Chương 164: Vong linh cung tiễn thủ Hưu Bá Đặc (Hạ)

Với quan tài đá, Dương An luôn có cảm giác bài xích, trực giác cho biết trong đó có ẩn chứa một cái gì đó phi thường tà ác và khủng bố. Không dám tới gần, Dương An tránh xa, dán mình vào vách tường mà vượt qua căn phòng.

Đi đến phía trước bảo rương, Dương An chậm rãi ngồi xuống, ngắm nhìn bảo rương cấp truyền thuyết đang tỏa ra u quang ngũ sắc. Không kìm chế được, hắn đưa tay vuốt ve một chút, nội tâm vô cùng kích động,

- Bảo rương cấp truyền thuyết, có rất nhiều người chơi đến khi bỏ trò chơi cũng không thể gặp được nó mà bây giờ lại xuất hiện ở đây, ngay trước mắt mình, có thể sờ thấy, cảm giác chân thật không tả được.

Nhưng khi Dương An chạm đến bảo rương, cỗ quan tài đá đang không có chút động tĩnh gì bỗng nhiên rung lên.

"Phanh ~" một tiếng trầm muộn, nắp quan tài đá nặng nề bị chấn động, rung lên, tựa hồ có một vật gì đó muốn thoát ra từ bên trong quan tài.

- Không tốt!

Nghe được động tĩnh từ phía quan tài, Dương An ngay lập tức hồi phục lại tinh thần:

- Quả nhiên trong quan tài có tồn tại cường đại, không thể kéo dài thời gian được nữa, phải nhanh chóng mở bảo rương rồi rời khỏi nơi đây.

Dương An không dám chần chờ, lập tức lấy trong hành trang ra chiếc ’Chìa khóa ma pháp vạn năng Cáp Khắc Long’, nhẹ nhàng tra vào lỗ khóa bảo rương. Vừa mới tiếp xúc, luyện kim ma pháp trận được khắc ở chuôi chiếc chìa khóa lập tức chuyển động mà hình dạng chìa khóa ma pháp phía trước cũng liên tục thay dổi, dần dàn phù hợp với lỗ khóa của bảo rương.

Tiến độ mở ra của bảo rương… 1%... 5%... (Cái mà mở đến 99% rồi mà Boss vồ cho nhát thì sao nhỉ cảm giác sẽ rất yomost)

Bảo rương cấp truyền thuyết chậm rãi được mở ra, đồng thời động tĩnh của cỗ quan tài đá giữa căn phòng cũng càng lúc càng lớn.

"Phanh ~ phanh ~ phanh ... "

Nắp cỗ quan tài đá không ngừng rung động, một cỗ hơi thở cực kỳ hắc ám và tà ác chậm rãi lan tỏa, bao trùm khắp gian phòng,

15% ... 30% ... 50% ...

Nhìn thấy tiến độ mở khóa tăng dần lên, Dương An vừa hưng phấn lại vừa sốt ruột, cỗ quan tài đá không biết lúc nào sẽ bung ra, cái thứ bên trong đó cũng sẽ lao tới đây, từng đạo khí tức tử vong không ngừng truyền đến, làm cho người ta lạnh cả sống lưng...

Nhưng Dương An biết rằng, những lúc như vậy càng phải giữ bình tĩnh, thân thể nhất định phải duy trì tư thế bất động nếu không sẽ lâm vào cảnh kiếm củi ba năm thiêu một giờ, lại phải mở khóa lại một lần nữa.

"Phanh phanh phanh phanh ... "

Nắp quan tài chấn động ngày càng kịch liệt.

Dương An giờ phút này có cảm giác ngày dài hơn năm, mới có vài giây ngắn ngủi trôi qua mà giống như đã trải qua cả một thế kỷ. Tâm tình khẩn trương cực độ, cả người Dương An đã đầy mồ hôi, thình thoảng lại nhìn động tĩnh của chiếc quan tài phía trước bảo rương đang mở.

90% ... 95% ... 98% ... 99% ... 100%

"Ba ~" một tiếng, bảo rương khóa rốt cục mở ra.

Nghe thấy thanh âm của chiếc khóa, Dương An thiếu chút nữa thì kích động kêu to lên, rốt cuộc đã mở xong.

Ngay khi bảo rương được mở khóa thì "Oành ~" một tiếng vang thật lớn, nắp quan tài đá đã bị một lực lượng cường đại hất tung lên cao, lăn hai ba vòng sau đó rơi xuống mặt đất khiến cả gian phòng chấn động.

- Rống~

Quan tài mở ra, một đạo âm thanh khiến cho tâm hồn người ta cảm thấy khiếp sợ, như quỷ khóc thần tru, tiếng gào thét lên tràn ngập oán hận, chấp niệm, tà ác… giống như từ trong tận cùng Địa Ngục gào thét đòi mạng.

- Mau!

