- Xem ra tiểu Ngả không xong rồi, bị Vô Song quấn lấy thì phiền toái to.
Sau khi quét dọn chiến trường xong,Vũ Hàn ngồi bên cạnh Vũ Dương vừa khôi phục trạng thái vừa nhỏ giọng nói, sợ bị Vô Song cách đó không xa nghe được.
Mọi người cũng không vội vã xem thu hoạch, hồi phục tốt rồi mới nói sau.
- Con bé Vô Song kia ưa thích hỏi đến tận củ tận rễ, đặc biệt là về kỹ thuật cung tiễn thủ là vấn đề nó hứng thú nhất thì lại chẳng quấn quít lấy, có ai trong chúng ta mà không được lĩnh giáo qua.
Vũ Dương đem một lọ dược tề đưa cho Vũ Hàn nói.
- Thiên Hành đại ca, có sợ tiểu Ngả sẽ phản cảm không?
Điềm Diện Bao tâm tư tỉ mĩ nói:
- Dù sao cậu ta mới gia nhập đội ngũ chúng ta ngày hôm qua, hơn nữa là lần đầu thấy Vô Song, tuy cô bé chỉ là quá ham học hỏi thôi, nhưng đây là bí mật của tiểu Ngả, em sợ…
Thiên Hành liếc nhìn Dương An một cái, lắc đầu nói:
- Anh xem tiểu Ngả không phải loại người nhỏ mọn, hơn nữa anh cũng tò mò tại sao tốc độ bắn cung của tiểu Ngả lại nhanh đến như vậy. Lam Sắc Quân Đao ‘Tiễn Đãng’ cực hạn bây giờ cũng chỉ có 8 mũi tên mỗi giây, mà tốc độ hiện thời của tiểu Ngả ít nhất cũng là 5 mũi mỗi giây, hơn nữa còn có vẻ thoải mái, anh đoán đó chưa phải là cực hạn của cậu ta, hơn nữa bây giờ cậu ta còn chưa tới 4x.
Nghe Thiên Hành nói, Điềm Diện Bao lãnh đạm cũng hơi chấn động, nói:
- ‘Tiễn Đãng’ có phải được xưng là Ảo Ảnh Thủ, cung tiễn thủ 5x truyền thuyết, từng tại chiến trường Chính Tà một mình chiến tam đại Hắc Ám liên minh, ‘Tiễn Đãng Giang Hồ’ (mũi tên lay giang hồ) không?
- Chính là y.
Thiên Hành gật đầu nói:
- Tuy rằng không biết tốc độ cực hạn của tiểu Ngả là bao nhiêu, nhưng anh dám khẳng định khi cậu ta tiến lên 5x nhất định có thể vượt qua ‘Ảo Ảnh Thủ’.
Nghe vậy, ba người Vũ Dương, Vũ Hàn, Điềm Diện Bao cũng có chút hoảng sợ, có thể thông qua khảo nghiệm thăng cấp 5x ai cũng là cường giả một phương, nhưng Thiên Hành phán chắc rằng Ngả Gia có thể leo lên 5x thậm chí vượt qua tồn tại cường đại là Ảo Ảnh Thủ Tiễn Đãng Giang Hồ.
- Trời ạ! Thế nào mà lại có một tên quái vật trong đội ngũ chúng ta.
Vũ Dương nhỏ giọng cả kinh nói, đồng thời ánh mắt ba người không hẹn mà cùng chiếu lên người Dương An.
Không nói đến Dương An không nghe được đoạn đối thoại của đám người Thiên Hành, hiện tại bị cô bé Tinh Linh xinh đẹp quấn quít không rời này đúng là buồn bực muốn chết.
- Tiểu Ngả ca ca, anh nói cho người ta biết như thế nào mới có thể luyện được tốc độ bắn cao như vậy?
Tiễn Vô Song một mực thấy chết không hãi, cứ quấn lấy hỏi.
(DG: Tốc độ bắn cao=> bắn nhanh =)) ôi trong sáng)
- Ách, điều này…
Dương An bây giờ đầu cũng muốn xì khói, cách thăng cấp kỹ năng trụ cột 'nắm giữ vũ khí loại cung' hắn không muốn nói cho ai khác biết, tuy rằng như vậy có hơi ích kỷ nhưng trở thành cao thủ ai không có bí mật, ai không có quân bài chưa lật. Cho nên, có cậy hàm Dương An ra cũng không moi được gì.
Nhưng mà….
- A a a ... Ô ô ô ...
Trong lúc Dương An đang nghĩ kế thoát thân, Tiễn Vô Song đang ôm tay hắn đột nhiên khóc lóc:
- Anh tiểu Ngả, anh khi dễ người ta, anh khi dễ người ta…
Tiễn Vô Song càng khóc càng lớn, giống như con nít bị người khác cướp mất cây kẹo.
- Ạnh…
Dương An vốn đã đủ buồn bực, bây giờ nhìn Tiễn Vô Sóng khóc lóc như thế, giống như mình là người xấu khi dễ ‘trẻ con’. Trong lòng Dương An hiện tại chỉ có một chữ…
Oan!
Nhưng mà oan khuất này không ai hiểu thấu, hướng về phía nhóm người Thiên Hành xin cứu viên, có điều bọn họ vô tình đồng loạt quay đầu đi, giả bộ việc không liên quan đến mình. Dương An giờ mới biết Tinh Linh mỹ nữ khả ái này thật ra là một tiểu ác ma không thể trêu chọc.
- Được rồi được rồi, anh đầu hàng!
