Nghe Lão Đại nói, Đan Huyền Tử mang theo nụ cười khinh thường, nói ra: "Cao cấp thế lực? Đừng tưởng bọn ta không biết rằng cái tên Man Quỷ chân quân của tông các ngươi chỉ là cái Ngụy Anh.
Chả qua may mắn đào được một bộ thi anh, từ bỏ thân thể của mình đi đoạt xá thi anh đó, kết quả biến thành nửa người nửa thi, tu vi mang cái danh Ma Anh nhưng điểm linh lực cũng chỉ có 50000, bằng không Man Quỷ Tông tại sao lại phải lên kế hoạch như vậy?"
Tên Lão Đại kia nghe những lời của Đan Huyền Tử, cũng không có tức giận, mà chỉ nhàn nhạt trào phúng nói: "Chết đến nơi rồi mà còn thái độ đó à? Vốn định cho ngươi chết nhanh một chút, nhưng nghe lời của ngươi, ta sẽ thưởng thêm cho ngươi 10 năm đốt hồn trong Ma Hỏa của Man Quỷ Tông bọn ta."
Nụ cười trên gương mặt của tên Lão Đại kia càng ngày càng dữ tợn, sau đó hắn tế ra một ma bảo hình đao, rồi quay đều về phía bốn hắc bào nhân còn lại, Lão Đại nói: "Còn đứng ở đó làm gì, tế ra ma bảo giết sạch bọn chúng."
"Vâng!! Lão Đại" bốn tên Hắc Bào Nhân kia đồng thanh nói, sau đó cùng nhau tế ra ma bảo.
...
PS: Tu tiên dùng Pháp Bảo, Linh Bảo.
Tu Ma dùng Ma Bảo, Thánh Binh.
...
Một tên trong bốn hắc bào nhân kia nhìn về phía Tiêu Thanh Nghi, dưới mặt hiện lên vẻ háo sắc, hắn liếm liếm môi, truyền âm nói: "Để nàng kia cho ta, nhìn nàng này tất nhiên là cái mỹ nhân, rất thích hợp làm song tu lô đỉnh."
"Lão tam, ngươi cũng quá tham lam rồi đó" một tên hắc bào nhân ở gần kẻ được gọi là lão tam kia nói.
"Lão ngũ lần trước ngươi đã chọn rồi, lần này đến lượt ta chứ!" Lão tam hướng về tên hắc bào nhân kia truyền âm lại.
Đang lúc hai người định tranh cãi, thì truyền âm của Lão Đại truyền đến: "Các ngươi hai thằng ngu này! Tập trung vào chiến đấu, chiến đấu xong hãy bàn chuyện này."
Tuy cảm giác truyền âm lâu như vậy, nhưng thực chất mới được vài giây thôi, năm tên hắc bào nhân kia đã lao về phía ba người Hoang Thần.
Thấy vậy, cả ba người đã tế sẵn pháp bảo, bắt đầu lap lên.
Mục tiêu đã được phân rõ ràng từ trước, Đan Huyền Tử cầm chân Lão Đại với Lão Nhị.
Tiêu Thanh Nghi đánh với lão tam.
Còn Hoang Thần thì đối đầu với Lão Tứ và Lão Ngũ.
Hai bên lao vào, đại chiến rất căng thẳng.
...
Hoang Thần nhìn đối diện hai hắc bào nhân bay tới, trên tay hai tên hắc bào nhân kia là một cây rìu lớn và sợi dây xích.
Hoang Thần trong tay cầm sẵn thanh kiếm pháp bảo mua ở Vạn Bảo Thương Hội, chém ra một đạo lưu quang hướng về hai tên Hắc Bào Nhân.
"Chỉ chiêu này mà muốn đánh với bọn ta?" một trong hai tên Hắc Bào Nhân nhìn thấy đạo lưu quang kia, khinh thường cười.
Hắn dùng cái rìu trong tay mình, bổ ra một đạo khí lưu, đạo khí lưu kia ẩn chứa linh lực của một tu sĩ Ma Đan trung kỳ, nên rất dễ dàng liền đem đạo lưu quang của Hoang Thần cản lại.
Thấy cảnh này, Hoang Thần cũng chả có gì ngạc nhiên, lần nữa quơ quơ thanh kiếm, chém ra vài đạo lưu quang tương tự.
Mỗi đạo lưu quang chém ra, đều mang theo tốc độ khủng bố, lao nhanh như chớp hướng về phía hai Hắc Bào Nhân.
"Tiểu tử ngươi tính đùa giỡn bọn ta à?" tên Hắc Bào Nhân cầm sợi xích kia nói, sau đó.
Hắn liền dùng linh lực điều khiển sợi xích kia, chỉ thấy sợi xích kia bỗng dưng dài ra, rồi theo điều khiển của Hắc Bào Nhân, biến thành một tấm võng lớn, cản lại toàn bộ đạo lưu quang.