Tuy rằng phía sau truyền đến hơi thở tử vong nguy hiểm đến cực độ nhưng Dương An lại vô cùng bình tĩnh, dùng sức mở bảo rương, sau đó vơ vội hai đồ vật trong rương vào trong hành trang, cũng không để ý là bảo bối gì, hiện tại cái mạng nhỏ là quan trọng nhất.

Tật Phong Gia Tốc!

Dương An quay người lại, lập tức mở ra Tật Phong Gia Tốc, chạy về phía cửa gian phòng. Cùng lúc đó, Dương An cũng chứng kiến một thây khô giống quái vật hình người được bao trùm trong tấm áo choàng màu đen đang bò ra từ trong quan tài, đã hiện ra phân nửa thân hình.

- Đây là quái vật cấp bậc gì vậy? Riêng khí tức cũng đã khiến cho người ta áp lực vô cùng. Dương An không khỏi khiếp sợ, không nhịn được liền sử dụng kỹ năng ‘Nguyệt Độc’, muốn xem xem rốt cuộc đây là thần thánh phương nào.

Vong Linh cung tiễn thủ Hưu Bá Đặc: ? ? ?

- Dấu chấm hỏi! Cấp bậc hơn mình quá nhiều, có điều nếu con quái vật này đã có tên riêng, khẳng định là cực kỳ cường đại.

Dương An trong lòng cực kỳ giật mình, thêm vào Tật Phong Gia Tốc cấp tôc lui ra khỏi phòng.

- Rống!

Nhưng mà Dương An muốn chạy trốn, Vong linh cung tiễn thủ Hưu Bá Đặc bị ‘đánh thức’ lại không nghĩ vậy. Vong linh cung tiễn thủ Hưu Bá Đặc nhảy ra khỏi quan tài, nhanh chóng đuổi theo Dương An, nhìn thân hình khô quắt giống như thây khô nhưng tốc độ của nó so với Tật Phong Gia Tốc còn nhanh hơn.

Bảo vật đã vào tay, hơn nữa thời gian cũng không còn nhiều, Dương An cũng không có ý định tiếp tục thăm dò thêm thông đạo này, vì thế vừa ra khỏi phòng liền theo đường cũ trở ra, chỉ cần ra khỏi thông đạo chính là rừng cây rập rạp, đến lúc đó trời cao sông rộng mặc chim bay liệng, Vong linh cung tiễn thủ Hưu Bá Đặc có muốn đuổi theo cũng không dễ dàng.

Nhưng thực lực Vong linh cung tiễn thủ Hưu Bá Đặc vượt xa Dương An tưởng tượng. Chỉ mới vọt qua ngã rẽ thứ nhất, Dương An đã cảm giác được sau lưng có một cỗ sát ý mãnh liệt đang đuổi theo, Dương An liền lập tức không chế vai Lý Nhĩ Tư chi nhãn trên vai quay lại nhìn, chỉ thấy Vong Linh cung tiễn thủ Hưu Bá Đặc đang rất nhanh đuổi giết phía sau, trên tay đã cầm một thanh trường cung màu xám tro.

Oành ~"

Một âm thanh chấn đọng, một mũi tên có hắc quang quấn quanh hướng về phía Dương An bắn ra.

- Nguyệt Ảnh Chi Vũ!

Đều là cung tiễn thủ, Dương An biết mũi tên sau lưng có bao nhiêu đáng sợ, lấy thực lực hắn bây giờ không kịp có bất bất kỳ động tác nào có thể né tránh được. Vì vậy, hắn lập tức mở ra vũ kỹ Nguyệt Ảnh Chi Vũ có hai giây vô địch. (Tức là có hai giây miễn dịch toàn bộ sát thương lên người)

Quả nhiên, sau khi mở ra Nguyệt Ảnh Chi Vũ, một mũi tên sắc bén, mạnh mẽ đã đâm trúng hậu tâm. May mắn phản ứng của Dương An kịp thời, "Đinh ~" một tiếng, Nguyệt Ảnh Chi Vũ lập tức có hiệu quả, đón đỡ một kích này.

Tuy rằng bảo vệ được tính mạng nhưng mũi tên mạnh mẽ đem Dương An bay ra phía ngoài. Hôm qua hắn đánh bay quái vật nhiều lắm, hôm nay cuối cùng cũng bị cảm giác bị một mũi tên của quái vật đánh bay.

Loại cảm giác này tự nhiên không dễ chịu tý nào.

Sau lưng bị cự lực công kích, cả người bị chấn bay về phái trước, nhưng Dương An không có bối rối, nương theo hướng bay, lộn vòng một cái nhẹ nhàng tiếp đất sau đó lại tiếp tục liều mạng chạy về phía trước.

Sử dụng đồng thời hai kỹ năng gia tốc Tật Phong Gia Tốc và Nguyệt Ảnh Chi Vũ, tôc độ Dương An lại tiếp tục tăng nhanh!