Khi mà Hoshi đang đối thoại cùng với Tinh Tinh, hắn không biết những tâm tình của mình đã bị Atobe thu hết vào trong đáy mắt, làm cho người sau cũng cảm thấy kinh ngạc, không hiểu tại sao chỉ trong vài phút mà một con người lại có thể biểu diễn ra nhiều cảm xúc khác nhau như vậy.
Từ ngỡ ngàng, bàng hoàng đến tuyệt vọng, sau đó lại từ tuyệt vọng đến kiên định, tự tin.
Bỗng, trong lòng Hoshi như có cảm ứng, ngước đầu lên nhìn Atobe. Hắn không biết ánh mắt này đem đến cho Atobe nỗi khiếp sợ lớn như thế nào. Ngay cả chính bản thân Atobe cũng không biết dùng từ ngữ nào để miêu tả ánh mắt này nữa.
Lúc này con ngươi của Hoshi đã chuyển sang một màu vàng óng ánh. Trong con mắt tỏa ra khí thế bễ nghễ thiên hạ, lạnh lùng, cao quý mà uy nghiêm, trấn nhiếp lòng người. Thậm chí ngay cả hắn – Atobe Keigo – người được mệnh danh là “ King “ cũng vì đó mà cảm thấy e ngại.
“ Chúc mừng chủ nhân đột phá tâm cảnh, thức tỉnh toàn bộ năng lực của “ Emperor Eyes “ :
Năng lực 1 : Nhìn thấu chuyển động, hô hấp, nhịp tim, góc chết của người khác.
Năng lực 2 : Đế hoàng chi uy : Mị lực + 50%.
Năng lực 3 : Dự đoán tương lai.
Năng lực 4 : Nhìn thấu tiềm năng. “
Âm thanh lạnh lẽo của hệ thống liên tiếp vang lên trong đầu của Hoshi, làm hắn không khỏi kinh ngạc.
“ Thức tỉnh toàn bộ năng lực của “ Emperor Eyes “ ? Chuyện gì thế này ? “
Vào ngay lúc này, một tiếng tiếng gọi hết sức dễ nghe vang lên cắt ngang suy nghĩ của Hoshi, thanh âm lanh lảnh làm hắn không kìm được mà ghé mắt nhìn.
“ Hoshi !!! “
Đập vào mi mắt là một bóng hình nhẹ nhàng và thanh lệ. Chỉ thấy nàng lẳng lặng đứng đằng xa ngoài sân tennis, mặc một bộ đồng phục màu trắng cùng váy ngắn, tay mang theo túi sách mỉm cười với hắn.
“ Kotonoha ? “ Nghe được tiếng gọi này, Hoshi có vẻ hơi ngạc nhiên, màu vàng óng trong đôi mắt của hắn cũng dần rút đi, trở về màu đen ban đầu, điều này làm cho Atobe cảm giác như mình bị ảo giác.
“ Hoshi, ngươi quả thật là đến học ở Hyotei Academy à ? “ Kotonoha nhảy chân sáo đến trước mặt Hoshi, nheo mắt cười hỏi hắn.
Nhìn dáng vẻ hoạt bát của Kotonoha, Hoshi có chút không sờ ra đầu ra đuôi.
Theo anime, đáng ra Kotonoha phải tính cách phải rất nhút nhát, hơi có phần nhu nhược và cực kỳ sợ hãi con trai mới đúng chứ ? Thế quái nào mà đứng trước mặt hắn lại là một Kotonoha cực kỳ hoạt bát và hay tò mò thế này.
Thật ra thì Hoshi không biết, ngoại trừ cha của mình, hắn là người đầu tiên mà Kotonoha đối xử như vậy.
Điều này chỉnh bản thân của Kotonoha cũng không rõ tại sao nữa. Phảng phất có một thế lực thần bí nào đó dẫn dắt vận mệnh của nàng kết nối với Hoshi, khiến nàng cứ muốn lại gần hắn, hiểu rõ hắn.
