Chương 204: Ai thiệt?

- Hô! Không ngờ hiệu quả mạnh như vậy!

Nhìn hai mũi tên nguyên tố tạo ra hiệu quả kinh ngạc, Dương An cũng hơi bất ngờ. Nghĩ ra loại phương pháp này chẳng qua là trước đây hắn hay cùng đám Trùng Tử* thử nghiệm trên động vật mà thôi.

(* biệt danh một người bạn cũ đã xuất hiện đoạn đầu truyện)

- Thú vị, rất thú vị!

Phá Nha hưng phấn kêu to trong lòng, đồng thời càng muốn chân chính tỷ thí một phen với Dương An.

Dương An có thể khống chế Thâm Hải Đại Ô Tặc cũng không thể phủ nhận công lao hấp dẫn cừu hận của Phá Nha.

Phá Nha cũng lập tức nắm thời cơ, lại công kích tới Thâm Hải Đại Ô Tặc để tăng cường cừu hận, đương nhiên, khống chế vẫn là việc chính. Dù sao đạo tặc mới là dân chuyên nghiệp, bởi kỹ năng khống chế của Dương An quá ít.

Tuy là lần đầu tiên hợp tác giết quái, hơn nữa còn không thể trao đổi bằng ngôn ngữ, nhưng hai người rất ăn ý. Khi Phá Nha khống chế thì Dương An công kích, tới lúc kỹ năng của Phá Nha dính cooldown hết Dương An mới phụ trợ khống chế, quá trình này nhịp nhàng không kẽ hở, không để Thâm Hải Đại Ô Tặc thở dù là một giây.

(*khống chế ở đây cũng như nhiều chương trước tức là có các hiệu ứng kỹ năng hút nó về mình hoặc làm nó đứng im, bất động, chậm...)

Tới giai đoạn tối hậu, Dương An dùng Mãn Nguyệt Tiễn chấm dứt một trận gần như hoàn mỹ này. Tại thời điểm thi triển Mãn Nguyệt Tiễn, Phá Nha đang đứng bên cạnh Thâm Hải Đại Ô Tặc Phá Nha khống chế nó cũng bị dọa cả kinh, mũi tên giống như cuồng phong bạo vũ quấy động cả biển sâu, khiến Phá Nha không cùng tổ đội với Dương An suýt nữa cũng bị cuốn vào trong đó.

Bởi vì hai người không phải quan hệ tổ đội, trải qua hệ thống phán định, sát thương Dương An tạo ra cao hơn 10% so với Phá Nha cho nên một mình Dương An hưởng toàn bộ exp, khiến hắn thiếu chút thăng một cấp, lên luôn 90% cấp 45.

Trên thực tế là Phá Nha tận lực áp chế để nhường exp cho Dương An, bởi hắn đã là cấp 49 đỉnh phong, có giết nhiều nữa cũng không lấy được kinh nghiệm.

Bởi vì hệ thống phán định Thâm Hải Đại Ô Tặc là Dương An đánh chết, cho nên quyền sở hữu vật phẩm tuôn ra cũng thuộc về hắn. Phá Nha dùng tay ra hiệu ý bảo hắn đi mở ba bảo rương kia, còn Dương An thì đi thu chiến lợi phẩm.

Xác định xung quanh không còn nguy hiểm, Dương An bơi tới gần cửa vào. Khi hắn tiến tới phạm vi trân châu chiếu sáng thì phát giác tuy còn trong nước nhưng lại có thể hô hấp và nói chuyện, chỉ có thân thể là còn cảm thấy áp lực của dòng nước mà thôi.

Dương An nhặt được 3 món mà Boss bạo ra, trong đó có hai hạt châu cùng một quyển sách, sau đó lần lượt Giám Định.

Hủ Độc Chi Mặc (sách kỹ năng): cấp 1, có thể thuấn phát một làn sương màu đen có hiệu suất ăn mòn cao công kích quấy nhiễu địch nhân; cấp bậc hạn chế: không; chức nghiệp hạn chế: chiến sĩ/ kiếm sĩ/ đạo tặc có thể học.

Một quyển sách kỹ năng không tệ. Kỹ năng này cũng giống như con mực phun ra mực đen để chạy trốn, chỉ là có thêm hiệu quả ăn mòn hiệu suất cao, quả thật không tồi.

Mà hai hạt châu kia thì na ná nhau, lớn cỡ nắm tay, trong đó một viên màu xanh nước biển, viên còn lại màu xám lạnh.

Tị Thủy Châu (màu xanh nước biển): vật phẩm đặc thù, sau khi kích hoạt có thể hô hấp tự do trong nước, thân thẻ hành động không bị thủy áp ảnh hưởng, thời gian hiệu quả là 30 phút, thời gian cooldown 30 phút, đặt ở hành trang là có hiệu lực.