Tên Hắc Bào Nhân còn lại thì dùng cây rìu của mình, bổ một đạo khí lưu cực lớn về phía Hoang Thần.
Ngay cả tầng mây ở trên đầu hắn cũng bị chém làm đôi.
Tuy nhiên, khi đạo khí lưu đó đến gần Hoang Thần thì bị hắn dùng pháp bảo tấm thuẫn cản lại.
Nhìn thấy tấm thuẫn vừa cản lại đạo công kích của mình, tên Hắc Bào Nhân cầm rìu gương mặt dưới hắc bào hiện lên vẻ tham lam, hắn nói lớn: "Tiểu tử, đồ tốt ngược lại không ít, để xem lúc ta giết ngươi, rồi xem nhẫn trữ vật của ngươi có gì, chắc hẳn sẽ cho ta một bất ngờ."
Tuy nói như vậy, nhưng tay của hắn không chậm, dùng linh lực tiếp tục bổ thêm vài phát nữa, tuy nhiên đều bị Hoang Thần né tránh dễ dàng.
Tuy nhiên, sau khi né tránh phát bổ cuối cùng của tên Hắc Bào Nhân kia, thì đột nhiên một dây xích bỗng dưng xuất hiện ở sau đạo lưu quang đó.
Nó nhắm ngay Hoang Thần, quấn quanh tay chân của hắn, khiến cho bản thân hắn không thể nhúc nhích được nữa.
"Hắc hắc, tiểu tử lần này xem ngươi chạy thế nào" Tên Hắc Bào Nhân cầm xích kia cười dữ tợn nói ra.
Sau đó, hắn quay đầu nhìn về tên Hắc Bào Nhân cầm rìu kia, quát lớn: "Ngươi còn chờ ở đó làm gì? Mau giết tên tiểu tử này, rồi còn xử lý hai kẻ còn lại."
"Ngươi mẹ nó bình tĩnh chút, đội hình như này muốn thua cũng khó, gấp gáp làm gì?" Tên Hắc Bào Nhân phản bác lại.
Tuy nói như vậy, nhưng tên Hắc Bào Nhân cầm rìu cũng không chậm trễ, rất nhanh hắn đã lao đến trước mặt Hoang Thần.
Vừa đến, hắn liền dùng chiếc rìu pháp bảo bổ thẳng về hướng Hoang Thần, vừa bổ trên miệng hắn vừa khinh thường nói: "Tiểu tử, nếu có kiếp sau thì hãy dùng não khi lựa chọn thế lực, cái chết của ngươi chính là vì lựa chọn ngu xuẩn của ngươi, còn nhẫn trữ vật và đạo lữ của ngươi ta xin nhận vậy!"
Tuy nhiên, điều làm Hắc Bào Nhân này cảm thấy cổ quái là, trên gương mặt Hoang Thần lúc này không hề có vẻ sợ hãi hay phẫn nộ nào, mà là một ánh mắt khi nhìn thằng ngu và một nụ cười khinh thường.
"Không ổn!" Tên Hắc Bào Nhân thầm nghĩ.
Quả đúng như suy nghĩ vừa nãy, chiếc rìu của hắn bổ thật mạnh xuống thân thể Hoang Thần đang bị trói.
Nhưng không hề có máu tươi hay nội tạng văng tứ tung, mà chỉ có từng huyết vụ phiêu tán ra.
Tên Hắc Bào Nhân thấy cảnh này, rất nhanh phản ứng lại, hắn quay người sang định thông báo cho đồng bọn của mình thì.
"A a aaa..."
Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, Tên Hắc Bào Nhân cầm rìu nghe vậy, liền quay về hướng thanh âm.
Hắn thấy ở chỗ tim tên hắc bào nhân cầm xích không biết từ bao giờ đã có một lỗ máu to, ở sau lưng hắn là thân ảnh của Hoang Thần.
Lúc này, Hoang Thần đang đưa bàn tay ra, trên tay của hắn tựa hồ có một hấp lực, rất nhanh liền đem những tinh hoa khí huyết và sát khí của tên Hắc Bào Nhân cầm xích.
Chỉ thấy, cơ thể của hắn dưới đạo hấp lực này đang dần dần khô héo, rất nhanh đã biến thành một cỗ thây khô, rồi bị Hoang Thần dùng đan hỏa đốt thành tro bụi.
...
PS: Cầm rìu là lão ngũ.
Cầm xích là lão tứ.
...
Tên Hắc Bào Nhân cầm rìu thấy cảnh này, đều kinh sợ há hốc mồm.
Mặc dù rất nghi hoặc tại sao Hoang Thần lại đột nhiên biến mất, nhưng sau đó hắn tức giận quát lớn: "Tiểu tử, ngươi lại dám giết lão tứ, ta phải đem ngươi bổ thành vạn đoạn!"
