Chương 25: Nghi Ngờ

Nguyệt Ảnh Phong cũng không ở lại Cổ Mộ, dùng Định Vị Phù trực tiếp trở về Đại Lý.

Vừa rồi khi Tài nhất giỏi nhất cùng Điệp Y chết đi, thông báo trên kênh bang hội hiển thị bọn họ bị Nguyệt Ảnh Phong tiễn về với ông bà, người trong bang nhất thời náo nhiệt.

Tuy nhân phẩm của Tài nhất giỏi nhất không ra gì, nhưng dù sao Nguyệt Ảnh Phong vẫn luôn lui ở sau cánh gà, chỉ là một sinh hoạt bang, bình thường lại không có sự kiện gì trọng đại, vậy nên thành viên trong bang tiếp xúc với Tài nhất giỏi nhất vẫn nhiều nhất.

Hơn nữa bang vốn dương thịnh âm suy, Điệp Y lại lôi kéo được chúng nam sĩ, vậy nên trong khoảng thời gian ngắn, người hỏi bọn họ rốt cuộc có chuyện gì không phải nhiều bình thường.

nhất và Điệp Y là bang chủ?

Nhạc Doanh Phong mở danh sách bang hội, tìm phó bang chủ, trước tiên cắt chức cậu ta, sau đó, không chút lưu tình trục xuất khỏi bang hội.

Lúc trước cậu ta dùng acc này đuổi Ngang Ngang đi, hiện tại cậu để cậu ta nếm được mùi vị này.

Tên Điệp Y ngay dưới Tài nhất giỏi nhất, Nhạc Doanh Phong lặp lại thao tác lần nữa, vốn bang chúng đang mồm năm miệng bảy thảo luận đến vô cùng náo nhiệt tức khắc đều yên tĩnh lại.

Nhạc Doanh Phong khinh thường trả lời tiếp.

Yên lặng qua đi, trong bang lập tức có người đưa ra thắc mắc.

dựa vào gì giết Tài nhất còn trục xuất cậu ấy?

Nhạc Doanh Phong biết, phía sau bất kể có giải thích thế nào cũng sẽ khó khiến mọi người hài lòng, vốn hình ảnh Tài nhất giỏi nhất tạo ra trong bang, so với tính tình lạnh nhạt ít lời của mình, mọi người đương nhiên thân thiết với cậu ta hơn.

Lúc này nếu nói Tài nhất giỏi nhất chơi bẩn, cũng sẽ không ai tin cậu.

thấy, không thể một cái lý do của cậu có thể gạt bỏ, cậu như vậy có xứng làm bang chủ không

là có nguyên nhân không thể nói với chúng ta, trước mọi người đừng hỏi.

“Người chơi tiễn mày về tây thiên cùng bổn bang chí hướng bất đồng, rời khỏi bang hội”

Cho dù ở trò chơi hay hiện thực, mọi người đều thích hùa theo phong trào, thấy có một người lui, thế là lôi lôi kéo kéo một đại đội lui, những người bình thường hoạt động tích cực đi hết, còn dư lại đều là ít bang chúng không online hoặc thuộc loại trầm lặng.

Một bang hội vốn đã không đoàn kết, hiện tại thật sự chia năm xẻ bảy.

cũng lười nhìn, ngày khác luyện một cái tiểu hào nghịch một chút, hiện tại, làm phiền cậu rồi.

Nhạc Doanh Phong mỉm cười, bổ nhiệm Ma Tôn làm phó bang chủ, nhấn nút nhường quyền, xác nhận —— danh hiệu bang chủ lập tức biến mất.

hay tặng người khác cũng được, giữa chúng ta, tớ sẽ không nói cám ơn!

tình!

tao! Còn dám ức hiếp đồ đệ của tao, mẹ nó mày lên YY, tao muốn quyết đấu với mày!

Bên kia nhất thời rơi vào trầm lặng, Nhạc Doanh Phong cảm thấy biểu cảm của cô ấy nhất định là cực kỳ kinh hoàng mà đần ra trước máy tính.

dạ! Vậy nên để thưởng cho anh, tuy Ngang Ngang không đồng ý em đưa QQ của cậu ấy cho anh, em vẫn là quyết định thưởng cho anh (xn)

định là sợ em lên chửi nó Bang chủ đã giúp Ngang Ngang trút giận, vậy em đây tạm thời tha cho nó. Q của Ngang Ngang: OOXXOOX

Lòng Nhạc Doanh Phong rung động, đầu óc lại nhanh chóng ghi lại mã số của cậu ta, lôi Q ra, tra tìm —— lại vẫn để là Ngang Ngang.

Mở tư liệu cậu ta nhìn nhìn, 21 tuổi cầm tinh con rắn, những mục khác đều để trống, cả thành thị cũng không viết.

Thật đúng liếc mắt đã hết.

