Chương 104: Chương 53 Lôi Đế khiêu chiến (Thượng)

Cơ Động lẳng lặng đứng nơi đó, ánh mắt nhìn về phía Chúc Dung, hỏa diễm chói mắt lấy thân thể hắn làm giới tuyến phân chia ra. Phía bên phải là ngọn lửa uy nghiêm chói mắt màu vàng kim, phía bên trái là ngọn lửa sâm u thần bí màu đen. Hai loại cực hạn song hỏa trên tay Cơ Động làm thành một tầng khí chất đặc thù. Sự cao ngạo của hai đại quân vương hòa hợp với sự kiêu hãnh của một đời Tửu Thần làm thành một thể. Đôi môi mím chặt lại, Cơ Động nhìn chăm chú không chớp mắt về phía Chúc Dung.

Ánh mắt vốn lúc nào cũng cường hãn của Chúc Dung chợt trở nên thừ ra, nhìn chăm chú không chớp mắt vào trong ngọn hỏa diễm màu vàng kim trên bàn tay phải của Cơ Động, từng chữ từn chữ rời rạc phát ra:

- Bính… Ngọ… Nguyên… Dương… Thánh… Hỏa…?

Cơ Động trầm giọng nói:

- Cho dù ngươi là sư phụ của ta đi nữa, cũng không thể sĩ nhục tôn nghiêm của ta như vậy. Tại sao ngươi cũng chưa từng kiểm tra qua, đã nói là ta không có cố gắng tu luyện?

Hai khỏa rưỡi Miện Tinh nằm trên Miện Hoàn đã là sự giải thích tốt nhất rồi. Tuy rằng Chúc lão nhị cũng không có đem chuyện mình có cực hạn song hỏa nói cho Chúc Dung biết, nhưng Cơ Động cũng không định tiếp tục che giấu nữa. Bởi vì hắn không muốn hỏa diễm của hai đại quân vương bởi vì sự nhẫn nhịn của mình mà chịu bất cứ sự sĩ nhục nào cả. Hai loại cực hạn song hỏa này, cùng với tôn nghiêm của hai đại quân vương, hắn quyết không có phép bất luận kẻ nào khinh thường. Cho dù ấn tượng của hắn đối với Chúc Dung cũng không tệ, cho dù là trong lòng hắn cũng đã thừa nhận Chúc Dung là sư phụ hắn cũng vậy.

- Ha ha ha ha ha…

Chúc Dung đột nhiên cười, cười ha ha vô cùng sảng khoái, tiếng cười mênh mông làm cho hai loại hỏa diễm đang bốc lên trên người Cơ Động không ngừng chập chờn. Về mặt thuộc tính, Cơ Động quả thật có thể áp chế bất cứ loại hỏa diễm nào, nhưng mà, sự chênh lệch về ma lực giữa Cơ Động và Chúc Dung thật sự không gì bù đắp nổi. Nghe thanh âm của Chúc Dung, Cơ Động chỉ cảm thấy máu huyết trong cơ thể mình phảng phất như muốn phá cơ thể mà ra vậy. Nhưng hắn vẫn như trước cắn răng chịu đựng, kiên trì đứng tại chỗ không chịu lui về phía sau bước nào.

- Ta hiểu rồi. Khó trách Chúc lão nhị lại kết nghĩa huynh đệ với ngươi. Không ngờ trên người ngươi lại còn có bí mật lớn như thế. Được, thật tốt quá. Thủy lão quỷ, ta xem lần này Thủy hệ các ngươi làm thế nào mà tranh lại Hỏa Hệ của ta. Thủy khắc Hỏa hả? Ngươi có giỏi thì đi khắc chế Chí Dương Chi Hỏa cho ta xem đi. Ha ha ha ha ha.

Nhìn Chúc Dung cười to sảng khoái, Cơ Động nhíu nhíu mày, lặng lẽ thu liễm hai loại cực hạn song hỏa, lẳng lặng đứng đó không nói lời nào.

Chúc Dung cười sảng khoái một lát, sau đó thần sắc mới trở nên nghiêm túc lại:

- Cơ Động, ngươi biết tại sao vừa rồi ta mới vào đến cửa đã nói là ngươi không có tu luyện không?

