Chương 101: Cướp

Tầng hai phụ cận di tích Ngả Nhĩ Đốn, vị trí cửa ra lúc này bỗng sáng lên, lập tức năm người chơi trang bị hoàn mỹ 4x lục tục đi tới.

Hai nam ba nữ, đương nhiên đó là đội ngũ của thú huyết cuồng chiến sĩ Thiên Hành mà Dương An đã gặp qua.

Đội ngũ này có thể nói là người quen cũ của nơi này, vừa mới xuất hiện, đã có rất nhiều người chơi quay tới rôm rả chào hỏi.

- Lam Nhị, Thiên Hành, hôm nay đến trễ thế, vị trí của các ngươi đều bị tên tiểu tử 'Thiết Đầu' kia chiếm rồi đấy!

Một gã người chơi trên ngực đeo một huy chương Lam Sắc Quân Đao cười cười trêu đùa.

Thiên Hành cũng cười cười, đáp lại nói :

- Ha ha, xảy ra chút chuyện cho nên mới tới chậm chút thôi.

Mặc dù vị trí giết quái bị chiếm, Thiên Hành cũng phản ứng không nhiều lắm, giống như không để vấn đề này trong lòng.

Mà Lam Nhị bên người Thiên Hành thì không nói gì, một bộ hòa nhã mỉm cười nhìn sang vị trí bọn hắn bình thường hay chiếm, thì thấy một thuẫn giáp chiến sĩ thân hình khôi ngô đầu trọc bóng loáng đang cố gắng chống đỡ năm sáu con quái vật, phía sau thì có ba nguyên tố thao khống sư cùng một quang minh mục sư, còn có thêm một đạo tặc. Năm người chơi phía sau đều là người chơi thông thường, chỉ có cái tên thuẫn giáp chiến sĩ đầu trọc trước ngực mới đeo một cái huy chương hình huyết sắc u linh.

Huy chương huyết sắc u linh này chính là Hắc Ám Thị Huyết tộc chương của Hắc Ám Thị Huyết trong tam đại chiến minh.

Tên thuẫn giáp chiến sĩ đầu trọc này rõ ràng chính là một thành viên của Hắc Ám Thị Huyết chiến minh.

- Ồ, lần này Vô Song tiểu muội không có tới a!

Người chơi Lam Sắc Quân Đao vô cùng quen thuộc đội ngũ này, lúc này lại nói tiếp.

- Đành chịu thôi, chúng ta đi trước đã.

Thiên Hành vừa nói, liền dẫn mấy đồng đội hướng về bên trong đi đến.

- Ơ, nhanh như vậy đã đi rồi, còn muốn nói cho hắn biết ngày hôm nay nơi này có 'Thái điểu' thú vị kia.

Người chơi kia lắc lắc đầu, lại tiếp tục vùi đầu vào việc giết quái.

Một đường đi qua, rất nhiều người chơi sôi nổi chào hỏi, từ đây có thể thấy được địa vị của đội ngũ Thiên Hành ở nơi đây.

Cũng không biết là trùng hợp hay thế nào, mà tất cả người chơi đều trước chào Lam Nhị mới chào Thiên Hành, có điều đáp lại cũng chỉ có mỗi Thiên Hành.

Bọn họ lúc này tới gần trung tâm tầng hai, nơi này một lần nảy sinh 10 con Hủ Độc Thực Thi Quỷ, tại tầng hai này là nơi giết quái hạng nhất hạng nhì.

- Thiết Đầu, cho ngươi một phút đồng hồ!

Thiên Hành hướng về Thiết Đầu la lớn, ngữ khí bình thản, nhưng lại giống như ra lệnh, không chút nể nang.

- Tốt tốt, Thiên Hành đại ca, chúng ta lập tức đi ngay.

