Chương 254: Chương 128 Thực Nhật Phượng Hoàng tăng cấp (Thượng)

Lúc này luồng Âm Dương Lốc Xoáy đã co rút lại chỉ còn một phần ba lúc trước, làm nổi bật thêm điểm Hỗn Độn Chi Hỏa nhỏ bé tại trung tâm kia. Đốm Hỗn Độn Chi Hỏa kia tựa hồ như là tăng lên thêm mọt chút, vốn là một tia lửa nhỏ đã biến thành một luồng lửa.

Đột phá bốn quan, không chỉ là làm cho Cơ Động có thể cùng với ma lực bên ngoài câu thông tốt hơn, đồng thời luồng Âm Dương Lốc Xoáy cũng càng thêm ngưng tụ hơn. Luồng Âm Dương Lốc Xoáy sau khi co rút lại, giúp tiết kiệm được không ít không gian thừa, không thể nghi ngờ có thể giúp hắn ngưng tụ được thêm nhiều ma lực hơn. Tạo nền tảng căn bản cho việc tăng trưởng trong tương lai.

Cũng đúng lúc này, Cơ Động đột nhiên cảm giác được một cỗ hấp lực cường đại từ cổ tay phải mình truyền đến. Ma lực trong luồng Âm Dương Lốc Xoáy vừa mới hình thành trong cơ thể nhất thời phân ra một phần lớn dũng mãnh dung nhập vào cổ tay phải. Mà ngay cả đốm Hỗn Độn Chi Hỏa kia cũng tựa hồ phân ra một tia rất nhỏ, dung nhập vào trong đó.

Bằng vào ý niệm của bản thân, Cơ Động hoàn toàn khống chế luồng ma lực kia không phát ra. Nhưng khi hắn cảm nhận được nguồn gốc của cỗ hấp lực kia, chẳng những hắn không có ngăn cản, ngược lại càng khống chế ma lực mình phát ra nhanh hơn nữa. Bởi vì luồng hấp lực này chính là xuất phát từ kẻ mà khi nãy hắn kêu gọi thế nào cũng không hề có phản ứng gì, Thực Nhật Phượng Hoàng Hỏa Nhi. Cơ Động có thể mơ hồ cảm giác được Hỏa Nhi đang muốn làm cái gì.

Cùng với một tiếng Phượng kêu to rõ, một luồng hào quang màu kim đỏ chợt từ Chu Tước Thủ Trạc trên cổ tay phái Cơ Động phụt ra, thân thể không lớn lắm của Hỏa Nhi chợt từ đó bay thẳng lên. Hai cánh Hỏa Nhi dang rộng, phiêu phù trên đỉnh đầu của Cơ Động.

Lúc này hai mắt Thực Nhật Phượng Hoàng Hỏa Nhi đang nhắm chặt, thân thể màu kim đỏ của nó lúc sáng lúc tối, phát ra ma lực lóng lánh nhưng không ổn định. Tay phải của Cơ Động lúc này cũng đã nâng lên, ma lực Cực Hạn Song Hỏa cực lớn không ngừng dâng ra, rót vào trong cơ thể của Hỏa Nhi.

Thân thể Hỏa Nhi khẽ run rẩy, hào quang màu kim đỏ trên người cũng bắt đầu phát sinh chuyển biến, từ màu kim đỏ biến thành màu đen thâm thúy, lại từ màu đen thâm thúy biến thành màu kim đỏ trở lại, quá trình này không ngừng lặp đi lặp lại. Mà mỗi khi thân thể của nó biến hóa một lần, sẽ hấp thu một lượng lớn ma lực bên ngoài. Với ma lực vừa mới tăng lên cấp bậc bốn quan của Cơ Động cũng bắt đầu có chút chịu không nổi.

Đằng Xà kinh ngạc nhìn một màn trước mắt này, thì thào nói: “Tiểu gia hỏa này sắp tiến giai. Khó trách khi nãy lúc Cơ Động gặp phải nguy hiểm nó không xuất hiện hỗ trợ. Hóa ra nó là Ốc còn không mang nổi thân ốc a! Đúng là tên gia hỏa này gặp may mắn. Có Cơ Động là đồng bạn như vậy, chính là sự may mắn của nó. Dưới tình huống trời sinh thân thể kém cỏi như vậy mà đã có thể trong thời gian ngắn tiến giai. Thật khiến cho người ta hâm mộ a!”

Cơ Động vừa mới đột phá bốn quan, còn chưa kịp ăn mừng đã gặp phải phiền phức Hỏa Nhi sắp tiến giai. Nếu như Âm Triêu Dương và Âm Chiêu Dung không có bỏ đi, còn có thể dùng Cực Hạn Song Hỏa của bọn họ trợ giúp Hỏa Nhi. Nhưng mà hiện nay bọn họ đã rời đi rồi, có thể trợ giúp Hỏa Nhi tăng cấp, cũng chỉ có mình Cơ Động mà thôi.

Đối mặt với sự hấp thu ma lực điên cuồng của Hỏa Nhi, sắc mặt của Cơ Động dần dần trở nên ngưng trọng hơn. Mà dưới tình huống nguy ngập như vậy, trái tim hắn lại càng bình tĩnh hơn. Đâu là tâm tính do một đời Tửu Thần từ kiếp trước bồi dưỡng ra.

