Mất đi tướng, lính hỗn loạn. Ngô hoàng chết, toàn bộ cuộc chiến liền ngừng lại tránh đi thương vong, các cao thù lần lượt rút lui, cấm quân thu gươm giáo, lùi lại dần dần. Liền lúc này lại nghe phía xa xa rầm rộ ồn ào, từng đấm binh lính xếp hàng ngay ngắn tiến quân vào thẳng đại điện, cầm đầu là một trung niên cương nghị xuất thần, bên cạnh lạ một thiếu niên tuấn tú, khí chất cao quý.
Hoắc Mặc Nhan khẽ cười nhìn thiếu niên kia, thực biết tính toán thời gian mà, lại nhìn về nữ nhân trầm mặc trên không kia, hắn tiến nhanh lại phía bên cạnh nàng. Lớp bảo vệ biến mất, Tiêu Tương chưa kịp hét lên thì eo nhỏ lại được cánh tay hữu lực ôm lấy chắc chắn.
"Ngây ngốc gì vậy? Ta mới giết cha nàng xong!" Hắn thở hơi nóng bên tai nữ nhân, nữ nhân một mảng đỏ mặt cúi đầu lí nhí :"Ông ta không xứng làm cha ta, dù ngươi giết lão ta ta cũng không đau buồn oán hận ngươi."
"Nhìn thiếu niên đó đi, đó là em trai cùng cha khác mẹ của nàng, con trai của Nguyên quý phi."
Tin tức này quả là đột ngột với Tiêu Tương, nàng tròn mắt nhìn Hoắc Mặc Nhan rồi lại nhìn thiếu niên nọ, khí chất vương giả đó....quả thực khá giống với Nguyên quý phi a....
Đến khi cả hai đặt chân xuống dưới đất, Bắc Hải Không liền đi tới cung kính :"Hoắc đại nhân, chuyện này có lẽ không giữ được mà truyền ra ngoài, ngài thấy...???"
"Thuận theo tự nhiên đi, coi như là lời cảnh cáo cho sau này, nếu chuyện này còn lặp lại lần nữa, cái đầu của lão có lẽ sẽ mất đấy."
"Thuộc hạ đã rõ, sẽ không có lần sau."
Tiêu Tương nhìn cuộc nói chuyện của hai người, không khỏi bất ngờ, nam nhân này lại là đại nhân cao quý, vị lão nhân này là Bắc lão cai quản phân bộ tiểu Nam chủ mà còn phải cung kính như vậy? Nàng, chọc phải ai đây??? Lại thấy tay lớn nam nhân vỗ nhẹ lưng mình :"Không cần lo lắng, ta không phải yêu quái haha..." Khiến mặt nhỏ nàng lại nóng rực như đứng cạnh lò lửa vậy.
Lão giả thấy vậy liền khẽ dịch ra xa một chút, thì thiếu niên tuấn tú đi tới chắp tay chào :"Cao nhân, đa tạ ngài thay dân trừ hại." Rồi nhìn Tiêu Tương mỉm cười nhã nhặn :"Tiêu Tương tỷ, ta là Ngô Thác Thác, con trai Nguyên quý phi."
"Ừm ừm, thật vui khi ta có một đệ đệ như đệ, hoàng đế làm nhiều chuyện ác là hại nước là dân. Nếu có thể đệ hãy làm một vị minh quân, cái chức vị công chúa này ta cũng không hứng thú."
Thấy hai tỷ đệ hòa thuận như vậy, Hoắc Mặc Nhan cũng không cần nói giúp gì, chỉ quay sang nhìn tiểu hoàng tử mà dặn dò vài câu :"Xử lý mấy nữ nhân chanh chua đi, cả nữ nhân quận chúa Ngô Diễm Diễm, còn có, vụ việc hang động kì lạ kia ngươi không cần nhúng tay vào, nguy hiểm."
"Đa tạ cao nhân chỉ bảo, ta sẽ không phụ lòng ngài quan tâm."
"Nhớ những gì ngươi hứa."
Hoắc Mặc Nhan ra hiệu cho lão Bắc bên kia, cả hai liền rời đi, à không chính xác là ba người, bởi vì Tiêu Tương không có khả năng phi hành, một tay hắn đành ôm lấy thân thể mềm mại nhỏ nhắn này vậy. Vừa rời khỏi kinh thành, Hoắc Mặc Nhan truyền âm cho lão giả bên cạnh, kêu lão về trước, còn mình thì ôm mỹ nhân bay về hướng khác. Tiêu Tướng ngạc nhên nhìn hắn ý muốn hỏi thì nhận được nụ cười quyến rũ.
