Một nhóm vừa mới vào này thì chú trọng vào diễn luyện chiêu thức đao pháp. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đối với những người ưvà mới vào này, Chương Kính cũng không hề chỉ dạy một cách bình đẳng, cho dù mấy người này chỉ đến sau mấy ngày. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bình đẳng một mực sẽ tạo thành tầm thường, không ăn vô cơm tập thể, sẽ luôn có kẻ lười biếng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu như mấy người chưa từng lập công giống như những người lập công, đều có thể học được thứ giống như vậy, ăn cơm giống vậy, đãi ngộ cũng tương đương. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Những người đó có thể lập công được sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Dù sao thì cũng có đãi ngộ giống nhau mà. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vậy nên, cho dù hiện giờ Chương Kính chỉ mới vừa bắt đầu, cũng xác lập chế độ địa vị rõ ràng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đương nhiên Chương Kính là thuộc vào bậc nhất. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trần Khải và tám người đầu tiên kia là một nhóm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu như Trần Khải có thể đột phá chân khí, hắn sẽ tăng lên một cấp bậc, chỉ đứng sau Chương Kính. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tầng dưới chót nhất chính là những thủ hạ của Trần Khải. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chương Kính cũng không lập ra quy củ gì quá quy mô cả, hiện giờ vẫn chưa phải lúc, nhân số tổng cộng chỉ có mười mấy người, lập ra cũng chỉ rước lấy lời cười chê của người khác. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đợi đến khi mình thống nhất được những sơn trại ở xung quanh, từ từ đặt ra quy tắc thì cũng không muộn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Những tên dưới tầng chót nhất cũng không hề oán hận gì, có thể truyền dạy võ nghệ cho bọn họ là đã may mắn lắm rồi, hơn nữa, với thực lực của Đại đương gia, không thể nào biết an phận ở một xó được, sau này sẽ thâu tóm những sơn trại khác, so ra, chẳng phải địa vị của bọn họ sẽ đi lên hay sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trên thực tế, bọn họ đã suy nghĩ nhiều rồi, Chương Kính sẽ không để cho mấy tên phế vật bò lên cao. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tưởng tượng sau này của Chương Kính đó chính là, người có khả năng thì đi lên, kẻ xoàng xình thì ở dưới. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Phàm là kẻ có năng lực thì sẽ có thân thủ, có công lao. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cứ như vậy, dưới sự dạy dỗ nghiêm ngặt của Chương Kính, lại mấy ngày trôi qua. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trường diễn võ, Chương Kính đứng ở phía trước, trước mặt có ba mươi sơn phỉ ánh mắt có thần, người cầm một thanh trường đao, có vẻ rất trật tự. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mấy ngày nay Chương Kính ngoại trừ dạy võ nghệ cho bọn họ ra, còn có một nhiệm vụ nữa, đó chính là đứng thẳng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ngày đầu tiên Chương Kính tập hợp, Chương Kính cảm thấy không quá dễ chịu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Có thể do đời trước thấy nhiều quân đội của nước nào đó, bây giờ trông thấy mấy người này như vậy, nhìn kiều gì cũng không được tự nhiên. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đây cũng không phải do khi ở Yến Tử sơn, Chương Kính không muốn quản mấy người đó, khi ấy hắn vẫn chưa đặt ra kế hoạch gì cho sau này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hiện giờ, Chương Kính chuẩn bị dừng chân tại nơi đây, nếu như thủ hạ đều mang dáng vẻ này, chẳng phải là mất đi uy phong hay sao. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vậy nên, ngay từ ngày đầu tiên tập hợp, Chương Kính đều sẽ huấn luyện bọn họ như vậy một lúc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hiện giờ chỉ là hiệu quả mới thấy lần đầu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt của Chương Kính quét qua những người này, trong lòng rốt cuộc cũng thoáng hài lòng, không uổng đào tạo bọn họ suốt mấy ngày qua! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Hôm nay, chính là lúc kiểm tra thành quả của các ngươi, người nào có công, ta sẽ truyền cho người đó Phi Phong Đao pháp chân chính, không phải là chiêu thức ngoại công đơn thuần, giống như bọn họ vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chương Kính chỉ vào tám người đang đứng bên cạnh, tám người mắt sáng như đuốc, ánh mắt hữu thần. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt ba mươi người nhìn về phía tám người tràn đầy sự hâm mộ, mấy người này đúng là may mắn quá mà, chỉ quy thuận Đại đương gia sớm hơn so với bọn họ mấy ngày, đãi ngộ ấy vậy mà khác nhau một trời một vực. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cao hơn bọn họ một bậc, cơm ăn ngon hơn so với bọn họ, phòng ở cũng tốt hơn so với bọn họ, có quyền ưu tiên chơi đùa nữ nhân hơn so với bọn họ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ai mà khong thèm muốn cơ chứ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chương Kính hài lòng gật đầu một cái, thứ mà hắn muốn chính là hiệu quả này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Không biết đợi đến khi sau này mình mạnh lên rồi, có thể có một ngày phất tay một cái, dưới đài có mấy nghìn người quỳ gối, miệng hô bản thân vạn tuế. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chương Kính rất chờ mong! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vung tay lên, xuất phát! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chương Kính đã nhiều ngày không chỉ lo luyện công suông, bên cạnh đó, còn bớt chút thời giờ để phái người xuống núi nghe ngóng tình huống mấy ngày nay. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi Hắc Phong trại bị diệt xong, những sơn trại bên cạnh đều thèm nhỏ dãi nơi này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thế nhưng không có ai dám cả gan lộn xộn, tất cả đều vì Chương Kính ở trên núi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thực ra thì đây cũng là do bọn họ đã suy tính được, dẫn theo hơn mười mấy người muốn tấn công Hắc Phong trại, đương nhiên là bọn họ biết cả. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chẳng qua là đẩy Chương Kính đi thăm dò đường một chút, nếu như thật sự không có nguy hiểm gì, đương nhiên sẽ có người tiếp quản nơi đây. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Buồn cười nhất là Trần Khải, vốn tưởng rằng hắn chiếm lĩnh được nơi đây thì có thể trở thành chủ nhân của đại trại một phương. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