Chương 56: Địa Tinh Cáp Cát

Vừa bước vào Cơ giới Tiếu Ốc, Dương An liền hiểu vì sao nơi đây được gọi là ‘Trạm thu mua sắt vụn’.

Trong phòng khá rộng lớn, nhưng thật sự khó di chuyển, bởi trên mặt đất chất đầy các loại máy móc linh kiện, rất nhiều đồ phế thải, phần nhiều đều đã han gỉ, không biết đã trải qua bao nhiều năm tháng rồi.

Mà cái phòng nhỏ bên trái có cái quầy thật dài, trên tường là một loạt giá, trên giá bày một ít vật phẩm luyện kim, là nơi mua bán.

Cơ giới Tiếu Ốc ngoài thu mua sắt vụn, còn bán một ít máy móc, thiết bị luyện kim cùng tài liệu thông thường, như đao khắc phù văn ma pháp cùng bản khắc phù văn.

Dương An cũng có chút lý giải đối với những thứ này, nhưng không thể hiểu hết.

Đang ngồi trong quầy là một thiếu niên nhân loại, khoảng 14~15 tuổi, Dương An thấy trên đầu hắn có dấu hiệu NPC: học đồ công trình cơ giới* Ba Địch.

(*Học sinh theo học công trình cơ giới)

Dương An khẽ cau mày, trong phòng chỉ có một học đồ Ba Địch, không có người nào tên Cáp Cát cần tìm trong nhiệm vụ

Học đồ Ba Địch ngẩng đầu nhìn Dương An vừa mới tiến vào phòng, rồi lại cúi đầu loay hoay nghịch ngợm món đồ kỳ quái trên tay.

Dương An hiểu được Ba Địch coi hắn là người bán sắt vụn.

Dương An cũng không vì vậy mà cảm thấy khó chịu

Trên mặt đất toàn là linh kiện máy móc, không có đường vào trong, Dương An mỉm cười, cất trường cung vào hành trang, sau đó cúi người nhặt đám sắt vụn cẩn thận để qua một bên mở đường.

Học đồ Ba Địch lại ngẩng đầu nhìn Dương An, cũng không ngăn cản, bất quá ánh mắt cũng không lãnh đạm như trước, thông thường người bán sắt vụn đều từ cửa ném đồ vào, sau đó cầm tiền chuồn thẳng, người trước mặt này đúng là không giống ai.

Dương An làm vậy dĩ nhiên là có mục đích, hắn làm nhiệm vụ chứ không phải đi bán sắt vụn, làm vậy chính là muốn tăng hảo cảm của NPC, nhiệm vụ có lẽ sẽ thuận lợi hơn, đây cũng là một ít tiểu xảo.

Trên người một bộ hoàng kim sáo trang, còn có nhẫn cấp truyền thuyết tăng lượng lớn sức mạnh nên Dương An chuyển dời đám linh kiện sắt vụn cũng dễ dàng.

Chừng 10 phút sau, từ cửa đến quầy hàng đã có một con đường.

Dương An từ từ đi đến, cười nói hỏi:

- Xin chào, ta được mạo hiểm giả công hội ủy thác tìm Cáp Cát tiên sinh, xin hỏi Cáp Cát tiên sinh có ở đây không?

Nghe Dương An muốn tìm Cáp Cát, nhân loại học đồ không kìm được thân mình hơi chấn động, trước tới giờ đều mình hắn trông coi cửa hàng, ngoại nhân không biết Cáp Cát ở đây mới phải.

Học đồ Ba Địch hoài nghi nhìn Dương An, hồi lâu chậm rãi nói:

- Người chờ một chút.

Nói xong, Ba Địch liền xoay người đi tới quày hàng cuối cùng, kéo một cái cửa nhỏ đi vào, phía sau có nội đường.

Chỉ chốc lát, học đồ Ba Địch từ trong đi ra, trên mặt biểu tình thay đổi, trở nên nhiệt tình.

Ba Địch cười nói:

- Mời tiên sinh vào, Cáp Cát lão sư đang chờ ở bên trong.

- Cảm Ơn!

Dương An gật đầu, đi theo Ba Địch vào trong.

Con đường vào bên trong khá nhỏ, Dương An phải cúi người mới có thể đi vào, chẳng hiểu sao sao lại làm cái cửa bé tý thế này.

Tiến vào trong, Dương An khẽ chấn động, trong này rất rộng lớn, hơn nữa sắt vụn cũng nhiều hơn, nhưng coi như gọn gàng, bên trong còn có một cái lò luyện cùng bễ rèn, chính là dùng để rèn sắt vụn rồi, mà bên kia là một loạt giá đỡ trưng bày những sản phẩm máy móc, có cánh tay khôi lỗi, bắp đùi... tất cả đều bóng loáng, chắc hẳn không phải đồ bình thường.

