- Nơi này chính là Nguyệt Nha lĩnh!
Dương An xác nhận lại bản đồ hệ thống thông báo nhiệm vụ lần này đang ở phụ cận.
Không biết bên trong có nguy hiểm gì nên Dương An cũng không có lập tức tiến lên, giấu mình trên cây đại thụ sau đó cẩn thận thả ra Lý Nhĩ Tư chi nhãn ra ngoài dò xét.
Nguyệt Nha lĩnh tên như ý nghĩa, địa hình như một vầng trăng lưỡi liễm dán trên mặt đất, kéo dài trên bảy trăm mét, nhìn từ xa trông như đôi bàn tay to lớn mở rộng ôm lấy hư không. Bất quá nếu nói đây là “Lĩnh”(dãy núi) cũng chẳng bằng nói nó càng giống một khối nham thạch lớn, ở giữa chỗ cao nhất cũng chỉ khoảng một trăm sáu mươi mét, hai đầu dốc thoai thoải. Địa hình như vậy khiến nơi này trọc lốc không có cây cỏ, trải một lớp trăng vàng sừng sững dưới bầu trời đêm nhìn càng huyền ảo ảm đạm.
Vòng vèo một hồi, cuối cùng Lý Nhĩ Tư chi nhãn cũng tìm thấy mục tiêu, đại vong linh cấp 47 Ám Linh Đại Tế Tự.
Ám Linh Đại Tế Tự khoác một kiện pháp bào màu xám tro bao trùm cả thân mình, chỉ thấy vị trí hai con mắt thỉnh thoảng lại lấp lóe hai luồng hồng quang rực như máu, quanh thân sương đen lượn lờ, thoạt nhìn giống như thân thể nó không tồn tại, cả người như phiêu hốt bất định.
Ám Linh Đại Tế Tự lượn lờ giữa không trung, bên cạnh còn có ba Khô Lâu Kị Sĩ to lớn, toàn thân mang trọng giáp xám đen, tay cầm thương dài màu tối, toàn thân toát ra khí tức hung lệ đáng sợ.
Dương An nghĩ thầm:
- Chắc ba con này là hộ vệ!
Nguyệt Độc!
Thông qua Lý Nhĩ Tư chi nhãn, Dương An hướng về ba con hộ vệ thi triển kĩ năng Nguyệt Độc.
Ám Linh Kỵ Tương: Boss cấp 45, vong linh sinh vật, là hộ vệ của Ám Linh Đại Tế Tự, am hiểu Hắc Ám Trùng Phong công kích, lực công kích rất mạnh.
- Phiền toái rồi! Một đại cấp 47, ba con 45 có lực công kích mạnh, mà cả bốn quái vật nhất định có thù hận dây chuyền, mình tấn công một con sẽ khiến cả đám xông qua, đừng nói mình chỉ có một người, cho dù là một (tổ) 20 người cấp 4x cũng chưa chắc đánh lại!
Nghĩ đến đây Dương An liền thấy đau đầu, cũng nghi ngờ sự lựa chọn của mình
- Bình tĩnh, bình tĩnh!
Dương An cố gắng kìm nén tư tưởng tiêu cực của mình, Vũ Nguyệt đã nói thời điểm càng nguy hiểm càng cần bình tĩnh.
- Nếu trò chơi có thể thiết kế ra nhiệm vụ như vậy thì chắc chắn có cách hoàn thành, mình đã bỏ qua điều gì rồi…
Dương An ép mình bình tĩnh để suy nghĩ, có đôi khi làm nhiệm vụ không nhất thiết phải cậy sức mạnh, vừa tự hỏi vừa thả Lý Nhĩ Tư chi nhãn cẩn thận dò xét tình huống chung quanh.
- May là trong phạm vi mấy trăm mét quanh đây không có quái vật khác nếu không càng phiền phức.
Dương An thông qua Lý Nhĩ Tư chi nhãn cẩn thận tế dò xét tình huống phụ cận.
Tuy rằng tin tức này xem như là tin tốt nhưng làm thế nào xử lí ba con hộ vệ Dương an một tí đầu mối cũng không có, nhưng hắn cũng không sốt ruột, tiếp tục cẩn thận dò xét và tự hỏi, cơ hội chỉ có một lần, nếu ngoài ý muốn mà tử vong sẽ thất bại.
- Hiện tại phiền toái nhất là ba con Ám Linh Kỵ Tương, một con còn dễ đối phó nhưng ba con cùng lên thì một chiêu Trùng Phong thôi cũng đủ giết chết mình, hơn nữa mạnh mẽ đẩy lùi của Đại Lực Thần thủ sáo cũng không có tác dụng với quái vật loại này.
Dương An cau mày nghĩ ngợi vẫn không nghĩ ra biện pháp khả thi.
- Đây mới chỉ là khảo nghiệm đầu tiên của Vũ Nguyệt, nơi này chắc là phải có cái gì kì quặc. Khoan! Chẳng lẽ liên quan đến Nguyệt Nha lĩnh này...
Đột ngột hai mắt Dương An sáng lên, Lý Nhĩ Tư chi nhãn lập tức bay lên cao mấy trăm mét quan sát địa hình Nguyệt Nha Lĩnh.
