Chương 223: Chương 112 Liệt Diễm chỉ dẫn (Hạ)

- Tiểu Cơ Động, đáng tiếc là chưa được. Quá trình tu luyện của ta còn chưa có chấm dứt. Chỉ vì ta cảm nhận được sự biến hóa trên người ngươi mới không thể không dừng lại. Ta nhất thiết phải nhắc nhở ngươi điều này. Ngũ Hành Pháp Trận trước mắt này đối với ngươi mà nói là cực kỳ quan trọng. Học được chúng nó, ngươi mới có thể trong khoảng thời gian ngắn nhất đột phá đến trình độ đủ năng lực tự bảo vệ mình. Nhưng mà, có một điều ngươi nhất thiết phải nhớ rõ. Ngũ Hành Pháp Trận trước mặt ngươi về mặt ý nghĩa nào đó chính là do Hỗn Độn sinh ra. Thiên Can Thần Thú đúng thời cơ mà sinh ra, sau đó biến đổi qua chín loại hình thái khác nhau, chín loại hình thái này được các nguyên tố ma lực tương ứng trong thiên địa lưu ấn lại, bởi vậy mới có được uy lực lớn đến như thế. Đến một ngày, ngươi có thể chân chính lĩnh ngộ chúng nó, đem những năng lực của chúng nó hoàn mỹ kết hợp với tự nhiên, như vậy, ngươi sẽ thật sự có được năng lực có thể bảo vệ được ta. Nhưng mà, uy lực của Ngũ Hành Pháp Trận này cực kỳ khổng lồ, đối với sự tăng trưởng ma lực của bản thân ngươi cũng sẽ có sự ảnh hưởng nhất định. Chỉ đơn thuần học tập một cái pháp trận cũng không có gì, nhưng mà, cái mà ngươi có chính là Cực Hạn Song Hỏa, bởi vì ảnh hưởng của Ngũ Hành Pháp Trận, luồng Âm Dương Lốc Xoáy của ngươi sau khi ngươi học cùng lúc nhiều Pháp Trận mà không cách nào có thể duy trì ma lực ở trạng thái cân bằng được. Chính vì để luồng Âm Dương Lốc Xoáy của ngươi không bị mất cân bằng, ta đề nghị ngươi lúc học tập Ngũ Hành Pháp Trận, nhất thiết phải cùng kết hợp Pháp Trận Bính Đinh Song Hỏa thuộc tính. Nói cách khác, khi ngươi minh tưởng, lĩnh ngộ được một cái Bính Hỏa Pháp Trận, nhất thiết phải đi lĩnh ngộ tiếp theo một cái Đinh Hỏa Pháp Trận. Như vậy mới có thể lúc nào cũng bảo trì sự Âm Dương Cân Bằng của bản thân, từ đó đạt đến hiệu quả Song Thuộc Tính Pháp Trận đều được lãnh ngộ tương đồng, ma lực hai thuộc tính cũng gia tăng một cách cân bằng. Âm Dương tương hỗ, ta tin tưởng, có một ngày, ngươi nhất định có thể lĩnh ngộ ra thêm nhiều huyền diệu khác nữa, từ đó sáng chế ra Pháp Trận của chính mình.

Cơ Động nghe Liệt Diễm nói xong, tâm trí kích động khi nghe thấy thanh âm Liệt Diễm của hắn mới dần dần bình tĩnh lại.

- Liệt Diễm, ta hiểu rõ ý của ngươi rồi. Hiện tại ta sẽ đi sang Đinh Hỏa Cung Điện để học Pháp Trận.

Liệt Diễm mỉm cười nói:

- Như vậy là tốt nhất. Hai loại Ngũ Hành Pháp Trận đều có chỗ giống nhau, nhưng lại có rất nhiều chỗ khác biệt, đều có những hiệu quả đặc biệt ứng với thuộc tính tương ứng. Mang theo vị tiểu bằng hữu kia của ngươi đi. Thực Nhật Phượng Hoàng, nó cũng coi như là gặp may mắn. Ngũ Hành Pháp Trận đối với nó mà nói hiệu quả tốt không kém gì so với ngươi. Tiểu gia hỏa này khi mới sinh ra đã yếu đuối, có thế thông qua Ngũ Hành Pháp Trận tu luyện để tiến hành khôi phục lại. Cho dù là mẹ nó có ở đây nhìn thấy Bính Hỏa Pháp Trận trước mắt này cũng sẽ vô cùng kinh hỉ. Ta phải tiếp tục bế quan đây. Hẹn gặp lại sau.

