Chương 270: Chương 136 Dùng máu đúc giáp, Khải giáp thành hình (Thượng)

Bất quá, cách đó một tháng, bởi vì mỗi ngày Cơ Động đều không ngừng lặp đi lặp lại việc phóng thích Cực Hạn Song Hỏa và khôi phục ma lực, khiến cho ma lực hắn tăng lên đáng kể, rốt cuộc cũng đột phá được cấp bậc bốn mươi tám cấp. Phải biết rằng hiện tại tốc độ gia tăng một cấp ma lực của hắn đã không giống như lúc trước, nhanh chóng như vậy. Muốn trước khi tiến vào Thánh Tà Chiến Trường mà đột phá năm quan vốn là chuyện không tưởng.

Ngay lúc nội tâm Chúc Diễm đang mâu thuẫn, không biết là nên gấp rút hoàn thành áo giáp cho Cơ Động hay là tiếp tục gia tăng chất lượng của áo giáp, hai huynh muội Âm Triêu Dương và Âm Chiêu Dung cùng nhau đến thăm, xem xét tình hình đúc vũ khí của hắn. Sau khi nghe xong Chúc Diễm tố khổ, hai vị Chí Tôn Cường Giả nhất thời quyết định, sẽ thay thế vị trí của Cơ Động, bản thân tự mình ra tay, giúp Chúc Diễm hoàn thành số lần gấp đúc áo giáp còn lại.

Chúc Diễm vui mừng như điên, phải biết rằng, ma lực của hai đại Chí Tôn Cường Giả này khổng lồ hơn so với Cơ Động không biết bao nhiêu lần. Có được Cực Hạn Chi Hỏa của bọn họ trợ giúp, trước khi Thánh Tà Thông Đạo mở ra, hoàn thành bộ giáp cho Cơ Động cũng không phải chuyện khó nữa.

Về phần Cơ Động, hắn được giao cho một nhiệm vụ, đó là trong khoảng thời gian còn lại, phải tích cực cùng với Phất Thụy phối hợp tập luyện, tăng cường sự ăn ý giữa hai người, trao đổi ma kỹ, tăng cường kinh nghiệm thực chiến. Tuy rằng sau khi truyền tống đến Thánh Tà Chiến Trường, hai người chưa chắc sẽ được truyền tống đến gần nhau. Nhưng tăng cường năng lực thực chiến vẫn là cực kỳ hữu dụng. Nhất là Phất Thụy đã từng hai lần liên tiếp gia nhập Thánh Tà Chiến Trường, kinh nghiệm thực chiến có thể nói là cực kỳ phong phú. Có hắn chỉ điểm, đối với Cơ Động mà nói, tiến vào Thánh Tà Chiến Trường sẽ an toàn hơn.

o0o

Đằng Xà đem Cơ Động đến một khu vực vắng vẻ khá xa bờ biển, trực tiếp đưa ra một cái vảy màu xanh lam lớn cỡ đầu ngón tay của hắn. Không cần phải nói thêm nhiều, Cơ Động cũng đã rõ ràng, đây là những thứ mà Liệt Diễm yêu cầu Đằng Xà chuẩn bị.

- Tiểu Động Động, nhờ ngươi chuyển những thứ này cho Nữ Hoàng Điện Hạ.

Mặc dù ánh mắt Đằng Xà nhìn qua có chút mệt mỏi, nhưng Cơ Động vẫn có thể đọc được từ trong mắt hắn sự hưng phấn phát ra từ tận nội tâm. Rất hiển nhiên, Đằng Xà đang cực kỳ hi vọng lấy được một quả hạt sen của Liệt Diễm.

Trong lòng Cơ Động cảm thán một tiếng, đây là Liệt Diễm lựa chọn, mặc dù trong lòng hắn không muốn, nhưng cũng không có biện pháp gì cả. Hắn chỉ có thể trong lòng âm thầm cầu nguyện, hy vọng những thứ mà Đằng Xà đưa cho Liệt Diễm có thể đủ bù lại những thống khổ của nàng ta. Tốt nhất là hữu dụng đối với nàng nhiều một chút.

Đằng Xà có chút nôn nóng, phóng xuất ra ma lực ngăn cách mọi thứ ngoại giới bên ngoài. Cơ Động mang theo vài phần không yên, khẩn trương cùng với bất an, bắt đầu kêu gọi Liệt Diễm.

Hồng Liên quen thuộc lặng lẽ hiện lên. Trên một mảnh cánh sen, rõ ràng xuất hiện một quả hạt sen màu vàng kim. Cơ Động không phải là lần đầu tiên nhìn thấy khỏa hạt sen này, trong lòng không khỏi quặn đau một cái.

- Đằng Xà, ta và ngươi xem như thanh toán xong. Nhớ kỹ, không được đem chuyện ta và Cơ Động có quan hệ nói lại cho bất cứ kẻ nào.

Thanh âm êm ái của Liệt Diễm vẫn giống hệt như lúc trước, thanh thoát êm tai, nghe như âm thanh của tiên nữ trên trời vậy.

Đằng Xà cầm lấy khỏa hạt sen kia, trong đôi mắt nhỏ lộ ra quang mang mừng rỡ sáng rọi:

- Nữ Hoàng Điện Hạ xin cứ yên tâm, Tiểu Động Động cũng là bằng hữu của ta. Nếu trong tương lai ta có thể đột phá được, toàn bộ đều là do Điện Hạ ban cho. Đằng Xà này tuyệt đối ghi tạc trong lòng. Tương lai chỉ cần Điện Hạ có yêu cầu gì, Đằng Xà nguyện dốc toàn lực hỗ trợ.

