Chương 9: CÓ NHẦM KHÔNG VẬY?

Tim Tiêu Vân đột nhiên nhảy lên một cái. Không phải chứ, trong đại kế cưa gái của Tiêu Vân, làm vệ sĩ cho Đường Khả Tâm là một bước tương đối quan trọng. Không ngờ rằng, Đường Khả Tâm còn chưa tìm mình, cha của cô ấy lại tìm tới trước, còn chủ động muốn mình bảo vệ con gái của y, đây không phải là đẩy con gái vào lòng mình sao? Chẳng lẽ nhân phẩm của mình thực sự tốt nổi bong bóng sao?

Đường Quân nói:

- Không giấu gì cậu, gần đây chúng tôi bị tấn công bởi một số người lai lịch không rõ ràng, sự an toàn của tôi và con gái bị uy hiếp nghiêm trọng, đây cũng là nguyên nhân gần đây tôi muốn thông báo tuyển dụng vệ sĩ. Khoảng thời gian gần đây, tình hình ngày càng nghiêm trọng, bác Trần vốn là cận vệ của tôi, vẫn luôn phụ trách an toàn của tôi, cũng bị tôi phái đi bảo vệ Khả Nhi. Nhưng dù sao đây cũng không phải kế lâu dài, cho nên tôi nhất định phải tìm một vệ sĩ phù hợp cho Khả Nhi.

Đường Quân nói với Tiêu Vân như vậy chính là thông báo hắn đã đủ tiêu chuẩn làm vệ sĩ rồi.

Tiêu Vân đương nhiên không thể hiện vẻ mặt hớn hở, trái lại nhàn nhạt hỏi:

- Ông chủ Đường chắc chắn tôi có thể đảm nhiệm sao?

Đường Quân gật đầu:

- Cậu thân mang tuyệt kỹ, bối cảnh trong sạch, làm người cũng đáng tin. Vả lại, đầu óc linh hoạt, phản ứng nhạy bén, bác Trần là cao thủ, cậu lại có thể khiến ông ấy chịu thiệt thòi lớn như vậy, không dễ dàng. Sau đó bác Trần khen cậu không ngớt lời.

Đường Quân chỉ chuyện hắn đánh lén bác Trần, mặt Tiêu Vân thoáng đỏ lên một chút.

Đường Quân nhìn Tiêu Vân một chút, như cười như không nói:

- Vả lại tôi cũng nhìn ra, dường như cậu rất thích Khả Nhi, có suy nghĩ theo đuổi nó, cho nên phái cậu đi, cậu chắc chắn sẽ gắng hết sức bảo vệ tốt cho nó.

- Tổng giám đốc Đường… sao lại nghĩ thế?

Tiêu Vân lắp ba lắp bắp hỏi. Chuyện mình muốn theo đuổi Đường Khả Tâm ngoài mình chỉ sợ có Diêm Vương biết.

Vả lại, có vẻ như mình chỉ gặp Đường Khả Tâm một lần, Đường Quân dựa vào cái gì lại chắc chắn như vậy?

Đường Quân nói:

- Nếu không phải muốn theo đuổi nó, cậu nghe ngóng tình hình của nó làm gì? Lại còn không tiếc dùng một bữa tiệc lớn và một cây thuốc lá thơm? Với tài lực của cậu lúc đó, đây không phải một con số nhỏ.

Loại chuyện này cũng có thể điều tra ra! Tiêu Vân không thể không cảm khái Đường Quân thần thông quảng đại, thầm nói người này thực là một con cáo già.

- Nếu Tổng giám đốc Đường biết tôi muốn theo đuổi Đường tiểu thư, còn phái tôi tới bên người Đường tiểu thư, chẳng lẽ không sợ tôi thực sự làm gì Đường tiểu thư sao?

Tiêu Vân hỏi.

- Cậu không phải loại người như vậy, Đưỡng mỗ tôi nhìn người, nhìn cả một đời. Vả lại, cậu cũng không dám!

Đường Quân tự tin nói.

