Làm xong khâu chuẩn bị, khách mời từ phía nhà tài trợ và cả người đại diện chính quyền địa phương đều đến theo dõi đông đủ. trận đấu giữa Hổ Trắng và Bò Sữa chính thức bắt đầu, MC kêu gọi sự cổ vũ từ bên ngoài sân để làm tăng sức nóng cho trận chung kết.
Đội Hổ Trắng được quyền giao bóng trước, họ chủ động dẫn bóng sang phần sân đối phương, triển khai ý đồ chiến thuật như những trận đấu trước đó, triển khai bóng sang cánh trái phát động tấn công.
Đội Bò sữa đã chuẩn bị sẵn chiến thuật để Tài lùi sâu mở ra không gian cho đối phương thoải mái lên bóng, qua được hai phần ba quãng đường từ giữa sân tới khung thành, Xuân Mai mới chủ động lao lên phối hợp với anh Tài chặn bóng, đối phương lập trức chuyền bóng vào giữa sân, đội trưởng Thanh Bình đã lùi về để đón đầu.
Phía sau anh lập tức có hai cầu thủ đội Hổ Trắng lao vào áp sát, Thành Bình thực hiện một cú lắc hông xoay người phá bóng lên tuyến trên, đường chuyền không có điểm điền cụ thể, đồng đội không chạy chỗ di chuyển phản kích. Làm lộ rõ ý đồ chơi phòng thủ từ đầu trận của đội bò sữa.
Đây là phản ứng bình thường khi một kẻ yếu gặp kẻ mạnh hơn, Hồ dĩ nhiên là mạnh hơn Bò. Đội Hổ Trắng nhận ra thế trận ở trên sân, họ thoải mái dâng đội hình lên cao lấy 6 “Thợ săn giải đấu” làm ưu thế về số lượng chiếm hữu toàn bộ khu vực giữa sân ép đội Bò sữa phải lùi về sâu phần sân của mình. tuy nhiên vẫn giữ hình dạng bên phải cao, bên trái thấp, dụ đối phương đánh nhiều vào cánh trái.
Từ sau khi vô tình lĩnh ngộ được khả năng “Quan Sát dòng chảy”, Xuân Mai có thể phán đoán được hành động của đối phương trong tình huống 1 đối một. Hoặc là nó phá bóng ra ngoài hoặc đối phương phải chuyền bóng ngược trở về. Thử ba bốn lần, nữa hiệp 1 trôi qua. Đội Hổ trắng mới nhận ra mình đánh giá sai đối thủ.
Chẳng phải ngẫu nhiên mà họ sắp xếp đội hình lệch hẳn một bên như vậy, hóa ra để dụ Hổ Trắng nhảy vào hố. Đội trưởng bên đó phản ứng rất nhanh chủ động phất bóng ra sau hai tiền vệ cánh phải, khoảng trống phía sau Thiện và Phương, quả nhiên thế trận của bò sữa có chút rối loạn, một mình Thanh Bình không thể bao quát được khoảng không gian rộng lớn mà đồng đội để lại, hàng hậu vệ thì toàn những tay mơ, nào có biết dâng lên hỗ trợ, cứ co cụm ở trước khu vực cấm địa.
Xuân Mai di chuyển vào trong vòng cấm của đội nhà, đội Hổ TRắng dâng đội hình lên cao tạo thành hai vòng vây bên ngoài, đất chật người đông, hàng phòng ngự đội Bò sữa tự động rối loạn, di chuyển chồng chéo lên nhau, làm khó đối thủ thì ít mà cản trở đồng đội thì nhiều. Trước áp lực hỗn loạn của hàng phòng ngự, cầu thủ đội hổ trắng trả bóng ngược lại cho tuyến hai để cho đồng đội thực hiện một cú sút xa đẹp mắt, ghi bàn mở tỷ số.
Thanh Bình lập tức hô hoán kêu gọi đồng đội đừng chạy loạn trong khu vực cấm, đối đầu với đối phương đã khó lại thêm gánh nặng ở hàng phòng ngự, nạn thù trong giặc ngoài luôn tiềm ẩn nhiều nguy cơ dẫn tới thất bại. Từng cầu thủ phải đứng ở đâu, Thành Bình trực tiếp chỉ đạo.
“KHông phải vị trí của mình thì đừng có ham hố xông ra, trận này mà thua thì không có xu nào hết, đá cho nghiêm túc vào.”