...
Hoang Thần ngay từ ban đầu đã sử dụng một đạo tinh huyết, để tạo nên một đạo huyết ảnh phân thân, còn bản thân thì dùng ẩn thân thuật núp im tại chỗ.
Đây là những pháp thuật do Hoang Thần tìm được trong ngọc giản truyền thừa và được Tiêu Thanh Nghi dạy cho.
Hắn cứ núp ở đó, rồi điều khiển đạo huyết ảnh phân thân kia đi dụ hai tên Hắc Bào Nhân, khi chúng đã đến nơi cần đến, Hoang Thần cố tình lộ ra sơ hở để tên cầm xích kia trói.
Làm cho bọn chúng phải tách nhau ra, lợi dụng thái độ khinh địch, Hoang Thần nhàn lúc tên cầm xích tập trung khống chế mình.
Điều khiển mũi kiếm đã dượt tế sẵn, nhắm ngay vị trí của tên cầm xích lao đến.
Quả nhiên không ngoài dự liệu, tên cầm xích kia bất ngờ không kịp đề phòng, bị mũi kiếm kia xuyên thẳng qua trái tim, khi còn những hơi thở cuối cùng, hắn cũng không biết vì sao mình chết.
Hoang Thần cũng rất nhanh nhẹn bay đến, dùng【Huyết Chi Thánh Điển】hấp thu hết tinh hoa và sát khí của tên cầm xích này.
Sau khi hấp thu xong, điểm linh lực ở ma đạo tu vi của hắn trực tiếp tăng lên 200 điểm, đạt đến 1700 điểm linh lực.
Vừa hấp thu xong, hắn liền nghe thấy tiếng quát lớn của tên Hắc Bào Nhân cầm rìu.
Hoang Thần ngẩng đầu lên, thấy tên Hắc Bào Nhân ở phía xa đang một mặt dữ tợn nhìn mình, Hoang Thần cười lạnh nói: "Kế tiếp chính là ngươi."
Vừa nói xong, Hoang Thần liền lao lên.
...
Ở bên phía Tiêu Thanh Nghi.
Tên Lão Tam đối đầu với Tiêu Thanh Nghi là một tên tu sĩ đã đạt đến Kim Đan Trung Kỳ đỉnh phong, điểm linh lực đạt 17000, gấp đôi so với 8500 điểm linh lực của nàng.
Nên Tiêu Thanh Nghi mặc dù có truyền thừa của Huyết Ảnh Ma Thần Điện nhưng vẫn khá chật vật.
"Mỹ nhân, ngoan ngoãn chịu trói, ta sẽ hảo hảo yêu thương ngươi." Tên Lão Tam kia một mặt dâm tà nói.
Tuy nói như vậy, thế tấn công của hắn vẫn không giảm, điên cuồng dùng cây búa lớn của mình tấn công Tiêu Thanh Nghi.
Tiêu Thanh Nghi ra sức chống đỡ, nhưng nếu nhìn kỹ thì ta có thể thấy, ở bàn tay trái của nàng đang súc tích một luồng năng lượng, luồng năng lượng này đang theo thời gian mà điên cuồng gia tăng.
Cảm nhận được luồng năng lượng trong tay mình, Tiêu Thanh Nghi thầm nghĩ: "Mới 20000 điểm linh lực, vẫn chưa đủ để giết tên này, ta cần phải chống đỡ thêm một chút nữa."
Nàng nghĩ, nhưng cơ thể vẫn không ngừng né tránh, Tiêu Thanh Nghi tựa như một đạo huyết ảnh, vừa mới xuất hiện ở chỗ này lại rất nhanh xuất hiện ở chỗ khác.
Tên Lão Tam thấy pháp thuật chạy trốn của Tiêu Thanh Nghi thì trong lòng thầm mắng: "Con kỹ nữ này học đâu ra pháp thuật chạy nhanh như vậy? Khi bắt được ta nhất định phải hảo hảo trừng trị mới được."
Trong lòng hắn nghĩ như vậy, nội tâm lại càng hưng phấn, tiếp tục gia tăng cường độ công kích.
Làm cho trên bầu trời hiện lên một cảnh tượng, một hắc y nhân tựa hồ đang chơi đuổi bắt cùng với một đạo huyết ảnh.
Đuổi bắt từ trên bầu trời xuống tới tận khu rừng phía dưới, tuy bị pháp trận giới hạn chỗ chạy, nhưng Tiêu Thanh Nghi vẫn có thể chạy trốn được.
Tuy nhiên, bằng một cách thần kỳ nào đó, thì những con đường nàng lựa chọn đi đều né tránh được vị trí ba chiếc phi thuyền.
Khiến cho dư âm của cuộc chiến không thể lan qua đó được.
...
(Còn tiếp)