Nơi Đường Khả Tâm ở là một biệt thự độc lập tại khu cao cấp, tên rất nên thơ, gọi là chung cư Lan Đình.

Người dẫn Tiêu Vân tới chung cư Lan Đình chính là bác Trần, cũng là người hôm đó bị Tiêu Vân đánh lén. Lão là tâm phúc của Đường Quân, có lão dẫn đầu dễ dàng giải thích cho Đường Khả Tâm.

Gặp lại người bị mình chơi một vố, trong lòng Tiêu Vân hơi chột dạ, cũng may bác Trần cũng không biểu hiện cái gì, trái lại nho nhã lễ độ.

Xe dừng lại trước một chung cư độc đáo:

- Tiêu tiên sinh, chính là chỗ này.

Bác Trần xách hành lý giúp Tiêu Vân đi vào.

Mới mở cửa, đôi mắt Tiêu Vân liền ngây ra.

Bởi vì ập vào mắt, là ba người đẹp tuyệt sắc!

Một người trong đó đương nhiên là Đường Khả Tâm. Điều này cũng không khiến người ta bất ngờ, quan trọng là hai người khác.

Dường như Đường Quân cũng không nói với mình trong căn hộ này còn có hai người phụ nữ khác!

Một trong hai cô gái này càng khiến Tiêu Vân nằm mơ cũng không nghĩ tới. Bởi vì người này lại chính là một trong các mục tiêu của Tiêu Vân, ngôi sao ca nhạc nổi tiếng, một trong ba tú nữ Tân Hải - Hạ Khinh Ca!

Hạ Khinh Ca lại ở cùng với Đường Khả Tâm? Nói cách khác về sau cô ấy cũng sẽ ở với mình?

Giây phút này, Tiêu Vân đột nhiên có cảm giác hạnh phúc muốn chết!

Nghĩ không ra nha! Tam Tú Tân Hải lại thoáng chốc có hai người sẽ ‘ở chung’ với mình! Có hi vọng thực hiện tâm nguyện của Diêm Vương đại nhân!

Thượng Đế! Cái tên vương bát đản này! Lúc đầu tôi chỉ muốn một bát nước, không nghĩ tới ông lại cho tôi một vùng biển rộng!

Người thứ ba, tuổi nhỏ nhất, có một khuôn mặt trẻ con, làn da trắng nõn non mịn, khiến người ta thấy một lần có xúc động không nhịn được muốn đi lên véo một cái, cực kỳ đáng yêu. Nhưng điều này không phải quan trọng nhất, quan trọng nhất là cô ta lại có bộ ngực hùng vĩ nhất trong số ba người. Tuổi tác nhỏ nhất, bộ ngực lại lớn nhất, điển hình là mặt học sinh ngực phụ huynh. Tiêu Vân rốt cuộc biết được tự ti của Đường Khả Tâm đến từ đâu.

- Tiêu tiên sinh, tôi giới thiệu cho cậu một chút. Đường tiểu thư cậu đã biết rồi, vị này chính là ngôi sao cao nhạc nổi tiếng cô Hạ Khinh Ca, cũng là bạn tốt của Đường tiểu thư, hiện giờ ở chung với Đường tiểu thư. Vị này là em họ của Đường tiểu thư Tống Duyệt Nhiên, cũng ở tại chung cư Lan Đình này.

Bác Trần nói với ba người đẹp:

- Vị này là Tiêu Vân Tiêu tiên sinh, vệ sĩ ông chủ phái tới cho tiểu thư, đương nhiên cũng sẽ đồng thời phụ trách an toàn của Hạ tiểu thư và Tống tiểu thư.

Sau khi Tiêu Vân vào cửa, Đường Khả Tâm cực kỳ chán ghét quay đầu đi không nhìn hắn. Nghe xong bác Trần giới thiệu, Đường Khả Tâm lập tức như bị kim đâm, nhảy dựng lên:

- Bác nói cái gì? Người này sẽ làm vệ sĩ cho chúng tôi? Bác Trần có phải bác nhầm rồi không?