Bỏ thêm bạn, đợi một hồi, không có hồi âm, lại gửi qua một lần xin nữa, lúc này mới rốt cuộc được thông qua.

Bên kia đang dùng trên di động.

Nhạc Doanh Phong nghĩ nghĩ, gửi qua một tin, “Tôi là Nguyệt Ảnh Phong, acc của cậu hiện tại vẫn chưa tìm về được?”

Có lẽ do điện thoại nên hơi chậm, trong lòng ngứa ngáy đợi khoảng 1 phút, bên kia mới thong thả trả lời lại, “Giờ tớ đang ở nhà bà ngoại, trung tâm nói trước tiên chỉ có thể khóa lại, nhưng lấy lại thì có chút khó khăn.”

“Vậy cậu tính làm gì?”

“Cùng lắm thì không chơi nữa… xem ra tớ thật sự không có mệnh chơi đại hào…”

Không chơi nữa? Tâm Nhạc Doanh Phong sợ hãi, bật người ngồi thẳng. Nhưng nghĩ lại, hình như mình cũng không có lập trường và lý do giữ cậu ta lại. Cả cậu còn muốn đổi qua chơi tiểu hào.

“Tiểu Ô nói cậu đã giết Điệp Y và Tài nhất giỏi nhất còn đá ra khỏi bang? Cậu với anh cô ta không phải bạn bè sao?”

Nhạc Doanh Phong nhìn lướt qua game, phát hiện Ô Nhân Yêu Khuynh Thành và Ma Tôn quả nhiên vẫn đang thảo luận chuyện vừa rồi, mà vài người còn ở lại trong bang căn bản vốn quan hệ không tệ với tiểu Ô cũng thỉnh thoảng xen vào nói mấy câu.

“Cũng không phải là bạn thân lắm…”

“Cám ơn cậu.” Câu này bên kia gửi lại rất nhanh, Nhạc Doanh Phong nhìn lời cậu ta, không biết làm thế nào, lại không tự chủ được mà tưởng tượng, Ngang Ngang Ngao Ngao nếu đúng là Triệu Ngang, vậy cậu ta giờ nhất định lại đỏ bừng cả mặt nhỉ?

“Không cần, tôi cũng đã sớm thấy bọn họ không vừa mắt.”

“A, em họ gọi tớ đi ăn, tớ out trước.”

Hình biểu tượng của Ngang Ngang rất nhanh chuyển xám, Nhạc Doanh Phong nhìn nhìn đồng hồ, mới phát hiện đã gần giữa trưa.

Có lẽ ở nhà cũng sắp dọn cơm, cậu cũng chuẩn bị trả máy.

Còn chưa nhấn vào dấu X, tin trên loa khiến cậu ngừng động tác.

Một câu này liên tiếp mấy lần mới biến mất, tâm tình Nhạc Doanh Phong nhất thời lại tồi tệ, cũng bỏ ý định ra về, hai tay khoanh trước ngực lẳng lặng nhìn biến hóa trong game.

Quả nhiên, qua không bao lâu, bắt đầu có người lần lượt nói loa bảo đã tính hết nợ với Ngang Ngang Ngang.

Đại khái sau 20’, Tây Bắc lại gào loa.

từ nay về sau hy vọng sẽ không lại thấy ai đó nói cậu ấy là tên lừa đảo nữa

khiến những người có ý có thể nhân cơ hội.

đồng ý điều tra tư liệu giao dịch của Ngang Ngang Ngao Ngao, hãy cẩn thận đấy.

Loa đẩy lên thêm mấy cái nữa, cuối cùng rơi vào yên lặng.

Nhạc Doanh Phong hừ lạnh một tiếng, tắt game, tính tiền rời khỏi tiệm net.

Vừa ra khỏi tiệm có chút lạnh, Nhạc Doanh Phong nắm tay đút vào túi áo, chạm đến di động, di động đã ở trong túi rất lâu, trở nên có chút ấm áp.

Cậu móc ra, nghĩ nghĩ, bấm số Triệu Ngang.

Triệu Ngang rất nhanh nhận điện, “Alô.”

“Alô, năm mới vui vẻ, đang làm gì thế?” Cuộc hẹn hôm qua quá mức căng thẳng, thậm chí ngay cả một câu chúc tối thiểu cũng đã quên nói.

“A, ở nhà ngoại tớ nè, đang dùng cơm, ai, cám ơn ngoại!” Triệu Ngang vừa nói, còn vừa đối thoại với người đầu kia điện thoại.

Mắt Nhạc Doanh Phong híp lại, “Ở nhà bà ngoại ăn cơm?” Câu này rất quen.

“A, tớ… cái kia, bên này ồn lắm, có thời gian gọi lại cho cậu!” Triệu Ngang nhanh chóng cúp điện thoại, nghi ngờ trong Nhạc Doanh Phong lại không khỏi càng nhiều.

Đây cũng quá trùng hợp nhỉ?