Chương 25: Lôi Tử Điêu

Tiêu Tương đã đi chăm chỉ tu luyện rồi thi bây giờ bên cạnh Hoắc Mặc Nhan không còn ai, hắn dùng thuật ẩn hình với che giấu hơi thở khủng bố mà nhẹ nhàng lướt qua những tầng mây trắng trôi lềnh bềnh. Nếu như thế giới này còn tồn tại mấy cái gọi là Ngọc Hoàng đại đế hay vân vân mây mây gì gì đó thì khẳng định thân ảnh lướt đi kia sẽ được coi như một vị đại tiên đang đi vi hành cũng nên.

Hoắc Mặc Nhan vừa bay là là vừa suy nghĩ đôi chút chuyện trong đầu, có lẽ mải mê quá cho nên không hề chú ý được rằng bản thân hắn đang lao vào một thứ màu đen nho nhỏ đang lao với vận tốc nhanh đến chóng mặt mà sắp đâm thẳng vào hắn. Được rồi, lúc mà bầu trời bỗng 'bùm' một tiếng rõ lớn thì đã muộn rồi, nam nhân không kịp né liền bị phản chấn lại không hề nhẹ, lui lại phía sau ít nhất cũng phải trăm trượng ( là 333 mét đó ).

"Nha, con mẹ nó tên nào mù đường đâm phải lão đại gia a, ta trù cả tổ tông nhà ngươi a...." Mới cất lời là vật nhỏ màu đen ban nãy đâm phải Hoắc Mặc Nhan, sau khi ổn định lại thân mình nhỏ bé, mới nhìn rõ được thì ra là một con chim nhỏ lông đen tuyền, trên đầu là nhúm lông tử sắc lấp lánh chói mắt. Sau khi va phải một cú đau đến nhe răng, chim nhỏ liền hung hăng mắng người, nhưng....chính là cái người nó mắng lại không thấy tăm hơi hình dạng đâu. Chim nhỏ chỉ nhớ lúc đó đang cấp tốc bay thì tự dưng lao phải vật thể gì đó vô cùng cứng rắn, ặc ặc, có phải mắt nó có vẫn đề hay không a, rõ ràng phí trước làm gì có cái gì đâu, ấy thế mà nó tự dưng vô hình trung đâm nhau cơ chứ.

Nghĩ xem liệu có phải mình gặp ma hay không, chim nhỏ run run cánh nhỏ, không khỏi liếc mắt nhìn xung quanh cảnh giác, gặp quỷ nha, sao vẫn không chút động tĩnh gì thế này???

Trong khi chim nhỏ vẫn còn đang cảnh giác thì Hoắc Mặc Nhan bên kia cách khá xa lại nhướn mày, ánh mắt sắc bén nhìn về phía chim nhỏ còn đang ngơ ngác. Hắn cũng thật xui xẻo nha, cớ gì hắn vừa mới xuất thần có chút xíu thì lại va trúng cái con chim nhỏ đen thui thủi kia chứ, hừ!

Dùng tốc độ ngay cả cao thủ cũng khó dò lướt nhanh tới trước mặt chim nhỏ kia, hắn lúc này mới để ý thấy trên đỉnh đầu chim nhỏ này có chút lông tử sắc, trong lòng khẽ lẩm bẩm chút chuyện trong não.

"Aiiiii, mau cút ra cho bản đại gia, bản đại gia ta không sợ ngươi, mau cút ra cho gia ta nhanh a..."

"Còn không biết nhục mà mở miệng?" Tiếng nói vừa vang lên thì chim nhỏ liền giật mình lui lại cả chục trượng, đôi mắt nhỏ của nó lóe ra tia nguy hiểm mà quan sát không khí xung quanh.

"Đến ta mà ngươi còn không thấy? Còn dám ở đây xưng 'bản đại gia'???" Không thèm dọa sợ con chim kia nữa, Hoắc Mặc Nhan lộ nguyên hình chân thân cách không xa chim nhỏ, nó hãi hùng nhìn nam nhân phía trước, cả thân mình run lên cầm cập kiểu sắp bị ăn thịt đến nơi. Nhìn, mới thấy cực kỳ buồn cười mà.

"Đại...đại hiệp, cầu...cầu...cầu xin đại hiệp tha mạng a~ ta chỉ là một con chim nhỏ bình thường aaa~"

"......"

Mặt quỷ mới tin ngươi bình thường!

Đôi mắt khẽ híp lại thành một đường thằng dài hẹp chằm chằm nhìn vào con vật nhỏ bé đen đen kia, Hoắc Mặc Nhan đột nhiên bật ra một loại suy nghĩ không mấy thân thiện cho lắm, khóe miệng câu lên nụ cười nhàn nhạt, vung tay dùng áp lực tóm lấy chú chim nhỏ bé lại gần trước mặt.

"Ô ô ô...tha mạng aaa đại hiệp..."

