Chương 147: Đẩy xuống vách núi

Ám Nguyệt Phá là kỹ năng phi thường biến thái của của Vũ Nguyệt linh hồn phong ấn chi giới cấp truyền thuyết, tăng lên 100% thuộc tính trong vòng 30 giây, không bị trạng thái tiêu cực ảnh hưởng, chỗ thiếu hụt duy nhất là thời gian kéo dài đến 12 giờ, một ngày chỉ có thể sử dụng hai lần.

Tuy thời gian rất ngắn nhưng đối với Dương An thì cũng đã dư giả.

Sau lưng Dương An xuất hiện hư ảnh một vầng trăng tròn đỏ đậm, Ám Nguyệt lực nhất thời cuồn cuộn toàn thân, khiến làn da cùng màu sắc trang bị đều nổi lên đỏ sậm, trông như đắm chìm trong máu tươi.

- Mỗi lần sử dụng Ám Nguyệt Phá đều sảng khoái như vậy!

Dương An hưởng thụ cảm giác lực lượng dũng mãnh tiến vào trong cơ thể này.

Ám Nguyệt lực ngoại trừ tăng sức mạnh còn tạo cho Dương An một cỗ chiến ý khát máu sôi sục, cả người trở nên hưng phấn, sảng khoái, Dương An có cảm giác mình đã hóa thân thành vương giả trong đêm tối, nắm giữ tất cả trong tay.

(Dịch đoạn tự sướng này mệt vãi)

"Rống ~ "

Nhìn thấy sau lưng Dương An dâng lên ảo ảnh Ám Nguyệt, Nguyệt Quang Hùng phát ra một tiếng gầm bất an, tựa hồ loại lực lượng này khiến nó dù là 5x cũng phải e sợ tận sâu trong linh hồn, ngay cả Thổ Long đang được khống chế tấn công Dương An cũng ngừng lại.

Dương An cước bộ nhẹ nhàng tránh thoát Thổ Long công kích, tốc độ cực nhanh, trông như một làn gió màu máu. ( 3 + mà nói sao ko nhanh)

Nguyệt Ảnh Chi Vũ, Tật Phong Gia Tốc, Ám Nguyệt Phá, ba đại kỹ năng cùng mở ra khiến Dương An đi vào tình trạng tốc độ, lực lượng đều đạt đến trạng thái chưa từng có, phản xạ, động tác càng lúc càng tinh chuẩn.

Nguyệt Quang Hùng khống chế Thổ Long tốc độ cực nhanh nhưng bây giờ trong mắt Dương An đã giống như pha quay chậm, thấy rõ mồn một, dễ dàng tránh thoát.

"Sưu ~ sưu ~ sưu ~ sưu ~ sưu ~ sưu ~ sưu ~ "

Chỉ có 30 giây, Dương An vừa tránh né Thổ Long vừa công kích, bạo phát ra tốc độ cao nhất 7 mũi tên 1 giây của mình. Tuy rằng trạng thái tăng lên nhưng kĩ năng bắn cung lại thuộc về kỹ xảo bản thân, cho nên tốc độ không ảnh hưởng bởi trạng thái.

Bảy mũi tên liên tiếp nhắm vào đồ án hình Nguyệt Nha trên trán Nguyệt Quang Hùng.

Nhưng mà Nguyệt Quang Hùng không hổ là đặc thù 5x, trí tuệ vượt xa 4x, đâu dễ dàng để Dương An thành công. Tay Nguyệt Quang Hùng vung lên, một tấm Thổ Thuẫn (lá chắn đất) màu vàng đất ngưng tụ ra trong nháy mắt, lập tức chặn lại bảy mũi tên của Dương An.

"Đinh ~ đinh ~ đinh ~ ... ... "

Nguyệt Quang Hùng thi triển thổ hệ ma pháp thuẫn không phải chuyện đùa, dễ dàng chống đỡ được bảy mũi tên. Nhưng ngoài ý muốn chính là, bên trong bảy mũi tên hàm chứa lực lượng cực kì mạnh mẽ, tuy không phá được Thổ Thuẫn nhưng vẫn có thể đẩy nó lui lại ba mét.

- Hê hê, thành công rồi!

Dương An đắc ý tươi cười.

Vừa rồi Dương An bắn tên không dùng kỹ năng tiễn, bởi vì đối với biến thái như Nguyệt Quang Hùng, Dương An không tự đại cho rằng mình có thể giết được nó, mục đích của Dương An là sử dụng hiệu quả mạnh mẽ đánh lui của Đại Lực Thần thủ sáo.