Thiết Đầu cười nói, có điều ngược lại sắc mặt lại trầm xuống, hẳn là rất không hài lòng, chỉ có điều lại vô pháp chống cự, hắn chỉ là một thành viên hạng hai trong 'Hắc Ám Thị Huyết', cũng là bởi vì chút quan hệ cùng một tên thành viên trung tâm trong chiến minh, mới có tư cách đến nơi đây giết quái, mà bên kia 'Lam Nhị' chính là một kẻ chọc không được, hắn không dám đắc tội.

Chỉ một câu nói là có thể đem chiến minh đội ngũ thành viên đuổi đi, Thiên Hành mang theo mấy đồng đội thối lui đến một cái khu vực an toàn, chờ bọn Thiết Đầu rút khỏi.

- Thiên Hành đại ca, anh xem bên kia!

Từ lúc tiến vào tầng hai Lam Nhị vẫn luôn ngậm chặt miệng bỗng nhiên chỉ vào một góc hẻo lánh nói.

Thiên Hành cùng mấy đội viên khác đều nhìn qua.

Ngoại trừ Thiên Hành cùng Lam Nhị, ba đội viên khác đều là trợn mắt há hốc mồm, giống như thấy cái gì đó vô cùng khiếp sợ.

Đúng vậy, bọn hắn nhìn qua chính là Dương An đang “biểu diễn” giết quái.

Dương An hiện đang đối mặt với bốn con Hủ Độc Thực Thi Quỷ.

Liên tục công kích bốn con quái vật, tỷ lệ gây ra mạnh mẽ đánh lui vẫn rất cao, cơ hồ vài lần bắn tên sẽ xuất hiện nhưng hiệu quả không cao như vừa rồi.

Dưới mưa tên, bên trong bốn con quái vật liền có một con bị bắn lăn xuống, nhưng lúc sau lại bò lên, Dương An đánh lui cũng chỉ là lăn xuống ba bốn mét liền dừng lại, cũng không phải là một đường lăn đến đáy.

Dương An cũng hiểu được đây là hợp tình hợp lý, bằng không hắn sẽ trở nên rất bá đạo, hệ thống chắc là sẽ không cho phép tồn tại như vậy.

May mắn Hoãn Tốc tiễn của Dương An có hiệu quả chậm tốc quần thể, cộng thêm cấp độ của mấy kỹ năng cung tiễn thủ đều tương đối cao, ngẫu nhiên bị một con Hủ Độc Thực Thi Quỷ đột phá xông lên cũng chỉ là hữu kinh vô hiểm.

Mặc dù có chút miễn cưỡng, nhưng Dương An vẫn có thể một mình đối phó với bốn con quái vật cấp 46.

Bất quá đây cũng là do Dương An tận lực ẩn dấu thực lực, kỹ năng Nguyệt Ảnh cũng chỉ dùng một đòn Tân Nguyệt tiễn.

Một hồi lâu, mấy đội viên đội ngũ Thiên Hành mới hồi phục lại tinh thần.

- A! Cung tiễn thủ này giống như vừa mới gặp ở cửa thành hay sao dúng không?

Vũ Dương một thân pháp bào hỏa khống màu đỏ bỗng thốt lên.

- Ừ, quả thật chính là cung tiễn thủ tên Ngả Gia kia.

Lam Nhị nhỏ giọng nói, cấp bậc của hắn cao nhất, có thể chứng kiến được thông tin thuộc tính cơ bản của Dương An.

- Mới vừa rồi còn cho là hắn chỉ là một tên chiến sĩ nhân dân tệ, không nghĩ tới hắn lại có kỹ thuật cao như thế, xem ra so với 'Vô Song' của chúng ta còn muốn lợi hại hơn.

Lam Nhị lại nói.

- Ta cũng vừa để ý, hiện tại cung tên của hẳn bắn ra bốn tới năm mũi mỗi giây, hơn nữa nhìn hắn giống như còn dư lực, đây xa xa không phải là cực hạn của hắn, còn có hắn chắc là phải có một trang bị cực phẩm có hiệu quả đánh lui, bằng không mấy con Hủ Độc Thực Thi Quỷ cấp 46 kia cũng sẽ không bị ngược đãi thành như vậy.

