phá nó xem sao.

Cơ Động hỏi:

- Sư huynh, sao ta cũng không có nhìn thấy Thánh Tà Thông Đạo?

Sau khi hắn chú ý biến hóa của thiên văn dị tượng, ánh mắt hắn liền chú ý đến trên mặt biển. Nhưng khiến hắn kinh ngạc chính là, trên mặt biển cũng không hề có bất cứ đảo nhỏ hay là thông đạo gì cả, cũng chỉ có vô vàn sóng biến dồn dập mà thôi.

Phất Thụy nói:

- Thánh Tà Thông Đạo năm năm mới mở ra một lần, lúc này còn chưa đến lúc. Nó cũng không phải ở trên mặt biển, muốn nhìn là nhìn được. Đến lúc đó ngươi sẽ hiểu thôi.

Không ở trên mặt biển? Những lời này khiến lòng hiếu kỳ của Phất Thụy càng tăng lên thêm nhiều. Ánh mắt của hắn từ đại hải chuyển sang phía đất liền. Lúc này đây, cái hắn nhìn thấy chính là doanh trại mênh mông vô bờ.

Nhưng doang trại có màu sắc khác nhau sẽ đại biểu cho các quốc gia khác nhau. Trong số đó, nhiều nhất chính là màu xanh cùng với màu vàng nâu. Hiển nhiên là Đông Mộc Đế Quốc và Trung Thổ Đế Quốc đóng quân ở đây là nhiều nhất. Bao nhiêu đây doanh trại đóng quân ở đây, không cần phải nói, lượng lương thực tiêu hao mỗi ngày cũng là một con số khổng lồ. Đúng là chỉ có thể Ngũ Đại Đế Quốc chung tay lại, mới có thể bảo trì binh chủng đóng quân ở đây hằng năm như vậy. Cũng chính là bởi vì có sự uy hiếp mạnh mẽ từ bên ngoài Đông Hải như vậy, suốt nhiều năm nay trên Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục mới có thể thủy chung bảo trì sự cân bằng đối với các quốc gia như vậy.

Nếu từ phương diện này mà xét, sự tồn tại của Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục cũng không phải là chuyện xấu. Dù sao từng ấy năm tới nay, các bình dân bá tánh trên đại lục cũng có thể hưởng được cuộc sống hòa bình an lạc như vậy.

Ngay tại trung tâm của đại quân Ngũ Đại Đế Quốc, còn có một mảnh doanh địa đặc biệt. Phiến doanh trại này, toàn bộ đều là do lều trại màu vàng kim tạo thành. So sánh với đại quân khác bên ngoài, đám lều trại này có số lượng ít hơn rất nhiều, nhưng lại gây cho người khác cảm giác như là Quần Tinh Ủng Nguyệt vậy.

Phất Thụy nhìn theo ánh mắt của Cơ Động:

- Cái ngươi đang nhìn, phiến lều trại màu vàng kim kia chính là nơi đóng quân của Thiên Can Học Viện. Hàng năm đều có các đệ tử hoàn thành nhiệm vụ đồn trú năm năm ở đây rời đi, cũng sẽ có một đám mới tiến vào. Từ khi thành lập đến nay, tổng số đệ tử Thiên Can Học Viện trấn thủ ở đây thủy chung vẫn luôn bảo trì ở con số hơn một ngàn năm trăm người. Những lúc nhiều nhất, có thể tăng quá hai ngàn người nữa, tu vi toàn bộ đều trên bốn quan. Mặc dù trong liên quân của các đế quốc, cũng có không ít các ma sư cường giả. Nhưng không hề nghi ngờ, các ma sư của Thiên Can Học Viện mới là lực lượng chủ đạo chân chính nhất.

Nói đến đây, Phất Thụy có chút cười cười:

- Ta quên khuấy đi mất, ta đã không còn là người của Thiên Can Học Viện nữa rồi. Lúc trước, khi lần đầu tiên ta tham gia Thánh Tà Chi Chiến, cũng từng ở nơi này trấn thủ năm năm. Tiểu sư đệ, ngươi biết không. Kỳ thực trong thời gian năm năm trấn thủ ở đây, việc tu luyện của ta thậm chí còn có hiệu quả tốt hơn so với ở trong học việc rất nhiều. Bởi vì cuộc sống ở đây vô cùng buồn tẻ, cũng không thể tùy tiện rời đi, nên ngoại trừ việc tu luyện ra cũng đâu thể làm được gì khác nữa. Hơn nữa ở đây cũng có nhiều học trưởng chỉ điểm và trợ giúp. Mỗi một đệ tử Thiên Can Học Viện sau khi hoàn thành năm năm trấn thủ nơi này, lúc tách rời, ma lực cũng đã đột phá bốn quan, tiếp cận năm quan. Nếu là đệ tử của Âm Dương Học Đường, còn không ai không đột phá năm quan. Bởi vậy, chỗ này mặc dù là phòng tuyến của biên cương, thế nhưng cũng đồng thời là cái nôi của các ma sư cao cấp của Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục chúng ta. Tích lũy ngàn năm cũng tạo thành một tình huống đặc thù, đó chính là tuyệt đại bộ phận quý tộc trên đại lục đều là ma sư, hơn nữa còn có rất nhiều là ma sư đẳng cấp cao. Chính là bởi vì bản thân bọn họ hoặc là các tổ tiên bọn họ đều đã từng có mặt ở nơi này.

Cơ Động nhướng mày:

- Các quý tộc đều có thực lực cường đại, kẻ bị hiếp đáp chỉ có thể là bá tánh bình dân mà thôi.