Điểm yếu của Dương An là mềm lòng khi thấy con gái khóc, rơi vào đường cùng bất đắc dĩ chỉ có thể lựa chọn đầu hàng.
- Yeah! Vẫn là tiểu Ngả ca ca tốt nhất!
Gian kế thành công, Tiễn Vô Song lại tươi cười hớn hở.
Tuy sớm biết rằng mình bị lừa nhưng Dương An vẫn bất đắc dĩ phải chui đầu vào rọ.
- Tiểu Ngả ca ca, anh mau nói cho người ta biết như thế nào mới có thể đề cao tốc độ bắn cung đi!
Tiễn Vô Song khẩn trương nói.
- Kỳ thật bọn em cũng rất muốn biết, tiểu Ngả!
Vũ Dương cách đó không xa liền nói, cùng với ba người Thiên Hành, Vũ Hán, Điềm Diện Bao đi tới.
- Các ngươi, được lắm, vừa rồi thấy chết không cứu.
Dương An giả bộ tức giận gõ đầu Vũ Dương một cái.
- Không phải bọn em thấy chết không cứu mà là con bé này bọn em cũng không thể trêu vào.
Vũ Dương nhỏ giọng nói như sợ bị Tiễn Vô Song nghe được.
- Thôi bỏ đi, mọi người đều là đồng đội, cũng không có gì phải giấu.
Dương An nói:
- Kỳ thật để tăng tốc độ bắn, nói dễ thì cũng dễ, nói khó cũng rất khó, phương pháp của tôi là tăng cấp kỹ năng trụ cột 'nắm giữ vũ khí loại cung'.
- Quả nhiên!
Điềm Diện Bao nghĩ thầm, Dương An trả lời như đúng những gì cô nghĩ, lập tức khẩn trương hỏi:
- Anh biết cách phương pháp tăng cấp kỹ năng trụ cột?
Không chỉ Điềm Diện Bao, ngay cả Thiên Hành, Tiễn Vô Song, Vũ Dương, Vũ Hàn đều có vẻ vô cùng khần trương. Bọn họ đều biết kỹ năng trụ cột có thế thăng cấp, nhưng lại chưa bao giờ nghe qua phương pháp thăng cấp.
- Ách!
Chứng kiến phản ứng của mấy người, Dương An cũng hơi bất ngờ. Không nghĩ tới mấy người có thực lực như Điềm Diện Bao cũng không biết cách thăng cấp kỹ năng trụ cột. Đồng thời vì vận may của mình mà cảm thấy hãnh diện.
- Kỳ thật tôi cũng chỉ biết cách thăng cấp kỹ năng trụ cột 'nắm giữ vũ khí loại cung' mà thôi.
Dương An yếu ớt nói, hắn cũng không muốn tiếp tục làm bọn họ kinh ngạc thêm nữa, dù sao mỗi người đều có những con bài chưa lật riêng, cho dù quen thân như đồng đội cũng khó bề nói ra.
- Tiểu Ngả ca ca không phải thừa nước ***c thả câu đâu. Mau nói đi mà!
Khản trương nhất vẫn là cô bé cung tiễn thủ Tiễn Vô Song, vì cô đi theo đường nhanh nhẹn, tốc độ bắn cung cao nên kỹ năng 'nắm giữ vũ khí loại cung' rất quan trọng.
- Kỳ thật tôi cũng không biết nói như thế nào, lúc ấy tôi hoàn thành xong một nhiệm vụ, liền được một NPC biểu diễn cho xem một lần, sau đó liền có lĩnh ngộ. Tóm lại, một lời khó nói, không bằng tôi thử làm một lần.
Dương An nửa nạc nửa mỡ nói, nghĩ thầm:
- Cho tiểu nha đầu dám lừa ta mệt chết không thôi, tiểu đội thấy chết không cứu này hao tốn tâm trí một phen.
(Dịch: Anh main nhà ta cũng tà ác không kém phần ai +)) )
- Woa, anh mau biểu diễn đi!
Tội nghiệp cô bé không nhìn ra Dương An đang có tà tâm.
(Biên: tự dưng đọc chỗ này lại nghĩ mấy thứ quái quái )
- Được, làm phiền Thiên Hành đại ca mang cho em mấy viên đá nhỏ.
Dương An chỉ khối đá trên mặt đất cách đó không xa.
- Không vấn đề!
Nghe vậy, Thiên Hành xoay ám kim đại chùy đi tới.
"Rầm ~ "
Thiên Hành đập một chùy, sau một tiếng vang lớn, khối đá to liền nứt vỡ, khiến cho đá vụn bay ra.
- Xem cho kỹ!
Vào lúc này, tay trái Dương An vừa lật, Tự Nhiên chi cung cấp hoàng kim cũng đã bày ra tư thế, chỉ thấy ánh mắt Dương An ngưng tụ, động tác tay phải nhanh như điện.
"Sưu ~ sưu ~ sưu ~ sưu ~ sưu ~ "
Mọi người còn đang xem đám đá vụn bay tứ tung, năm mũi tên nhọn đã xé gió lao đi, thủ pháp của Dương An có thể nói là hành vân lưu thủy, vô cùng lưu loát.
" Oành ~ oành ~ oành ~ oành ~ oành ~ "
Năm tiếng vang gần như đồng thời vang lên, có năm khối đá bị mũi tên bắn nổ, bắn tung tóe ra xung quanh.
- Haizz!
Dương An thất vọng lắc đầu, than thở:
- Một chút tiến bộ cũng không có!