Chương 156: Có quỷ?

- Có đánh lén, mọi người chú ý!

Ngay lúc ma pháp thuẫn của Hắc Ám nguyên tố thao khống sư vỡ nứt, đội ngũ năm người kia đã phát hiện, thuẫn giáp chiến sĩ phản ứng đầu tiên, quát to thức tỉnh đồng đội, sau đó lấy tốc độ nhanh nhất lao tới hướng Hắc Ám nguyên tố thao khống sư, mà theo sát sau hắn là vu sư, cũng lập tức ném ra một cái Trị Liệu Thuật.

Nhưng mà bản thân Hắc Ám nguyên tố thao khống sư còn không phản ứng kịp nói gì tới người ngoài. Ma pháp thuẫn vừa bị xuyên thủng, Hắc Ám nguyên tố thao khống sư cũng thủng đầu, bị một kích miễu sát, vu sư trị liệu không kịp.

Hệ thống: bạn đánh chết một người chơi phe đối địch, đạt được một điểm trị số vinh dự, nhiệm vụ khảo nghiệm 4x độ hoàn thành1/10.

Cùng lúc bắn chết Hắc Ám nguyên tố khống chế sư, hệ thống cũng truyền đến tin tức, còn phải giết 9 người nữa.

- Giết một người phe đối địch được một điểm trị số vinh dự, coi như có một tờ 'Giấy phép giết người', sau khi thăng chức 4x là có thể lập tức tìm Long thiếu gia báo thù rồi.

Nhìn cột thuộc tính thêm một dòng trị số vinh dự, Dương An lạnh mặt lại, ánh mắt để lộ ra ý báo thù mãnh liệt.

Không hổ là cao thủ thường xuyên lăn lộn chiến trường, tốc độ phản ứng của đội ngũ kia không hề chậm, nhìn đồng đội bị miễu sát cũng không bối rối mà trước tiên co rút lại, thuẫn giáp chiến sĩ nhấc ngang đại thuẫn bảo hộ hai pháp hệ còn lại đằng sau rồi chậm rãi lui dần tìm nơi che chắn, mà đạo tặc thì lập tức Tiềm Hành ẩn thân.

Đối mặt công kích không rõ, đây là thực hiện chính xác nhất. Đồng đội đã tử nạn, chỉ có cách này mới bảo vệ được người còn sống.

Nhìn đội ngũ kia phản ứng cực nhanh, Dương An biết muốn đánh lén tiếp là không khả thi, hơn nữa còn một gã đạo tặc đang Tiềm Hành dò xét, nên Dương An ra quyết định tiếp theo.

"Sưu ~" một tiếng, hướng về thi thể Hắc Ám nguyên tố thao khống sư bắn ra một mũi tên, thu trang bị rớt ra xong, Dương An thi triển kỹ năng ẩn thân'Tiềm Ảnh', sau đó dùng tốc độ nhanh nhất trốn về hướng khác, toàn bộ quá trình bất quá ba giây.

Mà hắn rời đi chưa bao lâu, chỗ vừa đứng đã xuất hiện thân ảnh một đạo tặc, chính là người của đội kia.

- Không thấy, chắc đã rút rồi!

Đạo tặc cẩn thận nhìn quét bốn phía, không có có bất kỳ phát hiện, liền trở về báo cáo. Vừa rồi hắn truy kích theo hướng mũi tên, nhưng đi gần 100 mét cũng không phát hiện, hắn biết rõ chỗ này đã vượt tầm bắn xa nhất của cung tiễn thủ, nên mới phán đoán kẻ cắn trộm đã rời đi.

- Lão Triệu đã hồi sinh Trùng Tử, cẩn thận một chút!

Thuẫn giáp chiến sĩ nghe tặc báo cáo xong liền hạ lệnh nói.

- Có thể một mũi tên bắn xuyên hộ thuẫn miễu sát Trùng Tử, mọi người nói có thể là cường giả 5x bên liên minh Quang Minh không?

Đạo tặc một bên tiếp tục dò xét, một bên nói trong kênh tổ đội.

- Chắc chắn không phải 5x!

Thuẫn giáp chiến sĩ khẳng định nói:

- Nếu là 5x, chỉ sợ chúng ta đoàn diệt chứ không còn nổi bốn người đứng đây đâu.

