Chương 230: Chương 116 Phỉ Thúy Thanh Long (Thượng)

Diêu Khiêm Thư hét lớn một tiếng, ma lực Cực Hạn Giáp Mộc nháy mắt bùng nổ mãnh liệt. Năng lượng ba động dâng trào trong nháy mắt phóng ra không gì sánh kịp, khí tức sinh mệnh lực cuồn cuộn dâng trào khiến cho hai kẻ cùng có được ma lực Bính Hỏa là Cơ Động và Hoàng Lê Minh đều cảm giác được Bính Hỏa của bản thân mình đều được làm dịu nhẹ đi rất nhiều.

Từ trong Nặc Đinh Sâm Lâm sau lưng bọn họ không xa tựa hồ như tản mát ra một tầng thanh quang mênh một, cùng với ma lực Cực Hạn Giáp Mộc kia kết hợp lại, khiến cho quang mang màu xanh ngọc bích kia càng trở nên oánh nhuận hơn rất nhiều. Sinh mệnh lực cuồn cuộn mạnh mẽ nháy mắt ngưng tụ lại trên không trung, hóa thành một con rồng màu xanh ngọc bích cực lớn, thân thể dài hơn mười trượng, đang làm tư thế phóng thẳng lên trời. Thân hình nó mở rộng ra, bàn chân năm ngón giơ tới trước, hướng về phía đỉnh cấp Tất Sát Kỹ Lưu Tinh Giáng Hạ của vị Mậu Thổ Thiên Sĩ kia mà phóng vọt tới.

Đúng vậy, về mặt ma lực, Diêu Khiêm Thư có sự chênh lệch không nhỏ với đối thủ, nhưng mà, nếu nói Lưu Tinh Giáng Hạ là đỉnh cấp Tất Sát Kỹ của Mậu Thổ Hệ, thì cái ma kỹ mà Diêu Khiêm Thư sử dụng ra, Phỉ Thúy Thanh Long, chính là đỉnh cấp Tất Sát Kỹ của Cực Hạn Giáp Mộc. Có lẽ ở một mức độ nào đó, vẫn chưa có thể so sánh được với các Tất Sát Kỹ của hai đại quân vương của Cơ Động, nhưng mà, trình độ cường hãn cũng không chênh lệch bao nhiêu. Nhất là, ma lực của Diêu Khiêm Thư còn cao hơn Cơ Động một quan.

Lúc chưa đi vào Địa Cung, hắn cũng từng thử nghiệm qua loại Tất Sát Kỹ này, thế nhưng chưa bao giờ thành công cả. Giờ khắc này đây, nhờ vào hiệu quả cường đại của Dương Mộc Ngưng Tụ Pháp Trận, Diêu Khiêm Thư có thể ngưng tụ đủ ma lực cần thiết, lúc này mới thi triển thành công.

Con Bích Ngọc Long kia thân thể giống y như sinh vật sống thật sự vậy, mỗi một cái vẩy rồng trên thân nó đều lóng lánh quang mang màu bích ngọc sáng rọi, mang theo những đường cong tinh tế. Nếu không phải tận mắt chứng kiến nó là do ma lực ngưng tụ mà thành, mọi người chắc chắn sẽ nói nó chính là Giáp Mộc Thần Thú Thanh Long giáng thế.

Hoàng Lê Minh đứng ngoài áp trận lúc này đã trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn trước mắt này:

- Thanh niên thời nay từ khi nào lại cường hãn đến thế này.

Không trung lúc này đã hoàn toàn là một màu vàng, thế nhưng mặt đất lúc này đã hoàn toàn biến thành một mảnh màu ngọc bích sáng rọi. Phỉ Thúy Thanh Long ngước lên nghênh đón đoàn Lưu Tinh Vẫn Lạc đang ầm ầm kéo xuống, không chút sợ hãi. Từng đạo bích quang sáng chói không ngừng từ trong miệng Thanh Long phun ra. Mỗi một đạo bích quang đều làm cho một viên Lưu Tinh từ trên trời rơi xuống phải nổ tung lên.