Cơ Động vội vàng hỏi với theo:

- Liệt Diễm, ngươi còn phải bế quan bao lâu nữa.

Liệt Diễm nhẹ giọng nói:

- Ta cũng chưa biết, thế nhưng bất cứ lúc nào, ta cũng đều luôn luôn theo dõi hành tung của ngươi, cũng vẫn luôn luôn ở ngay bên cạnh ngươi. Đừng quên đóa Hồng Liên trước ngực ngươi…

Hồng Liên lặng lẽ biến mất, thanh âm của Liệt Diễm cũng từ từ biến mất. Cơ Động có chút ngẩn người đứng tại chỗ đó, sự nhớ nhung trong lòng hắn cũng không bởi vì thanh âm của Liệt Diễm mà giảm bớt, ngược lại càng trở nên mãnh liệt giống như là núi lửa phun trào vậy. Đưa tay khẽ kéo vạt áo trước lên, cúi đầu nhìn xuống dấu ấn Hồng Liên vô cùng sống động trước ngực mình. Ở trong lòng hắn, chỉ có năm chữ không ngừng vang vọng:

- Liệt Diễm, ta nhớ ngươi.

o0o

Thời gian như nước chảy, năm tháng như thoi đưa, cuộc sống của Cơ Động trong Địa cung yên tĩnh không một tiếng động lẳng lặng trôi qua.

Không có mặt trời, mặt trăng, tự nhiên cũng không biết ngày tháng. Mãi đến khi cạn hết lương khô và nước uống, Cơ Động mới từ trạng thái minh tưởng tỉnh táo lại.

Từng bước từng bước đi lên tế đàn ở trung tâm Địa Cung, trong lòng Cơ Động nhất thời có loại cảm giác không hiểu. Cái đàn tế này tựa hồ cũng không phải vật chết, mà là choáng đầy ma lực ba động mang khí tức của thiên địa.

Không biết từ khi nào, toàn bộ Địa Cung cũng không còn là một mảnh hắc ám, mỗi một tòa cung điện đều tản mát ra quang mang nhàn nhạt của thuộc tính mình. Ma lực trước đây đã bị Hỗn Độn Chi Hỏa thôn phệ đã lặng yên khôi phục. Tuy rằng muốn khôi phục đến trình độ lúc Cơ Động và Diêu Khiêm Thư mới đến đây còn phải tốn một thời gian rất dài nữa, nhưng không hề nghi ngờ, Ngũ Hành Pháp Trận nơi này sẽ không ngừng hấp thu thiên địa nguyên khí chuyển hóa thành ma lực ẩn chứa trong đó.

Khi Cơ Động bước lên đến bậc thang trên cùng của bục tròn, vừa lúc nhìn thấy từ một phía khác của cái bục, Diêu Khiêm Thư hết sức dơ bẩn đang chầm chậm đi lên. Hai người liếc nhìn nhau, đều không khỏi phì cười. Mặc dù bọn họ có đồ ăn, thức uống, nhưng mà cả một thời gian dài không có rửa ráy như vậy, có thể biến thành bộ dáng như thế nào?

Cơ Động còn hoàn hảo một chút, Chu Tước Nội Giáp của hắn có công hiệu tự động làm vệ sinh làn da, nhiều nhất chỉ là tóc tai rối loạn, râu ria dài một chút mà thôi. Diêu Khiêm Thư thì tệ hơn nhiều, ma lực Cực Hạn Giáp Mộc của hắn tuy rằng choáng đầy sinh mệnh lực khổng lồ, nhưng lại không thể giúp hắn bớt dơ bẩn. Hơn nữa trong khoảng thời gian này, hắn cũng không có tâm trí đi chăm lo ngoại hình. Toàn bộ tâm thần hắn đều đặt trong việc lĩnh ngộ Giáp Mộc Pháp Trận.