Cơ Động lắc đầu.

Chúc Dung nói:

- Đó là bởi vì, Bính Hỏa nguyên tố mà ta rót vào trong phòng này cũng không có giảm bớt chút nào. Nếu như ngươi có tiến hành tu luyện, trong thời gian mười ngày, ít nhất là cũng hấp thụ hơn sáu phần Bính Hỏa nguyên tố trong này mới đúng.

Cơ Động lúc này chợt hiểu, thì ra là vậy, mấy ngày nay hắn vẫn ở trong Địa Tâm Hồ tiến hành tu luyện, tự nhiên là không có khả năng hấp thu Bính Hỏa nguyên tố trong phòng rồi. Cho nên, Chúc Dung vừa mới vào cửa đã có phản ứng như vậy.

Chúc Dung đi đến trước mặt Cơ Động, vỗ vỗ vai hắn một cái, hài lòng gật đầu nói:

- Ta không biết hai loại cực hạn song hỏa của ngươi vì sao mà có, cũng không có ý định biết. Từ trên người của ngươi, ta nhìn thấy được tương lai của Hỏa Hệ chúng ta. Các ma kỹ của ta, toàn bộ đều là tấn công tầm xa. Bởi vậy, chỉ khi nào ngươi tu luyện đến hai quan mới có thể bắt đầu học được. Bắt đầu từ bây giờ, ta không hạn chế sự tự do của ngươi nữa, ngươi có thể tự mình tu luyện. Cho dù trước mười sáu tuổi không có đạt đến thực lực hai quan cũng không sao, ta cũng đồng dạng không đuổi ngươi ra khỏi Âm Dương Học Đường. Ta chỉ có một yêu cầu, đó là trong quá trình ngươi tu luyện, nhất định phải chú trọng bản thân, không được làm bất kỳ chuyện gì liều lĩnh. Còn nữa, hai loại cực hạn song hỏa của ngươi hiện tại không nên hiển lộ trước mặt bất cứ kẻ nào khác. Thực lực hiện tại của ngươi, còn rất kém, không cách nào phát huy ra uy lực chân chính của nó đâu.

- Uhm.

Khẽ gật đầu, Cơ Động tỏ vẻ là mình đã hiểu rồi.

Chúc Dung sờ sờ đầu Cơ Động, sự thoải mái trong lòng thật sự không cách nào che dấu, trên mặt không khỏi toát ra nụ cười:

- Đi thôi, ở trong phòng bị đè nén nhiều ngày như vậy, đi ra ngoài thư giãn một chút đi. Mặc dù Bính Hỏa vốn là đại biểu của dương cương, nhưng mà cứng quá thì sẽ vỡ. Trò chuyện với các đệ tử khác, đi vào thành thư giãn một chút, thả lỏng tâm thần, đối với ngươi mới có lợi. Nếu như ngươi đi ra ngoài, nhớ kỹ mang theo lệnh bài của ngươi. Lệnh bài của Âm Dương Học Đường, trên toàn bộ đại lục mọi người đều biết, tuyệt sẽ không có người nào có gan trêu chọc đến ngươi. Đi thôi.

Ánh mắt của Chúc Dung vẫn như trước nóng cháy, nhưng cảm giác nóng cháy đó cũng đã có chút thay đổi. Cơ Động chỉ cảm giác được, hiện tại vị lão sư này nhìn mình, giống như là đang nhìn một tuyệt thế trân bảo vậy. Thanh âm cường hãn, mạnh mẽ, lạnh lẽo lúc trước đã hoàn toàn thay thế bằng thanh âm che chở. Thậm chí còn có cảm giác ngậm miệng quá chặt thì sợ tan mất, còn há miệng quá to thì sẽ rớt ra nữa.

Cũng nên đi ra ngoài một chút rồi, hắn cần phải mua thêm một số nguyên liệu pha chế rượu cùng với một ít rượu nữa. Số kim tệ lúc trước Dương Bỉnh Thiên cấp cho còn dư hơn bốn trăm kim tệ, cũng đủ cho hắn duy trì thêm một thời gian khá dài. Khẩu vị của Liệt Diễm đã bị Cơ Động dưỡng cho tăng lên rất nhiều, mặc dù nàng cho tới bây giờ cũng không có nói gì, nhưng Cơ Động luôn muốn cấp cho nàng những điều tốt nhất.

