" Ah! Trương Huyền.. chàng.. " Nguyệt Thiền gọi Trương Huyền nhưng nhìn thấy hắn đang bế Băng Ngữ Yên.
" Chàng với Băng vương là.. " Cơ Mộng Tuyết chợt không nói thêm.
Dạ Lan Ngọc và Thiên Tầm Vận chỉ nhìn mà không nói, hắn nhìn lên phía ngai vàng, thấy hình bóng của một người rất giống Băng Ngữ Yên.
" Người kia là.. "
" Là mẫu hậu của ta.. Băng Thanh Hoa. "
Trương Huyền dùng truyền âm nói nói bốn người Nguyệt Thiền, Dạ Lan Ngọc, Cơ Mộng Tuyết và Thiên Tầm vận: " Như các nàng thấy, ta đã làm chuyện đó với Băng vương nên là.. "
" Hừm. " Nguyệt Thiền giận dỗi.
" Chàng.. " Cơ Mộng Tuyết không biết nói gì.
" Chàng giỏi thật đấy, đi đến đâu cũng có thêm một nương tử, lại còn xinh đẹp và có quyền lực. " Dạ Lan Ngọc khen hắn.
" Vậy ta không còn là tiểu sư muội nữa nhỉ? " Thiên Tầm Vận nói ra lời này khiến họ không biết trả lời như thế nào.
"..."
"..."
"..."
"..."
"..."
Trương Huyền đối diện với Băng Thanh Hoa, khí chất trên người nàng ta là khí chất của quân vương, một người có vẻ ngoài thùy mị, xinh đẹp dịu dàng nhưng lại có khí.chất kinh người như vậy khiến Trương Huyền bất ngờ đôi chút.
" Ưm.. chàng đặt ta xuống được rồi.. " Băng Ngữ Yên chỉ vào một cái ghế bên cạnh ngai vàng.
" Kính chào người, Băng hoàng điện hạ, ta là Trương Huyền. "
" ... Yên nhi, chuyện này là thế nào? Sao tệ này lại bế con một quảng đường dài đến đây? Giữa hai người đã xảy ra chuyện gì? " Băng Thanh Hoa lạnh lùng nói.
" Bọn con đã.. đã làm chuyện đó rồi.. " Băng Ngữ Yên đỏ mặt, có chút run sợ nhìn vào Băng Thanh Hoa.
" Chuyện đó? Con đã làm chuyện đó với một tên ngoại lai mà không phải nữ nhân như chúng ta? "
" Cái này.. Trương Huyền hắn.. hắn là nam nhân. "
" Nam nhân? Chậc.. Trương Huyền, ngươi có thể giúp gì cho Yên nhi mà lại dám làm chuyện đó? " Băng Thanh Hoa dừng lại, quay sang nói Trương Huyền với giọng điệu chua ngoa.
" Thống nhất Băng Hỏa đại lục. " Trương Huyền tự tin nhìn Băng Thanh Hoa.
" Thống nhất Băng Hỏa đại lục? Hahaha, ngươi đang đùa ta à? Ta là người mạnh nhất Băng đại lục còn không dám nói có thể đánh bại Hỏa đại lục, nói gì đến thống nhất? " Băng Thanh Hoa cười lớn trước lời nói của Trương Huyền.
" Một tuần. Cho ta ít nhất một tuần, ta sẽ đánh bại người của Hỏa đại lục và đưa quyền kiểm soát Băng Hỏa đại lục cho người. Đồng thời ta sẽ lấy Băng Ngữ Yên, nàng sẽ đi theo ta trong đoạn đường sau này, nếu người đồng ý ta sẽ làm ngay lập tức. "
Băng Thanh Hoa cau mày, nghiến răng tức giận trước lời nói của Trương Huyền, quay sang nhìn thấy Băng Ngữ Yên hai mắt dán vào Trương Huyền mỉm cười. Băng Thanh Hoa thả lỏng cơ thể, nói: " Được, ta sẽ cho ngươi một tuần để đánh bại người của Hỏa đại lục, đổi lại nếu ngươi thất bại, đám nữ nhân kia và ngươi sẽ hầu hạ ta cả đời, làm vật tiêu khiển của ta, thế nào? "
" Mẫu hậu.. người.. " Trương Huyền chặn lời nói của Băng Ngữ Yên.
" Được, thành giao, bây giờ ta sẽ tiến hành ngay lập tức. " Trương Huyền quay đi, hướng về phía đám người Nguyệt Thiền.