- Ha ha, Cơ Động, ngươi sao lại biến thành bộ dáng thế này?

Diêu Khiêm Thư chỉ vào người Cơ Động cười to nói.

Cơ Động tức giận nói:

- Ngươi ngàn vạn lần đừng đến gần đây. Nếu như mũi của ngươi còn bình thường, ta đề nghị ngươi trước tiên ngửi thử mùi vị trên người của ngươi rồi hãy nói đến người khác.

- Ách…

Cúi đầu nhìn lại mình, lại nhìn đến đầu tóc đã dơ đến mức bết dính lại, Diêu Khiêm Thư cười khổ nói:

- Sao chúng ta lại biến thành hình dạng thế này? Chúng ta đã ở đây bao lâu rồi?

Cơ Động bất đắc dĩ nói:

- Làm sao ta biết. Trong núi cũng không có ngày tháng. Nếu có mặt trời, mặt trăng còn có thể nhìn là phán đoán thời gian, ở nơi này chúng ta cái gì cũng không có cả.

Diêu Khiêm Thư cười hắc hắc nói:

- Bất quá, hết thảy mọi cái đều là đáng giá. Vô cùng đáng giá. Cơ Động, ngươi nhớ kỹ hết chưa?

Cơ Động gật gật đầu:

- Nhớ kỹ cả rồi. Ngươi chắc cũng giống vậy?

Diêu Khiêm Thư có chút đắc ý nói:

- Điều đó đương nhiên. Đáng tiếc, ta cũng chỉ có thể lĩnh ngộ được ba bộ Pháp Trận mà thôi. Nhưng cũng chỉ là lĩnh ngộ sơ lược. Càng tiến hành minh tưởng, lại càng có thể cảm giác được những Pháp Trận này thần kỳ đến mức nào, phảng phất giống như có vô cùng vô tận ảo diệu ẩn chứa trong đó vậy. Lúc trước ta còn tưởng rằng chỉ cần một thời gian ngắn cố gắng học tập, có thể vận dụng được các Pháp Trận này, hiện tại ta mới hiểu được, chỉ cần cả đời chúng ta có thể lĩnh ngộ hết chúng nó, đã có thể cảm tạ trời xanh rồi.

Cơ Động vô cùng đồng tình:

- Ngũ Hành Pháp Trận bác đại tinh thâm, đã có thể tiến hành ngưng tụ nguyên tố ma lực trong thiên địa, cũng đồng thời là sự định hướng đối với năng lực bản thân chúng ta.

Diêu Khiêm Thư hỏi:

- Còn ngươi thì sao? Ngươi lĩnh ngộ được bao nhiêu?

Cơ Động giơ ba ngón tay lên, nói:

- Cũng giống như ngươi, cũng là ba cái Pháp Trận.

Diêu Khiêm Thư tán thưởng nói:

- Tu vi của ngươi còn không bằng ta, có thể lĩnh ngộ nhiều như vậy đã rất tốt rồi. Chúng ta rời khỏi nơi này thôi.

Trên mặt Cơ Động toát ra một tia mỉm cười, cho dù hắn là người hai kiếp, lúc này cũng không khỏi có chút đắc ý. Ba cái pháp trận theo như lời hắn nói, chính là Bính Đinh Song Hỏa mỗi loại ba cái a!

Đúng vậy, tu vi Cơ Động không bằng Diêu Khiêm Thư, về mặt trí tuệ và lĩnh ngộ cũng không cao minh gì hơn Diêu Khiêm Thư bao nhiêu. Nhưng mà, hắn lại có một đầu óc tập trung hết sức cao độ, cũng có được sự trợ giúp của Thực Nhật Phượng Hoàng Hỏa Nhi cùng với tác dụng của Âm Dương tương hỗ của chính bản thân hắn. Lại thêm thân thể hắn đã trải qua Long Huyết Tẩm Thể, thể lực cao hơn Diêu Khiêm Thư rất nhiều, từ đầu đến giờ hắn hầu như không hề ngủ, liên tục tiến hành minh tưởng, lúc này mới đạt đến hiệu quả như vậy.