Dừng lại trước khoảng trống rộng rãi của rừng cây xanh xanh, hắn buông eo nàng ra, ngồi lên táng đá lớn tháo mặt nạ ra, để lộ gướng mặt tuấn mỹ thu hút tâm tư nữ nhân thế gian. Tiêu Tương đứng nhìn ngơ ngẩn nhìn ngũ quan tinh xảo kia, trong lòng thầm hô quá đẹp, còn đẹp hơn cả nữ nhân a~ mắt phượng kéo dài, mày kiếm sắc bén, sống mũi cao thẳng bên trên đôi môi từng hôn nàng, oaoaoaoa thật quá ghen tỵ đi. Tại sao da mặt nam nhân lại còn mịn màng hơn cả nàng nữa thế kia??? Có lẽ cả cuộc đời nàng từ lúc sinh ra tới bây giờ đây là nam nhân đẹp nhất mà nàng từng thấy. Có nghe qua Thần chủ đại nhân vô cùng đẹp, lại thêm nam nhân này cũng đẹp a? Nếu vậy thì vị đại nhân kia phải đẹp tới mức nào nha?
Nhìn thấu tâm tư nữ nhân, Hoắc Mặc Nhan chỉ cười với nàng, sau đó ngoắc tay ý bảo nàng tiến lại gần, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của mỹ nhân, hắn nhẹ nhàng đưa lên môi hôn.
"Ta..."
"Ta họ Hoắc, gọi ta là Tà."
"Tà?" Tiêu Tương nghiêng đầu hỏi? Lại nhận được cái gật đầu của hắn liền đâm ra bối rối. Nàng ngượng nha, ai kêu nam nhân này đẹp đến vậy chứ, lại còn nhìn nàng bằng đôi mắt nóng rực kia a~
__Kí chủ, mau triển luôn, hệ thống sẽ tăng lên cấp 6 cho ngươi luôn khỏi cần làm nhiện vụ kiếm exp__
"Né đi, ta có chuyện cần nói với nàng ấy." Hắn trực tiếp đuổi khách, rồi kéo mỹ nhân vào trong ngực lớn, mỹ nhân hơi giãy giụa nhưng không quá kháng cự hắn.
"Tương Tương, ta có thể gọi nàng như vậy không??"
Mặt ai đó lại tiếp tục đỏ, e lệ gật cái đầu nhỏ, kết quả nhận được nụ hôn nồng nàn say đắm, nàng rên nho nhỏ làm ngứa ngáy lòng người, tay nhỏ nắm thành nắm đấm chống cự nam nhân bên cạnh đang hôn môi mình.
"Ngoan, để ta hôn, từ giờ làm nữ nhân của ta đi, tuy ta không dám chắc sẽ chỉ có mình nàng, nhưng ta sẽ bảo vệ cho nàng, cho nàng một cuộc sống tốt đẹp!" Hắn thở ra mà nói, quan sát kĩ biểu hiện gương mặt của nữ nhân, thấy nàng đang lơ mơ hồ hồ suy nghĩ câu nói của hắn. Không biết nàng sẽ lựa chọn thế nào ?
"Nếu nàng không muốn, ta không ép nàng...
'Bịch' 'bịch' Hoắc Mặc Nhan lại nhận được cái đấm nho nhỏ của mỹ nhân, Tiêu Tương oán trách trừng mắt nhìn hắn :"Ngươi lấy đi thân thể ta rồi sau này ta lấy chồng thế nào? Ngươi phải chịu trách nhiệm với ta, nếu không ta sẽ không tha cho ngươi!!!" Nàng hờn dỗi mà nói, thật trông như tiểu thê nhỏ đang hờn giận lão công mình vì một lí do nhỏ bé.
"Được, ta chịu trách nhiệm với nàng, nàng cũng phải giúp ta xua đuổi những nữ nhân khác muốn lại gần ta, được không?" Hắn lớn tiếng cười, lại nhanh nhẹn hôn một cái lên môi nhỏ anh đào của nàng.
Tiêu Tương nhìn nam nhân đối diện mà khẽ cười, nàng nhón chân, áp môi mềm hòa cùng một nhịp với môi nam nhân này. Nàng tình nguyện đi theo hắn, ai bảo hắn đã cướp đi tâm tư nho nhỏ của nàng, nàng lại bị giam cầm trong cái sức hút kì lạ đó của nam nhân này rồi. Dù nàng biết nam nhân chức lớn quyền cao thì lại càng có nhiều nữ nhân vây quanh, tam thế tứ thiếp ở cái xã hội này là chuyện vô cùng thực tế bình thường, dù có phải chia sẻ nam nhân này thì nàng cũng bằng lòng để được đi bên cạnh hắn.
Thấy nữ nhân chủ động, Hoắc Mặc Nhan liền tiến công thần tốc, đưa lưỡi vào hút lấy mật ngọt của nàng, tay thi triển không gian riêng đặc thù, tay thì xoa xoa đôi nhũ hoa mềm mại trong ngực.
"Ưm, ừm a~..." Thật nóng a, ngực nàng được mơn man khiến hai nụ hồng cứng lên đỏ chót, qua lớp áo sa mỏng manh lại càng hấp dẫn nam nhân. Tiêu Tương khép hờ đôi mắt mê man hưởng thụ sự chăm sóc, nàng tận tình phối hợp với hắn, tay nhỏ quấn lên cổ Hoắc Mặc Nhan, ngửa cồ cảm nhận sự biến đổi của cơ thể nàng. Chẳng mấy chốc, quần áo của cả hai được ném sang một bên, Tay lớn của nam chính du ngoạn khắp nơi đồi núi đẫy đà, vùng rừng rậm đen huyền bí ẩn, còn có khe suối đầy nước ướt át, kĩ thuật tích lũy lâu năm từ từ hướng dẫn nữ nhân xinh đẹp học tập.
