Ngày mới ở Thế giới Thần Chủ, trong Trùng Quang điện, Nam chính Hoắc Mặc Nhan ngồi trên ghế lão đại cao lớn ngước nhìn xuống lục vị quản sự, ánh mắt nghiêm nghị mà tà mị cuốn hút không hề che giấu.
"E hèm... khụ khụ khụ, Thần chủ đạo nhân, phiền ngài thu lại ánh mắt của mình!" Đảo chủ Thiên tà-Hàn Thi Nguyên cao giọng nhắc nhở, đổi lại là ánh mắt sắc nhọn của đảo chủ Nguyệt tà-Nguyệt Cơ Ninh bắn về phía mình như muốn băm thịt người vậy, tên nam nhân nào đó cúi gằm không nói. Hoắc Mặc Nhan đảo mắt qua nhìn sáu người bọn họ, phe phẩy tay ý muốn nói chuyện chính. " Hôm nay ta muốn nói với các vị một vài chuyện, chẳng là ta muốn rời đi một thời gian..." Hắn còn chưa có nói xong có được không mỹ nhân??? " Thần chủ, ngài muốn bỏ chúng ta lại đi một mình ư, ngài muốn đi đâu??" Nguyệt Cơ Ninh dồn dập lên tiếng hỏi, sắc mặt không che giấu sự chán nản muốn tra hỏi đến cùng. " Nghe ta nói, ta có chuyện cần rời đi một thời gian, mấy chuyện ở đây liền phiền các vị chưởng quản thật tốt."
Đảo chủ Diệt tà-Bắc Minh Cực Tôn nãy giờ đều mặt lạnh khó gần bỗng lúc này lên tiếng:" Thần chủ, muốn đi có thể... chỉ cần để lại lí do chính đáng. Còn không miễn bàn!!!" Nam tử bên cạnh Bắc Minh Cực Tôn là Ma Nhân-đảo chủ Nghịch tà cũng mỉm cười phân bua hùa vào nói:" Nha~ Thần chủ đại nhân tôn kính, để ta đoán nhé, ngài là muốn ngao du đi tìm tuổi trẻ???" Sau đó đảo con mắt thứ ba trên trán nhìn mấy vị xung quanh, " Thần chủ nhà chúng ta đi tìm thanh xuân, các vị không phải cũng muốn ké một chân chứ?"
Ngay lập tức Ma Nhân bị cả đống nước bọt đầy người, bọn họ có cái qq cũng không thèm đi với tên Thần chủ đó, bọn họ còn chưa muốn ra đường ở!!! Bọn họ còn chưa muốn chết vì kẻ chuyên gia gây thù như Hoắc Mặc Nhan đâu. Nhìn biểu cảm của mọi người, Hoắc Mặc Nhan sầm mặt, đôi mắt huyết vân hung hăng lạnh lẽ nhìn Ma Nhân khiến nam tử đen thùi thùi chỉ biết nhe răng nanh ra cười hihi.
" Được rồi, lí do đúng như Ma Nhân nói, còn có một vài chuyện riêng của ta các vị ắt cũng không cần hiểu rõ, mấy vị phu nhân còn cần các vị để ý giúp ta, đừng để họ náo loạn là được, sau khi về ta sẽ nói rõ chi tiết." " Nhưng Thần chủ đại nhân, nếu như các thế giới khác biết, liệu có còn yên được không?" Lúc này đảo chủ Minh tà Lục Vô Song cùng đảo chủ Vô tà Triệu Lệ cùng nhau lên tiếng hỏi, đây là cái bọn họ lo nhất, nếu chỉ là lỡ như... mà thôi.
Hoắc Mặc Nhan biết bọn họ lo lắng điều gì, nhưng mà hắn làm sao để chuyện xấu xảy ra được chứ!! " Sẽ không, các vị nếu có chuyện cấp bách thì truyền tin qua Tiên Âm cho ta, dù ta ở bất cứ nơi nào cũng có thể trở về ngay lập tức, cứ thông báo trực tiếp với chúng ta đi ngao du một thời gian!" "Còn có, cho người giám sát kĩ các thế giới khác, có tin gì lập tức trình báo, ta cũng muốn xem xem ở dưới thời đại của ta còn có thể cho ra kết quả như thế nào!! Lục đại quản sự nhận mệnh, trái lệnh chém không tha!" Hắn nói xong liền phất tay ý muốn kết thúc, muốn trở về chào tạm biệt các phu nhân của mình lần cuối cùng trước khi rời đi thì...
" Thần chủ, bàn tiếp bàn tiếp nha~~ người ta còn chưa muốn ngài đi xa ta nha~" Giọng nói mềm mại của Nguyệt Cơ Ninh vang lên nghe mà xúc động, chỉ là nam chính của chúng ta không thèm nghe, trực tiếp tung ra câu phũ phàng:" Đã quyết, khỏi bàn tiếp." Liền xoay người rời đi, bóng dáng cao lớn chớp mắt biến mất trong hư không.
" Huhu ta không chịu oaoaoahuhuhu~T.T~". Thêm mấy thân ảnh phía bên cạnh lần lượt biến mất, nữ nhân yêu mị Nguyệt Cơ Ninh dậm chân bình bịch cắn ngón tay đến mức sắp chảy máu tới nơi. Hừ hừ ta ứ thèm nói với các người, ta đi tìm tỷ muội tốt của ta hứ!!!