Xếp xong hàng phòng ngự, Thanh Bình bước lại chỗ của Xuân Mai
“KHông ổn rồi, bên kia đã bắt bài được chúng ta, phải thay đổi chiến thuật thôi.”
“Vậy thì tử thủ đi?”
“Điên à, đội đang thua mà con thủ là sao? Cuối trận mà mình không bật lại được thì coi như thua đó.”
“Nhưng nếu chúng ta tấn công thì rất có thể thua bàn thứ hai, thứ ba, nếu thua một bàn thì chưa đến nỗi vỡ trận. Em để ý thấy họ rất thích thể hiện kỹ thuật cá nhân, chắc chắn sẽ còn tấn công chứ không dừng lại đâu.”
Thanh Bình lắc lầu bất đắc dĩ chấp nhận phương án tử thủ, trận này trước sau đều dở, công không được, thủ không xong khiến cho đội trưởng phải chịu thêm nhiều áp lực. Thời gian càng trôi đi, áp lực lại càng lớn. CẢ đội chuyển sang sơ đồ 5 -5 khiến cho đội hổ Trắng rất ngạc nhiên. Bởi cái bẫy lúc đầu đội Bò Sữa tạo ra rất tinh vi, hoàn toàn giống như một đội bóng đá giải phong trào bình thường bị người ta chơi trên cơ, giờ thấy đối phương chơi 5-5 tử thủ, ý đồ câu kéo đến cuối trận sẽ ào lên tấn công toàn lực.
Đội trưởng đội Hổ TRắng đoán được ý đồ của đối phương, nhưng đội của anh rõ ràng mạnh hơn, sao phải giảm bớt áp lực giữ sức đến cuối trận chứ. Dồn ép tấn công hủy diệt ý đồ chiến thuật của đối phương để cho họ biết rằng Bò sữa sinh ra chỉ để người ta vắt sữa mà thôi.
Có bốn người biết chơi ở trên mình đều thu về phòng ngự, Xuân Mai cảm thấy tự tin hơn không lo bên phải bị xuyên thủng nữa vậy nên nó tập trung ở cánh trái vì theo nó quan sát, mũi nhọn tấn công của Hổ Trắng nằm ở bên này.
Bên trái, bên phải đều bị bịt kín, đội Hổ TRắng chuyển sang tấn công trực diện với những cú sút tấm xa. Đội trưởng Thành Bình dĩ nhiên không để đối phương thoải mái căn chỉnh cú sút, anh dâng lên tạo áp lực, rồi lại lùi về vị trí trung tâm,giữ vững cự ly đội hình với những đồng đội xung quanh, nhờ vậy hiệp một kết thúc với cách biệt một bàn thua, một kết quả tạm chấp nhận được
“Hiệp hai nhất định mấy con Bò Sữa sẽ ào lên tấn công, bọn nó tử thủ giữ sức suốt hiệp một rồi. Chúng ta phải ra tay trước, tạo áp lực sớm khi đội hình bên kia còn chưa ổn định, dẫn trước hai bàn thách bọn nó còn dám tử thủ nữa.”
“Mấy con bò bên đây nhát thật, không biết lúc thua hai trái có òa lên khóc không nhỉ.”
“Khóc mà được à, phải đè nó ra vắt cạn sữa mới thôi, ít ra cũng phải có phải kiểu ảnh đẹp đẹp để lên báo chứ.”
Đội Hổ trắng sảng khoái cười đùa, chẳng có một chút áp lực nào, áp lực lúc này đang thuộc về đội bò sữa, họ chỉ còn lại một hiệp đấu, sức lực đã đủ để chơi đôi công với đối phương. Chưa có giải đấu nào họ phải chịu áp lực nặng nề như hiện tại, kiểu như thắng liền bốn năm giải rồi bất ngờ để thua một giải, cảm giác có vết gợn trong lòng không thể nuốt trôi.
“Vào sân, chuyển sang sơ đồ 4-4-2 nhé, hiệp này đá đôi công quyết ăn thua đủ với tụi nó. Bọn nó đang chủ quan nghĩ đội mình yếu, ta sẽ dùng cái đó để tạo yếu tố bất ngờ.”
Xuân Mai dè dặt nói
“Em nghĩ vẫn nên phòng thủ, giờ bung sức ra vẫn còn sớm.”
Thiện nhăn mặt phản đối ngay.
