Tâm tình phức tạp!
“Mọi người có muốn đi ca hát không? Chúng ta có thể cùng một chỗ ngồi xe chen một chút, nếu cảm thấy hiện tại đã quá trễ, có thể về nhà trước, ta không bắt buộc!” Triệu Thiên Vũ đưa lưng về phía Tiêu Phàm, đứng tại cửa khách sạn, nhìn tất cả bạn học đang đứng trên bậc thang hô lớn.
Chỉ là không có ai đáp lời, tất cả mọi người giờ khắc này trong ánh mắt đều kinh ngạc nhìn về phía trước.
Thấy mọi người im lặng, Triệu Thiên Vũ sửng sốt một chút, cũng theo bản năng quay đầu lại nhìn theo mọi người, lập tức liền thấy cảnh tượng Tiêu Phàm đang đỡ Lâm Nguyệt Như cùng Mộ Dung Kha Kha hướng đến xe con trước mắt ngồi vào.
Xe là loại sang trọng, nữ nhân lại là cực phẩm trong đại mỹ nữ!
Theo đạo lý mà nói, hai thứ này đều đại biểu cho thân phận và địa vị của một người, như thế nào cũng không nghĩ đến Tiêu Phàm Trương Phi Dương hai thuộc cả 2 loại trên, nhưng trước mắt chính là sự thật, hai thứ này lại vẫn cứ dính đến trên người bọn hắn, nhất là Tiêu Phàm kế bên hai đại mỹ nữ.
Tất cả mọi người ngơ ngác nhìn Tiêu Phàm đem Lâm Nguyệt Như cùng Mộ Dung Kha Kha đặt vào trên ghế sau của xe, nhẹ nhàng đóng cửa xe lại, sau đó từ trong túi quần của mình lấy ra chìa khóa xe, chuẩn bị lái xe rời đi.
“Tiêu Phàm!” Triệu Thiên Vũ theo bản năng kêu lên.
Tiêu Phàm ngẩng đầu, nhìn lướt qua Triệu Thiên Vũ, lại liếc mắt nhìn tất cả bạn học đứng trước cửa khách sạn, sau đó hắn lạnh nhạt cười nói “Các ngươi đi chơi đi, ta còn có việc, đi trước một bước!”
Nói xong, Tiêu Phàm cũng không đợi Triệu Thiên Vũ trả lời, liền ngồi xuống, khởi động xe lui lại, quay đầu, sau đó đạp cần ga, trong nháy mắt liền biến mất ẩn trong bóng đêm.
Mà sau khi Tiêu Phàm vừa đi, toàn bộ bạn học đang phát ngốc trực tiếp sôi trào, nhao nhao kích động nghị luận.
“Thật tốt, hai cô gái vừa rồi thật xinh đẹp!” Một nam đồng học thon gầy tự lẩm bẩm.
“Ta sống đã gần ba mươi năm, đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy nữ nhân xinh đẹp như vậy, hơn nữa còn là hai, hôm nay thật sự là thật có phúc!” Một nam nhân trong đám bạn học cũng tràn ngập hâm mộ nói.
“Quá ghen tị, Tiêu Phàm thế mà có thể một lần nhặt được hai cái mỹ nữ, trái ôm phải ấp, nếu như là ta, hiện tại sống ít đi mười năm, à không, hai mươi năm đều được!” Lại một nam nhân hơi mập trong bạn học nhịn không được gào nói.
“Xe mà Tiêu Phàm đang lái là gì? Hình như nhìn kiểu dáng rất cao cấp a!” Một nữ bạn học hỏi người bên cạnh.
“Ngu ngốc, kiểu dáng đó sao chỉ có thể xem là cao cấp? Đây chính là Mercedes Benz S65 AMG, Mercedes, là Mercedes đó a!” Bên cạnh một cái nam thanh niên bạn học nhịn không được kêu lên.
“Nó rất đắt sao?” Nữ bạn học có chút ngẩn người.
“Nói nhảm, Cái xe đó chính là loại đỉnh cấp, giá cả trên thị trường hơn ba trăm vạn ngươi nói xem nó có quý hay không?” Bên cạnh một nam nhận bạn học khác liếc nàng một cái nói.
“Thật hay giả?” Nghe nói như thế, lập tức, một đám bạn nữ đều kinh hô lên.