Ma lực ba động dâng trào khiến cho toàn bộ trong không trung không ngừng xuất hiện những quang mang vặn vẹo. Mặc dù Lưu Tinh Giáng Hạ vẫn còn khí thế cường hãn vô cùng, thế nhưng thủy chung cũng không có viên nào rơi xuống được mặt đất.

Nơi này chính là Nặc Đinh Sâm Lâm, ở trong rừng rậm, không thể nghi ngờ Mộc Hệ Ma Sư có ưu thế mạnh nhất. Mà Diêu Khiêm Thư lại còn nhờ vào Dương Mộc Ngưng Tụ Pháp Trận của mình đem ưu thế nào phát huy lên đến cực hạn. Hắn giống như là đang ăn kẹo vậy, không ngừng đem từng khỏa Ma Lực Phục Hồi Dược Hoàn bỏ vào trong miệng, đồng thời, Dương Mộc Ngưng Tụ Pháp Trận ở sau lưng cũng đã luân chuyển đến cực hạn.

Bị sự cường hãn của Phỉ Thúy Thanh Long trên không trung thu hút, Cơ Động hít một hơi thật sâu, tinh quang trong mắt đại phóng. Dang rộng cặp cánh sau lưng, cũng đồng dạng ngửa mặt lên trời hét dài một tiếng. hai màu đen, trắng trên đỉnh đầu dưới tác dụng của Âm Dương Thần Tỏa cùng với tác dụng của Âm Dương Lốc Xoáy, nháy mắt chuyển hóa thành Dương Miện màu trắng. Cực Hạn Dương Hỏa nóng rực nháy mắt bộc phát ra, kim quang chói mắt cùng với quang mang bích ngọc trên người Diêu Khiêm Thư cùng nhau hô ứng, phát ra quang mang chói lọi. Một vòng quang hoàn màu vàng kim cũng đồng dạng xuất hiện sau lưng hắn, có hình dạng đồ đằng Chu Tước đang dang rộng hai cánh. Từng đạo ma văn hình lăng trụ không ngừng từ trong thân thể Chu Tước bay ra, đúng là Dương Hỏa Ngưng Tụ Pháp Trận.

Mộc sinh Hỏa, dưới ảnh hưởng của Giáp Mộc Ngưng Tụ Pháp Trận, Dương Hỏa Ngưng Tụ Pháp Trận của Cơ Động càng thêm nóng bỏng hơn, mặc dù ma lực của hắn còn kém Diêu Khiêm Thư một quan, thế nhưng dưới tác dụng của Mộc sinh Hỏa cộng thêm Chu Tước Nội Giáp tăng phúc, lúc này khí tức do hắn tản mát ra so với Diêu Khiêm Thư mà nói chỉ có hơn chứ không kém.

Trên không trung, trận chiến của Phỉ Thúy Thanh Long và Lưu Tinh Vẫn Lạc trong lúc đó đã tới hồi gay cấn.

Từng chùm từng chùm lớn năng lượng ba động không ngừng va chạm với nhau, không ngừng bộc phát ra những tiếng nổ ầm vang cực kỳ khủng bố. Màu sắc của Phỉ Thúy Thanh Long bắt đầu nhạt dần, còn Lưu Tinh Giáng Hạ trên không trung rơi xuống cũng dần dần giảm bớt khá nhiều. Mặc dù cả hai ma kỹ đều là các đỉnh cấp Tất Sát Kỹ, thế nhưng dù sao cũng chỉ là Tất Sát Kỹ, cũng không phải là loại ma kỹ có được năng lực cường hãn có thể hủy thiên diệt địa, Siêu Cấp Tất Sát Kỹ.

