Tại căn hộ của Tô Tiểu Nguyện, nhóm người Nguyệt Thiền bọn họ đang chỉ điểm cho nàng cách tu luyện sau khi hấp thụ hoàn toàn tiên khí trong Hồ lô âm dương. Tô Tiểu Nguyện được gột rửa chất độc hại trong cơ thể ra, một bước tấn thăng Đại La Tiên cảnh hậu kì, nửa bước nữa là có thể tấn thăng lên Thánh cảnh. Điều này khiến cho nhóm người Nguyệt Thiền vô cùng bất ngờ, hơn nữa bọn họ còn cảm nhận được tiên khí trong người Tô Tiểu Nguyện vô cùng tinh thuần, thuần khiết hơn bất cứ người nào mà bọn họ gặp được.
Trong khoảng thời gian làm quen với việc trở thành một người tu chân, Tô Tiểu Nguyện cảm giác bản thân dường như quên mất điều gì đó trong quá khứ, quá khứ không chỉ vài năm trước mà hơn trăm năm, ngàn năm trước. Lúc này, nàng cùng những người Nguyệt Thiền, Dạ Lan Ngọc, Cơ Mộng Tuyết, Thiên Tầm Vận tiến hành hấp thu linh khí trời đất, do nơi này linh khí quá ít ỏi nên họ chẳng cảm nhận được nhiều.
Riêng một mình Băng Ngữ Yên là khác biệt hoàn toàn với bọn họ, nàng chỉ có thể tu luyện ở những nơi cực âm, nơi lạnh lẽo có tuyết bao phủ quanh năm. Thấy nàng hơi lạc lõng nên bọn họ quyết định cùng nàng đến Châu Nam Cực theo lời của Tô Tiểu Nguyện, nơi đó là nơi lạnh lẽo nhất ở Địa Cầu, mặc dù so với Băng đại lục thì không bằng.
" Woaaaa ha ha, tôi đang bay, tôi đang bay trên cao.. đây.. đây có phải sự thật không? Tôi có thể chứng kiến đám người bên dưới thật nhỏ bé, cảnh tượng từ trên cao nhìn xuống thật đẹp. " Tô Tiểu Nguyện lần đầu bay trên trời nhờ Nguyệt Thiền chỉ dạy.
" Nhìn xem ngươi vui chưa kìa, còn khoảng bao lâu nữa thì đến Châu Nam Cực? " Dạ Lan Ngọc quay sang hỏi.
" Theo tốc độ bay như hiện tại, chỉ cần 10 phút đến 20 phút nữa là đến nơi rồi. "
" Vậy chúng ta dùng hết tốc lực đi, cũng tránh được sự nhòm ngó của những nhà thiên văn học, địa lý học gì gì đó mà Tiểu Nguyện nói, đặc biệt là con chim khổng lồ bay trên trời. " Cơ Mộng Tuyết nhớ lại lời Tô Tiểu Nguyện nói trước đây.
" Được. "
Cả đám người nhanh chóng đến Châu Nam Cực trong 10 phút.
Nơi đây tuyết trắng bao phủ khắp nơi, vì đang là mùa đông nên ở đây có nhiệt độ khoảng -50 đến -60 độ C.
" Ở đây cũng không lạnh lắm, thua xa với Băng đại lục. " Băng Ngữ Yên chán nản nói.
" Hả? Mặc dù hiện tại tôi không cảm thấy lạnh, nhưng tôi biết nơi này cao nhất là -50 độ C, người bình thường rất khó sinh sống ở nơi này nên nơi đây vô cùng vắng.. theo lời Ngữ Yên nói thì.. " Tô Tiểu Nguyện giật mình trước câu nói của Băng Ngữ Yên.
" Ha ha, không sao, dù sao nơi này vẫn tốt hơn so với căn hộ của Tiểu Nguyện, ta sẽ cố gắng tu luyện vậy, mọi người cũng tu luyện đi, theo ta cảm nhận được thì nơi này linh khí trời đất nồng đậm hơn rất nhiều đấy. "
" Được. "
Tất cả tìm kiếm một ngọn núi cao, ngồi xếp bằng trên đỉnh núi bắt đầu tu luyện.
Mười ngày trôi qua, những người như Nguyệt Thiền không có tiến triển nhiều, nhưng Tô Tiểu Nguyện lại lần nữa đột phá dễ dàng, kéo đến thiên kiếp vô cùng lớn. Từng đạo lôi kiếp giáng xuống như muốn phá hủy toàn bộ Châu Nam Cực, Tô Tiểu Nguyện cố gắng chống đỡ, vừa ngăn nơi này không bị phá hủy, vừa có thể đột phá lên Thánh cảnh.
Các đài khí tượng thủy văn trên toàn thế giới cùng đưa tin về hiện tượng thiên kiếp giáng xuống, trên mạng cũng có nhiều hình ảnh liên quan. Có người nói đây là tai họa sắp ập xuống, có người nói đây là do thần tiên độ kiếp vì đọc quá nhiều tiểu thuyết tu tiên. Không có hình ảnh nào khác ngoài thiên lôi, hình ảnh Tô Tiểu Nguyện trên bầu trời chống đỡ thiên kiếp đã được ẩn đi nhờ Nguyệt Thiền tạo kết giới ẩn thân cùng nhiều kết giới phòng ngự khác.
