Chương 112: Chương 57 Ma lực vũ khí, Nhật Nguyệt Song Huy (Thượng)

Bất quá, ba ly rượu Lôi Thần Giáng Thế của Phất Thụy, cũng chỉ có mình Cơ Động nhấm nháp một ly. Bản thân Phất Thụy cùng với hai huynh đệ Chúc Dung, Chúc Diễm đều ưu tiên lựa chọn ly Cửu Thiên Huyền Nữ Giáng Trần mà Cơ Động điều chế.

Cơ Động khẽ nhấp nhẹ một ngụm rượu màu lam tím, nhất thời, cảm giác tê liệt từ đầu lưỡi lam tràn đến toàn cái lưỡi, sau đó trong nháy mắt lan tràn đến mỗi một chỗ trong toàn thân, sự bùng nổ mãnh liệt kích thích làm cho tất cả các lỗ chân tóc trên đầu hắn đều nở lớn ra. Sau một giây, mùi rượu nồng đậm cũng đã theo luồng ma lực Lôi điện đưa đến khắp mỗi ngõ ngách trong cơ thể hắn. Mỗi một lần hít thở, toàn bộ thất khiếu giống như là đều phun ra mùi rượu vậy. Cơ Động nhịn không được tán thưởng một tiếng:

- Rượu ngon.

Thứ rượu ngon có tác dụng mê muội như thế này, là lần đầu tiên Cơ Động thưởng thức, mỗi một ngụm rượu, toàn thân cũng giống như bị mùi rượu tẩy rửa một lần vậy, hương khí nồng đậm tràn ngập xung quanh các giác quan, đây là một sự hưởng thụ không gì sánh kịp a. Hoàn toàn xứng danh Lôi Thần Giáng Thế. Đối với Cơ Động mà nói, quan trọng nhất chính là thủ pháp pha chế rượu. Nếu như mình cũng có thể đem hai loại cực hạn song hỏa dung nhập vào trong việc pha chế rượu, như vậy sẽ sinh ra mùi vị như thế nào đây? Tâm tư nghiên cứu về rượu đã lâu không xuất hiện qua, lúc này lại tràn ngập trong nội tâm của Cơ Động. Thậm chí đó còn là một cảm giác mong chờ mãnh liệt nữa.

Bên này khi Cơ Động đang thưởng thức loại mỹ vị độc đáo của ly Lôi Thần Giáng Thế, bên kia, Phất Thụy cùng với hai huynh đệ Chúc Dung, Chúc Diễm đều đang mê muội đếm cái gì đó, mỗi khi uống một ngụm rượu, bọn họ lại thì thảo đếm vài cái.

Rất nhanh, ba chén rượu trong tay bọn họ đã hết sạch, Chúc lão nhị là người đầu tiên mở miệng:

- Năm mươi bảy vị, trời ạ! Một ly rượu thế nhưng lại có đến năm mươi bảy loại hương vị.

Chúc Dung nhíu mày lắc đầu, nói:

- Không đúng, ta đếm kỹ, chính là sáu mươi bốn hương vị, ngươi đếm thiếu rồi.

Phất Thụy nói:

- Sư phụ, người đếm cũng còn thiếu rồi, ta cẩn thận phân rõ, tổng cộng có bảy mươi hai loại hương vị mới đúng. Khó có thể tưởng tượng nổi, chín loại rượu ngon pha trộn lại, chẳng những không có lẫn lộn hương vị, ngược lại còn phát ra hương vị riêng của nó, hơn nữa, còn hai loại kết hợp lại, hình thành nên những hương vị độc đáo hơn nữa. Đây hoàn toàn xứng đáng được gọi là một ly Kê Vỹ Tửu Vương. Tiểu sư đệ, ta đếm có đúng không?

Cơ Động mỉm cười lắc đầu:

- Chín lần chín tám mươi mốt, chính xác phải là chín mươi mốt loại hương vị mới đúng. Sư huynh, ngươi cũng đến thiếu rồi.

