Chương 21: Chương 11 Toàn phương vị vô định truyền tống quyển trục (Thượng)

Trung niên nhân ha hả cười, nói:

- Dương viện trưởng, ngài thật không hỗ là người chuyên sưu tầm các loại Âm Dương Ma Kỹ Quyển Trục. Xem ra chắc không cần ta phải giới thiệu nhiều nữa.

Quang mang trong mắt Dương Bỉnh Thiên sáng rực:

- Thứ này tuy rằng không thể sử dụng, nhưng dùng để nghiên cứu cũng có giá trị cực cao. Ít nhất cho tới bây giờ, trong Âm Dương Ma Sư giới chúng ta cũng không có bất cứ đoàn hội nào có thể dùng năm loại Ma lực tạo thành một loại Ma Kỹ tổ hợp a!

Trung niên nhân nói:

- Kỳ thật, nó cũng không phải là hoàn toàn không có giá trị, tại thời điểm mấu chốt, nó vẫn có thể dùng để cứu mạng.

Dương Bỉnh Thiên bật cười nói:

- Ngươi dám sử dụng nó không? Thứ này được gọi là Toàn Phương Vị Vô Định Truyền Tống Quyển Trục. Không ai biết nó sẽ đem mình truyền tống đến chỗ nào nữa. Trừ khi gặp phải tình huống nguy hiểm đến tính mạng, mới mạo hiểm sử dụng ra mà thôi. Bị truyền tống đi xa cũng không tính làm gì, vạn nhất nếu bị truyền tống lên trên trời, không phải là bị rơi xuống chết luôn hay sao, hay là truyền tống vào sâu trong lòng đất, cũng là bị nghẹt thở mà chết. Như vậy chẳng phải là giống như tự sát hay sao? Chẳng qua ngươi yên tâm, ta rất có hứng thú đối với thứ này. Bao nhiêu tiền?

Trung niên nhân đưa một ngón tay lên:

- Một ngàn kim tệ.

- Một ngàn kim tệ?

Dương Bỉnh Thiên sửng sốt một chút:

- Cái này so với cho không cũng đâu có khác gì nhau? Sưu tầm Âm Dương Ma Kỹ Quyển Trục cũng đâu phải có mình ta, thứ này là đồ cổ hiếm có, nói nó có niên đại một ngàn năm là làm giảm tuổi thọ nó rất nhiều rồi, nếu đem nó đến phòng đấu giá, thu về mười vạn kim tệ cũng đã là rất rẻ rồi.

Trung niên nhân mỉm cười:

- Đây là do Hội trưởng đại nhân nói. Huống chi, ngài cũng là thành viên của Công Hội, chúng ta như thế nào để cho ngoại nhân chiếm tiện nghi đây? Hội trưởng đại nhân đã nói, là một ngàn kim tệ. Ngài chỉ cần trả đúng bấy nhiêu đó tiền, nó sẽ thuộc về ngài.

Dương Bỉnh Thiên trong lòng chợt động, bất đắc dĩ lắc lắc đầu:

- Lão gia hỏa kia để ngươi đem đến cho ta một thứ tốt không thể chối từ a! Nói đi, hắn muốn ta làm gì đây?

Trung niên nhân đi đến bên người Dương Bỉnh Thiên, ghé vào lỗ tai hắn nói nhỏ vài câu. Nghe xong lời hắn nói, Dương Bỉnh Thiên tức giận nói:

- Ta biết ngay là chuyện này. Được rồi, ngươi trở về nói lại cho hắn, ta sẽ lo chuyện này. Chẳng qua, trong vòng vài năm mới được. Từ từ một chút đi.

Trung niên nhân nói:

- Hội trưởng đại nhân nói, cái này là vinh dự của Nam Hỏa Đế Quốc Âm Dương Ma Sư Công hội chúng ta, xin ngài cẩn thận lo lắng nhiều hơn.

Dương Bỉnh Thiên có chút suy nghĩ, gật gật đầu.

Trung niên nhân đã đạt được mục đích, cung kính nói:

- Bây giờ tại hạ xin cáo từ.

Dương Bỉnh Thiên tùy ý để cái quyển trục lên trên bàn, làm ra tư thế mời khách:

- Đi thôi, ta tiễn ngươi một đoạn.

Trung niên nhân nói:

- Không dám làm phiền ngài. Bộ quyển trục này ngài không cất cẩn thận đi?

Dương Bỉnh Thiên cười nói:

- Nói như thế nào ngươi cũng là đại biểu cho Công Hội mà đến, ta tiễn ngươi cũng là chuyện đương nhiên. Bộ quyển trục này ta còn muốn xem xét kxy một chút, có thứ đồ tốt như vậy, ta cần phải nghiên cứu một chút chứ. Nơi này của ta cũng không có ai đến. Một ngàn kim tệ của ta, ngươi nói Hội trưởng đại nhân trích ra từ tiền trợ cấp của ta tại Công Hội đi. Ta cũng không có thời gian đến Công Hội lĩnh tiền trợ cấp.

Trung niên nhân cũng chỉ mỉm cười, không có nói gì thêm, đi theo Dương Bỉnh Thiên bước ra ngoài.

Bọn họ vừa mới ra khỏi cửa một chút, cửa phòng Dương Bỉnh Thiên đã vang lên tiếng gõ cửa nhè nhẹ:

- Dương viện trưởng, ngài có trong phòng không?

Một người đã thò đầu vào xem xét.

