Chương 250: Chương 126 Đằng Xà Hóa Lực Thuật (Thượng)

Ngay lúc Âm Chiêu Dung vẫn còn đang khiếp sợ vì những gì Đằng Xà nói, cánh cửa của căn nhà gỗ chính giữa chợt mở ra, Âm Triêu Dương chậm rãi từ trong đi ra:

- Đằng Xà nói không sai, Hỗn Độn Chi Hỏa của Cơ Động đã thức tỉnh rồi. Lần này lúc ta vừa tìm thấy hắn, đã vội vàng chạy đi cũng chính là do nguyên nhân này. Cơ Trường Tín dù sao cũng là Thổ thuộc tính, trong khoảng thời gian ngắn có thể hắn không phát hiện ra được Hỗn Độn Chi Hỏa trên người Cơ Động, nhưng thêm một khoảng thời gian nữa, sẽ rất khó nói. Cho nên, ta mới nhanh chóng mang theo Cơ Động rời khỏi Trung Nguyên Thành.

Âm Chiêu Dung có chút bất mãn nói:

- Ca ca, ngươi đã sớm biết, sao lại không nói cho ta hay?

Âm Triêu Dương nhàn nhạt nói:

- Hiện tại không phải ngươi cũng đã biết rồi sao? Đằng Xà, thứ này ta tặng cho ngươi, có thể xem như là phần đáp lễ mà ta thay Cơ Động trả cho ngươi. Về phần Đinh Hỏa Cửu Đại Pháp Trận, ngươi không được đòi hắn dạy cho ngươi. Ta từng đọc qua trong một quyển điển tịch cổ, Ngũ Hành Pháp Trận chính là lực lượng của Thiên Địa, nếu đồng thời có hai người cùng học, như vậy, chắc chắn sẽ có một người bị hủy diệt.

Vừa nói, một luồng lam quang hiện lên, trước mặt Đằng Xà đã có thêm một quả Tinh Miện lớn chừng nắm tay. Bên ngoài khỏa Tinh Miện trong suốt kia có một tầng hắc khí nhàn nhạt. Trên cái Tinh Miện, lại có chín cái dấu ấn Lam Hỏa. Rõ ràng là một quả Hắc Ám Cửu Giai Đinh Hỏa Tinh Miện.

Đằng Xà nhìn về phía Âm Triêu Dương:

- Lễ vật thật trọng hậu a! Chỉ sợ trên toàn bộ Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục này, chỉ có mình ngươi có được lễ vật lớn như vậy. Bất quá, Âm Triêu Dương, thứ này ta cũng không thể nhận, ta cũng sẽ không đòi Cơ Động dạy ta Ngũ Hành Pháp Trận nữa. Chẳng lẽ chỉ mình ngươi mới là sư phụ của hắn thôi sao?

Vừa nói, lam quang trong mắt Đằng Xà chợt lóe lên, khỏa Tinh Miện kia nháy mắt đã bay trở về trước mặt Âm Triêu Dương.

Âm Triêu Dương cũng không miễn cưỡng, giơ tay thu về, mở hai mắt nhìn về phía bầu trời xanh biếc không gợn chút mây, khẽ lẩm bẩm:

- Hỗn độn xuất thế, thiên hạ đại biến. Sự thay đổi này, đến tột cùng là ở nơi nào? Tiểu tử Cơ Động này, chúng ta nhất định phải bảo vệ hắn thật tốt, tất nhiên không thể để cho hắn lúc đang trưởng thành mà phải chết non. Có lẽ, hắn chính là nhân vật mấu chốt quyết định tương lai của đại lục.

o0o

Lần tu luyện này của Cơ Động, kéo dài suốt bay ngày ba đêm. Ý niệm của hắn hoàn toàn đắm chìm trong tu luyện, cùng với trong sự u ám vô tận. Mãi đến khi toàn bộ thân thể đã không thể hấp thu thêm Cực Hạn Âm Hỏa nữa, ma lực dần dần khôi phục đến trạng thái cân bằng, lúc này mới dần dần tỉnh táo lại.

Tiếng Phượng kêu trong trẻo vang lên, Hỏa Nhi thu liễm hai cánh, đậu lên trên vai Cơ Động. Bộ lông chim lại một lần nữa biến thành màu đỏ kim. Nó dù sao cũng là hậu duệ của Chu Tước, cho dù bản thân là song thuộc tính, nhưng cũng vẫn thích màu sắc đỏ rực di truyền của dòng giống mình. Cặp Phượng Mâu của nó càng trở nên sáng ngời hơn, hiển nhiên, lần tu luyện này đối với nó cũng có hiệu quả không nhỏ.

Cơ Động đứng lên, theo thói quen sau khi tu luyện xong, hắn dùng sức duỗi mạnh thân thể mình một chút.

Đột nhiên ngay lúc đó, hắn cảm giác có chút không đúng. Đầu tiên, ngày xưa sau khi duỗi mạnh thân thể, xương cốt vận chuyển liền phát ra thanh âm răng rắc nhỏ, lúc này đã hoàn toàn biến mất. Tiếp theo, hắn giật mình phát hiện, thân thể của mình cũng theo cái duỗi thân này mà phát sinh biến hóa. Thân trên hoàn toàn ngã ngửa về phía sau, rất tự nhiên, phần thân giữa hoàn toàn gập lại, hai tay chống đất, đầu và hai bắp chân chạm mạnh vào nhau. Thân thể giống như là hoàn toàn gãy đôi vậy.