Chúc lão nhị vỗ vỗ bả vai Chúc Dung:

- Lão Đại, ta thấy, cả đời này ngươi chỉ có làm đúng nhất hai việc, chính là thu nhận hai tên đồ đệ tốt này. Sau này chúng ta có thể có lộc ăn rồi. Ha ha…

Chúc Dung tức giận đẩy tay hắn ra:

- Không phải chúng ta, chỉ có ta thôi. Ngươi trở về lo mà đúc ra mấy loại vũ khí ma lực của ngươi đi.

Chúc lão nhị làm ra vẻ mặt nịnh nọt nói:

- Lão Đại, chúng ta là huynh đệ ruột mà! Của ngươi không phải cũng là của ta hay sao?

Chúc Dung hừ một tiếng:

- Đừng có làm bộ dáng thế này nữa, trước giờ những thứ tốt mà ngươi lấy của ta còn ít lắm sao? Đồ đệ mà cũng đòi chia cùng với ta nữa hả?

Chúc lão nhị cả giận nói:

- Chúc Dung, ngươi đúng là không có nhân tính a! Ta lấy của ngươi không ít thứ, nhưng ngươi lấy của ta chắc ít lắm hả?

Phất Thụy ha hả cười, nói:

- Sư thúc, sư phụ nói giỡn với ngài thôi mà, ngài đừng tưởng thật. Chúng ta sẽ pha chế rượu cho cả hai vị luôn. Như vậy mới tận hiếu đạo chứ.

Chúc lão nhị vốn cũng khá sợ Chúc Dung, có đường lui cũng không dám làm tới, chỉ dám lầm bầm mấy tiếng mà thôi.

Một lát sau, hắn vẻ mặt hớn hở đi đến bên cạnh Cơ Động, sờ sờ trên người một chút, lấy ra hai vật, đưa cho Cơ Động:

- Tiểu đệ đệ, đây là vật mà ta đã chế tạo riêng cho ngươi nè. Ngươi xem đi.

Cơ Động theo bản năng cầm lấy, đó là một cặp găng tay, toàn thân phát ra một màu vàng nhàn nhạt, cầm trên tay rất nhẹ, không biết là làm bằng chất liệu gì. Lật qua mặt trong, hắn giật mình kinh ngạc, hai khối Thất giai thượng phẩm Tinh Miện mà Chúc lão nhị từng đưa cho hắn xem, lúc này đã được khảm vào vị trí lòng bàn tay của cặp găng tay. Hơn nữa còn không có một tia ghép nối, giống như là chúng vốn mọc ra từ nơi đó vậy.

Nhìn thấy cặp găng tay này, ánh mắt Phất Thụy không khỏi có chút nhíu lại:

- Sư thúc, cái này là ngài bất công rồi a!

Chúc Dung hừ một tiếng, nói:

- Được đó, Lão Nhị, ngay cả bảo vật dưới đái hòm cũng đã móc ra luôn. Ngươi bình thường quí bọn chúng lắm mà.

Chúc lão nhị tức giận nói:

- Ta không có tên hay sao? Cứ gọi Lão Nhị này Lão Nhị nọ, khó nghe muốn chết. Ta cũng không giống như ai kia, thu đồ đệ mà y như vắt cổ chày ra nước, keo kiệt bần tiện. Ta đây thân là đại ca, đương nhiên phải đem tất cả những thứ tốt nhất mà tặng lại cho tiểu đệ đệ của mình chứ. Cơ Động, ta nói cho ngươi biết, cặp găng tay này vốn dùng tơ Ô Kim pha trộn với tơ nhện của con Bích Tuyết Chu Hoàng cộng thêm tơ tằm của con Xích Hoàng Tằm, lại còn bột phấn của Tinh Miện Tam Giai luyện chế mà thành. Bản thân nó có đặc tính Nhũ Hành bất xâm, cực kỳ cứng cỏi. Sau này khi ngươi mang nó, lúc phóng thích ra ma lực, bởi vì thuộc tính Ngũ Hành Bất Xâm của chúng nó, ma lực sẽ tự động tập trung xung quanh cặp Thất Giai Tinh Miện, nhờ đó có thể giảm bớt sự tiêu hao ma lực khi phóng thích các loại ma kỹ, đồng thời cũng sẽ giúp gia tăng uy lực các ma kỹ của ngươi. Lúc ngươi tu luyện, càng có thể thông qua chúng nó tiến hành hấp thu ma lực, tăng lên hiệu quả hấp thu. Lần này ta sử dụng các loại nguyên liệu tốt nhất, giúp cho tất cả các hiệu quả của cặp găng tay này lại còn tăng lên ba mươi phần trăm nữa. Nếu nói là lão ca ca đã dốc hết bảo vật dưới đáy hòm cũng không có gì sai.