Mãi đến tối hôm qua Kotonoha mới hiểu ra đây chính là cái gọi là “ yêu “. Dù người khác có tin hay không, nhưng nàng tin chắc mình đối với Hoshi là vừa gặp đã yêu. Con tim mách bảo nàng dũng cảm mà đến bên hắn, dù sau này hai người có dắt tay nhau đi tới cuối đường đời hay không, nàng vẫn phải tự mình nắm bắt lấy mối tình đầu này, không được để nó trôi qua dễ dàng vậy được.
Thiếu nữ nào chẳng hoài xuân, công chúa nào chẳng mơ về chàng bạch mã hoàng tử của mình.
Mà Hoshi chính là chàng hoàng tử trong tiềm thức của Kotonoha.
Khi nàng tuyệt vọng nhất, chính hắn đã đưa tay ra cứu rỗi nàng.
Khi nàng lo lắng nhất, chính hắn đã an ủi nàng.
Chính những điều đó đã làm Kotonoha đem lòng yêu Hoshi.
Nếu để Hoshi biết được những suy nghĩ trong lòng Kotonoha, hắn nhất định sẽ phải cảm thán :
“ Anh hùng cứu mỹ nhân từ cổ chí kim mãi vẫn là biện pháp tốt nhất để tán gái. “
“ Khụ khụ. “
Atobe nhìn bọn họ liếc mắt đưa tình, không khỏi trợn trắng mắt, ho khan vài tiếng nhắc nhở bọn họ bản thân hắn còn đang đứng ở đây này.
Hai người bị hắn nhắc nhở không khỏi đỏ cả mặt.
“ Xem ra hôm nay không thể tiếp tục trận đấu rồi. “ Hoshi áy náy nói với Atobe.
“ Ừm, coi như hôm nay anh tha cho chú. “ Atobe vểnh cả mũi lên trời, vẫn nói với một cách cực kỳ kiêu ngạo.
“ Câu này phải là ta nói mới đúng chứ. “ Vừa thức tỉnh toàn bộ năng lực của “ Emperor Eyes “, Hoshi khác hẳn khi nãy, khí thế kinh người đè ép về Atobe.
Hai người không ai chịu nhường ai, ánh mắt của cả hai phảng phất cọ xát ra cả tia lửa điện.
“ Ha ha ha. “ Bỗng nhiên Atobe cười phá lên.
“ Này nhóc, ngươi rất hợp gu của bản đại gia đấy. Thế nào ? Tham gia vào đội tennis của Hyotei chứ ? “ Atobe đưa ra lời mời đối với Hoshi.
“ Nhóc cái con khỉ, ông đây đáng tuổi cha anh của mày đó. “ Hoshi trong lòng thầm nghĩ, đương nhiên bề ngoài hắn cũng không thể nói thẳng ra được mà là nghĩ một đằng nói một nẻo :
“ Đương nhiên rồi, ta vào học ở Hyotei chính là vì chơi tennis. “ Sau đó Hoshi còn không quên nháy mắt với Kotonoha làm nàng thẹn đỏ cả mặt, ngụ ý là hắn còn là bởi vì nàng nữa.
“ Reng reng “ Chuông nhập học vang lên.
“ Được rồi, vợ chồng son các người đi ngay đi, nhập học rồi đấy. “ Atobe rốt cục mất kiên nhẫn, không nhịn được đuổi bọn họ đi.
Hoshi nói : “ Cũng được, gặp lại sau. Đi thôi, Kotonoha. “
Kotonoha nói : “ Ừm. Chào học trưởng, chúng ta đi. “
Hai người nói xong sóng vai nhau mà đi đến lớp học.
Đến lúc cả hai khuất bóng, khóe miệng Atobe mới vểnh lên, thì thào :
“ Một thằng nhóc thú vị. “
Sau đó ánh mắt hơi híp lại : “ Còn có... Ánh mắt đó là sao... “
Trên đường.
“ Kotonoha, ngươi học lớp nào vậy ? “ Hoshi hỏi.
“ Lớp C – 3. Còn ngươi ? “
“ Ta là lớp C – 4. “
“ Thật vậy à ? Hai lớp chúng ta nằm ở cạnh nhau đấy. “ Kotonoha vui vẻ nói.
“ Thế thì tốt rồi. Trưa chúng ta cùng đi ăn nhé ? “ Hoshi mời.