Lúc Tiêu Tương nhìn rõ vật nam tính của nam nhân liền ngây ngốc, tròn mắt nhìn cây gậy đỏ tím đầy gân guốc nổi lên dữ tợn, nàng ....ướt!!!
Vui vẻ thưởng ngạn vẻ mặt nhỏ của mỹ nhân, Hoắc Mặc Nhan xoa xoa má nhỏ mịn màng khích lệ mỹ nhân nhỏ, đưa cái tiểu Hoắc Hoắc tới chạm nhẹ lên cái miệng nhỏ nhắn.
"Giúp ta chăm sóc cho nó, ngoan há miệng nàng ra." Hắn nhỏ giọng hướng dẫn, thấy mỹ nhân hé miệng liền từ từ đưa quy đầu lớn vào bên trong miệng nhỏ, làm nàng có chút muốn kháng cự.
Côn thịt quá to a, miệng nhỏ của nàng muốn căng ra nứt vỡ, thật khó thở nha? Nhưng mùi vị lại có chút thanh mát hơi tanh nhè nhẹ, thật nóng a~
"Ngoan lấy lưỡi nhỏ của nàng cảm nhận nó, ừm, đúng vậy, thực thoải mái." Hắn thở dốc nặng nề, cái miệng nhỏ này khiến hắn muốn bắn luôn tức khắc.....
Một lát sau, Tiêu Tương dần quen với côn thịt lớn, chiếc lưỡi đinh hương liếm quanh thân gậy thịt, hút hút lấy lỗ nhỏ trên quy đầu lớn đã tiết ra chút dịch nhầy trắng đục, đây là lần đầu tiên nàng khẩu giao cho nam nhân a, thực mỏi. Thấy nàng đã quen với tiểu Hoắc của mình, Hoắc Mặc Nhan liền đưa eo từ từ ra vào trong cái miệng nhỏ của mỹ nhân, tay không hề rảnh rỗi mà bắt lấy đôi nhũ căng tròn to lớn mà xoa nắm đủ mọi hình dạng, vân vê hai nụ hồng cho đỏ chót, khiến mỹ nhân ư ư rên lên có chút xót xa mới buông ra. Bên trong cái miệng nhỏ này thức sảng khoái mà, hắn muốn nhanh hơn nữa. Nói liền làm, Hoắc Mặc Nhan đưa côn thịt ra vào nhanh hơn, nữ nhân dưới thân càng kêu la lớn hơn, vẻ mặt nàng có đau khổ có sung sướng, cuối cùng thì nam nhân cũng chịu không nổi sự thú tính,rút ra khỏi miệng mỹ nhân, đè thân thể mềm mại ra rồi đưa côn thịt lớn vào tiểu huyệt chật khít.
"AAAAAA...." Nữ nhân hét lên, cảm giác đau đớn từ hạ thân truyền lên tận não, đau quá, không kém lần đầu tiên làm tình a~
Thấy mình hơi thô lỗ, Hoắc Mặc Nhan liền dừng lại, chậm rãi thong thả ra vào để mỹ nhân dần quen , mới tăng nhanh tốc độ đi ra đâm vào, thực cmn thoải mái mà haaaaaaaaaaaa....
"Ư a a a ưm aaa~ nhanh nữa a~" "Thực nhanh a~ Tà, ta muốn ra a~..."
"Tương Tương ngoan, chờ ta."
Không gian đầy mùi vị dục vọng cùng tiếng rên rỉ kết hợp với thở dốc của nam nữ, hai thân thể trần truồng xoắn chặt lấy nhau cùng nhau tận hưởng khoái cảm đẹp nhất của nhân gian, cùng đưa nhau lên đỉnh cao của dục vọng nam nữ...
__Chúc mừng kí chủ lên cấp 6, tiếp tục cố gắng để nhanh tăng cấp a~__ Hệ thống sảng khoái cười cười, nó dù không có hình dáng hay thực thể nhưng vẫn có thể theo dõi hoạt động va chạm kịch liệt của bọn họ, quả là nam thanh nữ tú nha? ôi ôi ôi kí chủ đẹp zai của nó đang dùng côn thịt lớn thao thao mỹ nhân nhỏ a~ bớ làng nước ơi, hệ thống bị nam chủ đầu đọc tâm hồn trong sáng bé bỏng rồi aaaa .... ooO///Ooo ....
Hệ thống nào biết kí chủ của nó nào có nghe được nó lảm nhảm cái gì đâu, bởi kí chủ của nó đang bận ra sức cày ruộng sâu a~. ~. ~.
TG: Lúc viết đoạn H mk lại đang ăn kem aaaaaaaaaaa.....thực cmn cái cảm giác nghĩ kem thành......hê hê, ai thử ăn kem đọc H mà xem (~x~)