Chương 30: Trở Về

Trần Khải không dám thắc mắc chút nào. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Về phần quyển nội công tâm pháp này, chờ đến khi trở về thì ta sẽ truyền thụ cho ngươi, hy vọng rằng ngươi sẽ không khiến ta thất vọng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương Kính nhìn về phía Trần Khải rồi nói. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Vốn Chương Kính định bụng khi mình đột phá Nhị lưu xong, sẽ tìm lấy nội công tâm pháp để thủ hạ đột phá chân khí. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thế nhưng bây giờ đã có được, lại còn là do Trần Khải dâng lên, nếu như không truyền, hắn khó tránh khỏi sinh lòng hẹp hòi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tuy rằng Chương Kính không sợ, thôi bỏ đi, nghĩ đến việc mình sắp đột phá Nhị lưu, chỉ cần chuẩn bị nhiều đại dược hơn một chút, để hắn luyện thành chân khí thì có sao, vẫn như cũ, không phải thù hợp lại đối địch mình, Chương Kính thầm nghĩ trong lòng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Đa tạ đại đương gia, nguyện đi theo làm tùy tùng cho Đại đương gia! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trần Khải mừng rỡ như điên, đợi suốt mấy năm, cuối cùng cũng đợi được một cơ hội đột phá chân khí. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Ừm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau đó, Chương Kính ra hiệu cho Trần Khải lui xuống. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ngày hôm sau. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ngay hôm đó Chương Kính vẫn chưa trở về Hắc Phong trại, mà nghỉ ngơi ở trại của Lương Chí Siêu một đêm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ngày hôm qua thu thập xong đồ vật thì đã chậm rồi, Chương Kính cũng không vội vã hạ lệnh phải đi về. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Dứt khoát ở lạid dây. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sáng sớm Chương Kính đã tự mình dậy, tìm một khoảng đất trống để luyện Hồi Long Chưởng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đến lúc Xuân Tú và Hồng Linh đến hầu hạ Chương Kính rời giường thì phát hiện Chương Kính đã thức dậy, không ở nơi đây. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Dọa người ta gần chết, chỉ sợ Chương Kính sẽ trách tội các nàng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Vội vàng chạy về phía Chương Kính thỉnh tội. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thực ra thì Chương Kính không trách tội các nàng, bản thân mình dậy sớm, hơn nữa còn không nói trước với các nàng, Chương Kính cũng không để ý đến chuyện nhỏ này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn cũng chưa đến mức nổi nóng với hai tỳ nữ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Khi Chương Kính luyện tập Hồi Long Chưởng, ohát hiện mình vô cùng phù hợp với chưởng pháp của mình, quả thực là như mình đoán vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hồi Long Chưởng này là một chưởng pháp vừa cương vừa mạnh, bản thân thôi động huyết khí trong cơ thể, phối hợp với chân khí dùng ra một chưởng, quả thực là phi phàm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Mỗi một chưởng đều kéo theo chưởng phong, kình lực vô cùng, Chương Kính dùng toàn lực đánh về một cây đại thụ to cỡ miệng chén ở bên cạnh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Rầm! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đại thụ theo đó mà gãy đoạn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương Kính chậm rãi thu lực về, nhìn về phía bị gãy đứt, nơi chịu lực gần như đã bị bể nát, kỳ thực nếu là với đao pháp, Chương Kính đương nhiên cũng có thể làm ra được hiệu quả như vậy, thậm chí còn hơn cả như vậy nữa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thế nhưng, dù sao thì đây cũng chỉ là lần đầu tiên dùng Hồi Long Chưởng, đã có uy lực như này rồi, nếu như chờ sau khi mình đại thành, e rằng uy lực còn tăng lên gấp bội. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương Kính rất hài lòng với hiệu quả này, sau khi kết thúc thần luyện, Chương Kính liền ra lệnh cho tất cả mọi người tập hợp lại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sáng sớm, xuất phát quay về Hắc Phong trại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ước chừng xếp được bốn đại xa, có thể mang theo được thì đều mang theo, ngay cả một chút hữu dụng cũng không để lại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương Kính phái Trần Khải áp giải toàn bộ hành trình, mình thì đi theo phía sau, đề phòng có vấn đề gì phát sinh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Kỳ thực, Chương Kính vẫn đánh giá thấp những người này, đội ngũ áp tải gần năm mươi người, ai nấy cũng đều đeo đao, như vậy thật đúng là không có bất kỳ người nào dám đến gây sự, huống hồ, nơi này cách Hắc Phong trại không xa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lần này đi đường lớn, đến Nhị Tiên kiều. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

À không! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đến Hắc Phong trại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đường trở về thì chậm hơn một chút lúc tới một chút, đi tới giữa buổi trưa cũng mới chỉ được nửa đường. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương Kính lệnh cho tất cả mọi người dừng lại, tới một khách điếm cách đó không xa nghỉ ngơi một chút. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Khách điếm này chính là nơi mà trước đó đã từng giết chết Quá Giang Long. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trước cửa vẫn là bức đôi liễn kia, trải qua vài ngày, hoàn toàn không nhìn ra được mười ngày trước, nơi đây xừng xảy ra một trận chiến. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Phía sau lưng của khách điếm này, là do một thế lực ở gần đây nắm trong tay, gọi là Tiểu Hồi Sơn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thủ lĩnh là một vị chân khí cao thủ, thế nhưng không phải là đối thủ của Quá Giang Long, không thì Hạ Sơn Hổ cũng không dám gây chuyện ở đây. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tiểu nhị đón khách vừa trông thấy nhiều người đến như vậy thì vui mừng khôn xiết, miệng cười toe toét, đây chính là một cọc làm ăn lớn, chắc chắn là tiền thưởng không ít. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thế nhưng, đợi đến khi những người đó đến gần, gương mặt của tiểu nhị lập tức chuyển từ vui sang sợ, sau đó lại nhanh chóng vui vẻ trở lại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn có thể nhìn ra được người đến là ai, vài ngày trước đó đại phát thần uy ở nơi này, đánh chết Quá Giang Long, người mà thế lực đứng sau mình cũng không dám chọc vào. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Một sát thần sống sờ sờ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thực ra thì Chương Kính lại không nghĩ bản thân mình như vậy, hắn chỉ tự vệ mà thôi, nhiều lắm thì là phòng vệ quá mức. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