“ Quyết định vậy đi. Buổi trưa gặp lại nha Hoshi. “
“ Buổi trưa gặp lại. “ Hoshi đưa mắt nhìn Kotonoha đi đến lớp học của nàng, mãi khi nàng vào lớp hắn mới tiến vào lớp học.
Đi vào lớp học, Hoshi mới phát hiện bên trong đã chật ních học sinh, thậm chí còn có một người giáo viên đang đứng trên bục giảng bài.
Hoshi không khỏi cảm thán người Nhật chăm chỉ, đúng giờ.
"Vị bạn học này, ngươi hình như không phải học sinh của lớp chúng ta chứ? Đi vào có chuyện gì không?" Giáo viên là một ông lão khoảng 60 tuổi, dáng vẻ khá hiền lành, cũng không vì Hoshi cắt ngang bài giảng mà nổi giận, mà ôn tồn hỏi, coi là Hoshi vào đây cần giúp đỡ.
Dù sao, mới khai giảng được một ngày, không có ai nghĩ đến vào ngày thứ hai sẽ có học sinh mới đến.
Hoshi lấy ra tờ đơn nhập học mà hắn đã chuẩn bị từ sẵn, từ tốn nói: "Ta là học sinh mới tới, đây là đơn nhập học."
Giáo viên già cầm lấy nhìn một cái, sau đó mới gật gật đầu cười: "Hóa ra là bạn học mới a, không nghĩ sau ngày khai giảng lại có bạn học mới. Trước tiên ngươi hãy tự giới thiệu về bản thân đi."
Hoshi khẽ mỉm cười gật đầu một cái rồi đi tới trên bục giảng, nhìn chung quanh lớp học, cười nhạt một tiếng:
"Ta gọi là Aki Hoshi, vừa mới tới, mong mọi người chăm sóc nhiều hơn."
"Ồ! Thật đẹp trai! "
Trong phòng học an tĩnh vài giây, sau đó không biết ai ồ lên nói một câu liền trở thành giống như một cuộc hội nghị.
“ Phải đấy, hơn nữa khuôn mặt của cậu ta cũng khá giống người nước ngoài. Là người Anh chăng ? “
“ Không biết thành tích học tập thế nào nhỉ ? Có sánh bằng bề ngoài của cậu ta được không ? “
….................................................................................
Sau một cuộc nghị luận sôi nổi, cả lớp học rốt cục cũng trật tự. Hoshi cũng nhân cơ hội này quét mắt một vòng xung quanh lớp học, mọi gương mặt đều được hắn nhớ vào trong đầu, điều này cực kỳ dễ dàng đối với một kẻ có trí nhớ suy phàm như Hoshi.
Trong đó có hai gã học sinh nam để lại ấn tượng cho Hoshi sâu nhất.
Một người trong đó có khuôn mặt thanh tú, nụ cười dễ gây thiện cảm cho người khác. Nhưng nếu nhìn kĩ, trong mắt hắn lại ẩn chứa sự nhu nhược cùng dục vọng.
Kẻ còn lại có khuôn mặt bình thường. Khác với tên kia, hắn có nụ cười hết sức bỉ ổi, ánh mắt cũng đầy tham lam và dâm dục. Chỉ thấy lúc này hắn đang dùng ánh mắt hết sức giận giữ và ghen tỵ nhìn về Hoshi, bởi vì Hoshi vừa mới tới đã hấp dẫn tất cả ánh mắt của các bạn nữ.
Itou Makoto!
Taisuke Sawanaga!
Hai thằng cặn bã!
Nhất là Taisuke Sawanaga, nhìn thấy vẻ mặt ti tiện của hắn làm cho Hoshi không khỏi muốn giết chết hắn. Trong Anime, chính thằng này đã tai vạ Kotonoha.
Hai thằng này, một thằng tàn phá tinh thần của Kotonoha, một thằng khác tàn phá thân thể của nàng, coi như không có nhiệm vụ của hệ thống, Hoshi cũng sẽ xử lý bọn nó.
Ánh mắt của Hoshi dần dần gợn những tia sáng màu vàng, sát cơ như ẩn như hiện :
“ Bọn mày phải chết! “
Team Đang Bí Ý Tưởng -TruyệnCv