- - Có lý, nếu là cường giả 5x đánh lén, chúng ta đã sớm chết sạch.

Đạo tặc đồng tình, nhưng hắn vẫn cảm thấy kỳ quái, lại nói:

- Theo phương thức công kích vừa rồi, người nọ hẳn là một cung tiễn thủ. Tuy Trùng Tử không phải là tuyệt đỉnh cao thủ gì, nhưng muốn một mũi tên phá thuẫn, sau đó còn có thể miễu sát cậu ta thì không phải cung tiễn thủ 4x bình thường có thể làm được. Liên minh Quang Minh từ khi nào có gã cung tiễn thủ biến thái như vậy, không phải vốn chỉ có hai 5x cung tiễn thủ sớm thành danh là 'Ảo Ảnh Thủ' cùng 'Trọng Pháo Thủ' sao?

- Phong Vân quá lớn, cao thủ như mây, không nên xem thường bất cứ người nào.

Thuẫn giáp chiến sĩ trầm giọng nói. Mà lúc này, Hắc Ám nguyên tố thao khống sư bị miểu sát có tên Trùng Tử cũng đã hồi sinh.

- Con bà nó, thực gặp quỷ!

Trùng Tử mới vừa hồi sinh liền lớn tiếng chửi lớn, có điều ngữ khí không giống như là phẫn nộ, mà lại giống bị kinh sợ, như là hắn vừa thật sự gặp quỷ.

- Không phải chỉ rớt một cấp, rơi hai hai kiện trang bị sao, có cần kích động như vậy không?

Thuẫn giáp chiến sĩ liếc mắt nhìn hắn nói. Thấy Trùng Tử lớn tiếng chửi bới, còn tưởng hắn vì bị đánh chết mà nổi giận.

- Không phải, lần này thật sự gặp quỷ!

Trùng Tử có điểm kích động nói:

- Mọi người chơi trò này lâu vậy rồi, có từng nghe sau khi bị người giết lại không được hệ thống báo tư liệu của kẻ giết mình chưa!

- Cái gì? Còn có chuyện như vậy?

Nghe được Trùng Tử nói như thế, những người khác cũng cảm thấy kinh ngạc. Tất cả mọi người biết, vô luận là người chơi phe đối địch hay cùng trận doanh mình, nếu bị người công kích, hệ thống đều sẽ nhắc nhở thuộc tính cơ bản của kẻ đó.

Còn nữa, vừa rồi Trùng Tử tử nạn sau cũng không có thân ảnh nào tới gần thi thể của hắn, chỉ nhìn thấy một mũi tên tên từ trên trời giáng xuống, một quang manh màu đen lóe ra, sau đó tất cả trang bị rớt trên đất đều biến mất. mà chưa hết, cả hai mũi tên được bắn tới cũng biến mất như vậy, cho dù là hệ thống xóa đi cũng không nhanh thế chứ.

Hồi tưởng từng chuyện, các thành viên tiểu đội này đều cảm thấy phi thường quỷ dị, đồng thời nghĩ đến: trong trò chơi này không phải cũng có quỷ đấy chứ!

Dương An tất nhiên là không biết đám người kia đang nghĩ gì về hắn. Hiện hắn đã sớm chạy tít xa hơn 1000 mét tìm kiếm mục tiêu kế tiếp.

- Không tồi, giết người ở đây chẳng những có thể thu được trị số vinh dự, mà trang bị có thể lấy cũng không kém. Khó trách nhiều người muốn vào chiến trường như vậy.

Dương An vừa đi vừa nghĩ. Vừa rồi hắn đã xem qua trang bị Hắc Ám nguyên tố thao khống sư rơi ra, là một kiện tử trang và một kiện hoàng kim trang bị. Cả hai thứ này đều của 4x, bán được không ít tiền.

Lợi tức thu được từ chiến trường là không thể nghi ngờ, nhưng tương ứng với nó là hệ số hung hiểm. Một khi bị người chơi khác đánh chết thì trừng phạt rất nặng, ngoài rớt một cấp, còn có thể bị rơi ra hai đến ba kiện trang bị, bởi vậy chiến trường Chính Tà cũng không phải là ai cũng có thể lăn lộn.