- Đây là…

Cơ Động giật mình, vội vàng đứng dậy, thân thể giống như một thanh lò xo, lập tức khôi phục lại trạng thái bình thường. Khẽ cử động chân tay một chút, chỉ thấy toàn bộ thân thể có cảm giác như là sử dụng không hết sức mạnh ẩn chứa trong đó. Tất cả các đốt ngón tay giống như là một loại da thịt không xương, thân thể choáng đầy sự co dãn. Hắn phát hiện có thể dễ dàng tiến hành hoạt động bất cứ góc độ nào, ngay cả việc hoàn toàn bẻ ngược lại cũng không ngoại lệ. Cơ Động có chút kích động, vội đẩy cửa phòng, lao nhanh ra ngoài. Lúc này trong đầu hắn hiện ra, chính là cảnh tượng mà Đằng Xà từng biểu hiện ra lực phòng ngự đặc dị lúc trước. Hắn đương nhiên hiểu rõ, những gì thân thể mình thay đổi hoàn toàn là do Đằng Xà làm ra. Mặc dù hắn chỉ mới cảm nhận được một ít biến hóa trong đó, nhưng hắn biết, những thay đổi này có rất nhiều tác dụng đối với tương lai của mình.

Bởi vì sợ thanh âm lớn tiếng làm ảnh hưởng đến Âm Triêu Dương trong căn nhà gỗ chính giữa, Cơ Động không dám la lớn, nhưng hắn trực tiếp chạy ra khỏi căn nhà gỗ, tìm kiếm xung quanh.

- Tiểu Động Động, ngươi hấp tấp đi làm gì đó?

Thanh âm của Âm Chiêu Dung vang lên.

Cơ Động quay đầu lại nhìn về phía bà ta:

- Sư mẫu, Đằng Xà tiền bối đâu rồi? Hắn đi đâu rồi?

Điều khiến cho Cơ Động hoảng sợ chính là, đầu của hắn tuy rằng quay về phía sau, nhưng thân thể hắn vẫn còn hướng về phía trước chạy tới. Hắn vội vàng quay người lại, theo bản năng sờ sờ cổ của mình, cũng không thấy có gì bất thường.

Âm Chiêu Dung giống như là đã quen nhìn thấy cảnh này, xem như là chuyện bình thường, mỉm cười nói:

- Thế nào? Muốn tìm hắn để báo thù à?

Cơ Động vội vàng lắc đầu:

- Sao lại như thế? Đằng Xà tiền bối đã giúp ta tiến hành cải tạo thân thể, ta muốn cám ơn hắn.

Âm Chiêu Dung cười nói:

- Tên gia hỏa ngươi quả nhiên là một tên quái thai a! Lúc trước khi Lam Lam tiến hành cải tạo thân thể ta, sau đó khi ta vừa mới tỉnh lại, chuyện đầu tiên chính là mắng hắn một trận tối tăm mặt mũi. Còn ngươi không ngờ lại là cảm tạ hắn.

Cơ Động ha hả cười, nói:

- Chịu được cực khổ trong đời, mới có thể thành người. Tuy rằng rất thống khổ, nhưng hiện tại ta cảm thấy rất là đáng giá.

Âm Chiêu Dung nói:

- Đến đây đi, trước tiên ăn chút gì đã. Tên gia hỏa Lam Lam kia cũng sắp trở lại rồi. Cho dù ngươi không đi tìm hắn, hắn cũng sẽ đi tìm ngươi thôi. Khoảng thời gian sắp tới, ngươi sẽ theo hắn học tập. Một thân năng lực của sư mẫu này, phần lớn đều là do Lam Lam dạy. Từ giờ trở đi, hắn cũng sẽ đồng dạng dạy ngươi.

- Được.

Mặc dù Đằng Xà dạy quả thật là rất thống khổ, nhưng hiệu quả tuyệt đối là dựng sào thấy bóng.

Bữa cơm lần này, Cơ Động cũng không có uống canh cá, chỉ có hoa quả cùng với thứ cao trắng kia. Chẳng qua lúc này đây hắn ăn đến hai bát lớn cao trắng. Sau khi ăn vào bụng, cảm giác ấm áp ôn hòa lan tràn, thoải mái không nói nên lời.

Âm Chiêu Dung lúc Cơ Động bắt đầu ăn cơm đã quay trở lại phòng của mình. Cơ Động sau khi ăn xong thức ăn, liền đi ra sân, đi đến bên bờ cát.

Ánh mặt trời chiếu rọi toàn thân, nhìn về phía đại dương vô tận kia, nếu không phải vì sợ tiếng ồn vang đến sư tổ và sư mẫu, Cơ Động đã muốn cao giọng hét lớn một phen.

Đúng lúc này, lam quang chợt lóe lên. Đằng Xà đã lặng yên không một tiếng động xuất hiện trước mặt hắn. Cơ Động chưa kịp mở miệng, Đằng Xà đột nhiên nghiêng người, cái đuôi thô to của hắn đã đánh thẳng tới trước ngực của Cơ Động.