Ở phương diện bổ sung ma lực, Diêu Khiêm Thư sử dụng dược hoàn có ưu thế hơn đối thủ khá nhiều. Điều này không thể nghi ngờ, mặc dù thực lực đối thủ cao hơn hắn khá nhiều, thế nhưng về tốc độ khôi phục ma lực, Diêu Khiêm Thư lại vượt xa vị Mậu Thổ Thiên Sĩ kia.

Hai tay gã Mậu Thổ Thiên Sĩ cũng đang cầm hai khỏa Tinh Hạch, nhưng mà, muốn thông qua Tinh Hạch để khôi phục ma lực cũng cần một chút thời gian, mà tốc độ khôi phục ma lực của mấy viên Ma Lực Khôi Phục Dược Hoàn của Diêu Khiêm Thư rõ ràng nhanh hơn rất nhiều. Hơn nữa Cực Hạn Giáp Mộc ma lực của hắn cũng có hiệu quả thuộc tính áp chế đối với ma lực của vị Mậu Thổ Thiên Sĩ kia. Ma lực đối phương cao hơn hắn nhiều, nhưng mà dưới tình huống duy trì Tất Sát Kỹ cũng tiêu hao so với hắn nhanh hơn một chút. Trận chiến này càng kéo dài ra, vị Giáp Mộc Thánh Đồ này có thể dựa vào hiệu quả cường đại của Dương Mộc Ngưng Tụ Pháp Trận, dần dần chiếm được thượng phong. Sắc mặt gã Mậu Thổ Thiên Sĩ kia đã càng ngày càng trở nên khó coi.

Ma sư bốn quan đấu với sáu quan, so đấu Tất Sát Kỹ với nhau lại có thể chiếm được thượng phong, chuyện này bất luận người nào xem ra cũng không có khả năng làm được. Thế nhưng Diêu Khiêm Thư lại có thể làm được, điều này khiến cho ngay cả đối thủ của hắn cũng không thể không thừa nhận sự cường đại của vị Giáp Mộc Thánh Đồ này.

Nhưng mà, sáu quan dù sao cũng là sáu quan, ngoại trừ sự chênh lệch về ma lực giữa sáu quan với bốn quan, còn có những ưu thế khác nữa.

Một tiếng gầm nhẹ từ trong miệng vị Mậu Thổ Thiên Sĩ vang lên, hắn nãy giờ bị áp chế đã vô cùng uất nghẹn. Bị thuộc tính áp chế của Cực Hạn ma lực, lại bị thuộc tính khắc chế, làm cho ma lực cấp bậc sáu quan của hắn căn bản là không thể nào phát ra uy lực chân chính được. Mắt thấy Phỉ Thúy Thanh Long trên không trung đã giống như tằm ăn lá dâu, dần dần mài mòn Lưu Tinh Giáng Hạ đến không còn nữa, hắn rốt cuộc cũng bất chấp bảo trì mặt mũi. Sau khi gầm lên một tiếng trầm thấp, sau lưng hắn xuất hiện một đạo hoàng quang vỡ nứt ra.

Một tiếng gầm trầm thấp đồng thời vang lên, mặt đất tựa hồ chợt run rẩy một trận, ngay sau đó, một con gấu lớn màu vàng nâu chợt từ trong đạo hoàng quang kia chui ra.

Thân thể con gấu lớn này cao chừng bốn thước, toàn thân choáng đầy khí tức cuồng dã, thân thể thô chắc giống như một tòa núi nhỏ vậy. Nó vừa mới xuất hiện, khí tức của Mậu Thổ Thiên Sĩ nhất thời trở nên bất đồng. Con gấu lớn ngửa mặt lên trời gào lớn một tiếng, hai bàn tay gấu thật lớn liên tục dùng sức đánh mạnh lên ngực mình. Một vầng quang mang màu vàng nâu chợt từ trên ngực nó bạo phát ra, bao phủ lên người Mậu Thổ Thiên Sĩ, sắc mặt của Mậu Thổ Thiên Sĩ nhất thời nhẹ nhõm rất nhiều.