Dương An không phải thuật sĩ luyện kim cơ giới, cũng không có học tập kĩ năng công trình cơ giới, cho nên không có hứng thú, ánh mắt nhanh chóng rời đi

Tiếp tục nhìn quanh, Dương An cuối cùng cũng phát hiện bóng người

- Địa tinh?

Dương An hơi kinh hãi.

Bóng người phi thường thấp bé, đang bận rộn tháo dỡ vứt bỏ mấy thứ đồ kim loại, cao chưa tới eo Dương An, trông rất gầy yếu, lỗ tai nhọn dài, da màu xanh đầy nếp nhăn, giống như một lão nhân đã sống lâu lăm rồi.

Những đặc điểm này thuộc về tộc người Địa Tinh, tuy rằng chưa gặp bao giờ, nhưng tư liệu về Địa tinh lại không hiếm, Dương An cũng có thể nhận ra.

Cuộc chiến phản loại cũng qua lâu rồi, rất ít Địa Tinh xuất hiện, Dương An không ngờ là Cáp Cát hắn muốn tìm chính là một Địa tinh.

Tộc Địa tinh so với tộc Tinh linh còn sống lâu hơn, bởi vậy cũng có nhiều thời gian đi học tập tri thức, cho nên mỗi một Địa Tinh trưởng thành đều là trí giả.

Dương An từ từ đến gần Địa tinh vẫn bận rộn kia, cung kính nói:

- Cáp Cát tiên sinh, ta được mạo hiểm giả công hội ủy thác đến hỗ trợ, không biết ta có thể giúp gì tiên sinh?

Nội dung nhiệm vụ này Dương An cũng hiểu được đại khái, tiếp theo phải dựa vào Cáp Cát, cho nên Dương An thấy Địa Tinh trong truyền thuyết tuy có khiếp sợ nhưng vẫn bảo trì trấn tĩnh.

Kỳ thật Dương An nhận nhiệm vụ này cũng là cơ duyên xảo hợp, lên tới 3x, exp cần để thăng cấp rất lớn, Dương An mải miết giết quái một tuần cũng có chút buồn bực, vì thế liền ‘xuất quan’, muốn tìm nhiệm vụ chế thuốc, kết quả tới mạo hiểm công hội, vừa vặn gặp nhiệm vụ duy nhất mới ra này, kỳ quái chính là nhiệm vụ 4x này không rõ phần thưởng, lòng hiếu kì nổi nên, Dương An liền nhận nhiệm vụ này.

Nghe Dương An nói, Địa Tinh Cáp Cát ngừng tay, xoay người lại nhìn Dương An, lắc lắc đầu nói:

- Người trẻ tuổi, thực lực ngươi còn quá yếu, trở về đi.

Dương An sử dụng kĩ năng che dấu của Nguyệt Ảnh xạ thủ, chỉ hiện ra là công tiễn thủ 3x bình thường, cần phải hơn hắn ít nhất 1x mới có thể xem thông tin của hắn.

- Cáp Cát tiên sinh xin chậm đã, ta đối với thực lực của mình rất tự tin, xin tiên sinh cho ta một cơ hội.

Dương An cung kính nói.

Tuy cấp bậc hiện giờ của hắn chỉ là cấp 32, ở trong mắt những cao thủ 4x chẳng khác gì một con gà, bất quá Dương An cũng rất tự tin với bản thân, cho dù hiện tại đi giết quái 4x cũng không quá khó khăn.

Địa tinh Cáp Cát nhìn vẻ đầy tự tin của Dương An, ánh mắt cũng có chút thay đổi.

Cáp Cát không trả lời, đi đến cái giá bên cạnh, lấy một cái kính mắt kì quái đeo lên mặt, sau đó đánh giá Dương An.

Dương An nhìn cái ‘kính mắt’ kia thoáng hiện ánh sáng nhạt màu lục, có cảm giác như đang bị người lột sạch mà nhòm ngó.

Một hồi lâu sau, Địa Tinh Cáp Cát bỏ cái ‘Kính mắt’ xuống, ánh mắt khinh thị khi trước hoàn toàn thay đổi, nhìn Dương An trở nên khá kích động cùng với tôn kính.

- Nguyệt Ánh xạ thủ đại nhân tôn kính, Cáp Cát vừa rồi thất lễ.

Địa Tinh Cáp Cát trở nên cung kính nói.

Nghe Cáp Cát nói xong, Dương An cảm thấy kinh ngạc, biến sắc, thầm nghĩ:

- Cáp Cát này như thế nào lại biết chức nghiệp ẩn tàng của ta!