Trong tửu lâu không gian yên tĩnh dị thường, tiểu nhị thân run cầm cập ngó ngó vẻ mặt của Hoắc Mặc Nhan, môi lập bập phát ra tiếng nói nhỏ :"Khách quan, ngài ....." "Ta hỏi các ngươi, nhớ trả lời cho kĩ, việc hang động kì lạ kia truyền ra từ khi nào?"
"Dạ, dạ, từ cách đây đã được một tháng rồi ạ!"
"Ngươi có biết có các tông môn nào tới không, nói rõ chút???"
"Bẩm, mấy hôm trước có ba đoàn người giống với các môn phái xung quanh, còn có một vài cao thủ có tiếng cũng xuất hiện, còn có một số người bọn tiểu nhân không biết ạ"
Nghe tới đây, Hoắc Mặc Nhan nhướn cao mày sắc bén, liếc nhìn tiểu nhị đang cũi rạp đầu xuống, xong hắn uống một hơi hết cả bình rượu mới hỏi tiếp :"Vậy, chuyện này không báo lên phía trên à?"
Nghe hắn hỏi vậy, cả tiểu nhị lẫn quan khách còn lại đều liếc mắt nhìn nhau, vẻ túng quẫn không nói không xong, mà nói cũng không được...Chuyện này có ẩn tình gì đây a??? "Sao vậy? Không nói hay không dám nói?" "Dạ, là bọn tiểu nhân sợ đắc tội, xin ngài tha cho chúng ta, cầu xin ngài."
"Nói hoặc chết, ngươi chọn đi!!!" Còn có ai uy hiếp được hắn chứ, dám không chịu nói, hắn muốn coi xem là ai đe dọa che giấu thông tin không muốn đưa lên trên.
"Dạ, dạ, là Ngô hoàng ra lệnh, nếu có ai dám tiết lộ thông báo lên chức trách bên trên sẽ bị chu di cửu tộc, phanh thây treo xác ngaoif cổng thành, đại nhân a, xin ngài tha cho bọn ta, chúng ta chỉ là người dân nhỏ bé a~"
Thì ra là tên cẩu Hoàng đế, lợi dụng chức quyền hoành hành hôn xược, thảo nào mà đến con trai cũng muốn giết lão ta, phản loạn cũng muốn lật đổ triều đình. Loại người như vậy cũng nên giết đi, càng để lâu càng gây hại....
"Chuyện ngày hôm nay chỉ có các ngươi biết, nếu nói lung tung, các ngươi tự biết hậu quả, còn có, phe phái nổi loạn có ai đặc biệt tầm 17 18 tuổi không?"
"Ngài nói Vô Danh sao? Vô Danh nổi tiếng bởi tuổi trẻ tài giỏi, là quân sư của phe phản loạn đang đóng chốt tại phía bắc ngoài kinh thành, danh tiếng của hắn thực làm dân chúng ngưỡng mộ."
Có cần khen như vậy không??? Bỏ lại mấy đồng vàng, Hoắc Mặc Nhan chớp mắt biến mất trước con mắt kinh sợ của đám người, bọn họ thấy y biến mất vô tung mới thở phào nhẹ nhõm, tai ương cuối cùng đã qua đi.
Nếu Ngô hoàng đã ngăn cản, hẳn cũng chỉ có một vài thế lực lớn biết về cái hang động đó rồi, có lẽ chưa tới được bên trên cao tầng kia, vậy tình báo gài ở nơi này cũng không làm tròn chức trách đi??? Nên để Lục Vô Song bận rộn làm việc rồi nha!!! Thuê được một phòng trọ nghỉ ngơi, Hoắc Mặc Nhan thoát y đi tắm, sảng khoái dựa vào bồn tắm mà uống rượu. Hắn mắt nhắm hờ mà não thì đang hoạt động truyền tin cho đảo chủ Minh Tà chuyên chịu trách nhiệm thu thập tin tức tình báo. Chớp mắt từ phía sau Hoắc Mặc Nhan xuất hiện cổng không gian màu tím sau đó một thân ảnh áo bào lam bước ra cúi chào cung kính :"Thần chú đại nhân."
"Vô Song đảo chủ, sớm gặp." Hắn mở mắt cười nói mà nhìn nam nhân cao lớn thon dài, tay khẽ đưa, nam nhân bên cạnh liền ngồi xuống ghế cạnh đó rót trà uống. "Ma Nhân, tới rồi thì ra đi." Lại thêm cánh cổng màu đen lấp lánh xuất hiện, rồi một luồng khói đen bay là là vờn xung quanh Hoắc Mặc Nhan mang theo tiếng cười quỷ dị.
"Hihi Thần chủ đại nhân, ta rất nhớ ngài, ngài có nhớ ta không???"
"Ta chỉ nhớ lão bà!"
'Xùy' một tiếng, khói đen liền hóa thành một nam thiếu niên yêu mị quyến rũ, y phục đầy te tua màu đen tuần túy, trên mái tóc xõa dài của thiếu niên tỏa ra sự uy hiếp chết chóc nồng đậm.
"Thật mất công ta nhớ ngài, Hoắc Hoắc à."