Đưa mắt nhìn bóng lưng Cơ Động bước ra khỏi phòng, Chúc Dung nhất thời nhảy cẫng lên, một mình đứng đó cười điên cuồng:

- Thiên sinh Bính Ngọ Nguyên Dương Thánh Hỏa. Cơ Động ơi Cơ Động, ngươi thật sự cấp cho ta một sự kinh hỉ quá lớn rồi. Đợi đến khi ngươi cường đại lên, sau này Thiên Can Học Viện sẽ còn do Thổ Hệ nắm giữ nữa hay sao? Ta thật đợi không nổi đến lúc nhìn thấy bộ dáng của Thủy lão quỷ cùng với Lãnh lão quỷ khi hai lão đó nhìn thấy thiên sinh cực hạn chí dương chi hỏa của ngươi a. Ừ, không thể nói cho ngươi khác biết, nhưng quả thật là ta rất muốn nói sớm để lên tinh thần a. Ngọn lửa màu đen khi nãy của hắn chắc hẳn cũng phải là chí âm chi hỏa mới đúng. Nếu không, Đinh Hỏa bình thường làm sao có thể cộng sinh với Bính Ngọ Nguyên Dương Thánh Hỏa cơ chứ? Mười năm, chỉ cần mười năm thôi, ta nhất định sẽ làm cho tiểu tử Cơ Động này trở thành chúa tể trên Thánh Tà Chiến Trường.

Khi nãy Cơ Động đã đến Địa Tâm Hồ tu luyện một quãng thời gian không ngắn, trong bụng đã đói. Sau khi ra khỏi phòng, hắn quyết định đi đến căn tin ăn một chút gì đó, sau đó mới đi tìm Tạp Nhĩ và Tất Tô, hai vị huynh đệ đã mười ngày không gặp kia, cùng nhau đi xuống thành dạo. Thuận tiện hắn cũng muốn mua thêm các loại rượu ngon cùng với nguyên liệu, bổ sung hành dự trữ của mình.

Bây giờ vốn đang lúc giữa trưa, khi Cơ Động đi đến căn tin của Âm Dương Học Đường, trong đó đã có mấy chục người đang dùng cơm rồi. Hắn vừa mới vào cửa, đã cảm nhận được không ít ánh mắt đang đổ dồn về phía mình. Không thể nghi ngờ, lần trước Chúc lão nhị ở chỗ nào gọi to mấy tiếng tiểu đệ đệ với hắn đã tạo ra hiệu quả không nhỏ. Là tốt hay xấu hiện tại cũng rất khó nói.

Cơ Động lấy một ít thức ăn, như trước tìm đến một góc ít người ngồi xuống ăn. Hắn vừa mới ăn một chút, phía bên kia bàn đã có thêm một người ngồi xuống. Đúng là Mậu Thổ Hệ Cơ Dạ Thương.

- Cơ Động.

Cơ Dạ Thương hạ giọng kêu một tiếng.

Cơ Động ngẩng đầu nhìn lên, liếc mắt hắn một cái, đối với Cơ Dạ Thương, hắn cũng không có ấn tượng gì tốt.

Cơ Dạ Thương thấp giọng nói:

- Cơ Động, Phất Thụy lão đại đã trở lại học viện rồi. Hơn nữa hắn cũng đã biết chuyện ở Phân hội. Hắn đang tìm ngươi đó, ngươi cẩn thận một chút. Nghe nói quan hệ giữa ngươi và Chúc lão nhị cũng tốt lắn, nếu như có thể, ngươi tốt nhất nên ở cùng chỗ với hắn. Lửa giận của Phất Thụy lão đại trong số các đệ tử chúng ta không ai có thể thừa nhận nổi đâu. Được rồi, ngươi tiếp tục ăn đi, ta đi đây.

Nói xong câu này, hắn vội vã đứng lên, giống như là tị hiềm chuyện gì đó, nhanh chóng bước đi.