Thanh âm của Liệt Diễm nhẹ nhàng vang lên:

- Nếu ngươi thật sự muốn có đột phá, như vậy, ngươi nên đi tìm Chu Tước đi. Chỉ khi nào hai người các ngươi cùng ở một chỗ, các ngươi mới có cơ hội cùng đột phá.

Đằng Xà sửng sống một chút, ánh mắt lóe sáng:

- Chẳng lẽ không còn biện pháp nào khác nữa sao?

Liệt Diễm nhàn nhạt nói:

- Đó là cách duy nhất. Cũng là đường tắt duy nhất mà ta biết được. Những Thiên Can Thần Thú Âm Dương Song Hệ đồng chúc tính vốn dĩ luôn luôn bài xích lẫn nhau. Cũng giống như lúc trước, hai đại quân vương trong thế giới Địa Tâm, cứ mãi đấu đá lẫn nhau, kết quả cuối cùng chỉ có một, đó chính là cả hai đều bị hủy diệt. Chi khi hai ấn ký còn sót lại của Hỏa Diễm Quân Vương và Ám Viêm Ma Vương, được đưa vào trong cơ thể của Cơ Động, từ đó dung hợp lại làm một, mới sinh ra được Hỗn Độn Căn Nguyên. Ta chỉ có thể nói đến đây thôi, quyền quyết định là ở do ngươi.

Trong mắt Đằng Xà toát ra một tia kính ý tự đáy lòng:

- Cám ơn Nữ Hoàng Điện Hạ. Ta nhất định sẽ suy nghĩ cẩn thận lời ngài nói. Tiểu Động Động, ta phải đi rồi. Lần này từ biệt, không biết sau này còn có ngày gặp lại hay không. Bây giờ ta phải đi từ biệt Chiêu Dung. Quen biết nhau một quãng thời gian, coi như là chúng ta cũng có duyên phận đi. Cũng nhờ sự trợ giúp của ngươi mà ta mới có được sự giúp đỡ của Nữ Hoàng Điện Hạ. Ta có một quyển sách quý tích trữ đã lâu, nay ta tặng lại cho ngươi. Bản thân ngươi có được Ngũ Hành Pháp Trận, đối với ngươi hẳn là sẽ có ít nhiều tác dụng.

Vừa nói, lam quang chợt lóe lên, một quyển sách hình dáng cổ xưa, hoàn toàn là do da thuộc cán mỏng đóng lại thành sách, đã xuất hiện trên bàn tay Cơ Động. Lam quang dần dần thu liễm lại, Đằng Xà cũng theo luồng lam quang đó biến mất không thấy đâu nữa.

Thanh âm Liệt Diễm lại nhẹ nhàng vang lên:

- Phần lễ vật Đằng Xà tặng ngươi này cũng vô cùng trân quý a. Cơ Động, Thánh Tà Chi Chiến cũng sắp bắt đầu rồi, ngươi đừng quên những lời ta đã nói với ngươi lần trước. Ta tiếp tục tu luyện đây.

Khí tức của Liệt Diễm cùng với thanh âm vang vọng của nàng ta dần dần biến mất, khiến cho trong lòng Cơ Động trào dâng cảm giác buồn bả và mất mát. Bất quá, ánh mắt của hắn rất nhanh đã bị quyển sách da thuộc trong lòng bàn tay hoàn toàn hấp dẫn.

Chữ trên quyển sách Cơ Động cũng không đọc được, là một loại cổ tự nhìn qua quanh co khúc khuỷu, hình dáng kỳ lạ. Bên ngoài bìa sách là bốn chữ to, cả quyển sách đều dùng một loại da thuộc đặc biệt màu nâu nhạt chế tác thành. Tuy rằng đã trải qua không biết bao nhiêu năm, thế nhưng nhìn qua không hề có dấu vết bị tàn phá bởi thời gian. Kỳ dị nhất chính là, trên quyển sách này, Cơ Động thế nhưng lại cảm nhận được một ít ma lực ba động nhàn nhạt. Ma lực phát ra lại là thuộc nhiều thuộc tính khác nhau, nếu cẩn thận cảm thụ, tựa hồ như là mười loại thuộc tính ma lực đều hoàn toàn có đủ.

Giở ra trang thứ nhất, Cơ Động nhất thời chấn động mãnh liệt trong lòng. Bởi vì ngay trang đầu tiên, có vẽ một bức đồ án mà hắn đã từng gặp qua. Đồ đằng của mười hệ Thiên Can Ngũ Hành sắp xếp thành một vòng tròn. Mười đồ đằng này vô cùng sống động, nhìn qua giống như đúc đồ án khắc ngoài cổng Địa Cung, cánh cửa đá mà hắn và Diêu Khiêm Thư suýt chút nữa đã hoàn toàn hủy diệt. Mà ngay cả khí tức của cả hai cũng hoàn toàn giống nhau, chỉ là trên trang sách này mỏng manh hơn một chút mà thôi. Ở bên cạnh đồ án, có khá nhiều cổ tự chú thích, chỉ là không biết nói cái gì mà thôi.

Mười trang sách kế tiếp, mỗi một trang đều có vẽ một loại đồ đằng, bên cạnh cũng có khá nhiều chữ chú giải. Mặc dù không đọc được chữ gì, nhưng nhìn vào mỗi một cái đồ đằng vô cùng sống động kia, Cơ Động mơ hồ cảm giác được, những văn tự và đồ đằng ghi chú này, hẳn là có quan hệ không nhỏ đến Ngũ Hành Pháp Trận của mình.