Nguyệt Quang Hùng là quái loại công kích ma pháp đương nhiên về sức mạnh hẳn sẽ không quá mạnh mẽ, mà nhìn hình thể nhỏ bé của nó Dương An đã nghĩ đến lợi dụng hiệu quả 'Mạnh mẽ đánh lui' đem nó đẩy xuống Nguyệt Nha lĩnh, như vậy Dương An có thể yên tâm đối phó Ám Linh Đại Tế Tự.

Để chắc ăn rằng sức mạnh mình vượt qua Nguyệt Quang Hùng, Dương An đã phải sử dụng đến Ám Nguyệt Phá, tăng lực lượng của mình lên gấp đôi, mà kết quả cũng phù hợp suy đoán của hắn.

Thấy ý nghĩ của mình đã được chứng thực, Dương An lập tức dấy lên hi vọng, mũi tên liên tục được phóng ra.

"Sưu ~ sưu ~ sưu ~ ... ... "

Dương An liều lĩnh bạo phát, mũi tên được bắn ra như súng máy lao nhanh về phía Nguyệt Quang Hùng, tuy rằng những mũi tên này không đủ để phá vỡ Thổ Thuẫn của Nguyệt Quang Hùng (dù có một số ít có bạo kích nhưng cũng chỉ gây ra tổn thương hàng đơn vị với Thổ Thuẫn mà thôi) nhưng tên bắn như mưa đã khiến Nguyệt Quang Hùng dần dần bị đẩy lùi lại.

Dưới tình trạng bị tên bắn như mưa, dù là 5x đặc thù như Nguyệt Quang Hùng cũng không thể phản kích, Thổ Long được triệu hoán ra dĩ nhiên biến mất. Khí thế toát ra từ nhân loại kia khiến nó sợ hãi, càng khiến nó chỉ có thể co cụm sau Thổ Thuẫn, lợi dụng Thuẫn ngăn cản mưa tên.

Tuy rằng Nguyệt Quang Hùng không hề chịu tổn thương gì nhưng lại liên tục bị đánh lui, Dương An được thể càng không buông tha, tiến sát từng bước đấy Nguyệt Quang Hùng về hướng vách núi.

Nguyệt Nha lĩnh chỗ rộng nhất cũng không đến hai trăm mét, dưới công kích như cuồng phong bạo vũ của Dương An, Nguyệt Nha Hùng dưới tình trạng sợ hãi mà không thể phản kích, vô tình bị đẩy xuông vách Nguyệt Nha lĩnh.

Nhìn Nguyệt Quang Hùng rơi xuống phía dưới tối đen sống chết không rõ, Dương An cuối cùng thở ra một hơi nhẹ nhõm, tuy mất một lần dùng Ám Nguyệt Phá nhưng kế hoạch vẫn tốt. Đương nhiên Dương An chỉ hơi thả lỏng vì chân chính khảo nghiệm vẫn còn ở phía sau.

Nhân lúc Ám Nguyệt Phá còn lại mấy giây, Dương An chạy đến phía trên chỗ 4 con 4x, mục tiêu thử thách lần này.

Hổ Vương diện giáp được đeo vào, kỹ năng Ưng Nhãn cấp 7 mở ra, phóng đại 7 lần mục tiêu, đem mục tiêu kéo đến trước mắt mình.

Nguyệt Nha Lĩnh cao hơn trăm mét, tất nhiên vượt qua tầm nhìn cực hạn của hắn, chỉ có thông qua kĩ năng Ưng Nhãn cấp 7 mới có thể trông thấy hình ảnh mơ hồ, tuy nhiên co Lý Nhĩ Tư chi nhãn phụ trợ cũng đủ giúp Dương An tập trung mục tiêu.

"Sưu ~ "

Dương An tập trung vào vị trí Ám Linh Đại Tế Tự, phóng ra một mũi Tân Nguyệt Tiễn, bay thẳng vào mục tiêu.

Bởi vì chênh lệch cao độ, mũi tên bắn từ trên xuống bất kể tầm bắn hay tốc độ đều được tăng mạnh, nhanh như tia sét, lặng yên không tiếng động, mũi tên chuẩn xác găm vào mục tiêu không hề phòng bị là Ám Linh Đại Tế Tự.

"Quéc ~"

Ám Linh Đại Tế Tự phát ra một tiếng kêu bén nhọn, đôi mắt màu đỏ thoáng hiện lên vẻ thù hận, mũi tên mặc dù không gây cho nó tổn thương lớn nhưng lại mang theo cỗ lực lượng khiến nó cực kí thông khổ, loại lực lượng giống như là khắc chế nó.

Thống khổ và phẫn nộ, Ám Linh Đại Tế Tự hú lên quái dị, lao nhanh về hướng mũi tên được bắn ra.