"A, hửm...ta dù sao cũng là danh nhân tu sĩ...ờ... tốt bụng lắm, ngươi không cần sợ ta như vậy chứ?" Nhìn coi, hắn còn chưa có động thủ mà con vật chết tiệt này lại trưng ra cái bộ mặt sắp chét tới nơi rồi nè. Mà thôi, hắn mới không thèm chấp nhặt với con chim ngu ngốc này.

"Dạ, dạ đại nhân đại ân đại đức, là chúa cứu thế, là vị thần hiền lương nhất mà kẻ bé nhỏ tôi từng gặp, ngài làm.." "Câm."

Mẹ kiếp, xem ra cái con chim đen thui này cùng dẻo mỏ ra phết, thảo nào cái mỏ của nó lại cong queo thế kia, ra là chuyên đi dẻo miệng à.

"Ngươi! Con chim ngu ngốc nhà ngươi là Lôi Tử Điêu???"

Chim nhỏ vừa nghe xong câu hỏi liền tròn mắt kinh ngạc, lại ngay lập tức trợn mắt cảnh giác nhìn người trước mắt. Có thể nhận ra thân thế của nó e rằng không phải lão quái vật thì cũng là thần thánh hào kiệt nào đó rồi. Ai nha, chết cha tui rồi, sao lại đụng vào vị phật sống này cơ chứ hu hu. đau lòng

"Vị, vị, vị đại nhân này, ngài là thần thánh phương nào a? Vì, vì sao biết tôi nha?"

"Là ai ngươi không cần biết đi? Lôi Tử Điêu hai vạn năm trước đột nhiên mất tích toàn bộ, đến ngay cả một sợi lông cũng tìm không thấy, may mắn a may mắn, hôm nay ta lại tóm được một báu vật như ngươi, nên hấp nấu chiên nướng làm gì cho ngon đây?"

Hả hả hả hả hả~

__Kí chủ, nhiệm vụ phụ mở ra, xin hãy ký khế ước với Lôi Tử Điêu, cùng nhau đi trộm bảo vật. Phần thưởng lần này là 1 bình tiên nhưỡng, 1 bí kíp nâng cấp hệ thống__

Hở? Nhiệm vụ phụ chạy ra cũng hay quá nhỉ, còn bí kíp nâng cấp hệ thống là cái mọe gì vậy?

__Là dùng nó hệ thống có thể nâng cao, hiểu theo nghĩa thì là tăng cấp tăng pháp lực ấy, hệ thống càng cao cấp, thì lợi ích của kí chủ càng tốt, kí chủ nên suy nghĩ kĩ__

Ờ hiểu hiểu...móa chứ càng nâng cao thì có khi càng biến thái hơn ấy chứ, hắn muốn một phát đập chết quách cái hệ thông chó má này lâu lắm rồi. chẳng qua không có cơ hội mà thôi

----------Trở về với chú tờ rym bé nhỏ đen trùi trũi----------

"Đại nhân,đại hiệp, ta không muốn chết, làm ơn buông tha a, ta có thể làm bất cứ chuyện gì cho ngài, ta, ta, ta làm trâu làm ng...ngựa..."

"Câm miệng."

".............."

"Vậy, ký khế ước làm thú cưng cho ta đi, ta mang ngươi ngạo thị giang hồ?"

Ỏ ỏ ỏ O_O?????? Ký khế ước thú cưng vưới con chim nhỏ bé như nó? Nó còn ứ có chịu đâu, không đời nào đâu nhé con người khốn nạn kia, cao quý như nó mà đi làm thú cưng???? Thà kêu nó đi thắt cổ cho đỡ nhục còn hơn oaoaoaoa... gào thét

?????Con chim này được lượi như vậy còn không chịu? Nhìn cái bản mặt của nó đi, cái mặt vặn vẹo thế kia còn là chim không thế???

"Sao? Ngươi muốn chết? Vậy đem ngươi đi hầm canh hạt sen đi, vừa ngon vừa bổ, mấy lão bà của ta nhất định rất thích ăn a."

Này thì không muốn, con chim bé tí tẹo không bõ nhét kẽ răng ngu xuẩn này.

"Không...không...không, đại nhân, ta không muốn làm thức ăn cho lão bà ngài đâu, ta ký khế ước với ngài, ta..ta..ta...ta đồng ý.." uất ức đến đỏ bừng cả mặt

Hoắc Mặc Nhan xem phản ứng kì quái của con vật nhỏ mà phát rồ trong lòng, móa móa, kí khế ước thôi mà cái con chim nhà ngươi như cô nương được nam nhân cầu hôn thế kia, đồng ý cái con khỉ, là ta ép buộc ngươi có được không???? Lại còn đỏ mặt???Mặt mũi của tộc Lôi Tử Điêu đều bị nhà ngươi làm mất sạch hết rồi, cha mẹ ngươi thật có chết cũng bật dậy mà bóp chết ngươi.

---Ở một nơi rất rất rất xa, một con chim lớn màu đen đang bay thì 'hắt xì' một cái liền nghiêng ngả suýt rơi từ trên cao xuống---