Chương 27: Đầu Hàng Không Giết

Trận hỗn chiến gần trăm người bắt đầu! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lương Chí Siêu đối mặt với một đao của Chương Kính, bàn tay không dám đụng vào, vội vàng tránh nẻ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Vốn tưởng rằng Chương Kính không dùng binh khí, sai lầm to rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chỉ nghe thấy tay không tấc sắt đánh chết Quá Giang Long, chưa từng nghe nói dùng đao. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương Kính đắc thế không buông tha người, Phi Phong Đao múa ra đầy uy lực, mà Lương Chí Siêu thì lại liên tục lùi về phía sau. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cuối cùng, tìm được một cơ hội, Lương Chí Siêu nhặt một cây đao lên, không biết là của thế lực nào, có thể sử dụng là được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Keng keng keng! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trường đao của hai bên không ngừng va chạm vào nhau, ánh đao cũng càng lúc càng nhanh, vừa mới bắt đầu Lương Chí Siêu còn có thể theo kịp, dần dần, tốc độ xuất đao đã không thể theo kịp Chương Kính được nữa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bại thế đã dần lộ ra! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lương Chí Siêu thầm cảm thán, quả nhiên là danh bất hư truyền. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ngay sau đó, lại tức giận sao viện binh vẫn chưa tới nữa, khi Chương Kính chưa tới, hắn đã phái người truyền tin đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này, mấy sơn trại ở xung quanh đều đã nhận được thư của Lương Chí Siêu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Bọn họ đều không hẹn mà cùng lựa chọn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Không đi! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Liên quan gì đến bọn họ? Mấy tiểu trại như bọn họ chưa từng mơ ước đến Hắc Phong trại, cũng chưa từng thử thăm dò. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hiện giờ chính ngươi gây ra chuyện, còn muốn chúng ta đi làm bia đỡ đạn? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ha ha! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lương Chí Siêu nghĩ cách, xuất ra toàn lực, ngăn cản Chương Kính được một lúc, vẫn không thấy ai tới cứu viện, hiện giờ hắn đã nơi nổi giận, mấy người này không có não hay sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Tiêu diệt ta, có thể để các ngươi yên ổn sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương Kính thì lại xuất đao như tản bộ nơi sân vắng, không hề hoảng hốt chút nào. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Vẫn chưa có người đến sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi va chạm một kích, Chương Kính hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lương Chí Siêu lùi hẳn về phía sau vài bước, mới dừng đao lại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Ngươi, sao ngươi biết được? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trong mắt của Lương Chí Siêu tràn đầy sự khó mà tin được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Mới vừa tối ta phối hợp với ngươi, trì hoãn không ít thời gian, đáng tiếc, vốn là định quăng lưới bắt cả mẻ mà. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương Kính hơi tiếc nuối nói. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Ngươi, ngươi... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lương Chí Siêu nghẹn họng, hóa ra là hắn đã nắm tất cả trong lòng bàn tay. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Được rồi, nên kết thúc thôi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương Kính nhẹ nhàng nói. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đối mặt với sự coi khinh của Chương Kính, Lương Chí Siêu cực kỳ tức giận, gào thét tấn công về phía Chương Kính. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hiện giờ hắn đã tức đến nỗi vứt cả trường đao, dụng chưởng mới là điểm mạnh của hắn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Dưới cơn giận xung thiên, Chương Kính cũng chỉ bị bức lui vài bước, thế nhưng cũng chỉ có vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn quăng đao không dùng, Chương Kính cũng không vứt đao đi được, tuy rằng chưởng pháp của tên Lương Chí Siêu này quả thật không tệ, thế nhưng so với trường đao của Chương Kính mà nói, vẫn kém hơn một chút. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Dài một tấc, mạnh thêm một tấc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thân thể của hắn chung quy không thể cứng rắn như đối thủ, huống tri còn bách luyện trường đao. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Cuối cùng, sau khi Chương Kính cố tình lộ ra một sơ hở, Lương Chí Siêu vẫn bị mắc lửa, hắn không còn cách nào khác, thất bại của hắn đã định, cho dù biết rõ đó là bẫy thì cũng phải đạp vào, đánh cược một phần vạn kia. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Ngộ nhỡ thành công thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đáng tiếc, hắn đã cược sai, Chương Kính giáng trả một quyền thẳng vào bụng của Lương Chí Siêu, dưới công lực vận hết toàn lực của Chương Kính, sức lực cực kỳ lớn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Lương Chí Siêu bị đánh bay đi, miệng phun máu tươi nằm thẳng trên đất. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Muốn đứng lên, thế nhưng toàn nhân tuyệt nhiên không thể làm gì được, lục phủ ngũ tạng của hắn đã bị chấn động đến nát bươm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thủ hạ của Lương Chí Siêu trông thấy thủ lĩnh đã bại trận, không còn ý chí chiến đấu nữa, ào ào rút lui muốn lùi về sơn trại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương Kính hô to: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

-͏ Người bỏ đao đầu hàng không giết! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Thủ hạ của Lương Chí Siêu chỉ còn dư lại chừng mười người còn đứng được, chết phân phân nửa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Hết nhìn nhau, rồi lại nhìn Lương Chí Siêu trên đất, ào ào vứt vũ khí xind dầu hàng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương Kính cũng quay đầu lại xem thương vong bên mình. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Nằm trên đất bất động có bảy tám người, còn lại mười mấy người thì bị thương. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trong mắt nhìn của Chương Kính, thương vong như vậy vẫn còn chấp nhận được, đương nhiên chủ yếu vẫn là do Trần Khải đã giải quyết không ít áp lực, bằng không thì thương vong sẽ còn lớn hơn nữa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Dù sao thì mới chỉ huấn luyện không bao lâu, thế nhưng thực lực vẫn mạnh hơn một chút so với thủ hạ của Lương Chí Siêu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Đương nhiên, chủ yếu nhất vẫn là do người mà Trần Khải chiêu mộ không bằng được thủ hạ của Lương Chí Siêu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Dù sao thì, thực lực của hai người cũng khác nhau một trời một vực. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương Kính lững thững đi tới bên cạnh Lương Chí Siêu, nhìn hắn liên tục hộc ra máu tươi, muốn cầm lấy đao thế nhưng lại không thể cầm được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏

Trong nháy cảm, cảm giác mình giống như một nhân vật phản diện vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