Ẩn Nặc Bảo Châu (màu xám): vật phẩm đặc thù, có thể trang bị ở ô vật phẩm trang sức, có thể che lấp khí tức bản thân chủ sở hữu nó, hiệu quả Tiền Hành tăng lên 20%, chức nghiệp đạo tặc có thể trang bị.

Chứng kiến sách kỹ năng cùng Ẩn Nặc Bảo Châu, Dương An cũng rất rung động. Chỉ tiếc hai món này đều là của đạo tặc, hắn không dùng nổi.

Tranh thủ Phá Nha đi mở bảo rương, Dương An bèn thi triển Thải Tập Thuật trên thi thể Thâm Hải Đại Ô Tặc. Kỹ năng này đã lên tới cấp cao, có thể thu thập tài liệu có phẩm chất cực kỳ hoàn hảo, có đôi khi còn có thể vượt cấp thu thập một vài thứ đặc thù.

Mãi đến khi thi thể Thâm Hải Đại Ô Tặc biến mất Dương An mới thu tay lại, cuối cùng hắn thu được ba tấm da cá mực cao cấp, ba giác hút đặc thù cùng một con mắt cá mực thật lớn. Đây đều là tài liệu để chế tạo trang bị hoặc luyện dược.

Nhìn thấy những tài liệu này, Dương An đột nhiên nhớ tới 'Nhất Bất Trị' cùng vị bằng hữu may vá sư của hắn. Cho tới nay có tài liệu gì Dương An đều đưa cho may vá sư kia chế tạo vật phẩm, mà hành trang 50 ô của Dương An cũng khởi nguồn từ người này, có điều hắn lại chưa từng thấy mặt người đó, cũng không có chút tin tức nào, mỗi lần đều là liên hệ qua 'Nhất Bất Trị'.

- Ba phụ kiện của sáo trang băng khống, ám kim.

Phá Nha bơi tới không mấy vui vẻ nói.

Ba bảo rương phân biệt cho ba kiện trang bị, một vòng cổ cùng hai nhẫn tạo thành một bộ sáo trang đặc thù cho băng khống. Sáo trang cấp ám kim này dẫn ra một kỹ năng công kích quần thể băng hệ rất không tồi, hơn nữa khi tập hợp đủ cả 3 kiện trang bị này thì yêu cầu cấp bậc sáo trang giảm tới cấp 20 đã có thể trang bị, giá trị tương đối cao.

Nghe được Phá Nha báo ra thuộc tính sáo trang băng khống, Dương An có hơi thất vọng. Lần này giết Boss được mỗi một viên Tị Thủy Châu là dùng được, còn lại vô dụng với hắn.

- Thế nào, bên anh không phải toàn đồ bỏ đấy chứ!

Phá Nha cũng nhìn thấy tia không vui trên mặt Dương An, nên hỏi thử.

- Không phải, cũng khá lắm, cậu xem đi!

Dương An lắc lắc đầu, đưa mấy thứ rơi từ Thâm Hải Đại Ô Tặc ra.

Khi Phá Nha nhìn thấy sách kỹ năng cùng Ẩn Nặc Bảo Châu thì sắc mặt cũng bỗng nhiên thay đổi, tựa như một gã trai tơ lâu năm đột nhiên thấy một mỹ nữ trần như nhộng ngay trước mặt.

- OMG, cực phẩm a, có kỹ năng này tôi sẽ không sợ chiêu kia của anh nữa, còn viên Ẩn Nặc Bảo Châu này cũng rất khá.

Phá Nha cười to nói, “một chiêu đó” trong lời hắn hiển nhiên là Quang Mạc Tiễn của Dương An.

- À! Tôi hiểu...

Đảo mắt mấy vòng, Phá Nha chợt nói:

- Tôi biết vì sao anh buồn bực rồi, là vì mấy món cực phẩm này lại không có lấy một cái anh có thể dùng.

- Ngừng!

Dương An bất đắc dĩ liếc Phá Nha một cái, hắn chứng thật là có ý nghĩ này.

- Cái này của anh, sách kỹ năng cùng Ẩn Nặc Bảo Châu đưa tôi!

Phá Nha một tay lấy Tị Thủy Châu cùng sáo trang Băng Khống đưa cho Dương An.

- Cái này, cậu quá thiệt thòi rồi!

Dương An không có nhận lấy.

Tuy rằng mấy thứ này Dương An không dùng được, nhưng giá trị thì nhìn là biết, tính thành tiền thì băng khống sáo trang tuyệt đối vượt qua sách kỹ năng cùng Ẩn Nặc Bảo Châu, huống chi còn thêm một viên Tị Thủy Châu tác dụng không kém.

- Cứ như vậy đi, nếu tính kỹ có khi anh còn thiệt ấy chứ!

Phá Nha nhẹ nhàng nói, nhét mấy món đồ kia cho Dương An, sau đó tiến vào cửa động...

- Đi thôi, chúng ta đến tầng ba đi!