Thiên Hành một câu nói toạc ra thiên cơ.

- Không phải chứ, Vô Song nàng một thân tử kim trang bị thêm tốc độ công kích, mỗi giây 4.5 mũi tên đã là cực hạn, tên này mới có 3x đã lợi hại như vậy?

Vũ Dương có chút không tin nổi.

- Thiên Hành đại ca nói không sai, cái tên cung tiễn thủ 3x kia tuyệt đối không đơn giản.

Mỹ nữ thổ khống vẻ mặt lãnh khốc cũng nói.

- Xem ra lần này chúng ta bỏ qua bảo khố rồi!

Thiên Hành bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ.

Lúc này Thiết Đầu bọn hắn đã thanh lý xong đám quái vật kia, đi xuống, vẻ mặt không thật tươi cười, nói :

- Thiên Hành đại ca, chúng ta đi qua thấy mọi người vắng mặt, còn tưởng rằng mọi người ngày hôm nay không tới, cho nên...

- Ừm!

Thiên Hành lạnh lùng gật gật đầu, không có nói thêm nữa, mang theo đội viên đi lên sườn dốc chuẩn bị giết quái.

Thiết Đầu là hạng người như thế nào Thiên Hành tự nhiên biết, cũng không muốn cùng người như vậy nói nửa câu.

- Hừ!

Nhìn lên đội ngũ, Thiên Hành, Thiết Đầu hừ nhẹ một tiếng, hai tay nắm chặt, sắc mặt dữ tợn, bụng đầy lửa giận không thể nào phát tiết.

- Lão đại, em nghe nói tên Thiên Hành kia sớm đã không phải là người Lam Sắc Quân Đao, lão đại dù sao cũng là thành viên Hắc Ám Thị Huyết, chúng ta còn sợ hắn cùng mấy con đàn bà kia sao?

Gã mục sư phía sau Thiết Đầu nhỏ giọng nói, bọn họ đều là dựa vào Thiết Đầu mới có thể đến nơi đây, tự nhiên là muốn vỗ mông ngựa.

- Phế vật, ngươi là người mới tới à?

Thiết Đầu oán hận trừng mắt nhìn tên mục sư, nhỏ giọng nói:

- Một gã Thiên Hành ta còn không có để mắt, chỉ sợ là sợ cái con đàn bà Lam Nhị bên cạnh hắn, không nên nhìn ả chỉ là nữ mà coi khinh, ả chính là thành viên trung tâm của Lam Sắc Quân Đao, ả nói một câu, các ngươi cùng ta cũng không cần tại tại nơi này lăn lộn, trực tiếp xóa acc luyện lại từ đầu đi.

- Dạ dạ, lão đại dạy rất đúng, nhưng mà chúng ta cứ như vậy mà đi sao?

Cái tên mục sư đáng khinh kia nói.

- Đi? Đương nhiên không đi.

Thiết Đầu sắc mặt đột nhiên trở nên hung ác âm hiểm, ánh mắt chuyển hướng sườn dốc tận cùng bên trong, nói:

- Không nuốt nổi quả cam, thì dùng tạm quả quýt đi.

Dương An lại xử lý thêm một đám Hủ Độc Thực Thi Quỷ, nhặt chiến lợi phẩm, liền xoay người đi lên, chờ đợi đợt quái tiếp theo.

Nhưng mà, đúng lúc này, một tên thuẫn giáp chiến sĩ đầu trọc mang theo mấy người chơi đã đi tới.

- Này, tiểu tử, mau cút đi, chỗ này chúng ta muốn.

Thiết Đầu hung ác hô.

- Hừ, cướp quái rốt cuộc cũng tới!

Dương An khinh thường liếc mắt nhìn này đám người này, trong lòng cười lạnh nói.