“Tự mình lên mạng tra liền biết! Người sở hữu được chiếc xe này tuyệt đối không phải là người bình thường, những người có thể lái nổi kiểu xe này ít nhất đều phải là đại lão bản [ông chủ lớn] có sở hữu vốn cá nhân phải vượt qua năm sáu ngàn vạn, thậm chí là trăm triệu!” Một nam nhân có dáng vẻ rất hiểu rõ thông tin nói.
“Để ta tra xem một chút!”
Có mấy nữ bạn học lập tức nhao nhao lấy điện thoại di động ra, ấn mở trình duyệt, lục soát theo cái tên Mercedes Benz S65 AMG Mercedes.
“Tiêu Phàm!”
Mấy bạn học ban đầu cùng Tiêu Phàm và Trương Phi Dương trò chuyện không tệ nhưng về sau bởi vì Tiêu Phàm cùng Trương Thanh Vân phát sinh mâu thuẫn, từ đó liền không để ý Tiêu Phàm kính lúc này tất cả đều cảm thấy giống như trên mặt bị tát một cái, sắc mặt vô cùng tái nhợt, đồng thời thần sắc hoảng hốt.
Dùng mắt chó coi thường người khác, nói có lẽ chính là bọn hắn đi.
“Mercedes Benz S65 AMG, Mercedes?” Triệu Thiên Vũ nhìn hướng Tiêu Phàm đã lái xe đi xa, liên tục cười khổ.
Đối với Mercedes Benz S65 AMG, Mercedes Triệu Thiên Vũ cực kỳ hiểu rõ ràng, loại xe này giá trị hiện tại trên dưới cũng phải ba trăm ba mươi vạn, nhưng nếu như ngươi muốn chi cho những đồ vật linh tinh từ quan trọng đến trang trí bên trong xe cộng lại tiếp gần bốn trăm vạn.
Hơn nữa còn có chi phí bảo dưỡng định kỳ, mỗi lần bảo dưỡng không có một vạn cũng khó, mà đây là chỉ mới là vấn đề nhỏ mà thôi, nếu là trên đường không cẩn thận gặp sự cố tai nạn, hoặc là xảy ra vấn đề gì, chi phí sửa chữa không thể không nói có thể lên đến mười vạn tám vạn, trong một năm nhiều lúc cần chi tiền sửa chữa có khi vượt qua trăm vạn.
Trong tay nếu không có năm sáu ngàn vạn, thậm chí quá trăm triệu, căn bản cũng không dám mua loại xe này, bởi vì nếu không sẽ chịu không nổi chi phí trên. Tuy nhiên, nếu ngươi chính là kẻ tiêu tiền không cần lý do, lại thích đua xe vậy thì không cần để ý đến vấn đề tiêu tốn trên. Nhưng dạng người như vậy là cực kỳ ít thấy.
Ngay đến cả Triệu Thiên Vũ cũng chỉ mua nổi chiếc Audi a6 cũng đã chạy hai ba năm, vẫn suy nghĩ đổi sang chiếc khác nhưng hiện tại kinh tế của hắn không đủ để hắn làm chuyện đó, hắn thật sự không nghĩ tới người đã từng là một người không thích nói chuyện trên lớp, nếu không phải cùng Trương Thanh Vấn xích mích đánh nhau chỉ sợ trong bốn năm đại học không ai có ấn tượng với một người như vậy. Ngay đến lần tụ hội họp lớp cũng cực kỳ điệu thấp [giấu mình, không bộc lộ, thể hiện], nếu không phải Trương Thanh Vân cùng mọi người phát sinh xung đột chỉ sợ cũng không có người để ý Tiêu Phàm, vậy mà hắn lại sở hữu được chiếc xe sang trọng như vậy.
“Xem ra, ta thật sự sai lầm, không nghĩ tới lại như vậy a!” Triệu Thiên Vũ cười khổ thấp giọng tự nói.
Sắc mặc Trương Thanh Vân cũng cực kỳ kinh ngạc vô cùng nhìn bóng lưng Tiêu Phàm rời đi, đứng tại chỗ sững sờ nửa ngày.
Hắn nhìn thấy Tiêu Phàm đến tụ hội cùng bạn học nhưng trên người lại mặc bộ đồ rẻ tiền kiểu dáng như hàng vỉa hè, hắn liền nghĩ cuộc sống hiện tại của Tiêu cực kỳ thảm hại, trong lòng tràn đầy cảm giác ưu việt [ốt hơn, vượt trội hơn], nhưng không nghĩ tới Tiêu Phàm lại là lái con xe Mercedes Benz S65 AMG, Mercedes cực kỳ sang trọng đến.
