Chương 3: Key

Người đăng: Revenge99

Key, cái tên này là do chính bản thân của hắn tự đặt cho mình.

Không có một lời giải thích nào về thân phận của Key, chỉ biết hắn được mang về từ một trong những chiến trường khắc nghiệt như vũ trụ. Việc một đứa bé làm sao sống sót được trong cái chiến trường đó, không ai biết mà Key tuyệt nhiên cũng không mở miệng nói bất cứ lời nào.

Key mở mắt ra với ký ức trống rỗng, hình ảnh đầu tiên đập vào mắt Key là những chiếc cơ giáp đang xả đạn trên bầu trời, hình ảnh những phi công nhảy dù ra ngoài và bị loạt đạn bắn tan xác. Xung quanh toàn là bom mìn, xác người và những mảnh vỡ máy móc. Trong hoàn cảnh, Key không cho phép mình chết đi.

Trong đầu hắn không có bất cứ một thông tin nào cả, chỉ biết nhiệm vụ của hắn là sống sót. Và Key đã làm được, sau đó chính phủ Liên Bang Tứ Linh giữ hắn ở một khu vực nào đó trong nhiều năm, làm vài việc cho chính phủ, cuối cùng đưa hắn tới khu vực an toàn số 52 này. Key được chu cấp một ngôi nhà đầy đủ tiện nghi và một ít tiền.

Key cũng được xếp vào học viện Thiên Tử làm một học viên, tuy nhiên những kiến thức ở đó không khiến Key hứng thú cho nên hắn thường xuyên nghỉ học, giấy báo học phí cũng bị Key vứt đi, tiền điện, tiền nước mỗi tháng Key cũng không có khả năng chi trả.

Tất cả những gì hắn làm là luyện tập một cách điên cuồng. Không vì lý do gì cả, chỉ là bên trong Key có một thứ khát khao chiến đấu rất mãnh liệt. Cho dù mục đích của Key khi đến đây chỉ là sống một cuộc sống an bình, Key vẫn không thể nào ngừng lại cái ước ao chiến đấu kia.

“Xin lỗi đã vào nhà mà không xin phép anh. Tôi không cố ý, chỉ là anh đã thiếu tiền điện ba tháng liên tục rồi, hết thảy là năm mươi triệu tiền Liên Bang” Tú My lấy lại tinh thần, sau đó mới nghiêm túc nói, Key vẫn không xoay lưng lại, chân của hắn vẫn chạy trên máy, đầu cũng khoái lại.

Trong đầu Key đang tính toán, cách để trốn tiền tháng này. Key không biết nên làm gì cho thoã, bản thân Key không phải là người quá tồi tệ, chỉ là tiền bạc đang là một trong những vấn đề Key quan tâm nhiều nhất, chỉ sau luyện tập và chiến đấu.

Key dừng chạy, tắt máy chạy bộ đi, sau đó quay mặt đối diện với Tú My, đôi mắt màu xanh lam cùng với vẻ ngoài điển trai khiến cho Tú My không dám nhìn trực diện. Thần thái của Key rất nghiêm túc, Tú My nuốt nước bọt, trong đầu cô cũng đang hoang mang không biết Key tính làm gì.

“Anh,…?” Tú My lùi về phía sau, nơi đây chỉ có hai người, nếu Key làm liều thì cái danh hiệu “Trinh Nữ Tuổi 27” của lũ bạn thân đặt cho cô sẽ bị tước mất. Key tiến lên phía trước, bước chân của Key nhẹ nhàng như một con sóc, dù rằng ở đây không phải là chiến trường, nhưng Key vẫn rất tập trung, hắn biết chỉ cần sơ sẩy một chút, hắn sẽ bị cắt điện vĩnh viễn. Lúc đó luyện tập khó khăn hơn rất nhiều.

“Hù” Key gầm mạnh, tay đập vào bức tường, tắt đi cái công tắc điện đằng sau lưng Tú My, cô hét toáng lên một tiếng, sau đó vung tay bỏ chạy, chưa chạy được bao lâu thì Tú My vấp phải cục tạ ở trên đất, té đập đầu xuống đất rồi sợ hãi quá mà bất tỉnh. Key nhân cơ hội đó cũng nhanh chóng chạy đi, chạy thật nhanh cứ như đây không phải nhà hắn mà đang là một ổ bom nổ chậm.