" Trương Huyền, chàng sao phải làm vậy? " Nguyệt Thiền có chút lo lắng.
" Đúng đó, chúng ta không cần thiết phải làm nhiều như vậy. " Cơ Mộng Tuyết khó chịu khi nhìn thấy Trương Huyền nhẫn nhịn Băng Thanh Hoa.
" Vì một nữ nhân mà chàng làm đến mức này, không hổ danh là Trương Huyền a. " Dạ Lan Ngọc lại khẽ cười khi thấy Trương Huyền một mực muốn làm việc này vì Băng Ngữ Yên.
" Vì chàng đã từng bảo vệ ta nên ta sẽ nghe theo quyết định của chàng. " Thiên Tầm Vận nắm lấy tay hắn và nói.
" Được rồi, ta hiểu Nguyệt Thiền lo lắng cho ta, cũng hiểu ý tứ của các nàng, ý ta đã quyết, các nàng có giúp ta không? "
" Ha.. ta hiểu rồi.. đi thôi, thống nhất Băng Hỏa đại lục cùng Trương Huyền. " Nguyệt Thiền thở dài một hơi rồi cùng đám người Trương Huyền ra ngoài.
Trước khi bọn họ tiến ra khỏi cửa, Băng Ngữ Yên nói: " Trương Huyền.. chàng có cần tiếp viện không? Ta cũng đi cùng chàng nhé? "
" Không cần thiết, nàng cứ ở đây, rất nhanh bọn ta sẽ quay lại. "
Băng Ngữ Yên nhìn bóng lưng Trương Huyền rời đi, rất muốn mắng Băng Thanh Hoa vì sao lại để hắn đi nhưng nàng biết vì sao Băng Thanh Hoa lại làm như vậy. Chẳng qua đây chỉ là một phép thử để xem Trương Huyền có xứng đáng để Băng Ngữ Yên theo hắn. Trên thực tế, dù có thất bại thì Băng Thanh Hoa rồi cũng sẽ đồng ý để Băng Ngữ Yên đi theo hắn.
Đám người Trương Huyền đi thẳng đến chiến trường, nơi vẫn còn một số cuộc chiến nhỏ lẻ đang diễn ra. Hắn chém xuống một đường cắt ngang địa hình mặt đất ra làm hai, người của Hỏa đại lục nhanh chóng chạy về báo cáo tình hình.
" Báo cáo, Hỏa hoàng, bên ngoài có một nhóm 5 người rất mạnh đánh chúng ta, từ mái tóc cho thấy họ không phải người của Băng đại lục. "
" Hừm. Băng Thanh Hoa lại tìm được một số người như vậy đến khai chiến chúng ta, nếu bà ta muốn chiến thì chúng ta chiều theo vậy. Triệu tập toàn bộ binh mã, chúng ta sẽ tấn công trực diện Băng đại lục. Ta đến tìm Hỏa vương trước rồi sẽ đến chiến trường. "
" Vâng. "
Hỏa hoàng đi đến một gian phòng trong tòa lâu đài rộng lớn, bà rút chìa khóa ra rồi mở khóa, tiến vào bên trong phòng, một người phụ nữ xuất hiện.
Thân hình ốm yếu, gương mặt nhợt nhạt xanh xao, mặc dù vậy vẫn rất xinh đẹp, nàng là Hỏa vương, một người bị Hỏa hoàng điều khiển vì bản thân bà ta không tài nào sinh con nên đã nhặt nàng về và nuôi dưỡng.
" Hỏa Linh Vũ, ngươi mau ra ngoài, theo ta ra chiến trường và dẹp bỏ gương mặt mệt mỏi của ngươi đi. "
" Vâng...vâng.. ta.. ta.. sẽ.. ra.. ngay. " Giọng điệu mệt mỏi, lời nói chậm chạp và yếu ớt của Hỏa Linh Vũ khiến Hỏa hoàng tức giận.
" Chậc. Khó chịu thật đấy, nếu ngay từ đầu ngươi nghe lời thì đâu có ra nông nỗi này? "
Hỏa hoàng nói xong kéo nàng ra ngoài, dùng thuật pháp tạo ra quần áo và biến gương mặt nàng trở nên tươi tắn hơn, sau đó đưa nàng đến chiến trường tại nơi có ngai vàng nằm phía sau quân Hỏa đại lục.
" Ngươi tốt nhất nên ở yên đây và đừng cố chạy trốn, đặc biệt là phải luôn nở nụ cười, đừng để ta thấy gương mặt âm u đó của ngươi. "
" V..Vâng. "