Một đạo ánh sáng tản phát từ người Tô Tiểu Nguyện chiếu thẳng lên bầu trời, vượt qua các tầng mây, cơ thể nàng được bao phủ bởi kim quang lấp lánh. Trong não nàng xuất hiện dòng kí ức về thời thượng cổ, nơi những vì Thần thật sự đang đánh nhau, đây là vùng đất Thần Thánh, mảnh đất ở nơi này cứng cáp đến nỗi những vị Thần không làm lung lay một miếng đất nhỏ. Bọn họ đánh từ ngày này qua tháng nọ, bầu trời dường như muốn sụp đổ trước sức mạnh khổng lồ ấy.
Có một nữ nhân, trên đầu đội chiếc vương miện, trên người mặc bộ y phục như nữ hoàng, nàng xinh đẹp tuyệt trần, toàn thân phát ra kim quang, phất tay một cái, cả mảnh trời nổ tung, những vị Thần ấy đều tan thành mây khói. Lúc này, một nam nhân từ cổng không gian xuất hiện, mang theo cỗ sức mạnh thần bí cùng với sáu nữ nhân. Sáu người này cùng nam nhân tự xưng là, Huyền Thần Thiên Tôn, Nguyệt Thần Thiên Tôn, Dạ Thần Thiên Tôn, Cơ Thần Tiên Tôn, Thiên Thần Thiên Tôn, Băng Thần Thiên Tôn và Phượng Thần Thiên Tôn.
Còn nữ nhân đội vương miệng tự xưng là Nguyện Đế, bọn họ dừng lại nói chuyện với nhau.
" Nguyện Đế, cuộc chiến đã kết thúc rồi, cùng chúng ta quay về nhà thôi, trở về sống như những người phàm, cùng ăn cùng uống, sinh hoạt như họ. " Huyền Thần Tiên Tôn mỉm cười nói.
" Đúng đó Nguyện Đế. "
" Đúng đó, bọn ta đã tiêu diệt gần hết đám Thần kia rồi, nơi này ngươi cũng đã dọn sạch, mau trở về thôi. "
" Không.. không đúng, vẫn còn một người.. phụt.. " Nguyện Đế đang nói thì bất ngờ một nam nhân thần bí mặc y phục màu đen đâm một nhát vào lưng thẳng vào tim nàng.
" NGUYỆN ĐẾ!!! " Huyền Thần Thiên Tôn hét lên.
" Ha ha ha, Nguyện Đế? Nguyện Đế rốt cuộc cũng chết trong tay ta, kể từ bây giờ ta chính là bá chủ của vạn giới, cả vùng đất Thần Thánh này cũng chả là gì. " Nam nhân thần bí mặc y phục màu đen cười lớn, nói.
" Hắc Sát Thiên Tôn, sao ngươi dám? " Huyền Thần Thiên Tôn gọi thẳng đích danh hắn.
" Ha ha, Huyền Thần à Huyền Thần, ngươi để một mình Nguyện Đế dẹp loạn nơi này, không nghĩ đến nàng sẽ bị giết sao? "
" Ngươi.. "
Vừa dứt lời, cỗ sức mạnh khổng lồ bao trùm cả vùng đất Thần Thánh, Huyền Thần Thiên Tôn lao đến với tốc độ cực nhanh, như thể hắn dịch chuyển tức thời, cả hai bên liên tục lao vào nhau, hai người này mạnh hơn Nguyện Đế, đến mảnh đất không ai phá hủy được thì họ lại dễ dàng chẻ đôi vùng đất. Chẳng mấy chốc, vùng đất Thần Thánh đã trở thành mảnh hoang tàn, bầu trời xuất hiện nhiều lỗ hỏng không gian.
Hắc Sát Thiên Tôn triệu hồi một đám thủ hộ, Nguyệt Thần Thiên Tôn cùng năm nữ Thiên Tôn khác chiến đấu với bọn hắn. Sau một khoảng thời gian, cảm thấy bản thân không chống cự nổi với Huyền Thần Thiên Tôn, Hắc Sát Thiên Tôn bất ngờ lao về phía năm nữ Thiên Tôn.
Bùm
Một vụ nổ lớn do Hắc Sát tự hủy, Huyền Thần Thiên Tôn dịch chuyển đến che chở cho năm nữ nhân. Nhưng, phạm vi của vụ nổ không dừng lại ở vùng đất Thần Thánh, vô số thế giới khác cách đó vài trăm triệu năm ánh sáng đều bị ảnh hưởng. Không ai biết ở những nơi đó có người, thú nào đang sinh sống, chỉ biết chúng đã nổ tan thành những mảnh đá vụn.
Huyền Thần Thiên Tôn dùng hết sức mình che chở, hắn nhìn về Nguyện Đế, đôi mắt đỏ rực, xung quanh cơ thể tản phát ánh sáng đỏ. Cuối cùng, khi vụ nổ dừng lại, hắn ôm Nguyện Đế vào lòng, hét lớn: " KHÔNG!!!!!! "
Dòng kí ức của Tô Tiểu Nguyện biến mất, nàng ngất xỉu sau khi chứng kiến sự việc, đám người Nguyệt Thiền nhanh chóng bé nàng vào hang động băng gần đó.