Hoảng hốt, thường là điềm báo của sự hủy diệt. Dưới bất cứ tình huống thế nào đều phải cố gắng duy trì sự tĩnh táo mới có thể xử lý tốt mọi biến cố xảy ra. Hào quang trong mắt Cơ Động lóe ra, tay trái cũng bắt đầu nâng cao lên, đột nhiên vung một vòng, một đạo ma lực mạnh mẽ chặt đứt sự trợ giúp của hắn đối với Hỏa Nhi.

Giữa không trung, thân thể Hỏa Nhi vốn đã tạm thời bình tĩnh lại nhất thời đã kịch liệt run rẩy, quang mang không ngừng biến hóa trên thân thể, trở nên không hề ổn định. Từng đạo quang mang hai màu đen, vàng kim không ngừng lóe ra, đầu của nàng cũng bởi vì thống khổ kịch liệt mà ngẩng cao lên.

Mà lúc này Cơ Động liền lợi dụng khoảng khắc trong chốc lát này, hai tay đồng thời vẽ lên trên không trung, tạo thành một cái vòng tròn đầy đủ. Thần quang trong mắt đại phóng, ma lực song hệ lập tức bùng phát cực mạnh. Trên bầu trời, Vân nguyên tố lại tái hiện, dưới sự kêu gọi của Cực Hạn Song Hỏa của Cơ Động, hai đại nguyên tố Đinh Hỏa và Bính Hỏa lại bắt đầu ngưng tụ cực nhanh.

Hai đại pháp trận chứa đồ hình Chu Tước Đồ Đằng cùng với Đằng Xà Đồ Đằng đồng thời phân biệt xuất hiện hai bên thân thể của Cơ Động, đúng là Âm Dương Song Hỏa Ngưng Tụ Pháp Trận. Hai tay vẽ liên tục trong không trung, hai đại pháp trận bắt đầu dâng cao, Cơ Động không chút nào tiếc rẻ, đem toàn bộ Cực Hạn Song Hỏa của mình dâng trào ra.

Luồng Âm Dương Lốc Xoáy ngoại phóng sau khi đột phá bốn quan đã biến mất, nay dưới tác dụng của hai đại pháp trận chợt xuất hiện, một lần nữa quay chung quanh thân thể hắn. Bính Hỏa nguyên tố và Đinh Hỏa nguyên tố trong không khí bị Cơ Động gọi về không ngừng ngưng tụ lại, dưới hấp lực mạnh mẽ của luồng Âm Dương Lốc Xoáy khổng lồ điên cuồng dũng mãnh dung hợp vào cơ thể Cơ Động. Trải qua quá trình tinh lọc, ngưng tụ, áp súc lại, phát ra không trung, rót vào thân thể của tiểu gia hỏa Hỏa Nhi.

Tình hình ma lực không ổn định của Hỏa Nhi lúc này mới dần dần ổn định lại. Dưới sự trợ giúp của hai đại pháp trận, Cơ Động lúc này đã hoàn toàn biến thành một trạm trung chuyển ma lực, đem Hỏa nguyên tố mà hắn hấp thu được, thông qua khả năng chuyển hoán của bản thân biến thành Cực Hạn Song Hỏa, đem rót vào trong thân thể Hỏa Nhi. So sánh với chuyện ngồi không miệng ăn núi lở lúc trước, hắn liền thoải mái hơn rất nhiều.

Cho dù là ngay cả Đinh Hỏa Thần Thú Đằng Xà, lúc này cũng không khỏi phải hô lên một tiếng giỏi. Sự ứng biến của hắn có thể nói là tốt đến tuyệt diệu. Lúc hắn đột phá cảnh giới bốn quan, khi hắn gặp phải nguy hiểm, Hỏa Nhi cũng không có tiến hành trợ giúp cho hắn. Nhưng mà lúc Hỏa Nhi đột phá cảnh giới tiến giai, Cơ Động lại toàn lực trợ giúp cho nó. Bất luận là về tâm tính hay là về năng lực, Đằng Xà đối với Cơ Động mà nói hoàn toàn hài lòng. Từ một mặt nào đó mà nói, hiện tại Đằng Xà cũng là sư phụ của Cơ Động, nhìn thấy đệ tử của mình xuất sắc như thế, hắn làm sao có thể không hào hứng được cơ chứ?

Thời gian cứ từng phút từng giây trôi qua, cái trên đỉnh đầu Cơ Động càng ngày càng sáng lên, ma lực phát ra chung quy đã nhanh hơn phần hấp thu về, ma lực hắn đã bắt đầu có chút yếu ớt đi.

Cổ tay Cơ Động run lên, hai quả Tinh Hạch đã rơi vào lòng bàn tay hắn. Lúc này hắn đã không thể không nhờ vào ma lực của Tinh Hạch để trợ giúp Hỏa Nhi tiến giai. Thời gian thậm chí còn không cho phép hắn ăn Ma Lực Khôi Phục Dược Hoàn mà Diêu Khiêm Thư đã cấp cho nữa.

Cơ Động mơ hồ phát hiện, bản thân mình và Hỏa Nhi lúc này đã hình thành một loại tinh thần liên hệ đặc thù. Hắn có thể cảm giác được, Hỏa Nhi đã tiến đến thời khắc hoàn toàn mấu chốt.

Trong mắt Đằng Xà toát ra một tia quang mang quái dị:

- Thì ra là thế. Khó trách, khó trách...