- Nguyệt Nha lĩnh này dạng trăng lưỡi liềm, lại như đôi bàn tay to lớn giơ cao ôm lấy hư không, mà vị trí Ám Linh Đại Tế Tự lại ngay sát vách núi Nguyệt Nha lĩnh, như vậy có thể lên Nguyệt Nha lĩnh tập kích từ trên cao, tầm bắn của mình chắc đủ dùng.
Dương An tâm tình buông lỏng, tựa hồ thấy được hi vọng:
- Ha ha, hóa ra mình nghĩ sai đường, đi vào ngõ cụt, nhiệm vụ này chỉ là ám sát Ám Linh Đại Tế Tự, mình lo đến ba con hộ vệ kia làm gì nhỉ.
Vén hết mây mù, Dương An suy nghĩ cũng rõ ràng hơn.
Nghĩ thông suốt, hắn nhìn nhận sự vật có chỗ bất đồng.
- Hai bên Nguyệt Nha lĩnh khá thấp, chỉ cao khoảng hơn mười mét, tuy cũng không thể trực tiếp leo lên nhưng có thể mượn sức những cây cổ thụ bên cạnh.
Thông qua Lý Nhĩ Tư chi nhãn xem xét địa hình, Dương An nhanh chóng xác định kế hoạch.
Lập tức, Dương An cẩn thận nhảy xuống khỏi cây cổ thụ mình ẩn núp, kích hoạt kĩ năng Tiềm Ảnh, cẩn thận đi về phía bên phải Nguyệt Nha lĩnh, tránh kinh động tới 4 con 'đại gia hỏa' đằng xa, đặc biệt đại Ám Linh Đại Tế Tự cấp 47 kia, ai mà biết phạm vi cảm ứng của nó bao xa chứ.
Cuối cùng Dương An cũng đi tới mấy cây cổ thụ bên cạnh Nguyệt Nha lĩnh, ở nơi này đã thấy rõ vách đá Nguyệt Nha lĩnh, nơi này mặc dù chỉ cao tầm mười lăm mười sáu mét nhưng vách đá dốc đứng nằm vuông góc với mặt đất, không thể trực tiếp leo lên, mà cây cổ thụ gần nhất cũng cách vách đá tầm hơn mười mét, cổ thụ thân thẳng tắp, cành lá dù không vươn tới nhưng Dương An đã sớm chuẩn bị.
"Đốc ~ đốc ~ "
Dương An nhắm vào cây cổ thụ cách vách đá gần nhất bắn 2 mũi tên, mượn dùng điểm tựa nhảy lên cây, rất nhanh đã leo tới ngọn, động tác y như con khỉ.
( DG: :D cái này là tác giả viết chứ tui không thêm nhé)
Cổ thụ sinh trưởng tại Chiến trường Chính Tà phần lớn đều là cổ thụ ngàn năm, cao năm sáu mươi mét, tuy nhiên cây Dương An đang leo chỉ cao hơn hai mươi mét.
Dương An dễ dàng leo tới vị trí cao nhất, ôm chặt lấy không để bị rơi xuống. Định vị rồi quan sát phán đoán khoảng cách, Dương An liền dùng toàn lực mãnh liệt rung lắc ngọn cây.
Ý tưởng của hắn là là sử dụng thân cây bắn mình bay vọt qua vách đá.
Dần dần ngọn cây cũng đung đưa mạnh dần...
- Là lúc này!
Cảm giác đã ổn, Dương An buông tay, thân thể hướng phía vách đá bay đi.
- Nếu có cặp cánh đại bàng mà bay lượn chắc là tuyệt lắm!
Lướt trên không trung, cảm giác gió mát lướt qua, Dương An không khỏi ảo tưởng.
(Biên: như leo vào pháo tự bắn đi ấy nhờ o_0)
Hắn không nghĩ tới là ảo tưởng của mình thế nhưng sau này lại thành hiên thực. (tác giả định cho thêm con pet bay chắc )
Dương An tính toán kĩ, lực bắn vọt đủ để hắn bay qua.
Cây cổ thụ cao hơn hai mươi mét, vách đá cao mười sáu mười bảy mét, gần mười mét chênh lệch cộng với khoảng cách khá xa nhất định gây thương tổn cho bản thân Dương An.
Nhưng ngay thời điểm rơi xuống đất, Dương An lăng không nhảy lên, lộn mèo một cái trung hòa đại bộ phận lực rơi, vững vàng đáp xuống. (sao nghe giống phim chưởng thế nhỉ)
-500
Một chỉ số sát thương bay lên khiến Dương An phát hoảng.
- Không tưởng được chỉ mười mét khoảng cách đã gây ra tổn thương lớn vậy, đây là mình đã trung hòa phần lớn lực rơi khi tiếp đất rồi mà còn như thế, may mắn mình không chọn cây cao hơn.
Uống một bình hồi HP chậm, lượng máu chậm rãi phục hồi.
Thực ra, sát thương cao như thế cũng là do trò chơi đặt ra, hạn chế người chơi quá mức lạm dụng trò chơi ảo mà chơi mấy trò cảm giác mạnh*, bất quá mức hạn chế của trò chơi đối với một ít người có đạo cụ đặc thù cũng không nhiều lắm.