Nghe những gì Chúc lão nhị nói, ánh mắt Phất Thụy đứng kế bên càng ngày càng sáng lên, mà ngay cả thần sắc của Chúc Dung cũng toát ra vài phần kinh ngạc.

Cơ Động nhìn cặp găng tay, nói:

- Lão ca ca, vật này quá trân quý, ta không thể nhận được.

Chúc lão nhị ha hả cười:

- Đừng khách khí với ta, ta đã sớm nói là sẽ tặng cho ngươi rồi mà. Những gì ta đã tặng đi sẽ không bao giờ thu hồi lại. Huống chi, ngươi cũng biết đó, ta tặng ngươi cũng là vì muốn lợi dụng ngươi thôi. Tu vi ngươi tăng lên càng nhanh, sẽ càng có lợi hơn đối với ta mà. Mau nhận nó đi, từ nay về sau nó chính là của ngươi. Ngoại trừ ngươi ra, cũng không có ai có thể đồng thời sử dụng hai cái bao tay có đặc tính Âm Dương Song Hỏa này đâu.

Dưới sự thúc dục liên tiếp của Chúc lão nhị, Cơ Động rốt lại cũng đeo cặp găng tay. Cặp găng tay này co dãn rất tốt, nhẹ nhàng như không có vậy, hai khối Tinh Miện kia cũng không có ảnh hưởng đến việc hắn nắm tay lại, cũng không làm giảm sự linh hoạt của các ngón tay. Bao tay dài vượt qua cổ tay, đeo vào tự động co rút lại ôm khít bàn tay hắn. Bởi vì cặp Tinh Miện nằm ở lòng bàn tay, cho nên, chỉ cần Cơ Động không giơ lòng bàn tay ra, nhìn qua không ai biết hắn đang đeo găng tay cả. Mang chúng nó vào, Cơ Động cảm giác rõ ràng được hai cỗ nhiệt lưu từ chỗ dấu vết hai đại quân vương trên lòng bàn tay không ngừng chảy vào trong cơ thể, dung hợp với căn nguyên làm thành một thể. Cho dù là hắn cũng không có thúc dục ma lực, Bính Đinh Song Hỏa nguyên tố trong không khí cũng thông qua hai khối Tinh Miện mà tuôn chảy vào trong cơ thể hắn, xúc tiến cho căn nguyên tự động xoay tròn. Không hề nghi ngờ, khi mang chúng vào người, quả thật rất tốt cho việc tu luyện trong tương lai. Cái vũ khí ma lực này, tuyệt đối có thể dùng hai chữ cực phẩm để hình dung.

Chúc Dung nói với Cơ Động:

- Tuy rằng tên Chúc Diễm này đôi khi thoạt nhìn có vẻ điên điên khùng khùng, nhưng những gì hắn đúc ra tuyệt đối không tệ. Trong số các Ma lực vũ khí Chế tạo sư trên đại lục, hắn cũng có thể coi như hàng cao thủ. Nếu cái vũ khí ma lực này đúc riêng cho một mình ngươi, vậy thì ngươi hãy thu nhận nó đi.

Chúc lão nhị cười ha hả, nói:

- Tiểu đệ đệ a! Cặp găng tay này còn chưa có tên, ngươi là chủ nhân của nó, vậy đặt cho nó một cái tên đi.