Key chạy thật nhanh ra cái công viên cách xóm Lò Mổ khá xa, phần trên hắn vẫn trần trụi, Key ngồi suy tư một lát rồi đứng dậy quan sát xung quanh, bây giờ là lúc để giải quyết tình trạng thiếu thốn tiền bạc của mình. Mấy ngày gần đây, Key đã chả ăn gì rồi, hắn đói lả, nhưng vẫn không kiềm được mà điên cuồng luyện tập.

“Mấy cái bánh kia thật là không hợp khẩu vị” Key vừa lắc đầu vừa tiếc hùi hụi mấy cái bánh mình mua ở tạp hoá tuần trước. Key đều chỉ ăn được non nửa cái rồi bỏ, đây không phải thứ Key cần, Key ghét đồ ngọt nhưng nó lại là thứ rẻ nhất Key có thể mua cho nên bất đắc dĩ Key mới ăn mấy cái bánh đầy đường hoá học đáng kinh tởm đó.

“Nếu như có Lisa ở đây thì hay biết mấy. Nhớ mấy ngày ở trại tập trung ghê” Key nằm dài trên ghế đá, những ngôi sao sáng rực, tạo điểm nhấn cho cái vũ trụ tối tăm mịt mù này. Đâu đó trong những vì tinh tú trên cao kia là nơi Lisa đang ở, không biết cuộc đời này Key có gặp lại Lisa hay không?

Cuộc đời của Key coi như là dừng ở đây. Ở cái hành tinh hẻo lánh, buồn chán, vô vị này. Lisa khuyên hắn ở lại, tiếp tục cống hiến cho Liên Bang Tứ Linh, nhưng Key rời đi không phải do hắn muốn, Liên Bang không cần hắn nữa, đẩy hắn đi là chuyện thường tình.

Key đang chán nản thì không biết từ đâu bay tới một tờ quảng cáo. Key cầm lấy tờ quảng cáo và định quẳng nó đi, trước khi bị thu hút bởi dòng chữ đỏ nổi bật được in hoa.

“Cuộc Thi Đối Kháng Cơ Giáp Thường Niên Lần Thứ 37” Key nhìn dòng chữ đỏ lòm mà hai mắt sáng rực, bỏ qua hẳn danh sách giải thưởng, thứ hắn quan tâm duy nhất bây giờ là những cảnh tượng đang hiện lên trong đầu.

“Chiến đấu” Key gần như là không suy nghĩ gì thêm nữa, hắn bật dậy chạy thật nhanh tới cái địa chỉ ghi trên giấy. Niềm háo hức của Key đã khiến cho hắn quên rằng, hắn không có chút hiểu biết gì về hệ thống đường xá ở đây cả. Nơi xa nhất Key từng đến là cái công viên này, mà lúc này hắn đang để trần, một kẻ để trần chạy hùn hụt trên phố.

Cảnh tượng đó hẳn là có chút kỳ lạ. Thế là Key dừng lại, sau khi nghiên cứu kỹ đường xá cùng với trải qua mấy mươi giây đấu tranh với tâm lý. Key nhẹ nhàng lấy chiếc áo khoác màu đen đang treo ở trước cửa sổ của một ngôi nhà khá giàu có. Key khoác cái áo lên người, trùm kín đầu và tiếp tục phóng thật nhanh.

Cuối cùng, sau một khoảng thời gian rất lâu. Key tới được nơi hắn cần đến.

Nhà Thi Đấu Quận 1.

Key đi tới cuối đoàn người đang xếp hàng, hầu hết đều là những phi công cơ giáp bán chuyên, muốn tới đây để thử sức mình, hoặc nếu may mắn hơn thì sẽ được ban giám khảo, vốn là những thành viên trong quân đội các quốc gia nhận. Cũng có vài học viên của học viện Thiên Tử.

Khuôn mặt ai cũng kiêu căng, bọn họ tự hào là những phi công được qua đào tạo và có tố chất hơn người. Bọn họ tới đây không phải vì tiền thưởng, cái họ muốn là sự chú ý của những ban giám khảo. Hoặc tối thiểu là sự công nhận của cao tầng học viện Thiên Tử.