“Sớm gì nữa cha nội, còn có 30 phút thôi đó. Để tụi nó ép sân thì tụi mình lên bóng được chắc”
“Nhưng nếu ta thua thêm một trái thì áp lực càng lớn,lúc đấy khó mà gượng lại được.”
“Thủ thủ, thủ cái đầu mày ý… sợ thua thì làm được cái quái gì, về nhà mà bú ti mẹ đi. Đội trưởng, quyết định cái đi chứ nhể.”
Thanh Bình hít hà một hơi.
“Phải cược một ván thôi, Gỡ hòa trước, tạo đà tâm lý rồi tính, thời cơ đến chỉ có một, phải tranh thủ nắm lấy, mọi người tập trung đi, giao bóng là lao lên luôn.”
Đội Bò Sữa không hề biết mình đã bị đối phương bắt bài chiến thuật, hiệp một Bò sữa tính kế bẫy hổ, hiệp hai, con hổ đã thông minh hơn chủ động giăng bẫy đối phương, rút bớt người ở khu trung lộ di chuyển lệch sang hai bên, giống như mời gọi.
“Ê, chơi nhát thế, lên ghi bàn gỡ hòa đi chứ bọn tôi mà vây hãm như lúc nãy, đội của Bò sữa của mấy ông thua chắc. thế thì chán lắm.”
Thanh Bình thầm rủa một câu, “bọn này làm sao vậy nhỉ? đang bẫy hay thực sự muốn trận đấu trở nên hấp dẫn hơn.” Dù sao đã bàn với an hem rồi, giờ mà đổi ý thì làm hỏng kế hoạch, đâm lao phải theo lao thôi.
Bóng vừa được giao, ngoài trừ Xuân Mai thấy hơi rén vì nhìn thấy tư thế của cầu thủ của đối phương hơi kỳ lạ, giống như một cây cung bị kéo căng dây. Khi Thanh Bình dẫn bóng chuyền cho Phương thì ngay lập tức, trái phải trước sau đều có người lao vào tranh chấp, lấy một địch bốn quả thực hơi khó. Phương giật gót chuyền bóng lại cho đội trưởng, một cầu thủ của đội Hổ Trắng lao vào tiếp cận phá bóng trong chân Thanh Bình, anh xoay người lắc hông một cái dẫn bóng tiến về phía trước, phối hợp đập nhả với VĂn Tài ở cánh trái, hai người lao vào khu cấm địa đối phương.
Quan sát dòng chảy của Thanh Bình, Xuân Mai lại liên tưởng đến Hoàng Long cậu ta cũng có phong cách chơi bóng giống người này, có tốc độ, có kỹ thuật và lạnh lùng trong khâu dứt điểm. Anh đội trưởng này còn giỏi phòng ngự, thu hồi bóng tốt, nên được những người khác đánh giá rất cao kỹ thuật chơi bóng. Tưởng chừng sẽ có một bàn thắng gỡ hòa ngay đầu hiệp hai, một trung lệ lập tức lao ra áp sát, hai người có một màn đấu tay đôi, nhưng thật khó tin hậu vệ đối phương lại là người chiến thắng, không những phá bóng trong chân làm lỡ nhịp tấn công của bộ đôi Văn Tài và Thanh Bình mà còn thực hiện một đường chuyền dài lên phía trên cho đồng đội.
đội Bò Sữa thiếu mất hai người ở giữa sân, một cơ hội phản công không thể thuận lợi hơn cho đội Hổ Trắng . Lúc này chỉ còn lại Xuân Mai ở phần sân của đội mình, mấy anh chơi ở hàng phòng ngự và thủ môn thì không đủ an toàn, giờ mà lùi về không khéo lại bị các anh cản trở như trận đầu. Độc lập tác chiến trong hoàn cảnh này khả thi hơn nhiều.
Xuân Mai chạy xiên góc với tiền đạo đối phương, vừa ngăn anh ta chuyền bóng cho đồng đội, vừa sẵn sàng lao vào đấu 1vs1. Duy trì khoảng cách 2m với đối phương, chỉ cần người ta đầu sang trái nhìn đồng đội, nó lập tức nhoài người phá bóng trong chân. Cả hai cùng rượt theo quả bóng ra tận ngoài đường biên.
