Chương 5: Phản bội
Khởi hành trong đêm, hắn đi trước Hoàn nhi đi sau
"Công tử, hiện giờ muộn rồi xin công tử cùng tiểu nữ dựng lều ngủ tại rừng này, ngày mai chúng ta sẽ tiếp tục" Hoàn nhi ngỏ lời
"Được" Hắn đáp, rồi lấy từ nhẫn ra một cái lều nhỏ trong đó đầy đủ chăn gối các loại. Hắn có 2 cái trong nhẫn nên sẵn sàng cho Hoàn nhi 1 cái. Hắn vào sâu hẳn trong rừng chọn một chỗ rồi cả 2 cùng dựng lều.
Hắn vừa huýt sáo vừa dựng lều thì có giọng nói nhỏ như không muốn hắn nghe thấy nhưng Linh nhi và hệ thống không phải điếc, Linh nhi bảo: "Công tử, Hoàn nhi vừa bảo cái gì mà đáng tiếc đáng tiếc công tử á"
Hắn quay ngoắt lại nhìn Hoàn nhi, nàng vẫn đang chăm chú dựng lều, hắn mở lời: "Vừa nãy ngươi nói gì vậy Hoàn nhi"
Nàng đáp: " Không có gì công tử"
Hắn cũng không muốn hỏi thêm điều gì mà vào lều đi ngủ
Hắn ngắm trăng, trăng hôm nay tròn quá, anh muốn hôn vào má...
Giữa rừng, gió thổi hiu hiu cũng đủ làm những tán lá xào xạc, hắn nằm ngẫm lại quá khứ, 22 tuổi chả làm được trò trống gì, chết một cách tức tưởi, cha mẹ thì không thấy mặt, 12 tuổi đã bị bắt cóc may mắn thoát ra được nhưng cuộc sống đâu phải là mơ, những biến cố của cuộc đời hắn đưa đẩy hắn vào ngõ cụt, rồi hắn chết do căn bệnh viêm phổi cấp Corona, may mắn thay hắn được xuyên không qua thế giới này, chủ thể cũng là người đau khổ, bị đày đọa dù mang thân phận của 1 công tử gia tộc lớn, hàng ngày chịu đòn. Dù mới chỉ nhập vào xác này được mấy hôm nhưng cảm xúc cũ như thật, như là của hắn vậy, hắn nhớ mẹ hắn, không biết mẹ hắn còn sống hay đã chết, hắn căm thù đám trưởng lão ở gia tộc, hắn thề một mai hắn lớn mạnh hắn sẽ vặt đầu từng tên xuống.
...
"Công tử, có người ám sát" Linh nhi trong đầu hắn kêu lên
Hắn hỏi: "Là ai?" mặt hắn hoảng hốt, vừa thoát khỏi mấy thằng già trong gia tộc đã gặp ám sát, nhọ vãi
"Là cô gái được ca ca công tử cho đi theo, cô ta đang cầm 1 con dao nhỏ tiến đến lều của công tử" Linh nhi đáp
"Cô ta cấp bậc bao nhiêu?" Hắn vừa vùng dậy khỏi chăn vừa hỏi
"Nhị Tầng Hậu Kì" Linh nhi đáp với vẻ mặt lo lắng
Keng...Keng "Hệ Thống phát động nhiệm vụ: Diệt sát kẻ phản bội phần thưởng khi hoàn thành: Ngẫu nhiên huyết mạch, Ngẫu nhiên thân pháp thất bại: Bị moi tim và chết. Chú thích: Linh hồn đầu tiên của lưỡi hái"
"Hừ...Nhất Tầng Trung Kì đánh Nhị Tầng Hậu Kì, thiểu năng cũng biết được kết quả, chú thích còn chơi chữ, đúng là làm khó ta mà" Hắn than
Hắn vén cửa lều, đúng là có 1 thân ảnh đang đứng trước mặt hắn. Nàng ta nói: " Công tử a, thứ lỗi cho nô tì không thể làm trái lệnh gia chủ, vĩnh biệt công tử!"