Key thở nhẹ, quãng đường từ nhà hắn tới nhà thi đấu khá xa, nhưng vì bản thân thường xuyên trải qua luyện tập khắc nghiệt cho nên những việc thế này chả đáng gì cả. Người xung quanh khi thấy mồ hôi rã cả áo Key thì hơi giật mình, đồng thời cũng phải nhíu mày vì trên cái áo khoác đầy mồ hôi kia có luôn cả mùi xà phòng con gái.

Key tất nhiên không để ý tới chuyện này, chỉ khi những người xung quanh, một là tản ra hai là nhường Key lên trước, hắn mới dần nhận ra mùi hương của mình, lúc này Key mới cúi đầu xuống trước ngực áo, ở đó có thêu một bông hoa hồng màu đỏ. Key nhíu mày, hắn cũng không quan tâm tới việc này nhiều lắm.

Đối với nhiều người, vẻ ngoài rất quan trọng. Đối với Key, hắn là thứ ở bên trong, cơ giáp mới là vẻ ngoài của hắn, cho nên không có lý do gì mà phải để tâm tới mấy chuyện này.

“Chào anh ạ, anh muốn đăng ký thi đấu cơ giáp?” Cô tiếp viên ngồi trên bàn nói chuyện khá lịch sự, sau khi nở nụ cười thân thiện, cô mới lấy ra một tờ đơn, ngay ngắn để trên bàn, sau đó mới ân cần hỏi tiếp khi thấy cái gật đầu của Key.

“Họ và tên ạ?” Cô gái bấm bút, lại nở một nụ cười thân thiện.

“Key” Key nói nhỏ, sau đó ra hiệu cho cô gái không cần điền vào phần họ. Cô gái cũng không để tâm, chỉ là ánh mắt bắt đầu di động, cố gắng nhìn thử khuôn mặt Key. Chỉ là mái tóc dài cùng áo khoác trùm đầu đã che đi khuôn mặt của hắn, cô gái chỉ có thể lắc đầu, sau đó mới hỏi tiếp.

“Anh có đại diện cho một tổ chức hay thế lực nào không ạ? Để em ghi vào, nếu anh được giải thì điểm cống hiến sẽ được cộng vào tài khoản của thế lực đó” Key lắc đầu, nhưng sau đó lại trầm ngâm suy nghĩ một lúc mới sửa lại.

“Học viện Thiên Tử. Ban A, khoa cơ giáp, hệ kỹ sư” Key nói ra một câu khá dài, cảm giác như lưỡi của hắn đang tự cuộn vào nhau, nói chuyện còn phiền phức hơn cả đánh nhau nữa là.

“Ồ, ban A sao? Anh giỏi thật đấy, em cũng là học viên của học viện, Ban B, khoa hậu cần, cũng là hệ kỹ sư ạ” Cô gái nhẹ nhàng nói, sau đó tiếp tục cặm cụi ghi.

“À, mà anh muốn tham gia thi đấu ở hạng mục nào? Chúng ta có thi đấu đối kháng theo thể thức loại trực tiếp, có thi kỹ năng điều khiển cơ giáp, cùng với thi khả năng đặc biệt, tất cả đều phân ra ba hạng mức, đồng, bạc và vàng” Key lắng nghe, sau đó lắc đầu, mấy cái này mỗi thứ Key đều thông thạo một chút, cái vấn đề tất yếu bây giờ là, Key phải cảm thấy vui vẻ, hoặc là Key phải có nhiều tiền, càng nhanh càng tốt.

“Có hạng mục thi đấu nào sắp diễn ra không? Hạng mục nào kiếm tiền được nhiều ấy,…” Key uốn lưỡi đau đớn, hôm nay hắn nói hơi nhiều.

“Đối kháng thể thức loại trực tiếp phải ba ngày nữa mới diễn ra, tuy nhiên phải thi qua vòng sơ khảo. Vòng sơ khảo lúc nào muốn thi cũng được, qua được vòng sơ khảo là anh có thể lãnh ba trăm tiền Liên Bang, tuy không nhiều nhưng cũng đủ tự thưởng cho mình” Cô gái cười duyên, khi thấy Key gật đầu cô mới viết ra, sau đó cho vào máy in, in ra một bản đưa cho Key.

“À mà, anh lấy tên là gì? Ngoại hiệu khi thi đấu ấy” Cô gái thấy Key sắp đi thì ngoắt lại.

“666” Key chỉ đáp ngắn gọn rồi bỏ vào trong, cô gái hơi nghi hoặc nhưng cũng điền cái tên này vào trong giấy.