CẦu thủ đội Bò sữa vừa kịp lùi về triển khai chế độ tử thủ như hiệp 1, vừa thoát khỏi một bàn thua trông thấy, nghĩa lại vẫn thấy lạnh sống lưng.
“Đội Hổ Trắng không phải có 6 “Thợ Săn Giải Đấu” mà là 7 người, gã trung vệ kia ít phải ra mặt nên mọi người chỉ nghĩ tới 6 người ở hàng tiền vệ và tiền đạo mà thôi.”
Bị dọa một vố xanh mặt, Bò Sữa thu mình lại để cho Hổ Trắng có nhiều không gian xử lý sau pha ném biên, hai ba cầu thủ xâm nhập vòng cấm, đồng đội ở tuyến hai treo bóng vào bên trong, kiến tạo cho đồng đội ghi bàn thắng thứ hai của trận đấu.
CÁch biệt đã là hai bàn, thời gian không ủng hộ đội bò sữa, tình thế bắt buộc họ phải chơi đôi công, thua bao nhiêu bàn không còn quan trọng nữa. Hàng phòng ngự được giải phóng khỏi khu cấm địa, được phép dâng cao tối đa đến khu vực giữa sân, cứ thấy bóng trong chân ai thì cứ việc lao vào tranh chấp, tranh chấp thua cũng không sao miễn là có thể câu thêm chút thời gian.
“Xuân Mai lên đá ngang hàng với đội trưởng Thanh Bình, cố gắng kiểm soát khu trung tuyến và hỗ trợ mặt trận tấn công, lấy 5 đánh 6 vẫn thua một người,nhưng Hổ TRắng không tận dụng được ưu thế hơn người để triển khai bóng như ý, chỗ nào có bóng là chỗ đó có tranh chấp, Xuân Mai trở lại làm một “máy chạy trên sân, từ đầu giải đến giờ nó giữ mình quá lâu rồi.
Thợ săn Giải đấu thì sao chứ? Cũng chỉ là trình độ cầu thủ chuyên nghiệp đá ở giải hạng 2. Đội bóng của Tỉnh L.A theo chuyên gia trong ngành đánh giá là đủ sức đá ở giải hạng 2 rồi. Tức là Xuân Mai không thua kém cầu thủ ở giải hạng hai. Hơn nữa ở trong đội bóng của tỉnh, từ sau khi học được kỹ năng “quan sát dòng chảy” Nó tự tin đấu 1 vs 1 với tất cả các thành viên của Ngũ Hổ Tướng, kể cả đội phó Nam Anh. Có thể thấy rằng kỹ năng của nó đã tiến bộ lên một tầm cao mới.
Một cầu có kỹ năng giỏi nhất nhì ở tỉnh L.A đâu phải tầm thường, những cầu thủ trong sân chưa biết rằng mình đang tham gia một trận đấu đáng nhớ nhất trong chuỗi ngày đi đá giải.
TRanh chấp diễn ra khắp mặt sân, ngoài đường kéo vào xem mỗi lúc một đông khiến cho sân vận động ở trường THPT Hoa Sen trở nên náo nhiệt hơn bao giờ hết.
Xuất phát từ một pha tranh chấp ở biên trái mà Xuân Mai là người dành chiến thắng, nó không chuyền cho đồng đội mà tự mình dẫn bóng sang phần sân đối phương.
“Anh Tài… Lên thôi.”
Cả đồng đội Văn Tài lẫn trọng tài giật mình đồng loạt chạy theo Xuân Mai, anh trọng tài thì chạy bó vào trong còn Văn Tài cũng đoán được ý đố của Xuân Mai. Dù gì nhóm bạn của anh cũng là “Thợ SĂn Giải Đấu”, khả năng đọc tình huống và di chuyển chạy chỗ, bản thân họ tự hiểu được. Xuân Mai dẫn bóng sát đường biên ngang, ba bốn cầu thủ đội hổ Trắng vây kín xung quanh. Pha bóng giống hệt với trận chung kết với đội Long Đình ở giải cấp tỉnh, lần này đối thủ có kỹ năng cao hơn, nhưng Xuân Mai cũng có được kỹ năng mới của riêng mình.
Mỗi cầu thủ đều có một dòng chảy riêng không ăn nhập với nhau, ở giữa nhất định sẽ có khoảng trống chỉ cần tìm được khoảng trống liền có thể thoát vòng vây. Càng nhiều áp lực, Xuân Mai càng tập trung đưa bản thân vào trạng thái “Khoảnh khắc thăng hoa “ của cầu thủ. Một mình dẫn bóng, tả xung hữu đột qua ba cầu thủ đối phương.