Nàng nói xong cầm con dao xông tới Dương Đạt.
Xoẹt! 1 Đường dao chém ngang làm túp lều bị cắt đôi, tốc độ của Hoàn nhi cao hơn hắn hiện giờ rất nhiều. Lại 1 dao nữa hướng về phía tim hắn, Xoẹt 1 dao lướt qua áo hắn khiến áo hắn rách toạc.
"Hừ...Là ca ca ta ra lệnh cho ngươi giết ta?" Hắn nói
"Công tử sắp chết, nói 1 chút cho công tử nghe cũng không sao, phụ thân công tử ngày trước do CHÍNH TAY DƯƠNG SINH giết, hắn đối tốt với công tử sao, hahaha công tử sai lầm rồi, giờ thì biết đủ rồi, xuống địa ngục mà oán hận nhé!" Hoàn nhi nói xong một lần nữa cầm dao phóng tới.
"Hahaha ca ca sao, tất cả là tại sao, người thương yêu ta nhất giờ quay ra hạ sát ta, ta không phục, còn ả tiện tì nhà ngươi, hôm nay phải chết!" Mất tất cả niềm tin hắn giờ không khác 1 con quỷ, hình thái hiện tại đều do Đoạt Mệnh Câu ảnh hưởng.
Tay trái buông lỏng, tay phải cầm lưỡi hái, mắt hắn đỏ ngàu, da mặt nhăn lại, răng nghiến ken két
"A...Chết đi tiện tì"Tốc độ khủng khiếp, lưỡi hái trên tay, 1 đường diệt sát Nhị Tầng Hậu Kì
"Không thể, ngươi không thể tu linh lực mà, tại sao lại như vậy, KHÔNG!!!!!" Lời nói cuối cùng của 1 ả tiện tì khi bị chém đứt đôi cơ thể, máu phun ra từng dòng bắn lên không trung đỏ lòm cả 1 khoảng đất nhỏ
"Đoạt Mệnh Câu, thu hồn" Hắn ra lệnh cho lưỡi hái bay đến cạnh xác của Hoàn nhi thu lấy linh hồn cùng tu vi của ả
Rồi hắn ngất đi, nằm trên vũng máu, trạng thái này hắn vô thức kích hoạt khi uất ức, tức giận , chưa hoàn toàn có thể điều khiển.
...
...
Dương Gia
Bụp, 1 viên sinh mệnh châu của Dương Gia nổ vỡ tan trong không khí
Nhị trưởng lão cất tiếng: "Là ai có thể đồ sát Dương Hoàn"
Hoàn nhi không phải là người hầu, nó là cháu gái của Tam Trưởng Lão, Dương Đạt sống trong gia tộc đến nay cũng 12 năm mà cũng không biết hết các đồ tử đồ tôn của các trưởng lão.
"Mày phải chết Dương Đạt, dám đồ sát cháu gái của lão tử, ngươi có 10 cái mạng cũng không thoát được đâu" Tam Trưởng Lão nói xong định đạp không bay về hướng Dương Đạt và Dương Hoàn đi lúc trước
Một thân ảnh hiện ra trước mặt hắn nói: "Không phải tìm, con chuột nhắt đó sớm sẽ bị giết thôi, phế vật như hắn không sống được trong thế giới mạnh được yếu thua này đâu, mà không phải do cháu gái ngươi quá phế vật sao, Nhị Tầng Hậu Kì không giết nổi một tên phế vật không thể tụ linh chết cũng đáng."
"Hừ...Dương Đạt, sẽ có ngày lão tử cho ngươi sống không bằng chết" Tam trưởng lão nói rồi bóp nát quả cầu có tên Dương Đạt
Sinh Mệnh Châu: Có tác dụng theo dõi sinh mệnh của vật chủ, người chết vật tan.