Cái này chứng minh cuộc sống hiện tại của Tiêu Phàm tuyệt đối không kém, ít nhất so sánh với mình hiện tại chỉ sợ không chênh lệch bao nhiêu. Người có tiền năm sáu ngàn vạn, thậm chí quá trăm triệu đem so với mình hiện tại là phó cục trường cục Công Thương thành phố Giang Châu cũng có khác chỗ nào đâu.
“Thì tính sao?” Rất nhanh, sắc mặc Trương Thanh Vân lại âm trầm xuống, hắn cười lạnh liên tục “Ta quan hệ cùng năng lực như thế nào ngươi có thể sánh được sao? Ngươi chờ đó cho ta, không bao lâu nữa ta có thể khiến cho ngươi một lần nữa biến thành một kẻ nghèo rớt mồng tơi, ta muốn để ngươi đời này sống không bằng chết!”
Mà so với Trương Thanh Vân ban đầu kinh ngạc, sau đó lạnh cùng cười khinh thường, bên cạnh hắn diễm lệ bạn học, thanh tiên quả lý cao cấp công ty và thanh niên du học về đang lâm vào trạng thái cực kỳ kinh ngạc.
Trương Thanh Vân chưa đến ba mươi liền bò lên trở thành phó cục trưởng cục Công Thương tại Giang Châu đã đủ để chứng minh hắn có bối cảnh không đơn giản, có lẽ có tư cách đối với Tiêu Phàm thể hiện sự khinh miệt, nhưng ba người bọn họ, căn bản là không có cách coi thường Tiêu Phàm nửa phần.
Nói đến diễm lệ nữ nhân bạn học, cô bất quá là tiểu tam [kẻ thứ ba, tình nhân] thành công thượng vị, gả cho tổng giám đốc của một cái xí nghiệp nhà nước mà thôi, trong nhà mặc dù có chút tiền, nhưng ngươi nếu nói lấy ra mấy trăm vạn, còn đi mua cái xe sang trọng kia, căn bản là không cần nghĩ đến, trực tiếp ý tưởng bị bóp bể trong trứng nước.
Nam thanh niên làm quản lý của một công ty, chức vụ của hắn mỗi năm lương bổn bất quá chỉ hơn ba mươi vạn, chút tiền ấy chỉ sợ ngay cả số lẻ của Mercedes cũng chưa tới đừng nói gì là mua cả nguyên con.
Về phần thanh niên du học về nước, hắn vừa mới làm cố vấn cho xí nghiệp cùng lắm chỉ mới một năm, lương một năm cũng chỉ gần hai mươi vạn mà thôi, trong số đám người thì có thể nói là kém cỏi nhất, không khách khí mà nói hắn một năm tiền lương cũng chỉ đủ mua hai cái lốp xe Mercedes mà thôi.
Bàn về thân phận, so địa vị, bọn hắn chỉ sợ so với Tiêu Phàm chênh lệch không phải chỉ một chút, nhưng ở tại bữa tiệc tối, bọn hắn nhất định hướng Tiêu Phàm cùng Trương Phi Dương miệt thị hạ thấp giá trị các loại xem thường, các loại chế giễu, coi là Tiêu Phàm cùng Trương Phi Dương chính là hai thằng hề trong bàn tiệc, mà hiện tại xem ra, ba người bọn ho mới chân chính là thằng hề trong mắt bọn hắn.
Lúc này, trên mặt ba người bọn họ giống như hung hăng bị tát mạnh, đau rát nhức nhối, nhất là đám bạn học xung quanh nhìn đến bọn họ với ánh mắt quái dị [kỳ lạ, khác thường], càng khiến cho bọn hắn như có gai ở sau lưng, đứng ngồi không yên, quả thực là xấu hổ vô cùng.
“Tiêu Phàm!”
Xen lẫn trong đám người, lúc này thần sắc trên mặt Đường Lâm có thể nói là phức tạp nhất, trong mắt của nàng tràn đầy vẻ hối tiếc.
Tại thời điểm ở thành phố Hoa Hải đã thấy một lần, không nghĩ tới lần này lại thứ hai gặp lại nhưng mà nhìn sai rồi, bản thân thật đúng là… Thật quá ngu xuẩn [rất ngu, đến mức như không có một chút trí khôn nào] a.
“Có lẽ, ta thật sự cĩnh viễn bỏ qua người quan trọng nhất của bản thân!”
Đường Lâm tự lẩm bẩm, sắc mặt xuất hiện tái nhợt, cười thảm.