Hậu vệ của Hổ Trắng là một người biết chơi, lập tức lao vào tiếp ứng, người này có thể nhìn hông và vai để đọc vị người khác. Vậy có cách nào để qua mặt được họ hay không? Xuân Mai đã suy nghĩ về vấn đề này khi học kỹ năng quan sát và cách đánh lừa khi gặp phải cầu thủ có kỹ năng này. Nó học được thì người khác cũng học được. Nam Anh là người đầu tiên, còn trung vệ đội hổ Trắng là người thứ hai.
Thủ thuật qua mắt thì Xuân Mai đã nghĩ qua nhưng chưa đem ra thử lần nào, hôm nay vừa đúng cho nó kiểm nghiệm phương pháp của mình. Xuân Mai vẫn di chuyển bình thường, đế lúc sử lý bóng thì phải lắc cổ cân điều bóng sang hướng khác. CÁch này làm không khéo có thể khiến bản thân người thực hiện bị trẹo cổ chân, bong gân…CẦn có thời gian luyện tập để nhuần nhuyễn.
Lần đầu thử nghiệm không lái bóng đi đúng hướng nhưng đã thành không đánh lừa được hậu vệ đối phương. VĂn Tài chờ ở bên ngoài lao vào chớp cơ hội sút bóng vào lưới. Ghi bàn rút ngắn tỉ số xuống 1-2.
Đám đông bên ngoài ồ lên vì pha xử lý kỹ năng thượng thừa của Xuân Mai, một mình vượt qua được 4 cầu thủ của đội Hổ trắng lại còn kiến tạo cho đồng đội ghi bàn nữa chứ,mặc dù là quả kiến tạo ngoài ý muốn của nó.
Lúc bấy giờ nhìn lại cả đồng đội lẫn đối thủ đều cảm thấy bản thân rơi vào một giới hoàn toàn xa lạ. Cùng là người chơi bóng đá, sao có thể tồn tại một nhân vật có kỹ năng cao đến vậy.
“Đúng là Ngọa Hổ Tàng Long” , ai mà ngờ đội Bò Sữa lại có một con quái vật trong đội hình vậy chứ.”
Mọi sự chú ý đều hướng tới Xuân Mai, từng pha chạm bóng, tranh chấp tay đôi, đều có thể dẫn tới một pha bóng nguy hiểm, càng được chú ý, sự hưng phấn trong người Xuân Mai lại tăng lên, càng đá lại càng hay tạo được nhiều khoảnh khắc thăng hoa trên sân cỏ, “xâu kim, vặn sườn đối thủ, tâng bóng qua đầu,” Gã thợ chụp ảnh phải bấm máy liên tục để không sót một bất khì hình ảnh đẹp nào.
Người hưởng lợi nhiều nhất là Thanh Bình và những đồng đội trong đội Bò Sữa, một mình Xuân Mai câu kéo ba bốn cầu thủ “ thợ Săn Giải Thưởng” của Hổ Trắng, những người còn lại không bỏ qua cơ hội ghi bàn vào lưới đối thủ. Nếu không phải hậu vệ đối phương chơi hay thì tỷ số chưa chắc đã chỉ dừng lại ở 3-2. Lại một cú ngược dòng với cùng tỉ số sau 3 vòng thi đấu.
Một sự trùng hợp ngẫu nhiên hay đội Bò Sữa hoàn toàn trên cơ các đối thủ nên có thể định đoạt cùng một tỉ số. Người trong cuộc thì tin đó chỉ là một sự trùng hợp, họ phải chật vật lắm mới ăn được giải nhất khi phải đối đầu với đội Hổ Trắng.
NHưng người bên ngoài lại nghĩ khác, khi nhìn số áo của Xuân mai đang mặc có đánh sô 32, Cùng với màn thể hiện quá đối kinh ngạc trong 15 phút cuối, khiến trận đấu trở nên hấp dẫn và mãn nhãn hơn hẳn. Cùng với tiếng hò hét điên cuồng của MC kiêm bình luận viên, hãng sữa Vinamilk đã có một buổi quảng cáo sản phẩm thành công ngoài mong đợi.
* (chuyên mục bung chương cuối tuần kết thúc, hẹn gặp lại ở tuần tới )*