"Kêu hai người tới là có việc, tiểu Nam chủ mới xuất hiện một hang động kì lạ,......" Hắn kể lại từ đầu đến cuối xong thở dài một cái liếc nhìn nam tử lam bào :"Tình báo cần chỉnh đốn lại, Ma Nhân, chuyện này phiền ngươi ra mặt giải quyết. Sắp tới tất cả tập trung tiến vào đó, hai người đừng làm vẻ quen ta." Hắn cười cười, khé phất tay, trên bàn hiện ra ba bình rượu với vô số thức ăn ngon mắt, hương thơm lan tỏ tận sâu tâm hồn con người.
"Hôm nay mời hai người thịt của Hạc Cầm Tiên, ta đã chưng tận 7749 ngày rồi đó."
Đảo chủ Minh Tà Lục Vô Song tròn mắt nhìn mỹ vị trên bàn, khẽ nhúc nhích tay, hương thơm này quả là me hoặc lòng người mà, Thần chủ bọn họ quả là cất trữ lắm đồ ngon mà keo kiệt không ai kém.
"Ngon quá ha, Hoắc Hoắc mười rượu không uống thì phí, Song Song, ta với ngươi cạn chén nào nào." Ma Nhân nhanh tay rót rượu uống cạn chén nhỏ mà không quan tâm vẻ mặt bực tức của Lục Vô Song :" Lục Vô Song, chứu không phải Song Song mà ngươi nói!!!"
Hai tên này....Hoắc Mặc Nhan đen mặt, móa, hai kẻ này có yên tĩnh được không chứ hả??? Hắn đã mời đồ ngon rồi còn cãi nhau. Thoắt biến một thoáng, hắn đã y phục gọn gàng ngồi bên ghế rót rượu, nâng chén :"Ta kính hai người."
"Kính Thần chủ đại nhân." "Ta cũng kính Hoắc Hoắc."
Ba tên có vẫn đề đang ngồi trong phòng uống rượu, hết tâm sự lại tới tám phét mà không hề biết rằng ở trung tâm trên ngọn tháp cao nhất của tiểu Nam chủ có một lão giả đang đứng trông về phương hướng của bọn họ. Lão giả là vị chủ sự cai quản tiểu Nam chủ này-Bắc Hải Không ban nãy còn đang suy nghĩ liền đứng bật dậy dọa luôn đám trưởng lão phân bộ một phen kinh hãi. Ban nãy lão cảm nhận được hai luồng sức mạnh lớn dừng lại tại phía kinh thành của Ngô hoàng chủ quản. Tinh thần lực liền tiến về bên đó dò xét liền phản chấn lại, lão phun ra một ngụm máu mà thất sắc. Từ khi nào tiểu Nam chủ lại xuất hiện hai nhân vật lớn giáng lâm như vậy chứ??? Không lẽ có chuyện gì mà lão không biết???
"Nhị trưởng lão, cho người đi tới kinh thành Phổ Nhĩ điều tra xem bên đó xảy ra chuyện gì. Có tin lập tức dùng truyền âm thạch thông báo." Lõa giả trầm giọng nói, sắc mặt nghiêm túc không khỏi dọa người, năm vị trưởng lão mang vẻ tò mò mà hỏi :"Lão Bắc, đã xảy ra chuyện gì?"
"Có hai nhân vật lớn giáng lâm, nhưng ta không biết là ai, mau chóng thu thập tin tức, ta cần báo lên phía trên. Nếu có chuyện xảy ra ở khu vực ta quản lí thì khó giữu mạng sống." Nghe xong cả đám trưởng lão cũng nghiêm mặt, bọn họ không muốn đánh cược mạng sống, lẽ nào có chuyện bọn họ không biết???
&&^%$@@#%())^%#@@$^&((
Mặc cho một bên lo lắng, bên này hệ thống cũng muốn phát điên với ba nam nhân say xỉn lăn lộn trên sàn nhà. Kí chủ của nó đang tu rượu, chân gác lên chân Lục Vô Song đang hôn mê tới nơi, còn thiếu niên áo đen lăn lộn qua lại miệng lẩm bẩm kêu tên 'Hoắc Hoắc, ta nhớ ngươi a~' không thì là 'Hoắc Hoắc hôn hôn nha~ moa moa thật ngon~'
Hệ thống: cạn...cmn...lời với ba gã này
__Kí chủ, phát hiện mục tiêu khoảng mười dặm, kí chủ...__
"Hả>>///??? Ngươi là ai??? Nói cái gì đó hả, có im đi để ta uống không hả!!! CMN ta xxx nhà ngươi dám làm phiền lão tử.....#%^%$$"
__Được thôi, hệ thống không thè chấp sâu rượu!!!__ ((Hệ thống: kí chủ khốn nạn, nam nhân khốn kiếp, hệ thống xxx mọa nó kí chủ $%^&%%$))
"Rượu ngon ngon, hai tên kia uống tiếp a..."
Cuối cùng thì cũng lăn ra ngủ quên trời quên đất với hai nam tử kia, bỏ lại hệ thống không biết nói gì, đành im lặng mắt trắng nhìn ba con sâu mê trong chén rượu.