Người vào xem xét không phải ai khác, chính là kẻ vừa mới thành công trở thành Nhất Cấp Bính Đinh Song Hỏa Học Đồ Cơ Động. Từ chỗ Hạ Thiên lão sư trở về, trong lòng Cơ Động đều tràn ngập sự hưng phấn. Sau khi về phòng mình tắm rửa một cái, vốn hắn định lập tức bắt đầu cảm thụ sự tồn tại của Bính Hỏa cùng với Đinh Hỏa, nhưng bởi vì lúc tiến hành hấp thu hai khỏa Tinh Miện kia đã tốn một khoảng thời gian lớn, đã đến chiều tối rồi, những đệ tử khác đều đã trở về ký túc xá hoặc là đi ăn cơm chiều. Tiêu hao của thân thể cũng khá lớn, làm cho hắn cũng cảm thấy rất đói bụng. Cơ Động nhớ tới hai khỏa Tinh Miện kia đã gây cho mình nhiều chỗ tốt, nên đã quyết định điều chế cho Dương Bỉnh Thiên một ly rượu ngon rồi mới đi ăn cơm. Vì thế hắn tắm rửa xong ngay lập tức bắt đầu điều chế rượu.

Cái này gọi là ‘Uống nước nhớ nguồn’, Dương Bỉnh Thiên cho hắn hai khỏa Tinh Miện trân quý kia, khiến cho hắn có ấn tượng khá tốt đối với Dương Bỉnh Thiên. Hơn nữa hôm nay dưới tác dụng của thể lực đột phá cùng với sự cải tạo thân thể của hai khỏa Tinh Miện, làm cho cường độ thân thể hắn gia tăng lên rõ rệt, chén rượu hôm nay hắn điều chế có thể nói là đỉnh phong mà trạng thái thân thể hiện tại có thể làm được.

Ngoài dự kiến của Cơ Động chính là, đã quá giờ uống rượu rồi mà Dương Bỉnh Thiên cũng chưa tới, làm hắn phải đến đây tìm lão. Hắn đâu biết rằng Dương Bỉnh Thiên đang phải tiếp khách bên này.

Ở cùng có một tầng, cách nhau có một phòng, Cơ Động tự nhiên là cầm luôn ly rượu đem qua. Mà Dương Bỉnh Thiên trước giờ cũng đã quen với việc chỉ có mình lão ở trên tầng này, nên đã quên bẳng đi cái phòng Điều Tửu mà lão vừa mới cấp cho Cơ Động không lâu.

Cơ Động đi đến trước phòng Dương Bỉnh Thiên gõ gõ vài cái. Cánh cửa không có đóng, tuy rằng hắn gõ không mạnh lắm, nhưng nó vẫn mở ra. Thò đầu vào tìm kiếm, Dương Bỉnh Thiên cũng không có ở phòng khách, Cơ Động đơn giản bước vào trong.

- Dương viện trưởng, ngài có ở trong phòng không?

Tay trái Cơ Động thật cẩn thận bưng chén rượu vừa điều chế xong. Chén rượu này có được ít nhất ba bốn phần tiêu chuẩn so với trước đây hắn ở kiếp trước còn ở trạng thái đỉnh phong điều chế ra.

Đó là một ly rượu màu đỏ trong suốt, bọt khí nồng đậm hương vị không ngừng nhộn nhạo trên mặt rượu, nhưng cũng không có một tia hợi rượu bốc lên. Từ cái cách hắn cẩn thận cầm chén rượu có thể nhìn thấy được sự hiếm có của nó, không chỉ là về mặt tài liệu, mà còn về mặt thủ pháp nữa.

Cơ Động gọi hai lần, cũng không nghe thấy tiếng đáp lại, không khỏi có chút kỳ quái.

- Dương viện trưởng là một lão tửu quỷ, chẳng lẽ ngay cả giờ uống rượu hắn cũng quên mất sao? Thôi bỏ đi, để ly rượu trên bàn hắn, khi nào hắn về thì uống đi.

Vừa nghĩ, Cơ Động đi đến trước cái bàn, ngay lúc hắn chuẩn bị đặt ly rượu trên tay xuống, liếc mắt vô tình nhìn thấy một cái quyển trục mang phong cách cổ xưa đang đặt trên bàn. Hắn hiện tại đã là Nhất cấp Bính Đinh Song Hỏa học đồ, đối với Âm Dương Ma Lực cũng có chút năng lực cảm ứng, nhất thời phát hiện ra cái quyển trục kia đang phát ra ma lực tràn ngập như hải dương vậy.

- Đây là chuyện gì đây?

Quyển trục mà Cơ Động nhìn thấy trước mắt này, giống như một thứ mà ở kiếp trước hắn đã biết qua, là một loại tranh vẽ, gọi là Cổ Họa. Cổ Họa sau khi được vẽ hoàn tất, để tiện cho việc lưu trữ sẽ làm thành dạng quyển trục. Cái quyển trục có phong cách cổ xưa trước mắt này, tuy rằng hoa văn trên đó Cơ Động không đọc được, nhưng hình thức của nó so với quyển trục Cổ Họa cũng không khác nhau. Mà thứ này đã là một bức tranh thôi, vì sao lại có thể có Âm Dương Ma Lực ba động đây?

Trong lòng dâng lên nổi hiếu kỳ, Cơ Động một tay bưng chén rượu, tay kia thì cầm quyển trục lên, tùy tiện mở ra, động tác này cũng đã kích hoạt cái quyển trục Toàn Phương Vị Vô Định Truyền Tống Quyển Trục đã lưu truyền từ thượng cổ đến nay này. Cơ Động chỉ muốn biết, cái này cũng chỉ là một bức tranh, trong lòng hiếu kỳ chỉ muốn nhìn xem bức tranh này đến tột cùng là vẽ cái gì, lại có thể phát ra Âm Dương Ma Lực ba động. Nhưng mà hắn hoàn toàn không thể nào biết được, chính cái quyển trục trước mắt này, lại sẽ thay đổi vận mệnh của cả đời sau của hắn trên cái đại lục này.